Logo
Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗

Chương 44: Thất bại cùng đàm phán.

Chương 44: Thất bại cùng đàm phán.


Trần Nam thở dài, nhìn lướt qua danh sách nhiệm vụ trước mặt. Sau khi cuộc họp kết thúc, hầu hết các điều tra viên nhanh chóng rời khỏi phòng, mỗi người đều đã được phân công công việc cụ thể cho giai đoạn tiếp theo.

Anh nhìn qua những nhiệm vụ đã nhận, toàn là những nhiệm vụ chiến đấu trực tiếp. Điều này không làm anh ngạc nhiên, vì anh hiểu rõ bản thân mình thích hợp với các cuộc chiến hơn là việc điều tra và phân tích.

Trần Nam bước ra ngoài, trong lòng không khỏi cảm thấy áp lực. Mục tiêu số 144 khiến anh cảm thấy bất an, nhưng anh biết rõ rằng với sự hỗ trợ của ba đại sư cấp sắp tới, họ sẽ có cơ hội tốt hơn để đối mặt với thử thách khó khăn này. Dẫu vậy, việc nhìn thấy những ánh mắt lo lắng của các điều tra viên khác làm anh càng hiểu rõ tính nghiêm trọng của nhiệm vụ.

Bên ngoài, mặt trời đang dần lặn, ánh hoàng hôn nhuộm vàng mặt biển. Đứng trước cảnh tượng đó, Trần Nam cảm nhận được một sự bình yên ngắn ngủi, trước khi bước vào cơn bão dữ dội đang chờ đợi phía trước.

Sau năm ngày, dưới lòng đại dương, Trần Nam cùng ba cự thú kim loại đã phối hợp một cách hoàn hảo để tiêu diệt những sinh vật biến dị đang trốn chạy đến đây.

Dạo gần đây, anh đã cho các kim loại cự thú tăng lên bằng cách dung hợp chúng với các máy móc đơn giản nhưng hiệu quả từ công trường xây dựng.

Máy cắt được gắn vào cánh tay của cự thú, biến chúng thành những lưỡi kiếm sắc bén có thể cắt đôi kẻ thù. Máy khoan được tích hợp vào phần đầu, cho phép chúng xuyên thủng lớp vỏ cứng của sinh vật biển sâu. Cần cẩu được sử dụng để tăng khả năng linh hoạt và mở rộng phạm vi t·ấn c·ông, giúp cự thú có thể nhấc bổng và ném xa đối thủ. Việc dung hợp này không chỉ tăng cường sức chiến đấu mà còn mở ra khả năng mới cho chúng.

Khi trận chiến dần lắng xuống, một tín hiệu từ chiếc đồng hồ trên tay vang lên, phá vỡ sự yên tĩnh. Đó là lời nhắc nhở rằng chỉ còn ba giờ nữa trước khi cuộc t·ấn c·ông vào San Hô Nghị Hội bắt đầu.

Lần này, các điều tra viên sẽ tập trung vào việc xử lý các nhân viên của tổ chức, nhằm làm suy yếu nội bộ và thu thập thông tin quan trọng. Trong khi đó, Xuan cùng ba vị đại sư cấp ma pháp sư sẽ đảm nhận nhiệm vụ cầm chân hội trưởng.

. . .

Ban đêm, dưới ánh sáng mờ ảo, Trần Nam và các điều tra viên âm thầm di chuyển đến một góc khuất trong rừng nhỏ.

Họ lặng lẽ thả ra một luồng khói mỏng không màu, để nó nhẹ nhàng bay theo hướng gió. Khói này là một loại ma pháp đặc thù, có khả năng ăn mòn lớp màng bảo vệ ma pháp mà không gây ra bất kỳ dấu hiệu cảnh báo nào. Chỉ trong vài phút, họ chứng kiến lớp màng phòng thủ dần bị phá hủy mà không gây ra tiếng động, để lộ khung cảnh phía bên trong.

