Logo
Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗

Chương 12: Báo lai lịch, Hỗn Loạn Đại Lục cùng hiểu biết mới.

Chương 12: Báo lai lịch, Hỗn Loạn Đại Lục cùng hiểu biết mới.


Susan không vội trả lời câu hỏi của Trần Nam, chỉ lặng lẽ nhìn theo hướng mà Bon đã rời đi, ánh mắt sâu thẳm đầy suy tư.

"Nếu ngươi hỏi Bon, hắn chỉ là một cái xui xẻo Truyền Kỳ ma pháp sư mà thôi."

Trần Nam nhíu mày, cảm thấy có nhiều điều ẩn giấu sau câu nói này, nhưng anh quyết định không tiếp tục hỏi thêm. Một hộp quà từ từ bay đến tay anh, và trong khoảnh khắc anh quay lại, cảnh vật đã thay đổi, đưa anh trở về văn phòng.

Bình nước từ bếp nhỏ bay lên, Susan cầm lấy và rót vào một ly thủy tinh trước mặt mình. Nàng hỏi, giọng điệu nhẹ nhàng nhưng đầy quyền lực: "Trà hay cà phê?"

Nghe thấy ngôn ngữ quen thuộc từ quê hương, trái tim Trần Nam khẽ rung động. Anh hơi chần chừ, rồi trả lời: "Cà phê."

Một cái ly khác bay đến, Susan rót nước vào trong đó, và trong nháy mắt, nước biến thành cà phê thơm lừng. Với một cái búng tay nhẹ nhàng, ly nước trong tay Trần Nam biến thành thứ mà anh nhớ nhất - cà phê đá, hương vị đậm đà gợi lên bao kỷ niệm.

Anh nhấp một ngụm cà phê, hương vị quen thuộc khiến anh bồi hồi. Dù thế giới này có những thứ tương tự, nhưng những đồ vật từ quê hương luôn có sức mạnh đưa người ta trở lại quá khứ, nơi những ký ức tươi đẹp vẫn còn vẹn nguyên.

Đặt ly xuống, Trần Nam bắt đầu kể lại lai lịch của mình. Anh không giấu giếm điều gì, ngoại trừ việc nói rõ về thiên phú và ma pháp mà mình sở hữu. Anh kể về những ngày đã qua, về cuộc sống trước đây, về những gì anh đã trải qua và những gì đã dẫn dắt anh đến đây.

Susan lắng nghe mà không ngắt lời, gương mặt bình thản. Trần Nam hiểu rằng đối với những người như Bon hay Susan - các Truyền Kỳ ma pháp sư, việc đọc được ký ức người khác không phải là điều gì khó khăn. Bon đã có thể sao chép toàn bộ khả năng của anh, thì Susan mặc dù không làm được đến mức đó, cũng có thể đọc được anh ký ức.

Khi Trần Nam dứt lời, Susan gật đầu nhẹ, như thể cô đã xác nhận mọi thứ mà anh vừa nói.

Chỉ mỉm cười, nhưng nụ cười mang một chút bí ẩn.

"Ngươi có gì muốn hỏi sao?" Susan hỏi

Im lặng.

Trần Nam nhìn về tóc đỏ mỹ nhân, chợt nghĩ tới gì, anh mở miệng hỏi: "Người như ta nhiều không?"

Susan nhìn về anh, không nói nhưng trên mặt b·iểu t·ình càng hài lòng.

"Câu hỏi hay," nàng đáp, giọng điệu vừa như khen ngợi vừa như khuyến khích. "Ngươi không phải người đầu tiên từ một thế giới khác đến đây, nhưng cũng không phải là số ít. Những kẻ như ngươi, đến từ những nơi khác biệt, với những khả năng và thiên phú kỳ lạ, luôn là những yếu tố làm thay đổi cục diện của Ma Pháp Đại Lục."

Nàng tiếp tục, đôi mắt lóe lên chút bí ẩn: "Thường trong vòng trăm năm, có mười mấy người như vậy. Nhưng gần đây, số lượng tăng lên đột biến, theo ta nhớ thì đã có khoảng hai, ba ngàn người b·ị b·ắt đi."

Susan cười nhẹ, giọng nói có chút ẩn ý: "Dù sao, các ngươi chính là cao cấp tài nguyên."

