Logo
Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗

Chương 2: Không tưởng chiến tranh

Chương 2: Không tưởng chiến tranh


Trần Nam cảm nhận cơn đau nhức đang lan tỏa khắp cơ thể, nhưng anh không thể dừng lại. Lực lượng khổng lồ từ nhà tù mà anh vừa hấp thụ thông qua thiên phú "Ma Pháp Chủ Nhân" đang lan tỏa trong từng tế bào, từng mạch máu. Cảm giác như có hàng ngàn mũi kim chích vào da thịt, nhưng rồi, như một phép màu, lực lượng đó dịu lại, trở thành một phần của anh, mạnh mẽ và quyền uy. Nhà tù, trước đó vẫn là một khối kiến trúc kiên cố, giờ chỉ còn là đống tro tàn, tan biến vào hư không.

Đám lính canh không hiểu chuyện gì vừa xảy ra. Sự kinh hoàng hiện rõ trong mắt họ, nhưng Trần Nam không có thời gian để dừng lại. Anh lao vào bóng tối, hướng về phía rừng núi xa xa.

Tiếng ồn ào phía sau dần tan biến khi Trần Nam tiến vào khu rừng rậm rạp. Những tán lá cây dày đặc che phủ lối đi, tạo ra một màn đêm đen đặc ngay giữa ban ngày. Anh leo lên một con dốc, lòng đầy quyết tâm tìm một chỗ cao để quan sát và nghỉ ngơi. Qua từng bước chân, cơn đau nhức từ việc tiêu hao thể lực càng trở nên rõ rệt, nhưng anh biết mình không thể dừng lại. Môi trường xung quanh quá xa lạ, nhưng sự sống sót là điều duy nhất anh nghĩ đến.

Sau khoảng hai mươi phút gian nan, Trần Nam cuối cùng cũng tìm được một vị trí thích hợp. Từ đây, anh có thể nhìn toàn cảnh thành phố phía dưới, nơi anh vừa thoát khỏi. Nhưng cảnh tượng trước mắt khiến anh cảm thấy c·hết lặng.

Trong ánh chiều tà, một trận chiến kinh hoàng đang diễn ra. Trần Nam nhìn thấy những cỗ máy khổng lồ bằng sắt thép, cao hơn mười mét, đang tàn phá thành phố. Những người khổng lồ này, với một tay cầm khiên sắt khổng lồ, tay còn lại phun ra những cột lửa cháy rực, biến mọi thứ thành đống tro tàn. Ánh lửa cháy sáng cả một góc trời, phản chiếu lên bầu trời đầy khói và mây đen.

Trên không trung, những q·uả c·ầu l·ửa khổng lồ, mỗi quả có đường kính cả mét, không ngừng giáng xuống đám người khổng lồ. Những quả cầu này xuất hiện từ khắp nơi, nhưng chúng không phải là không có sự bảo vệ. Những dòng nước từ các trụ nước khổng lồ vươn lên từ mặt đất, chắn trước mặt người khổng lồ, bảo vệ họ khỏi lửa địa ngục.

Cảnh tượng càng trở nên r·ối l·oạn khi những tia sét trắng xóa và những mũi tên băng lao vào nhau, tạo thành những t·iếng n·ổ đinh tai nhức óc. Trần Nam có cảm giác như mình đang đứng giữa một cuộc c·hiến t·ranh vượt ngoài mọi giới hạn mà anh từng tưởng tượng.

Trên mặt đất, đám lính mặc áo giáp, thuộc q·uân đ·ội đã bắt giữ Trần Nam, lao mình vào chiến trường. Họ cưỡi trên những chiến mã bọc thép, tạo nên một cảnh tượng khủng kh·iếp như trong một bộ phim c·hiến t·ranh viễn tưởng. Người dẫn đầu, với một cây búa khổng lồ dài tới hai mét, nhảy lên cao và đánh bay một trong những cỗ máy khổng lồ, khiến nó rơi xuống đất cách đó vài trăm mét.

