Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗
Cao Cấp Người Chơi
Unknown
Chương 48: Lực lượng cùng đặc thù.
Trần Nam tiếp tục bước đi, mỗi bước tiến của anh làm bóng tối càng trở nên mạnh mẽ, đồng hóa toàn bộ khu vực xung quanh. Các ma nhân ngày càng xuất hiện nhiều hơn, vây quanh anh, như thể tất cả đều quy phục trước sức mạnh mà anh vừa thức tỉnh.
Anh không rõ trạng thái hiện tại của mình là như thế nào. Đáng lẽ, loại sức mạnh này chỉ nên xuất hiện khi anh đạt đến Đại Sư cấp hoặc thậm chí Truyền Kỳ cấp. Tuy nhiên, cơn tức giận sâu sắc cùng với sự khủng bố mà nhà tù này sở hữu dường như đã thúc đẩy một sự biến đổi vượt bậc trong anh. Sức mạnh này như được khai mở, kích phát từ những cảm xúc mãnh liệt và uất hận trước tội ác mà anh chứng kiến.
Trần Nam cảm nhận rõ ràng sự tăng trưởng sức mạnh vượt qua mọi giới hạn thông thường. Anh đạt đến đỉnh cao của Đại Sư cấp, chỉ cần một Truyền Kỳ vật liệu nữa, anh có thể trực tiếp tấn thăng lên cấp bậc mà nhiều người chỉ dám mơ ước.
Tuy nhiên, sức mạnh này không phải không có đại giới. Trần Nam nhanh chóng nhận ra rằng, bên trong cái bóng của mình, năm trụ đá tượng trưng cho sức mạnh và sự cân bằng của anh đã nổ tung ba cái. Hai trụ còn lại bắt đầu rạn nứt và run rẩy.
Cơn đau nhức dần lan tỏa từ bóng tối, như thể những trụ đá này không thể chịu đựng nổi sức mạnh mà anh đang giải phóng. Anh hiểu rõ rằng năng lượng mà anh sử dụng đã vượt xa sự kiểm soát và hấp thụ thông thường. Nếu hai trụ cuối cùng cũng sụp đổ, có lẽ anh sẽ phải đối mặt với những hậu quả khó lường.
Sức mạnh đang trỗi dậy trong Trần Nam không chỉ làm anh mạnh mẽ hơn, mà còn khơi dậy những suy đoán về những gì đã xảy ra và những gì đang chờ đợi phía trước. Nhớ lại lời dự báo từ tương lai được gửi qua lá thư, anh bắt đầu hiểu rõ hơn về bản chất của những gì mình đang trải qua.
Tương lai của anh, hoặc có thể nói một phiên bản khác của anh, cũng đã từng trải qua điều tương tự.
Trong thời gian tuyến đó, anh của tương lai cũng đã phiêu lưu trên biển, tìm kiếm nguồn gốc của tiếng ca bi ai giống như Trần Nam hiện tại. Cả hai dường như bị dẫn dắt bởi cùng một sức mạnh, cùng một lời gọi bí ẩn từ đại dương sâu thẳm.
Khi tương lai anh đến được nơi đây, giống như Trần Nam hiện tại, anh cũng trải qua sự biến đổi đầy quyền năng, nhưng không có sự giúp đỡ của năm trụ đá. Tương lai anh đã phải trả một cái giá rất lớn - Ám Dạ Tiểu Thế Giới và các Giám Ngục trong đó toàn bộ mất đi. Không còn cái bóng bao bọc, không còn sự bảo vệ của những người canh gác trong bóng tối. Thế giới bóng tối của anh sụp đổ, kéo theo sức mạnh mà anh từng sở hữu.
Dựa theo những lời nhắc từ tương lai, Trần Nam đã tiêu tốn hơn 60 điểm tích lũy để mua tri thức về những thế giới cao cấp tại Hỗn Loạn Đại Lục. Trong đó, một kiến thức đặc biệt về một thế giới bí ẩn giữa Minh Giới và Ma Giới đã để lại ấn tượng mạnh mẽ trong anh. Thế giới đó được gọi là Ám Dạ Giới.