Khi thấy Susan ra hiệu, Trần Nam hơi suy nghĩ rồi hỏi tiếp: "Chúng ta tổ chức tên là gì?"

Susan nghiêm mặt, giọng nói như một vị lão sư giảng bài lịch sử:

"Các ma pháp sư, giống như những nhà khoa học mà ngươi hiểu, luôn khao khát sáng tạo và khám phá điều chưa biết. Tuy nhiên, không phải lúc nào cũng thành công, và điều đó tạo ra nhiều vấn đề. Khi những vấn đề này không được giải quyết, chúng thường bị vứt bỏ vào các khu vực hoang vắng. Một số bị thiên nhiên xử lý, nhưng một số khác lại phát triển thành các Sinh Linh Cấm Khu, gây ảnh hưởng tới toàn đại lục."

Susan tiếp tục: "Trong bối cảnh đó, khoảng 6.000 năm trước, 13 gia tộc ma pháp sư đã liên kết với hầu hết các thế lực ma pháp sư để ký kết một khế ước. Họ hợp lực tạo ra một đại lục mới, chuyên xử lý, phong ấn hoặc vận dụng những vấn đề này. Đó chính là tổ chức của chúng ta, Hỗn Loạn Đại Lục."

Nàng nhìn Trần Nam, mặt đầy nghiêm túc: "Ngươi nói về diệt thế nguy cơ, tại đây có hơn trăm loại."

Trần Nam há hốc mồm, trong lòng không ngừng thán phục trước khả năng của đám ma pháp sư. Nghe qua là một chuyện, nhưng khi tận mắt chứng kiến, nó lại là một điều hoàn toàn khác.

Anh tiếp tục hỏi: "Thương nhân Ben và nhiệm vụ của ngài có liên quan sao?"

Susan gật đầu: "Thực tế, tình huống như Ben là một trong những cái bẫy mà ta đặt tại Ethan. Mặc dù ngươi đã phá hỏng kế hoạch ban đầu, nhưng cũng đã khiến mọi chuyện trở nên phức tạp hơn, lộ ra không ít vấn đề."

"Ngươi còn gì muốn hỏi không?"

Trần Nam lắc đầu. Anh biết rằng tốt nhất nên giữ lại những câu hỏi quan trọng cho sau này. Susan gật đầu, rồi trên bàn nàng viết số 2, biểu thị rằng anh còn có thể hỏi hai câu nữa trong tương lai.

Nàng nói tiếp: "Ma pháp của ngươi không tồi, nhưng thân thể và ma lực của ngươi vẫn còn yếu kém. Thời gian tới, Vivian sẽ đưa ngươi đi huấn luyện."

"Trong vòng nửa tháng tới, hãy tập trung cường hóa những ma pháp đã có, đừng vội tăng thêm ma pháp mới."

Susan nhìn thẳng vào Trần Nam: "Về phần hộp quà từ Thằng Hề, đừng mở nó ngay bây giờ. Mỗi lần ngươi tham gia trò chơi với Thằng Hề, phần thưởng bên trong sẽ tăng lên gấp đôi. Đợi khi ngươi tích lũy đủ thì mở ra."

Nói xong, Susan ra dấu tiễn khách. Trần Nam gật đầu, bước ra ngoài.

Bên ngoài, Vivian đã chờ sẵn. Cô gái mời anh đi theo, rồi nhanh chóng dẫn đường. Trong khi đó, trong văn phòng, Susan lấy ra một đoạn video ghi lại cuộc trò chuyện của họ và gửi nó đi đâu đó.

Trên hành lang dài, ánh sáng dịu nhẹ từ những ngọn đèn ma pháp chiếu xuống, Vivian đi chậm rãi bên cạnh Trần Nam, giới thiệu tỉ mỉ về hoàn cảnh xung quanh.

Sau khi đảm bảo rằng Trần Nam đã nhớ kỹ những gì nàng vừa giới thiệu, Vivian tiếp tục nói, giọng điệu vẫn bình thản nhưng chứa đựng một sự nghiêm túc nhất định:

"Thời gian tới, ta sẽ là giáo viên hướng dẫn ngươi về tri thức của Ma Pháp Đại Lục. Mọi điều ngươi cần biết về lịch sử, văn hóa, và hệ thống ma pháp nơi đây, ta sẽ dạy cho ngươi."