Bên kia lớp màng, một kiến trúc đồ sộ hiện lên giữa rừng san hô rực rỡ. Hai tòa nhà cao chót vót đứng sừng sững, được một cái cây khổng lồ quấn quanh, như thể nó là một phần không thể tách rời của công trình. Cây cổ thụ này không chỉ bảo hộ kiến trúc mà còn mang lại vẻ uy nghiêm và hùng vĩ, tạo nên một khung cảnh kỳ bí và choáng ngợp.

Bên ngoài, toàn bộ công trình được phủ bởi một lớp sơn đặc thù, khiến nó phản chiếu ánh sáng từ xung quanh, trở nên lấp lánh và nổi bật dưới ánh sáng yếu ớt của đại dương.

Đây chính là San Hô Nghị Hội tổng bộ.

Các điều tra viên nhanh chóng di chuyển giữa rừng san hô, thân hình uyển chuyển và linh hoạt như những bóng ma. Từng nhóm nhỏ tiến sát mục tiêu, các ma pháp sư bảo vệ San Hô Nghị Hội không kịp nhận ra nguy hiểm đang đến gần.

Trong thoáng chốc, họ đã bị hạ gục một cách gọn gàng, không một tiếng động, không một dấu hiệu nào để cảnh báo những người khác. Trần Nam dẫn đầu một nhóm, di chuyển một cách thận trọng nhưng không kém phần quyết đoán, ánh mắt anh chăm chú quan sát từng chi tiết, không bỏ sót bất kỳ hành động bất thường nào.

Cách đây vài ngày, Trần Nam đã thử liên lạc với các phân thân mà anh đã cài cắm vào tổ chức San Hô Nghị Hội từ trước. Tuy nhiên, tất cả những nỗ lực liên lạc đều không nhận được hồi âm, khiến anh bắt đầu cảm thấy bất an về nhiệm vụ này.

Một linh cảm xấu dâng lên trong lòng, khiến anh không thể lơ là. Anh biết rằng có điều gì đó không ổn, nhưng giờ không còn thời gian để dừng lại và phân tích. Nhiệm vụ cần được hoàn thành.

Sau khi hạ gục được các nhân viên của tổ chức, Trần Nam cùng các điều tra viên nhanh chóng di chuyển vào bên trong các căn phòng. Họ trói chặt những người b·ị đ·ánh ngất, cẩn thận nhốt họ vào một phòng riêng để không thể phát ra bất kỳ tín hiệu báo động nào. Mọi thứ diễn ra trong sự tĩnh lặng tuyệt đối, chỉ có tiếng thở nặng nề và tiếng di chuyển lén lút của các điều tra viên vang lên trong không khí ngột ngạt.

Khi đã xử lý xong các nhân viên, nhóm của Trần Nam lập tức chia ra tìm kiếm các tài liệu quan trọng. Các phòng làm việc, kho lưu trữ và thư viện của San Hô Nghị Hội đều là những nơi có thể chứa đựng những thông tin về hoạt động của tổ chức.

Mỗi điều tra viên đều cẩn thận mở từng ngăn kéo, từng tủ hồ sơ, không bỏ sót bất cứ thứ gì. Tài liệu, biểu đồ, ghi chép và bản đồ đều được thu thập một cách nhanh chóng, cẩn thận để không làm xáo trộn quá nhiều.

Trần Nam bước vào một phòng lớn, nơi có vẻ như là phòng họp chính của Nghị Hội. Trên bàn, một bản đồ lớn của khu vực biển được trải ra, với những dấu chấm màu đỏ đánh dấu các vị trí quan trọng.

Anh nhanh chóng sử dụng đồng hồ của mình để chụp lại bản đồ mà anh vừa phát hiện. Sau khi lưu trữ hình ảnh một cách an toàn, tiến đến các vị trí khả nghi khác trong phòng để tiếp tục tìm kiếm những đồ vật hoặc tài liệu có giá trị.

Với kinh nghiệm trong các nhiệm vụ điều tra, anh cẩn thận lật mở từng ngăn kéo, kiểm tra từng tấm bảng và các khu vực ẩn sau bức tường. Mọi thứ được anh xem xét kỹ lưỡng, không bỏ sót một chi tiết nào.