Mặc dù Ám Dạ Giới hiện tại đang trong tình trạng hủy diệt, nó vẫn tồn tại như một thế lực tiềm ẩn và huyền bí, ảnh hưởng sâu sắc đến các sự kiện trong các thế giới ma pháp.
Việc Trần Nam sở hữu Ám Dạ Tiểu Thế Giới đã kết nối anh với nhân quả và mệnh định thuộc về Ám Dạ Giới. Dường như, sự bùng nổ sức mạnh mà anh đang trải qua chính là một thử thách, một cách để kiểm tra xem liệu anh có đủ khả năng gánh vác trách nhiệm và tiếp nhận sức mạnh từ thế giới đó hay không.
Nói cách khác, việc này giống như một buổi ra mắt với gia đình bạn gái. Ở thời gian tuyến tương lai, Trần Nam giống như một sinh viên năm hai vừa chập chững vào đời, công việc và sự nghiệp vẫn chưa rõ ràng, dù trong tim có một tấm chân tình, anh vẫn gặp khó khăn để thuyết phục “gia đình” rằng mình có thể chăm sóc cho cô gái ấy.
Ngược lại, Trần Nam hiện tại có sự hỗ trợ của năm trụ đá giống như một doanh nhân trẻ thành đạt, mỗi tháng kiếm hàng trăm triệu với sức khỏe tốt và lòng trung thủy, yêu thương bạn gái hết mực.
Trong mắt gia đình, Trần Nam bây giờ trở thành một ứng viên lý tưởng, xứng đáng để tiếp nhận trách nhiệm và gánh vác tương lai của Ám Dạ Giới.
Tuy nhiên, một thế giới cao cấp như Ám Dạ Giới không phải là thứ mà Trần Nam có thể gánh vác hoàn toàn. Dù cho anh có tập hợp đủ bảy Giám Ngục, anh vẫn chỉ có quyền sở hữu nó mà thôi.
Giống như một vương quốc với quyền lực tối thượng, nhưng sức mạnh của nó vượt qua khả năng thống trị hoàn toàn của một cá nhân. Trần Nam có thể sử dụng và bảo vệ Ám Dạ Tiểu Thế Giới, nhưng anh chưa đủ sức mạnh để làm chủ hoàn toàn thế giới đó.
Sau một hồi tiến bước qua những hành lang ngập tràn bóng tối, Trần Nam dừng lại trước một trụ thủy tinh khổng lồ trông như một cái bể cá. Bên trong, một sinh vật tàn tạ nằm cuộn mình, đôi mắt trống rỗng của nàng dán chặt vào anh, dù nàng đã hiến tế toàn bộ ngũ giác của mình từ lâu.
Nhưng trong sâu thẳm, nàng vẫn nhận ra rằng đây chính là người mà mình đã muốn gặp. Nàng biết rõ người mình đã hiến tế không phải con gái của mình nhưng nàng không muốn nói ra cũng không muốn chấp nhận.
Từ cơ thể tàn tạ của nàng, một ánh sáng đỏ rực bắt đầu phát ra, chiếu sáng toàn bộ không gian trong trụ thủy tinh. Ánh sáng ấy mang theo một cảm giác tuyệt vọng, nhưng cũng có một sự hy sinh cuối cùng. Rất nhanh, cơ thể của nàng tan biến thành một luồng ánh sáng vàng, những mảnh vỡ linh hồn cuối cùng của nàng bay về phía Trần Nam.
Đến cuối cùng, nàng vẫn đem tất cả những gì thuộc về mình hiến tế để tăng cường sức mạnh cho Trần Nam.
Ngay sau đó, bên cạnh anh, một linh hồn mơ hồ của một Nhân Ngư xuất hiện. Nàng cũng không ngần ngại bay vào cơ thể anh, hòa quyện với dòng ma pháp mạnh mẽ trong anh.
Tiếng hát bi ai mà Trần Nam đã nghe suốt hành trình không phải của người mẹ, mà là của thiếu nữ nhân ngư, một tiếng gọi vang lên từ sâu thẳm linh hồn đã tàn tạ của nàng. Cô gái trẻ đã hướng dẫn Trần Nam đến đây để giải cứu mẹ mình, nhưng cuối cùng, chính cô đã dung hợp với anh, trở thành một phần của ma pháp [Dòng Chảy Bất Tận].