Cô dừng lại một chút, ánh mắt hướng về phía trước, như thể nhớ lại ai đó. "Roan, người mà ngươi đã gặp, chính là tài xế đưa ngươi đến đây. Anh ấy sẽ chịu trách nhiệm về việc huấn luyện ma lực cho ngươi. Roan có thể trông lạnh lùng, nhưng anh ta là một bậc thầy trong việc kiểm soát và phát triển ma lực."

Vivian tiếp tục: "Còn Bard, người mà ngươi cũng đã gặp, sẽ là huấn luyện viên thể chất và năng lực chiến đấu của ngươi. Anh ấy rất nghiêm khắc và tỉ mỉ trong việc huấn luyện, nên ngươi hãy chuẩn bị tinh thần."

. . .

Mười ngày sau.

Trần Nam bước ra khỏi bể tắm, nước thuốc hồi phục nhẹ nhàng chảy xuống, tạo nên những vệt sáng lấp lánh trên làn da khỏe mạnh. Anh đứng trước gương, nhìn vào hình ảnh phản chiếu của mình, cảm nhận rõ rệt sự thay đổi sau mười ngày huấn luyện khắc nghiệt.

Mái tóc đen ngày nào giờ đã chuyển thành màu trắng bạc, kết quả của những bài tập cường độ cao, được buộc gọn gàng thành đuôi ngựa sau lưng, tạo nên một vẻ ngoài mạnh mẽ mà vẫn tinh tế. Đôi mắt xám ẩn hiện ánh sáng vàng huyền bí, như ẩn chứa cả một nguồn năng lượng to lớn và sự thông thái bên trong.

Làn da anh giờ trắng hồng, tràn đầy sinh lực, ngũ quan trở nên sắc nét, cuốn hút hơn trước. Cơ thể không còn cường tráng với những múi cơ rõ rệt như trước, nhưng thay vào đó là một vóc dáng gọn gàng, cân đối, mỗi thớ cơ đều chắc chắn, linh hoạt, và chứa đựng sức mạnh vượt trội.

Những hoa văn màu đen như vân gỗ vẽ trên cơ thể anh trông như những gốc cây cổ thụ mạnh mẽ, biểu trưng cho sự vững chãi và sức sống mãnh liệt. Từ người anh tỏa ra một luồng ma lực trắng đậm đặc, quyện chặt với cơ thể như một lớp bảo vệ vô hình, mang lại cảm giác về một sự kiểm soát hoàn hảo và sức mạnh tuyệt đối.

Trần Nam hít một hơi sâu, hài lòng với sự thay đổi đáng kinh ngạc này. Mười ngày qua, anh đã trải qua vô số cực khổ, nhưng thành quả thu được khiến anh cảm thấy mọi nỗ lực đều xứng đáng.

Trần Nam ngồi thả lỏng, mắt nhắm hờ, trong đầu bắt đầu tổng kết lại những gì mình đã thu được trong mười ngày qua.

Về quan hệ xã hội, anh đã dần quen thuộc với những người xung quanh, đặc biệt là những người có ảnh hưởng trực tiếp đến quá trình huấn luyện của anh.

Vivian là người mà Trần Nam tiếp xúc đầu tiên và cũng là người anh dành nhiều thời gian nhất trong suốt quá trình học hỏi về Ma Pháp Đại Lục. Cô ấy là một người yêu thích sự yên tĩnh và rất cuồng công việc. Mặc dù thường xuyên yêu cầu cấp trên giảm bớt công việc, nhưng nếu có nhiệm vụ nào thú vị, Vivian sẽ là người đầu tiên tình nguyện nhận. Năng lực chiến đấu của cô không nổi bật, nhưng khả năng xử lý tài liệu và kiến thức về ma pháp của cô thì không ai sánh bằng, ngoại trừ Susan.

Roan, người anh nghĩ là lạnh lùng và khó gần, thực chất lại là một người khá vui vẻ và lắm lời khi đã quen thân. Anh ấy là người đã giúp Trần Nam mở mang không ít điều thú vị về Ma Pháp Đại Lục và hoàn cảnh xung quanh.