Sau một khoảng thời gian ngắn, Trần Nam phát hiện ra một sấp báo chí cũ, được giấu kỹ trong một hộc tủ bí mật. Tuy nhiên, điều kỳ lạ là những tờ báo này dường như không có giá trị gì đặc biệt. Chúng chỉ là những bản tin đã lỗi thời, không có thông tin quan trọng về San Hô Nghị Hội hay các hoạt động của tổ chức. Trần Nam cảm thấy có gì đó không đúng - tại sao chúng lại được giấu kín như vậy? Anh cất giữ những tờ báo này vào túi, quyết định sẽ kiểm tra kỹ hơn sau khi nhiệm vụ kết thúc.

Bên ngoài, các điều tra viên đang phối hợp một cách khéo léo. Họ sử dụng nhiều loại ma pháp khác nhau để ngụy trang, biến mình thành các thành viên của tổ chức San Hô Nghị Hội. Các kỹ năng ngụy trang của họ tuy không hoàn hảo nhưng vẫn đủ tinh vi để đánh lừa bất kỳ ai chưa chú ý kỹ.

Trần Nam biết rằng với ma pháp của mình, anh có thể tạo ra lớp ngụy trang tốt hơn nhiều, nhưng đây không phải là thời điểm để tranh công hay thể hiện. Anh hiểu rằng nhiệm vụ chính là quan trọng nhất và đồng đội của anh cũng đã làm việc tốt.

Tất cả các hoạt động diễn ra một cách nhanh chóng và chính xác. Chưa đầy một phút, mọi thứ đã quay trở lại trật tự ban đầu, như thể không có chuyện gì xảy ra. Các điều tra viên ngụy trang hoàn hảo, làm cho ngay cả những người trong tổ chức cũng không thể nhận ra ai là kẻ thù và ai là đồng đội.

Sự kín đáo và chính xác trong cách hành động khiến toàn bộ cảnh tượng trở nên đáng nể và Trần Nam cảm thấy yên tâm hơn phần nào khi thấy mọi thứ đang đi theo kế hoạch. Tuy nhiên, anh vẫn không ngừng cảnh giác, vì biết rằng cuộc chiến thật sự có thể chỉ mới bắt đầu.

Thời gian trôi qua một cách lặng lẽ, đã một tiếng kể từ khi nhiệm vụ bắt đầu. Sự im lặng bao trùm lấy toàn bộ không gian và chính sự bình thường một cách bất thường này lại khiến Trần Nam cảm thấy bồn chồn.

Anh đã ngụy trang thành một nhân viên quét dọn, đi đi lại lại trong hành lang dài của tổng bộ San Hô Nghị Hội. Từ bên ngoài nhìn vào, anh trông không khác gì một nhân viên bình thường, hoàn thành công việc thường nhật của mình.

Tuy nhiên, trong lòng anh không ngừng vang lên sự nghi ngờ. Trần Nam biết cách thức chiến đấu của các đại sư cấp ma pháp sư. Khi họ giao chiến, dù có cố gắng che giấu cũng không thể hoàn toàn tránh khỏi việc tạo ra tiếng động.

Những ma pháp sư cấp cao như vậy, dù vẫn mang hình người, nhưng khi bắt đầu chiến đấu, sức mạnh họ giải phóng thường giống như một trận t·hiên t·ai di động, không chỉ t·ấn c·ông mục tiêu mà còn phá hủy mọi thứ xung quanh. Thế nhưng, đến giờ vẫn chưa có bất kỳ dấu hiệu nào của trận chiến lớn đang diễn ra. Điều này khiến Trần Nam càng thêm lo lắng.

Ngoài ra, một điều nữa khiến anh bất an là anh không tìm những phân thân mà anh đã cài vào nhóm thành viên của tổ chức. Chúng đã biến mất một cách bí ẩn, không một lời báo trước, càng làm tăng thêm sự hoài nghi rằng có điều gì đó không ổn.