Trần Nam đưa tay chạm nhẹ vào vách thủy tinh trước mặt. Ngay khi ngón tay của anh chạm vào, phạm vi ngàn mét xung quanh bị chấn động mạnh, tất cả những gì nằm trong bán kính ấy vỡ vụn và tan thành bụi. Không gian trở nên tĩnh lặng, chỉ còn lại sự hủy diệt tuyệt đối.
Những ma nhân theo sau anh lập tức quỳ xuống trong sợ hãi. Họ có thể cảm nhận được sức mạnh kinh hoàng đang bao trùm Trần Nam. Ma lực tỏa ra từ cơ thể anh trở nên đáng sợ hơn bao giờ hết, giống như một cơn bão cuốn phăng mọi thứ trên đường đi của nó. Bóng tối dần lan tỏa, tất cả mọi thứ trước mặt anh bị xé toạc, nhường đường cho bước chân không thể ngăn cản.
Sau một lúc di chuyển, Trần Nam dừng lại trước một quảng trường lớn, cũng là trung tâm năng lượng của toàn bộ nhà tù. Nơi đây chỉ có thể dùng một câu để miêu tả: núi vàng biển bạc, chúng kéo dài vô tận, biểu tượng cho toàn bộ tài sản mà tên hải tặc đã c·ướp b·óc suốt nhiều năm qua. Kho báu khổng lồ này chứa đầy những viên ngọc, vàng bạc châu báu lấp lánh, nhưng ẩn chứa bên trong nó là một lời nguyền c·hết chóc.
Nguyền Rủa Sư đã đặt lên kho báu này một lời nguyền đáng sợ - bất cứ ai sở hữu chúng đều sẽ rơi vào xui xẻo không dứt, từ đó gặp phải tai họa cho đến khi c·hết đi. Kho báu không chỉ là nguồn gốc của sự tham lam và tội ác, mà còn là một cạm bẫy nguy hiểm không kém bất kỳ v·ũ k·hí nào.
Tuy nhiên, đối với Trần Nam, lời nguyền này dường như không có tác dụng. Những ma nhân trung thành nhanh chóng thu gom toàn bộ kho báu vào bóng tối dưới chân Trần Nam, ẩn giấu chúng trong cái bóng rộng lớn của anh. Chúng làm việc một cách hiệu quả, không để lại bất kỳ dấu vết nào của sự tồn tại của kho báu. Thỉnh thoảng, các t·ội p·hạm trốn trong đống kho báu cũng bị phát hiện và nhanh chóng xử lý.
Ma lực khổng lồ trên cơ thể Trần Nam tụ lại vào tay phải, một ngọn lửa địa ngục đen kịt bao trùm lấy nắm đấm của anh. Không một giây do dự, anh biến mất khỏi vị trí ban đầu và trong nháy mắt, đã xuất hiện ngay trước một núi thịt khổng lồ—một sinh vật kinh tởm kết hợp từ vô số mảnh cơ thể của cả người và thú.
Trần Nam ra quyền và ngay lập tức núi thịt đó b·ị đ·ánh tan thành một cơn mưa máu kinh hoàng. Những mảnh vỡ cơ thể bay tung tóe, nhưng tiếng gào thét vẫn vang lên từ khắp nơi. Những tiếng kêu thảm thiết không đến từ đau đớn thể xác, mà từ nỗi đau tinh thần không thể diễn tả được. Những mảnh cơ thể bị lửa địa ngục thiêu đốt, chúng rên rỉ, khóc lóc, như thể từng sinh linh bị mắc kẹt trong đó đang chịu đựng một sự t·ra t·ấn không dứt.
Nhưng chỉ trong một khoảnh khắc, mưa máu bắt đầu dung hợp lại, tái sinh thành một thực thể mới. Những mảnh thân thể lộn xộn từ con quái vật khắp nơi mọc ra những ngũ quan của nhân loại và động vật, gào thét thảm thiết khi ngọn lửa địa ngục tiếp tục thiêu đốt chúng từ bên trong.