Bard, người huấn luyện thể lực và năng lực chiến đấu của Trần Nam, là một người nghiêm túc, cẩn thận, và có tính kỷ luật cao. Bard như một người lính thực thụ, với khả năng chấp hành mệnh lệnh mạnh mẽ và sự tập trung cao độ vào mọi việc mình làm.

Ngoài ra, Trần Nam cũng đã gặp gỡ và làm quen với vài điều tra viên khác trong tổ chức, những người tuy không thân thiết nhưng cũng đã giúp anh có thêm cái nhìn tổng quát về nơi này.

Về phần tri thức, nhờ đã tiến hóa [Thông Thái Học Giả] và sự hướng dẫn của Vivian, Trần Nam đã tiếp thu được lượng kiến thức khổng lồ về Ma Pháp Đại Lục, thậm chí hiểu rõ hơn nhiều so với người bình thường tại đây. Nhờ vậy, anh đã phát hiện ra rằng mình từng hiểu lầm một số vấn đề quan trọng về thế giới này.

Trên Ma Pháp Đại Lục, mọi sinh vật đều sở hữu ma lực, chỉ là cường độ mạnh yếu khác nhau. Cách phân chia ma pháp sư và người bình thường không nằm ở việc có ma lực hay không, mà là ở khả năng học và sử dụng ma pháp. Ma pháp sư là những người có thể học được ma pháp và vận dụng chúng, trong khi người bình thường thì không có khả năng này.

Dựa trên cách phân chia này, Trần Nam nhận ra rằng anh được xếp vào nhóm người bình thường vì anh không thể học được ma pháp của thế giới này, dù rằng bản thân anh có khả năng sử dụng một loại ma pháp khác không thuộc về thế giới này. Điều này khiến anh thấy rõ sự khác biệt về mặt bản chất giữa anh và các ma pháp sư nơi đây.

Tuy nhiên, không phải người bình thường không thể sử dụng ma pháp. Họ có thể tiêu hao ma lực của mình để kích hoạt những ma pháp đã được khắc sẵn trong các ma pháp vật phẩm. Dù vậy, việc này khiến sức mạnh của ma pháp bị giới hạn ở một mức độ nhất định, không thể so sánh được với ma pháp do các ma pháp sư thực hiện. Điều này tạo ra một ngưỡng cửa sức mạnh cụ thể, làm cho người bình thường dù có ma pháp vật phẩm cũng khó mà vượt qua được giới hạn của bản thân.

Về vấn đề thi pháp, đó cũng là lý do Ma Pháp Đại Lục chia thành hai trường phái chính: cựu phái và tân phái.

Trong thời kỳ đầu, các ma pháp sư cần thực hiện một ma pháp bằng cách đọc những chuỗi chú ngữ dài dòng kết hợp với các loại tài liệu ma pháp. Điều này không chỉ tốn thời gian mà còn đòi hỏi tài nguyên và ma lực lớn. Do thân thể yếu ớt của các ma pháp sư, họ thường bị các kỵ sĩ đoàn hay thần giáo mục sư t·ấn c·ông và bị tiêu diệt một cách dễ dàng.

Vì vậy, việc trở thành ma pháp sư trong thời kỳ này rất khó khăn. Theo thống kê, có đến 100.000 người mới có thể trở thành một ma pháp sư, và ngay cả trong số đó, chỉ có một số rất ít người đạt được thành công. Tuy nhiên, những ma pháp sư của thời kỳ này rất mạnh mẽ, và ma pháp của họ thường thuộc cấp 4 trở lên. Các ma pháp yếu hơn không phổ biến trong giai đoạn này, khiến cho các ma pháp sư trở nên cực kỳ mạnh mẽ và đáng gờm.

Trong thời kỳ giữa, các ma pháp sư bắt đầu cải tiến phương pháp thi pháp của mình. Thay vì phải đọc những chuỗi chú ngữ dài và sử dụng nhiều tài liệu ma pháp, họ chuyển sang các tay thủ thế. Phương pháp này giúp thực hiện ma pháp nhanh hơn và tiêu tốn ít tài nguyên hơn. Điều này khiến cho tay thủ thế trở nên phổ biến trong giới ma pháp sư và nổi tiếng khắp pháp sư vòng.