Anh tiếp tục tiến về phía trước, hành lang dường như đang mở rộng ra theo từng bước chân của anh. Nhưng trong tâm trí đang rối bời vì sự lo lắng, Trần Nam không hề nhận ra sự thay đổi xung quanh.

Hành lang dài dằng dặc và tối tăm, nhưng anh vẫn đi tiếp, đầu óc bị che phủ bởi những suy nghĩ mơ hồ, như thể có điều gì đó quan trọng mà anh đã bỏ lỡ, nhưng anh không thể nhớ ra đó là gì.

Dần dần, anh bắt đầu nhận thấy có gì đó không đúng. Hành lang đang bị nước nhấn chìm, dòng nước âm thầm len lỏi dưới chân anh mà không gây ra tiếng động. Thế nhưng, trong trạng thái lơ đễnh, anh vẫn chưa nhận ra điều này. Mực nước dâng lên chậm rãi, kéo theo hơi lạnh từ biển sâu, nhưng Trần Nam vẫn tiến về phía trước như một cái bóng, bị lạc trong sự mơ hồ của chính mình.

Một tiếng ca bi thương vang lên mơ hồ bên tai Trần Nam, như một lời cảnh báo từ nơi xa xăm. Tiếng ca này êm dịu nhưng đầy u ám, len lỏi vào từng giác quan của anh. Cảm giác nghẹt thở và sặc nước bất ngờ tràn đến, khiến anh bàng hoàng. Như vừa tỉnh dậy từ một cơn ác mộng, anh nhận ra mình đang bị bao phủ bởi dòng nước biển lạnh lẽo.

Môi trường xung quanh không còn là hành lang khô ráo nữa, mà là một không gian đầy nước, bao trùm lên toàn bộ cơ thể anh. Anh nhìn qua cửa sổ và phát hiện ra một sự thật đáng sợ: toàn bộ khu vực này đã chìm sâu xuống biển, hoàn toàn bị nhấn chìm bởi nước. Bên ngoài, những loài cá đủ hình thù kỳ dị lượn lờ, ẩn hiện trong màn nước tối đen, như thể đang lặng lẽ theo dõi anh.

Giật mình, Trần Nam vội vàng rút ra đồng hồ điều tra viên và kích hoạt tín hiệu báo động, cảnh báo tất cả các điều tra viên khác. Họ đang gặp nguy hiểm và anh không thể để thời gian trôi qua thêm nữa. Ngay sau đó, từ không gian ma pháp của mình, anh giải phóng tất cả các phân thân, chia nhỏ chúng và phân tán ra mọi hướng. Những phân thân này nhanh chóng di chuyển, cố gắng tìm ra sự thật và thoát khỏi c·ái c·hết bất ngờ từ biển sâu.

Dòng nước lạnh lẽo bao bọc lấy anh, nhưng sâu thẳm trong tâm trí, Trần Nam cảm nhận rõ ràng rằng có một thứ gì đó đang quan sát anh. Cảm giác lạnh sống lưng làm anh càng trở nên cảnh giác hơn. Vừa chạy trốn để tìm nơi an toàn, vừa cố gắng quan sát xung quanh, Trần Nam đột nhiên nhớ lại điều mà anh đã lơ là trước đó. Anh nhận ra rằng là một ma pháp sư, nhất là những cựu phái ma pháp sư, họ đều có thói quen bố trí không ít đồ vật kỳ lạ trong nhà của mình, tạo nên những cạm bẫy và trận pháp khó lường.

Tâm trí anh lập tức vận động, kích hoạt nhiều loại ma pháp cùng lúc. Lấy chủ yếu là các năng lực điều tra, lấy anh làm tâm điểm, mở rộng phạm vi dò xét xung quanh. Chẳng mấy chốc, kết quả của cuộc điều tra làm anh kinh hoàng. Anh phát hiện ra một sự thật rợn người: toàn bộ kiến trúc này không phải chỉ là một tòa nhà cố định, mà thực chất là một sinh vật sống khổng lồ.