Nhìn vào quái vật trước mặt, Trần Nam không thể không nhận ra rằng đây là tạo vật của vô số lời nguyền. Từ khi sở hữu [Nguyền Rủa Ma Nhãn] anh đã nghiên cứu và tìm hiểu nhiều về nguyền rủa học. Với cái nhìn sắc bén và hiểu biết của mình, anh nhanh chóng nhận ra những lời nguyền khủng kh·iếp đang h·ành h·ạ quái vật này.
Bất Tử Nguyền Rủa: Cho phép khả năng tái sinh tăng lên một trăm lần, nhưng cảm giác đau đớn của quái vật bị tăng lên một vạn lần. Mỗi lần tái sinh, cơn đau sẽ tồi tệ hơn trước.
Hóa Thú Nguyền Rủa: Ý thức và trí tuệ của sinh vật bị mài mòn, dần dần biến thành động vật chỉ sống với bản năng nguyên thủy. Sự suy thoái của ý thức là một sự t·ra t·ấn khủng kh·iếp, khi quái vật dần mất đi nhân tính.
Đa Hồn Nguyền Rủa: Linh hồn của sinh vật bị xé toạc thành nhiều nhân cách, những nhân cách này xung đột và h·ành h·ạ lẫn nhau, tạo ra nỗi đau không thể nào chấm dứt.
Phẫn Nộ Nguyền Rủa: Sinh vật này mất hết lý trí, chỉ còn tồn tại sự tức giận vô tận, không cách nào dừng lại. Cơn giận dữ bùng cháy, nhưng không thể giải thoát, chỉ càng khiến nó điên loạn hơn.
Lão Hóa Nguyền Rủa: Thân thể của quái vật trở nên già yếu, da nhăn nheo, xương cốt mòn mục, nhưng không cách nào c·hết. Nó bị ép phải sống trong sự lão hóa không bao giờ kết thúc.
Trăm Bệnh Nguyền Rủa: Cơ thể của sinh vật bị tàn phá bởi hàng trăm căn bệnh không thể chữa trị, mỗi giây phút là một sự t·ra t·ấn không thể tưởng tượng, khiến nó không thể nào tìm thấy sự giải thoát.
Tham Tiền Nguyền Rủa: Mỗi suy nghĩ của sinh vật đều bị ám ảnh bởi tiền bạc, không thể rời bỏ của cải. Mọi hành động của nó bị điều khiển bởi lòng tham vô tận, nhưng đồng thời, sự thèm khát đó cũng h·ành h·ạ nó đến c·hết đi sống lại.
Sinh vật quái dị trước mặt Trần Nam không ai khác chính là tên hải tặc khét tiếng, kẻ đã gây ra vô số tội ác.
Hắn, giờ đây chỉ còn là một thực thể méo mó do những lời nguyền tàn khốc gắn lên thân xác, đại bộ phận thời gian điên loạn và mất kiểm soát. Nhưng cũng có những khoảnh khắc tỉnh táo, tuy ngắn ngủi, nhưng lại là sự trừng phạt lớn nhất mà Nguyền Rủa Sư đã gieo xuống hắn - phải sống trong cái thân xác bị nguyền rủa vĩnh viễn, không bao giờ có được giải thoát.
Trần Nam cảm nhận sức mạnh bùng nổ bên trong mình, một lĩnh vực rộng lớn lấy anh làm tâm điểm xuất hiện. Không gian bên trong lĩnh vực như thể bị ngưng đọng, thời gian dường như dừng lại, không một thứ gì có thể chuyển động ngoài anh. Trong trạng thái này, Trần Nam không thể vận dụng các ma pháp khác, nhưng chỉ cần [Vĩnh Dạ Người Cai Quản] hiệu quả đang có hiện tại, đã quá dư thừa để đối phó với con quái vật trước mặt.
