Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗
Cao Cấp Người Chơi
Unknown
Chương 32: Trong lòng đất di tích.
Trần Nam dừng lại trước khe nứt khổng lồ trải dài trước mặt, rộng hơn mấy chục mét và kéo dài như một vết cắt sâu thẳm trên thảo nguyên Yaosin. Anh nhìn xuống, cảm thấy độ sâu của nó dường như vô tận, không thể nhìn thấy đáy.
Cơn gió từ khe nứt thổi lên lạnh buốt, mang theo âm thanh bí ẩn từ lòng đất, làm cho Trần Nam không khỏi cảm thấy tò mò về những gì đang ẩn giấu phía dưới. Bản đồ trên tay anh không có ghi chú gì về nơi này, chứng tỏ đây có thể là một vùng đất chưa được khám phá hoặc bị lãng quên từ lâu.
"Đi xuống." Giọng của [Người dẫn truyện] vang lên trong đầu.
Trần Nam dừng lại, bởi vì lần đầu này hiệu quả xuất hiện khiến anh tò mò có gì bên dưới.
Ma lực bắt đầu xoáy chuyển, từng luồng gió cuồn cuộn tụ lại phía sau Trần Nam và trong nháy mắt, một đôi cánh trắng khổng lồ do phong nguyên tố và ma lực tinh khiết tạo thành hiện ra.
Những sợi khí lưu mạnh mẽ thổi xung quanh anh làm quần áo bay phấp phới trong không gian tĩnh lặng của khe vực.
Không chần chừ, Trần Nam khẽ vung tay, một quả cầu lửa nhỏ bừng sáng trên lòng bàn tay tạo ra ánh sáng ấm áp nhưng rực rỡ trong màn đêm đen như mực dưới lòng vực sâu.
Anh để nó lơ lửng trước mặt rồi với một cái vẫy nhẹ, quả cầu lửa nhanh chóng lan tỏa ra hàng chục ánh sáng nhỏ hơn, như những đốm sao rải rác chiếu sáng con đường anh sắp bước xuống.
Với cặp cánh trắng vững chắc, Trần Nam nhẹ nhàng lướt xuống vực sâu. Không khí lạnh lẽo và u tối bao quanh anh, nhưng ánh sáng từ quả cầu lửa khiến bóng tối rút lui. Gió vút qua và tiếng sấm mơ hồ từ phía xa thảo nguyên vang vọng lại, nhưng dưới vực sâu này chỉ có sự tĩnh lặng và hư không.
Anh bay xuống hàng ngàn mét, mỗi giây trôi qua như kéo dài vô tận. Khi chân anh cuối cùng chạm đất, mặt đất dưới chân thô ráp, lạnh giá và phủ đầy bụi bặm. Từ nơi này, Trần Nam ngẩng đầu nhìn lên, nhưng tất cả chỉ là một màn đêm đen kịt, như thể ánh sáng từ thế giới trên kia đã hoàn toàn bị nuốt chửng.
Quả cầu lửa trong tay nhanh chóng chia tách thành hàng loạt đốm sáng nhỏ, tỏa sáng khắp không gian xung quanh, soi rõ những tường đá khổng lồ, những phiến đá gãy vỡ và các vết tích cổ xưa trên mặt đất.
Trần Nam chậm rãi rút chiếc đồng hồ điều tra Susan đưa cho ra khỏi túi áo, cẩn thận kích hoạt nó. Anh đưa đồng hồ về phía trước, nó bắt đầu quét không gian xung quanh thu thập dữ liệu.
Trong khi chờ kết quả, anh tranh thủ dùng thiết bị để chụp lại khung cảnh bao quanh, cẩn thận lưu lại từng góc cạnh, từng dấu vết mòn mỏi của thời gian trên những tảng đá cổ kính.
Ánh sáng mờ ảo từ chiếc đồng hồ khiến không gian thêm phần huyền bí, nhưng khi anh cố gắng gửi dữ liệu đi, màn hình lại hiển thị tín hiệu yếu ớt, chập chờn như bị thứ gì đó vô hình cản trở.
Anh nhíu mày, biểu hiện khó chịu hiện lên rõ rệt. Tín hiệu không ổn định như vậy khiến việc liên lạc và thu thập thông tin gặp trở ngại lớn.
Lịch sử, địa lý và kiến trúc không phải là những lĩnh vực anh có nhiều kiến thức, điều đó càng làm anh phụ thuộc nhiều hơn vào sự hỗ trợ từ thiết bị điều tra. Không có nó, việc xác định nơi này thuộc về nền văn minh nào hay có ý nghĩa gì sẽ trở nên rất khó khăn.