Tòa nhà mà họ tưởng là nơi tổng bộ của San Hô Nghị Hội thực ra là một sinh vật biển khổng lồ đang nằm ngủ. Nó không chỉ đơn thuần là một vật thể bất động mà là một thực thể sống, tồn tại và quan sát mọi thứ xung quanh. Mỗi bức tường, mỗi căn phòng đều là một phần cơ thể của nó, và nó đã bao trùm lấy tất cả mà không ai nhận ra.

Nhận thức này khiến Trần Nam chấn động. Anh biết rằng không chỉ có anh, mà toàn bộ nhóm điều tra viên đang nằm trong cái bẫy khổng lồ này. Cảm giác bị theo dõi càng trở nên rõ ràng hơn và giờ đây anh không còn nghi ngờ gì nữa họ đang đối mặt với một mối đe dọa khủng kh·iếp hơn nhiều so với những gì họ tưởng tượng.

Ma lực trên người Trần Nam bùng nổ đến mức tối đa, tạo ra một cảnh tượng huyền bí và đầy uy nghi. Nhiều loại ma pháp cùng với các bí kỹ được anh kích hoạt cùng lúc, khiến không gian xung quanh anh rung chuyển. Ngọn lửa bảy màu rực rỡ trong tay anh dần được nén lại, biến thành một thanh kiếm bằng lửa trắng thuần khiết, nhiệt độ khủng kh·iếp làm bốc hơi nước biển xung quanh nó.

Bên ngoài, cự thú áo giáp nhanh chóng biến hình, trở thành một bộ trọng giáp chặt chẽ và nặng nề bao phủ toàn bộ thân thể Trần Nam, tăng cường sức phòng thủ và tạo ra một lớp bảo vệ gần như bất khả x·âm p·hạm. Sau lưng anh, ma lực hội tụ thành hình dáng của cánh chim trắng thuần túy, lan tỏa ra ánh sáng rực rỡ.

Không dừng lại ở đó, sáu cánh tay của loài rồng to lớn dần dần xuất hiện xung quanh anh, như thể bảo hộ và khuếch đại sức mạnh của anh. Chúng vây quanh, tỏa ra ma lực hùng mạnh, sẵn sàng đáp trả mọi đòn t·ấn c·ông hay mối đe dọa từ bất cứ kẻ thù nào.

Hơn mười mấy loại ma pháp cùng lúc kích hoạt, ánh sáng rực rỡ từ các pháp trận xoay quanh người Trần Nam, khiến anh như một c·hiến t·ranh thiên sứ bước ra từ thần thoại, tỏa sáng giữa bóng tối biển sâu.

Trần Nam dừng lại một khoảnh khắc, đôi mắt sắc bén quét qua toàn bộ khung cảnh xung quanh. Sinh vật khổng lồ này, vốn đã bị biến đổi bởi nhiều loại ma pháp cải tạo, giờ trở thành một kẻ thù cực kỳ khó nhằn. Không chỉ là sức mạnh cơ bắp thuần túy, mà còn là sự hỗn hợp của các yếu tố ma thuật khiến việc đối phó với nó trở nên gian nan hơn nhiều.

Trong tay anh, thanh kiếm lửa trắng cháy rực như muốn bốc hơi mọi thứ mà nó chém trúng. Những tia lửa tỏa ra như phá hủy cả không gian xung quanh. Anh di chuyển với tốc độ đáng kinh ngạc, vượt qua mười lần tốc độ âm thanh, né tránh từng đòn t·ấn c·ông ma pháp bất ngờ từ sinh vật. Những đòn t·ấn c·ông của nó dồn dập, đầy uy lực, nhưng mỗi lần Trần Nam đều như thể đã đoán trước được, thân hình nhẹ nhàng lách khỏi đường đ·ạ·n phép.

Trong khoảng mười giây, Trần Nam đã xuyên thủng hơn mười tầng kiến trúc với sức mạnh tàn phá khủng kh·iếp. Mỗi bước chân của anh đều để lại dấu vết của sự hủy diệt. Sinh vật khổng lồ càng lúc càng cuồng bạo hơn. Những đòn t·ấn c·ông của nó, dù chỉ một cú đánh cũng đủ xé nát cự thú áo giáp, nhưng Trần Nam vẫn tiếp tục né tránh một cách ngoạn mục. Anh di chuyển như thể đã nhìn thấy tương lai, khiến mọi đòn đánh đều trở nên vô dụng trước sự linh hoạt và tốc độ của anh.