Anh bẻ cổ tay, làm nóng cơ thể, chuẩn bị cho trận chiến. Mặt đất rung chuyển, ngọn lửa bao quanh quyền anh rực sáng trong bóng tối. Và rồi, anh ra đòn. Không phải một quyền, mà là hàng triệu quyền được tung ra trong tích tắc. Nắm đấm của Trần Nam ma sát với không khí, tạo nên một biển lửa bùng cháy, như thể thiêu đốt tất cả xung quanh.
Lĩnh vực biến mất và trước mặt anh, quái vật b·ị đ·ánh nát thành từng mảnh nhỏ, đến mức phân tử. Không gian xung quanh rung chuyển, những mảnh vỡ không còn hình dáng của một thực thể sống, chỉ là tro bụi trong không gian mà Trần Nam đã xuyên thủng.
Anh đứng yên, chờ đợi, không hề tỏ ra vội vã. Chỉ trong khoảnh khắc, đúng như anh dự đoán, quái vật tái sinh, những mảnh nhỏ dần dần hợp lại, từng phần cơ thể bị nguyền rủa nối lại với nhau, tiếng gào thét lại vang lên. Trần Nam biết rõ rằng với lượng lớn nguyền rủa mà sinh vật này đã gánh chịu, việc g·iết c·hết nó sẽ không bao giờ là điều dễ dàng. Nhưng quan trọng hơn, Trần Nam cũng không muốn điều đó xảy ra quá dễ dàng.
G·i·ế·t c·hết hắn đơn thuần sẽ là một sự giải thoát và Trần Nam không có ý định tha thứ cho tội lỗi mà tên hải tặc đã gây ra. Cái c·hết đối với sinh vật này là món quà, nhưng những lời nguyền đã đặt lên hắn, sự t·ra t·ấn không ngừng chính là sự trả giá thực sự cho những gì hắn đã gây ra.
Quái vật tái sinh một lần nữa, nhưng lần này, Trần Nam không ra tay ngay lập tức. Anh đứng yên, quan sát từng sự biến đổi của cơ thể sinh vật. Sự giận dữ, nỗi đau, sự tuyệt vọng hiện rõ trên từng mảnh cơ thể quái vật, nhưng không có gì ngoài sự điên loạn đang kiểm soát hắn.
Sau khi quan sát kỹ lưỡng và cân nhắc, Trần Nam cuối cùng đã xác định rằng mình có khả năng để xử lý hoàn toàn tên quái vật này. Không gian xung quanh nhanh chóng bị nhấn chìm trong bóng tối ma lực dày đặc của anh. Từng luồng ma lực đen kịt lan tỏa từ cơ thể anh, che phủ tất cả, như một cơn s·óng t·hần bóng tối không thể ngăn cản.
Nếu có ai đó đứng cách xa ngàn mét trên không trung, họ sẽ thấy nhà tù khổng lồ nơi Trần Nam đang chiến đấu biến mất trong một hố đen khổng lồ, với đường kính lên tới 30 km. Mọi thứ bên trong khu vực đó đều bị nhấn chìm trong bóng đêm vô tận, bị lấy đi bởi sức mạnh mà Trần Nam đang nắm giữ.
Khi mở mắt lại, Trần Nam và quái vật đồng thời xuất hiện trong Ám Dạ Tiểu Thế Giới. Trong không gian này, thân thể của Trần Nam trở nên khổng lồ, cao đến hàng trăm mét, giống như một vị thần vĩ đại đứng trước kẻ thù nhỏ bé và yếu đuối.
Anh giơ lên hai bàn tay, bên trong tay anh xuất hiện những viên bi ánh sáng đặc biệt. Mỗi viên bi đều tỏa ra một hào quang bí ẩn, trên mỗi viên, có hình vẽ và ký hiệu đặc thù. Trần Nam nhìn lướt qua và trong khoảnh khắc, anh hiểu rõ chúng là gì.
Mỗi viên bi đại diện cho một khái niệm mà thế giới này đang có, giờ đây chúng trở thành Trần Nam có thể điều khiển quyền năng.
Mười tám viên bi, tương ứng với mười tám quyền năng: Không Gian, Sinh Mệnh, Trí Tuệ, Sinh Tử, Tín Ngưỡng, Tội Lỗi, Giấc Mơ, Mây, Chế Tạo, Nước, Đại Dương, Kim Loại, Máy Móc, Tự Động, Giam Cầm, Linh Hồn, Nguyền Rủa và Hận Thù.