Sau đó, đám lính nhanh chóng tiến lên, trường thương trong tay họ hoạt động như s·ú·n·g máy, đâm thủng kẻ thù đối diện, biến chúng thành đống thịt nát. Phía bên kia chiến tuyến, quân lính cũng không hề kém cỏi. Họ cầm trong tay những thanh kiếm ma pháp, chém nát kẻ thù thành từng mảnh.

Những sóng chấn động liên tục kéo đến, thậm chí ngay cả khi đứng trên ngọn đồi cao, Trần Nam vẫn có cảm giác như mình đang ở giữa trận chiến.

Sau một lúc trầm ngâm, Trần Nam quyết định rằng thành phố sẽ an toàn hơn khu rừng này. Mặc dù nơi đây đang diễn ra c·hiến t·ranh, nhưng nếu anh có thể tránh xa khu vực chiến đấu, anh có thể tìm được nơi trú ẩn và thức ăn. Ba ngày không ăn uống đã khiến cơ thể anh gần như kiệt quệ, dù được ma pháp cải tạo, sức chịu đựng của anh cũng có giới hạn.

Trần Nam cẩn thận quay trở lại thành phố, từng bước di chuyển trong bóng tối để tránh bị phát hiện. Anh sử dụng khả năng quan sát của mình để tìm đường, né tránh những nơi đang diễn ra chiến sự. Cuối cùng, anh tìm thấy một nhà kho bỏ hoang, trông có vẻ an toàn để tạm trú. Nhưng vừa bước vào, âm thanh từ bên trong vang lên khiến anh dừng bước.

Bên trong, có hai kẻ lén lút đang nói chuyện với nhau. Giọng điệu của chúng không có vẻ gì là nghiêm túc, mà mang đầy tính toán. Trần Nam nín thở, lắng nghe cuộc đối thoại của chúng.

"Lão Ben đã ra ngoài suốt ba tháng rồi, không biết khi nào mới quay lại. Tòa nhà kho này là của lão, nhưng giờ mà không tận dụng cơ hội vào trốn thì chúng ta tiêu đời!" Một tên trong số đó nói.

"Ừ, nhưng mà cái hầm trú ẩn của lão bị khóa bằng ma pháp, không có chìa khóa ma pháp thì vào kiểu gì? Chúng ta đâu có ai biết dùng ma pháp chứ!" Tên kia đáp.

Cả hai tên trộm nhanh chóng rời khỏi nhà kho, có lẽ để tránh bị cuốn vào trận chiến đang diễn ra. Khi không còn ai, Trần Nam lập tức tiến vào trong.

Nhà kho tối tăm, nhưng trước mắt Trần Nam là một cánh cửa màu trắng bạc bằng đá. Trên cánh cửa, những vòng tròn ma pháp màu đỏ được khắc tỉ mỉ, tỏa ra một luồng khí lạnh khiến người ta cảm thấy ớn lạnh.

Không do dự, Trần Nam sử dụng ma pháp [Không Gian Rubik] để thu lấy cánh cửa. Lập tức, cánh cửa biến mất vào không gian tùy thân của anh, để lộ một lối đi tối tăm dẫn vào sâu bên trong.

Bước vào hầm trú ẩn, Trần Nam nhanh chóng trả cánh cửa về vị trí cũ để đảm bảo không ai có thể phát hiện. Tuy nhiên, việc tiêu hao ma lực đã khiến anh trở nên choáng váng. Cảm giác đầu óc quay cuồng và mệt mỏi bao trùm, nhưng anh biết mình không thể dừng lại.

Anh cần thức ăn, và anh cần nó ngay lập tức.

Trần Nam loạng choạng tiến vào trong hầm trú ẩn. Không gian bên trong khá rộng rãi, nhưng được thiết kế đơn giản với mục đích rõ ràng là để tránh bom đ·ạ·n và bảo vệ người chủ nhân khỏi sự tàn phá của c·hiến t·ranh. Anh tìm thấy một tủ đựng thức ăn, nhanh chóng mở ra và nhìn thấy nhiều loại thực phẩm được dự trữ sẵn.