Đôi mắt của anh giờ đã biến đổi hoàn toàn. Mắt trái và mắt phải trở thành hai con mắt đặc thù, mỗi bên mang một sức mạnh khác nhau. Bất kỳ thứ gì lọt vào tầm nhìn của chúng đều bị hóa đá, rồi sau đó tan rã thành bụi. Những xúc tu đen sì của sinh vật, khi bị ánh mắt anh chiếu vào, lập tức cứng lại và phân rã ngay tại chỗ.

Trần Nam vận dụng toàn bộ sức mạnh, thanh kiếm trong tay anh liên tục chém ra hàng trăm đường kiếm, mỗi đường đều mang theo ngọn lửa trắng hủy diệt. Những vật thể xung quanh bị phá hủy không chút kháng cự, từng cột trụ và bức tường b·ị c·hém đứt một cách dễ dàng.

Từ giữa màn khói bụi xuất hiện những sinh vật nhỏ hơn với giác hút khổng lồ, có vẻ như là những bộ phận tự tái tạo của sinh vật khổng lồ. Chúng lao về phía Trần Nam với tốc độ nhanh chóng, nhưng chỉ trong khoảnh khắc, hàng trăm nhát kiếm đã chém chúng ra thành vô số phần, khiến không một kẻ nào có thể chạm vào anh.

Trần Nam tăng tốc, toàn bộ cơ thể anh bao phủ bởi một lớp hơi nước màu đỏ bốc lên từ ma lực cực đại. Sáu cánh tay rồng xoay quanh anh như những tấm khiên vững chắc, bảo vệ anh khỏi mọi đòn t·ấn c·ông. Ma lực trên người anh b·ốc c·háy rực rỡ, tạo nên một khung cảnh hùng vĩ khi anh biến thành ngôi sao băng đầy sức mạnh, lao đi với tốc độ không thể tưởng tượng, đâm xuyên qua mọi thứ cản đường.

Anh biết rằng trạng thái này sẽ không thể duy trì lâu. Với nguồn ma lực tiêu hao nhanh chóng, tối đa chỉ hai phút trước khi anh cạn kiệt. Nếu trận chiến này diễn ra trên mặt đất, anh đã không bị khắc chế bởi môi trường dưới nước và có thể kéo dài trạng thái này lâu hơn. Nhưng ở đây, dưới đáy biển sâu, ma lực của anh không thể vận hành như ý muốn.

Với tốc độ kinh người, Trần Nam phá hủy hàng loạt căn phòng, mọi thứ xung quanh anh đều bị xé toạc bởi sức mạnh không thể chống đỡ. Nhưng điều làm anh bối rối là không hề thấy bất kỳ điều tra viên nào.

Điều kỳ lạ hơn nữa là sinh vật này, mặc dù t·ấn c·ông mãnh liệt và không ngừng, lại không có ý định g·iết c·hết anh. Các đòn t·ấn c·ông có sức mạnh hủy diệt nhưng không hướng tới những điểm chí mạng. Điều này khiến Trần Nam chắc chắn mình suy đoán.

Trần Nam đã dự đoán trước việc t·ấn c·ông vào San Hô Nghị Hội sẽ thất bại ngay khi anh đọc được lá thư từ tương lai của chính mình. Nhưng anh hiểu rõ, các điều tra viên đều rất đa nghi. Họ không dễ bị thuyết phục bởi những dự báo hay lời cảnh báo. Hơn nữa, sau một thời gian ngắn làm điều tra viên, anh cũng nhận ra một điều về họ - đó là sự kiêu ngạo. Kiêu ngạo có thể là một điểm mạnh trong nhiều trường hợp, nhưng trong tình huống này, nó lại là một điều tồi tệ. Những điều tra viên quá tự tin vào khả năng của mình có thể không nhìn thấy bẫy trước mắt.