Nhìn quanh một lần nữa, Trần Nam nhận ra mình đang đứng giữa một không gian rộng lớn và kỳ vĩ. Những bức tượng khổng lồ màu đen, cao hàng chục mét, ngồi uy nghi trên những chiếc ghế đá khổng lồ, trông như các vị thần hoặc những nhân vật quyền lực nào đó từ quá khứ.
Thế nhưng, thời gian đã tàn phá mọi thứ. Những chi tiết tinh xảo trên các bức tượng đã bị mài mòn dần qua nhiều năm tháng, khiến hình dáng nguyên bản của chúng trở nên mơ hồ, khó phân biệt.
Trần Nam bước đi chậm rãi giữa những bức tượng đá khổng lồ, ánh sáng yếu ớt từ quả cầu lửa trên tay anh tạo ra những mảng tối sáng đan xen, khiến các chi tiết trên tượng trở nên u ám và khó nhìn rõ.
Mỗi bước chân anh vang lên âm thanh trầm đục khi chạm vào nền đá cổ, không khí nặng nề của nơi này bao trùm lấy anh như một tấm chăn vô hình. Sau một lúc đi lại, ánh mắt anh dừng lại ở một bức tượng tương đối hoàn hảo so với những tượng khác. Mặc dù đã bị mài mòn theo thời gian, nhưng hình dáng của nó vẫn còn khá rõ ràng.
Dưới chân tượng, có một vết nứt nhỏ, dài chỉ hơn một mét và nằm khuất trong những gờ đá gập ghềnh. Nếu không nhờ Hỏa Thú điều tra nhắc nhở, có lẽ anh đã bỏ qua chi tiết này. Trần Nam ngồi xổm xuống, ánh mắt chăm chú quan sát vết nứt, nhận ra nó có một điểm gì đó bất thường.
Ngay khi anh còn đang thắc mắc, một con khỉ lớn xuất hiện từ phía sau, lông nó rực trắng như lửa và cặp mắt sắc lẹm. Đây là Vuốt Rồng Khỉ Lửa, một trong những hỏa thú cao cấp của anh.
Con khỉ lớn gầm gừ, mở ra hai bàn tay với những móng vuốt sắt nhọn và bắt đầu cào bới vào vết nứt. Trần Nam đứng dậy, khoanh tay quan sát.
Anh biết rõ ưu điểm của Vuốt Rồng Khỉ Lửa nằm ở đôi móng vuốt này. Trước đây, anh đã thử nghiệm nó với bộ áo giáp cự thú của mình và nhận ra đôi vuốt này có sức mạnh đáng kinh ngạc. Bộ giáp có thể chịu được ba đòn của Ác Đọa Long Thú, nhưng dưới móng vuốt của Vuốt Rồng Khỉ Lửa, nó lại dễ dàng bị xé toạc chỉ trong một nhát cào nhẹ nhàng.
Chỉ trong vài phút, lớp đá bị móng vuốt của con khỉ bới tung, lộ ra một cấu trúc bên dưới. Một cái đường ống bí ẩn, sáng bóng xuất hiện trước mặt Trần Nam.
Đường ống trông như một phần của một hệ thống cổ xưa, mục đích của nó vẫn chưa rõ ràng, nhưng khi anh kiểm tra bằng thiết bị điều tra, thứ này không chỉ đơn thuần là một đường ống truyền tải ma lực thông thường. Năng lượng được lưu chuyển bên trong có sự tương đồng với ma lực, nhưng lại mang một tần số khác, một thứ gì đó hoàn toàn xa lạ và chưa từng gặp trước đây.
Trần Nam cau mày, cảm nhận dòng chảy năng lượng bên trong. "Nó không giống ma lực..." Anh thầm nghĩ, đôi mắt lóe lên tia tò mò. Nơi này chắc chắn còn nhiều điều bí ẩn hơn so với những gì anh tưởng tượng ban đầu.
Sau khi tiến hành điều tra kỹ lưỡng, Trần Nam kết luận rằng những bức tượng đá khổng lồ trong khu vực không phải là những tác phẩm nghệ thuật thông thường mà thực chất là những cỗ máy chiến đấu cổ đại, được thiết kế để bảo vệ khu lăng mộ.
Anh cũng phát hiện ra rằng những tín hiệu nhiễu làm gián đoạn việc truyền tin chính là do các cỗ máy này phát ra, nhằm ngăn chặn bất kỳ ai cố gắng khám phá hay xâm nhập.