Trần Nam nhìn thoáng qua quái vật đang cố gắng vùng vẫy trước mặt anh. Bằng một ý niệm, anh điều khiển Không Gian, ngay lập tức, quái vật bị kéo từ khoảng cách xa xôi đến trước mặt anh. Không chút do dự, Trần Nam dùng Sinh Mệnh và Linh Hồn để chia tách quái vật ra thành những phần riêng biệt và từ trong những phần đó, anh tìm thấy một linh hồn đặc thù.
Anh dùng Trí Tuệ để thức tỉnh mảnh linh hồn này, giúp nó lấy lại ý thức. Linh hồn vừa tỉnh lại, đôi mắt nó lóe lên sự hoang mang và sợ hãi, nhưng trước khi nó kịp nói bất kỳ điều gì, Trần Nam đã ra lệnh cho nó im lặng.
Chế Tạo, Kim Loại, Tội Lỗi, Giấc Mơ, Tự Động, Giam Cầm, Nguyền Rủa và Linh Hồn - tám quyền năng này kết hợp với nhau, tạo thành một quả cầu ánh sáng kỳ lạ trên tay Trần Nam. Anh biết rõ định mệnh của tên hải tặc quái vật đã được định đoạt. Quả cầu ánh sáng nhanh chóng biến đổi, mở rộng, cuối cùng trở thành một tòa tháp kéo dài đến vô tận trên bầu trời đen tối của Ám Dạ Tiểu Thế Giới.
Tòa tháp này có tên gọi là Địa Ngục Vô Hạn Tháp, một nơi tồn tại chỉ để t·ra t·ấn những kẻ như tên hải tặc, những kẻ tội ác tày trời không đáng được c·ái c·hết. Đây là nơi không có lối thoát, nơi mà linh hồn của những kẻ tội đồ sẽ vĩnh viễn chịu đựng nỗi đau và sự h·ành h·ạ khủng kh·iếp.
Trần Nam giơ tay còn lại và bằng Sinh Mệnh và Linh Hồn, anh chia linh hồn và thân xác của quái vật thành hai phần bằng nhau. Một nửa linh hồn cùng cơ thể bị định đoạt sẽ trở thành Giám Ngục mới trong Ám Dạ Tiểu Thế Giới của anh.
Phần còn lại của tên hải tặc, cùng với những mảnh vụn linh hồn và sinh mệnh, bị Trần Nam bóp nát và nghiền thành bụi. Sinh Tử và Sinh Mệnh đan xen, từng mảnh thịt từ cơ thể bị nghiền nát của tên hải tặc rơi xuống đất, biến th·ành h·ạt giống của những cây thịt kỳ lạ. Từ dưới đất, những cây thịt bắt đầu lớn lên và kết quả.
Hình dáng quả như những con mắt lớn. Những con mắt này phát ra ánh sáng tối tăm và bí ẩn, chứa đựng sức mạnh nguyền rủa mạnh mẽ. Trần Nam tạo ra chúng làm công cụ để tăng cường sức mạnh cho [Nguyền Rủa Ma Nhãn] của anh.
Sau khi hoàn tất việc phân chia linh hồn và thân xác của tên hải tặc, Trần Nam bước tới trước Địa Ngục Vô Hạn Tháp. Trong tay anh là phần linh hồn còn lại của tên tội đồ, bị bao bọc bởi sức mạnh bóng tối và nguyền rủa. Không còn một giây do dự, anh ném linh hồn của hắn vào tòa tháp.
Ngay khi linh hồn tên hải tặc tiếp xúc với tháp, trên bức tường đen kịt của tòa tháp, một con số hiện lên rõ ràng - 600 năm.
Trần Nam ngay lập tức giật mình trước con số này. Anh biết rõ rằng nhờ vào khái niệm Tội Lỗi, anh có khả năng đánh giá và phán xét mức độ tội ác của một cá nhân, từ đó quyết định thời gian giam giữ trong tháp t·ra t·ấn.