Nhờ vào lá thư và quyển sách, Trần Nam đã có thể xác định rõ thái độ của San Hô Nghị Hội. Anh hiểu rằng trận chiến lần này không phải chỉ là một cuộc đối đầu đơn thuần, mà còn là một phép thử của hội trưởng Nghị Hội. Bà ta đang tìm cách xem liệu các điều tra viên có đủ khả năng và sức mạnh để trở thành đối tác tiềm năng của bà hay không. Đây không chỉ là một cuộc chiến, mà còn là một bài kiểm tra để xác định tương lai của mối quan hệ giữa các phe phái.

Mặc dù Trần Nam t·ấn c·ông dữ dội, trông như thể anh đã mất kiểm soát và bị cuốn theo cơn thịnh nộ, nhưng thực tế là anh đang cực kỳ tỉnh táo. Đằng sau mỗi đòn t·ấn c·ông mạnh mẽ, anh luôn cẩn thận tìm kiếm người đang âm thầm quan sát nơi này.

Ma lực của Trần Nam nhanh chóng đạt đến cực hạn, nhưng khung cảnh xung quanh anh dường như vô tận. Dù đã xuyên qua hàng trăm tầng kiến trúc, mọi thứ vẫn không có gì thay đổi. Sự mệt mỏi dần bủa vây và có những khoảnh khắc tưởng như mọi nỗ lực của anh đều vô ích. Tuy nhiên, trong tình thế tưởng chừng tuyệt vọng, anh bất ngờ bắt được một ánh mắt khắc biệt, một dấu hiệu tinh tế giữa những hỗn loạn của trận chiến.

Trần Nam đốt cháy những phần ma lực còn sót lại, thu hết sức mạnh để dịch chuyển bản thân đến vị trí mà anh cảm nhận được sự khác biệt. Anh xuất hiện trong một căn phòng họp lớn, không còn dưới đáy biển sâu lạnh lẽo, mà là ở một không gian khác trên bờ, ngay tại tổng bộ San Hô Nghị Hội.

Khung cảnh xung quanh hoàn toàn khác lạ. Phòng họp nơi anh vừa đặt chân tới thoáng đãng và yên bình, ánh nắng nhẹ nhàng lấp ló qua cửa sổ. Trần Nam ngạc nhiên khi nhận ra rằng đây chính là phòng họp mà anh từng tiến vào để điều tra, nhưng giờ nó không còn nằm dưới lòng biển sâu mà đã trở về trên bờ.

Trong phòng, Xuan cùng ba vị đại sư cấp điều tra viên đang ngồi uống trà một cách thư thái. Điều kỳ lạ hơn là trà được pha bởi một phu nhân lớn tuổi, mặc áo xanh, phong thái điềm đạm và quyền lực. Sự xuất hiện bất ngờ của Trần Nam khiến cả nhóm ngạc nhiên, ánh mắt họ đổ dồn về phía anh với sự bối rối.

Tuy nhiên, vị phu nhân áo xanh lại không tỏ ra chút gì ngạc nhiên hay bất ngờ. Bà nhìn Trần Nam bằng ánh mắt bình tĩnh, như thể đã dự đoán trước được sự xuất hiện của anh.

Xuan là người đầu tiên lấy lại sự bình tĩnh trong căn phòng, ông uống sạch trà trong tay rồi nhếch môi cười nhẹ, quay sang nói với vị phu nhân áo xanh:

"Chúng tôi thắng."

Phu nhân không hề bất ngờ, chỉ gật đầu đầy điềm đạm. Sau đó, bà lấy từ trong túi ra mười con búp bê Trần Nam và đưa cho anh.

Trong khi họ tiếp tục cuộc trò chuyện, Trần Nam cảm thấy cơ thể mình quá mệt mỏi sau mọi nỗ lực. Anh xin phép rời đi để nghỉ ngơi, để lại không gian cho họ tiếp tục thảo luận.

Chương 44: Thất bại cùng đàm phán.