Sau khi nắm bắt được tình hình, Trần Nam quyết định bay ra khỏi vực sâu. Khi đã an toàn ở phía trên, anh nhanh chóng gửi lại tin tức thu thập được cho Vivian, đồng thời tra cứu thêm thông tin từ các nguồn tài liệu.
Qua những gì thu thập được, anh phát hiện nơi này từng thuộc về vương quốc Thử Nhân, một vương quốc hùng mạnh với các loại vũ khí mạnh mẽ đã bị hủy diệt từ lâu. Kiến trúc dưới lòng đất này không phải là một nơi ngẫu nhiên, mà là lăng mộ của một thành viên thuộc vương tộc vương quốc đó.
Khám phá này càng khiến Trần Nam thêm tò mò. Điều thu hút anh không chỉ là sự bí ẩn của khu lăng mộ, mà còn vì sự liên kết kỳ lạ với ma pháp [Giám Ngục Trưởng].
Từ sau khi ma pháp này hấp thu tội ác từ trái tim của Natas, nó dường như không có bất kỳ thay đổi nào, khiến Trần Nam luôn có cảm giác lo lắng mơ hồ. Tuy nhiên, bây giờ khi tiến đến gần khu vực này, anh có thể cảm nhận rõ ràng một sự thu hút kỳ lạ từ sâu bên trong, như thể có thứ gì đó đang tương thích và kêu gọi [Giám Ngục Trưởng].
Cảm giác tốt lành này khiến anh dần yên tâm hơn, nhưng cũng không thể chủ quan. Sâu thẳm, Trần Nam biết rằng lăng mộ cổ đại này có thể cất giấu nhiều bí mật và cạm bẫy hơn anh tưởng tượng.
Nhờ vào sự hỗ trợ từ điều tra viên đồng hồ, Trần Nam nhanh chóng xác nhận được kết cấu toàn bộ khu vực và tìm ra lối vào chính của lăng mộ cổ đại.
Tuy nhiên, ngay khi đến trước cánh cửa khổng lồ bằng đá đen, anh nhận ra một vấn đề nghiêm trọng. Để khởi động cánh cửa và mở lối vào, cần phải có một loại năng lượng đặc thù.
Qua các tài liệu đã thu thập, anh biết rằng đây là một dạng lôi nguyên tố ma lực biến chủng, một loại năng lượng chỉ có vương quốc Thử Nhân cổ đại mới biết cách tạo ra.
Trần Nam thử qua nhiều cách khác nhau, từ việc sử dụng kỹ năng dịch chuyển để xuyên qua bức tường dày, cho đến việc tiến vào Minh Giới để tìm một lối đi khác, nhưng mọi phương pháp đều thất bại.
Năng lượng bảo vệ xung quanh khu vực này quá mạnh và các rào cản ma pháp đã được thiết lập kỹ càng từ thời xa xưa, ngăn chặn tất cả những hình thức xâm nhập không chính thống.
Mặc dù gặp khó khăn, Trần Nam không quá nản chí. Anh hiểu rằng nếu đây là một ngôi mộ mới được xây dựng, khả năng của anh thực sự bị giới hạn, nhưng lăng mộ này đã tồn tại hàng nghìn năm. Thời gian đã làm cho những rào cản từng bất khả xâm phạm này bắt đầu xuống cấp và không ít lỗ hổng nhỏ đã xuất hiện khắp nơi trong cấu trúc.
Vấn đề quan trọng lúc này là làm sao để có thể tận dụng những lỗ thủng đó. Trần Nam biết rằng những lỗ hổng tuy nhỏ nhưng vẫn có thể mở ra một con đường dẫn vào sâu bên trong lăng mộ. Tuy nhiên, chúng rất khó tiếp cận và thường nằm ở những vị trí khó khăn.
Trần Nam sử dụng kỹ năng [Phân tích nhãn] để thăm dò cánh cửa kỹ càng hơn. Qua đó, anh phát hiện ra rằng cánh cửa này từng bị mở ra cách đây vài chục năm, không phải theo phương pháp chính thống.
Dấu vết còn sót lại cho thấy kẻ trước đó đã dùng một cách tiếp cận bất hợp pháp, gây ra những tổn thương nhỏ nhưng đáng kể trên cánh cửa.
Mặc dù không rõ chính xác phương pháp đối phương đã sử dụng, phát hiện này cho anh manh mối quan trọng về sự suy yếu của cánh cửa.
Ma lực trong tay Trần Nam giờ đây trở nên mạnh mẽ và sắc bén hơn, mang tính công kích cao nhờ vào việc anh đảo ngược bí kỹ từ tộc Miêu Nhân mà anh mua trước đây, tạo ra một bí kỹ mới, Ma lực ăn mòn.