Theo như phép tính thông thường của anh, một kẻ cố ý gây ra t·hương v·ong cho mười ngàn người thường chỉ bị giam giữ trong khoảng một tháng. Nhưng với con số 600 năm này, điều đó cho thấy tội ác của tên hải tặc không chỉ đơn thuần là về số lượng, mà còn chất lượng, tội ác của hắn sâu đậm đến mức bản chất của nó khiến cho h·ình p·hạt trở nên khắc nghiệt gấp nhiều lần.
. . .
Sau khi hoàn thành nhiệm vụ trong Ám Dạ Tiểu Thế Giới, Trần Nam yên tĩnh đứng lặng một lúc. Cảm nhận dòng ma lực trong cơ thể mình dần dần yếu đi, anh biết rằng sức mạnh vô tận mà mình đã sử dụng đang trở về với mức độ vốn có của anh. Trạng thái siêu phàm mà anh đạt được không thể duy trì mãi mãi và việc mất đi sức mạnh này không khiến anh quá bất ngờ.
Tuy nhiên, điều khiến anh ngạc nhiên không phải là sự hao hụt ma lực, mà chính là cảnh tượng trước mắt. Trong thế giới của mình, anh nhìn thấy những tượng ghế đá vốn đã vỡ vụn từ trước giờ đã khôi phục hoàn toàn. Không chỉ vậy, số lượng của những pho tượng cũng đã tăng lên, từ năm cái trước đó, nay đã biến thành chín cái.
Điều đặc biệt hơn nữa là bốn trong số chín tượng đã có những hình dáng mơ hồ của tượng đá ngồi xuống, như thể chúng đang dần dần thức tỉnh từ giấc ngủ ngàn năm.
Trần Nam trầm tư trước sự xuất hiện của những pho tượng này. Anh biết rằng chúng không đơn thuần chỉ là vật trang trí, mà có ý nghĩa rất sâu xa. Những tượng đá này tồn tại như những trụ cột của sức mạnh bí ẩn trong thế giới mà anh sở hữu và việc chúng khôi phục và tăng số lượng có thể là một dấu hiệu quan trọng.
Anh nhớ lại lần đầu tiên khi nhìn thấy những pho tượng này, chúng chỉ là năm cái và anh đã không đánh giá cao giá trị thực sự của chúng. Nhưng giờ đây, với chín cái tượng và sự xuất hiện của những hình bóng mơ hồ ngồi trên ghế, anh nhận ra rằng giá trị của chúng có thể vượt xa những gì anh đã tưởng tượng.
Khi Trần Nam bước ra khỏi thế giới của mình, một dòng chảy mãnh liệt bất ngờ cuốn phăng anh đi. Nhìn lại, anh mới nhận ra mình đã vô tình tạo ra một cái thung lũng khổng lồ dưới đáy biển sau cuộc chiến và giờ đây dòng nước từ đại dương đổ vào thung lũng đó đang cuốn trôi mọi thứ trên đường đi của nó, bao gồm cả anh.
Tuy nhiên, với sức mạnh hiện tại, dòng chảy này không đủ để gây tổn thương cho Trần Nam. Cảm nhận sự mát lạnh và dịu dàng của dòng nước, anh buông xuôi, thả mình theo dòng chảy. Nhắm mắt lại, anh cảm nhận được sự bình yên sau một hành trình dài đầy căng thẳng và thử thách. Dòng nước như đang mơn trớn anh, nhẹ nhàng cuốn anh đi qua những tảng đá ngầm và rặng san hô mà không một chút tổn hại.
Trong giây phút này, Trần Nam cho phép mình nghỉ ngơi. Anh thầm cầu nguyện rằng khi quay trở lại với công việc và trách nhiệm, mọi thứ sẽ diễn ra suôn sẻ, không có quá nhiều rắc rối và khó khăn đang chờ đợi. Dù biết rằng cuộc sống của một điều tra viên không bao giờ thiếu những thử thách, nhưng anh hy vọng sẽ có một chút bình yên sau khi trải qua hành trình đầy gian khổ này.
. . .
Nhưng mọi chuyện có thực sự diễn ra như anh mong muốn?
"Với Nam Nam thì đương nhiên là không rồi!"