Tuy nhiên, phương pháp này không phải không có hạn chế. Sử dụng tay thủ thế tốn nhiều thể lực và yêu cầu khéo léo trong việc điều khiển. Một số ma pháp sư đã gặp phải vấn đề như gãy tay trong khi thi pháp. Để giải quyết vấn đề này, nhiều ma pháp sư bắt đầu chế tạo các ma lực tay giả. Những thiết bị này giúp hỗ trợ trong quá trình thi pháp và giảm thiểu sự tổn thương thể chất.

Vì vậy các ma pháp sư bắt đầu chú trọng rèn luyện thân thể như một phần quan trọng của việc nâng cao năng lực. Việc này không chỉ giúp tăng cường thể lực mà còn hỗ trợ trong việc thi pháp, giảm thiểu tổn thương thể chất khi thi pháp.

Nói đến thú vị, này thời kỳ có cái ma pháp sư ưa thích rèn luyện thân thể cảm giác, bỏ ra so với khác ma pháp sư mười lần rèn luyện cường độ. Có một lần hắn bị nhiều tên giáo đoàn kỵ sĩ bao vây, muốn thi pháp luôn b·ị đ·ánh gãy, tức điên hắn cầm pháp trượng đem đối địch kỵ sĩ đánh nát, trong chốc lát như mở ra chân trời mới.

Này sự việc bị chạy tới cứu hắn ma pháp sư quay lại, rất nhanh đoạn này hình ảnh nổi khắp ma pháp sư vòng và nhanh chóng dẫn đến việc nhiều ma pháp sư bắt đầu tập trung vào việc rèn luyện thân thể. Họ thậm chí đã đi c·ướp các kỹ năng của kỵ sĩ để cải thiện khả năng của mình. Kết quả là, rèn luyện thân thể trở thành một phần quan trọng trong việc nâng cao ma lực và kỹ năng thi pháp.

Rất nhanh toàn bộ đại lục đám kỵ sĩ phát hiện chuyện đáng sợ, bọn họ phát hiện rằng mình đang bị các ma pháp sư giành mất việc. Vì ma pháp sư không chỉ có nhiều năng lực hơn mà còn không tốn kém chi phí như việc nuôi kỵ sĩ, nên sự phổ biến của ma pháp sư đã làm giảm nhu cầu về kỵ sĩ.

Thời kỳ hiện tại với sự tiến bộ trong thi pháp, ma pháp sư đã chuyển từ việc đọc chú ngữ và sử dụng tài liệu kết hợp sang việc khắc các ma pháp ấn ký vào tinh thần không gian để thực hiện ma pháp. Quy trình thi pháp trở nên ngắn gọn và hiệu quả hơn. Tuy nhiên, phương pháp này đã dẫn đến một số vấn đề:

Sự yếu đi của ma pháp, khắc ma pháp ấn ký vào tinh thần không gian làm giảm sức mạnh của ma pháp. Các ma pháp, mặc dù dễ thực hiện hơn, nhưng không còn mạnh mẽ như trước.

Do ma pháp yếu đi, nhiều ma pháp sư bắt đầu chuyển sang sử dụng các ma pháp vật phẩm, như là công cụ hỗ trợ để nâng cao hiệu quả ma pháp. Tuy nhiên, việc sử dụng các vật phẩm này dẫn đến việc tiêu tốn ngày càng nhiều tài nguyên.

Sự phát triển này đã dẫn đến sự chia rẽ giữa các phái ma pháp sư:

Cựu phái (truyền thống): Chú trọng vào việc rèn luyện bản thân và việc thi pháp truyền thống, các ma pháp sư cựu phái cho rằng việc dựa vào bản thân để thi pháp là cách duy nhất để duy trì sức mạnh thực sự của ma pháp.

Tân phái (hiện đại): Thích sử dụng các ma pháp vật phẩm và kỹ thuật mới để tăng cường sức mạnh ma pháp. Họ cho rằng việc sử dụng các công cụ và tài nguyên là cần thiết để thích nghi với các thách thức mới.

Sự khác biệt trong quan điểm và phương pháp giữa hai phái dẫn đến xung đột thường xuyên. Cả hai bên không thể hiểu được lý do của đối phương và sự khác biệt trong cách tiếp cận đã làm gia tăng căng thẳng giữa các ma pháp sư.

Chương 12: Báo lai lịch, Hỗn Loạn Đại Lục cùng hiểu biết mới.