Ma lực dưới dạng một mũi khoan nhỏ sắc nhọn được anh điều khiển, nhẹ nhàng tiến vào một trong những lỗ thủng đã có sẵn. Những vòng quay tinh vi của mũi khoan ma lực tạo ra tiếng rít nhẹ khi nó xuyên qua các lớp kết cấu của cánh cửa, từng chút một mở rộng đường vào.
Sau vài lần khoan, Trần Nam dừng lại, cảm nhận được rằng mũi khoan đã thành công. Qua lỗ thủng nhỏ, anh có thể nhìn thấy không gian tối đen phía bên trong lăng mộ.
Không chần chừ, anh triệu hồi một con hỏa thú chuột, một loài hỏa thú nhỏ nhắn nhưng cực kỳ linh hoạt. Con chuột nhanh chóng chui qua lỗ nhỏ và di chuyển thăm dò bên trong, trong khi Trần Nam sử dụng nó như điểm tựa để thực hiện kỹ năng dịch chuyển của mình, lặng lẽ và an toàn tiến vào không gian bí ẩn phía sau cánh cửa.
Vượt qua hành lang dài đầy rêu phong và bóng tối, Trần Nam bước vào một không gian rộng lớn, không chỉ đơn thuần là một lăng mộ.
Anh nhận ra đây còn là một thị trấn ngầm, nơi ẩn náu cho các thành viên vương tộc của Thử Nhân vương quốc đã sụp đổ. Kiến trúc xung quanh vẫn giữ lại vẻ tráng lệ cổ kính, nhưng thời gian và sự mục nát đã tàn phá nặng nề, khiến không gian toát lên vẻ u ám.
Đi sâu hơn vào, Trần Nam bắt gặp một bộ xương khô đã bị ăn mòn, hình dáng không còn rõ ràng. Anh suy đoán có lẽ đây là một kẻ xấu số đã lạc vào khu vực này từ lâu, có thể là một nhà thám hiểm trước kia như anh. Việc này khiến Trần Nam càng thêm cảnh giác, lo lắng về những hiểm nguy tiềm ẩn trong thị trấn ngầm này.
Anh quyết định không mạo hiểm một mình, lập tức triệu hồi đám hỏa thú và Bergii. Nhiệm vụ của chúng là điều tra kỹ lưỡng khu vực xung quanh, thăm dò các mối nguy hiểm và tìm kiếm bất kỳ manh mối nào về thị trấn kỳ lạ này. Trong khi đó, anh cẩn thận tiếp tục nghiên cứu bộ xương khô để tìm hiểu thêm về nguyên nhân cái c·h·ế·t.
Dù đã kiểm tra kỹ lưỡng, Trần Nam vẫn không tìm ra được bất kỳ dấu hiệu nào rõ ràng về nguyên nhân tử vong của kẻ xấu số. Tuy nhiên, đám hỏa thú của anh không khiến anh thất vọng. Chúng trở về sau một khoảng thời gian thăm dò và mang theo không ít đồ vật giá trị.
Trần Nam quan sát xung quanh, nhận thấy rằng hầu hết đồ vật, từ những vật dụng thông thường cho đến các vật phẩm ma pháp đều đã hư hại hoàn toàn. Thời gian và sự mục nát đã làm chúng gần như vô dụng. Tuy nhiên, có một thứ khiến anh bất ngờ: sách. Chúng không chỉ còn nguyên vẹn, mà dường như được bảo vệ bởi nhiều loại ma pháp tinh vi. Vật liệu và phương pháp chế tác của những cuốn sách này cũng vượt xa hiểu biết thông thường, khiến chúng trở nên cực kỳ bền bỉ, bất chấp thời gian và hoàn cảnh khắc nghiệt.
Dù không thể hiểu được ngôn ngữ cổ viết trên đó, nhưng nhờ khả năng [Chân Lý Học Giả] Trần Nam nhanh chóng xác định giá trị của những tri thức ẩn chứa trong sách.
Sau khi cẩn thận thu những cuốn sách quý giá vào không gian lưu trữ của mình, Trần Nam quay trở lại với đám hỏa thú, theo chúng đi xuống một lối nhỏ. Lối đi này dẫn đến một khu vực ngầm bị nước tràn ngập, không rõ ranh giới hay hình dạng bên trong.
Nhưng điều đáng lo ngại nhất chính là thứ "nước" này không phải nước bình thường. Mà là một loại kịch độc nháy mắt ăn mòn kim loại.