Những lon thịt hộp, bánh mì khô, và nước uống được xếp gọn gàng trong tủ. Trần Nam lấy một lon thịt hộp, mở ra và ăn ngấu nghiến. Thức ăn, dù là loại khô cứng, nhưng đối với anh lúc này, nó là một bữa tiệc. Sự sống trở lại với cơ thể anh, từng giọt năng lượng hồi phục trong người.

Trong lúc nghỉ ngơi, Trần Nam bắt đầu suy nghĩ về tình hình hiện tại. Thế giới này khác xa với những gì anh từng biết. Không chỉ đơn thuần là một thế giới ma pháp, mà còn là một thế giới nơi công nghệ và ma thuật hòa quyện vào nhau trong một cuộc c·hiến t·ranh không ngừng nghỉ.

Anh không có nhiều thời gian để nghĩ sâu xa. Một khi thiên phú của anh được hồi phục, Trần Nam cần phải tìm cách tăng cường sức mạnh của mình nếu muốn sống sót. Nhưng trước tiên, anh cần phải hiểu rõ hơn về thế giới này, và để làm điều đó, anh phải tìm một nơi an toàn hơn để ở lâu dài.

Trần Nam dự định tạm trú trong hầm trú ẩn này vài ngày để hồi phục và lên kế hoạch tiếp theo. Anh cần tìm hiểu rõ hơn về những lực lượng đang chiến đấu trong thành phố, đồng thời sử dụng khả năng "Ma Pháp Chủ Nhân" để tìm kiếm những vật phẩm ma pháp có thể giúp anh tồn tại.

Tuy nhiên, một điều làm Trần Nam băn khoăn: Lão Ben – người sở hữu nhà kho này – là ai? Và tại sao lại có một nơi trú ẩn được bảo vệ nghiêm ngặt như vậy?

Ba ngày trôi qua, Trần Nam đã hồi phục gần như hoàn toàn. Anh dành thời gian này để khám phá toàn bộ hầm trú ẩn. Bên trong, anh phát hiện một phòng sách nhỏ, chứa các tài liệu liên quan đến ma pháp, địa lý, lịch sử, hội họa, nhưng bởi vì không thông ngôn ngữ nên chỉ thông qua hình vẽ đoán chừng. Có vẻ như lão Ben không chỉ là một thương nhân bình thường?

Trong thời gian này anh cũng tìm hiểu ma pháp hấp thụ từ nhà tù. Ma Pháp tên là [Giám Ngục Trưởng] nhưng bởi vì thân thể anh không thể chịu được nên chỉ có thể sử dụng hiệu quả 1: [Tù nhân xiềng xích] - có thể triệu hồi xiềng xích trói kẻ khù, số xiềng xích càng nhiều năng lực trói buộc càng mạnh.

Trong lúc Trần Nam tiếp tục nghiên cứu, bên ngoài thành phố, cuộc c·hiến t·ranh vẫn tiếp diễn. Mỗi ngày, những âm thanh của chiến trận vang vọng, nhắc nhở anh về sự tàn phá và nguy hiểm đang diễn ra.

Trần Nam biết rằng mình không thể ở lại đây mãi. Một khi nguồn cung cấp thức ăn cạn kiệt, hoặc nếu có ai phát hiện ra nơi trú ẩn này, anh sẽ rơi vào tình thế nguy hiểm. Anh cần phải tìm cách rời khỏi thành phố, hoặc ít nhất là tìm một nơi an toàn hơn để ẩn náu.

Vào ngày thứ tư, thiên phú "Ma Pháp Chủ Nhân" của Trần Nam lại hồi phục. Anh quyết định sẽ sử dụng nó để tiếp tục tăng cường sức mạnh của mình trước khi rời khỏi hầm trú ẩn này. Trần Nam lấy ra vật phẩm ma pháp mà anh tìm thấy trong phòng sách một viên ngọc phát sáng màu xanh dương, một cây bút lông chim, một cái bật lửa màu vàng sang trọng.

Chương 2: Không tưởng chiến tranh