. . .
Vong Linh Đảo, ở trung tâm hòn đảo, một người bù nhìn nhảy nhót về phía một gốc cây khô lớn. Trên cành cây này trước đây có Thực Ác Điểu đậu, nhưng giờ nó đã bị một kẻ vô hình đánh cắp.
Người bù nhìn không nói gì, nhưng trong chốc lát, cả hòn đảo hóa thành tro tàn, dần dần biến thành một tấm áo khoác rách nát bao phủ lên người nó. Với sự im lặng lạnh lẽo, nó nhảy xuống biển sâu, bắt đầu hành trình truy tìm k·ẻ t·rộm.
. . .
Thảo nguyên Yaosin, một trận đ·ộng đ·ất lớn bất ngờ xuất hiện, làm sập các vết nứt cũ, đồng thời mở ra những khu vực mới.
Trong lòng đất, di tích mà các điều tra viên từng nghĩ đã bị đào sạch bỗng nhiên chấn động. Những pho tượng, kiến trúc và lăng mộ vốn đã bị hủy hoại giờ đây dường như quay ngược thời gian, trở lại trạng thái hoàn toàn mới tinh, như ngày chúng vừa được xây dựng.
Bên trong lăng mộ, một cỗ quan tài đột nhiên mở ra. Từ trong đó, một thử nhân mặc trang phục sang trọng ngồi dậy, đôi mắt đen nhánh của nó quét qua mọi ngóc ngách, cuối cùng dừng lại ở khu trung tâm nơi đại thụ biến mất.
Khóe miệng của thử nhân nhếch lên, phát ra một tiếng cười chói tai đầy điên loạn, âm thanh đó lan tỏa khắp nơi, đánh thức thêm nhiều thử nhân khác. Khi chúng nhìn thấy chỗ đại thụ biến mất, tất cả đồng loạt phát ra những tràng cười man rợ.
. . .
San Hô Nghị Hội, tổng bộ dưới nước. Các thành viên đang quét dọn và cho ăn những quái vật bên trong.
Một thành viên quát lớn vào một thanh niên tóc đen đang ngẩn ngơ: "Nhanh lên! Mau qua giúp đỡ!"
Thanh niên tóc đen vội vàng xin lỗi, sau đó xin phép đi vệ sinh. Trong phòng vệ sinh, hắn nhìn vào gương, soi kỹ hình ảnh của mình. Trên trán, một cặp sừng rồng mọc lên, nhưng một bên đã bị bẻ gãy, tạo cho hắn vẻ ngoài có chút dị biệt.
Cảm nhận được dòng năng lượng màu đỏ quen thuộc trong tay, hắn khẽ cười đầy bệnh hoạn.
Một thành viên khác đi ngang qua, thấy hắn thì nhắc: "Nhanh lên, Darin!"
. . .
Athomic, thành phố dưới nước, trong một căn phòng hẹp tối. Một con mèo đen với phần bờm đỏ như sư tử đang vui vẻ nhìn một nhân ngư gầy gò vẽ tranh trên tường.
Bức tranh được chia làm ba khu vực: bên trái là vương quốc trên mây, với tường thành bằng ngọc và kiến trúc dát vàng, những thiên sứ tỏa sáng đang tuần tra khắp nơi.
Bên phải là biển cát vàng, ẩn hiện những kim tự tháp trắng ngọc, phía trước là những chiến thuyền mạnh mẽ đang chuẩn bị cho cuộc chiến.
Ở giữa, bầu trời đen tối bao trùm những kiến trúc lơ lửng, nổi bật nhất vẫn là đại thụ trắng khổng lồ cùng tháp cao trước mặt, bên trong tán lá là một kim tự tháp lộn ngược đầy bí ẩn.
. . .
Trong một quán bar yên tĩnh, tại một bàn tròn với bản đồ rộng lớn, có ba người ngồi ở ba góc: một thằng hề, một ma thuật sư và một thuần thú sư.
Cả ba người đặt lên bàn những món đồ đặc biệt. Thằng hề cười ranh mãnh, đặt lên bàn một con rối hình Trần Nam.
. . .