Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗
Cao Cấp Người Chơi
Unknown
Chương 50: Điều tra viên hằng ngày (2)
Trần Nam bình tĩnh đứng trên boong tàu, mắt không rời khỏi thiếu nữ với mái tóc tím đang đứng trước mặt. Hai người nhìn nhau trong một khoảnh khắc yên lặng, như thể mỗi người đều đang cố gắng đánh giá đối phương. Cả không gian xung quanh cũng như ngưng đọng, chỉ có tiếng sóng biển và gió thổi vờn quanh thuyền.
Thiếu nữ khẽ nhíu mày, đôi mắt ánh lên vẻ nghi ngờ, nhưng ngay sau đó cô ta cùng anh đều quay đầu lại, ra lệnh cho đám thuộc hạ của mình rút lui một cách bình tĩnh. Bọn họ răm rắp nghe lệnh và nhanh chóng biến mất vào bóng tối, như thể chưa từng xuất hiện.
Trần Nam tiến lên một bước, bình thản lấy ra đồng hồ điều tra viên và giơ lên trước mặt thiếu nữ. Cử chỉ này không phải để đe dọa, mà là nhằm xác nhận thân phận. Sự kiên định trong đôi mắt anh khiến cô thiếu nữ tóc tím không khỏi nhíu mày, nhưng cuối cùng cô cũng gật đầu đồng ý, như thể đã chấp nhận sự thật về thân phận của anh.
"Ngươi là một điều tra viên..." cô thiếu nữ thì thầm, dường như đã nhận ra rằng việc đối đầu với anh lúc này sẽ chẳng mang lại lợi ích gì.
Không chờ thêm lời giải thích, cô biến mất trong tích tắc, như một cơn gió thoảng qua. Trần Nam đứng đó, nhìn theo hướng cô ta rời đi, cảm nhận một điềm báo mơ hồ trong lòng.
Cô ta không ai khác chính là người g·iả m·ạo em gái của săn tặc đầu lĩnh mà anh đã gặp trong nhiệm vụ trước. Trần Nam cảm thấy chắc chắn rằng cuộc gặp gỡ này không phải là lần cuối cùng anh nhìn thấy họ. Bản năng điều tra viên trong anh mách bảo rằng mối quan hệ này sẽ còn tiếp diễn trong tương lai, có lẽ trong một tình huống khác phức tạp hơn nhiều.
Trần Nam bước lên con thuyền, cảm nhận rõ sự rung động dưới chân khi nó bắt đầu biến hình. Từ một con thuyền nhỏ, nó dần dần chuyển đổi thành một chiếc thuyền ba cột buồm hoành tráng. Thoạt nhìn, nó có vẻ như làm từ gỗ, nhưng thực chất, đó là kim loại cự thú mà Trần Nam đã dung hợp với những máy móc AI tiên tiến. Sau việc dung hợp đó nó có thể dung hợp các máy móc càng nhiều, ngoài ra nó có được như hiện tại kim loại tạo hình, kim loại hóa lỏng các loại năng lực.
Trần Nam mở đồng hồ điều tra viên, kiểm tra danh sách các nhiệm vụ mình có thể làm. Trong những ngày gần đây, điểm tích lũy cao nhất anh kiếm được từ nhiệm vụ chỉ là 41 điểm, còn lại đa số chỉ từ 8 đến 25 điểm. Mặc dù anh muốn thực hiện những nhiệm vụ có điểm cao hơn để tăng tốc độ tích lũy, nhưng những nhiệm vụ như vậy lại vô cùng hiếm hoi.
Biển Đen có 11 phân bộ điều tra viên chịu trách nhiệm quản lý. Vì tính chất đặc biệt của khu vực này, các nhiệm vụ cũng chia thành hai cực: một loại là những nhiệm vụ đơn giản, nhưng lại tốn nhiều thời gian hoặc rắc rối nhỏ nhặt; loại còn lại là những nhiệm vụ vô cùng khó khăn, đến mức ngay cả các đại sư cấp cũng phải thận trọng để tránh m·ất m·ạng.
Những nhiệm vụ trung bình, nơi anh có thể tích lũy điểm vừa phải, gần như không tồn tại ở đây. Chúng thường bị giành lấy ngay khi vừa phát ra, không để lại cơ hội cho những điều tra viên mới như anh. Điều này khiến việc tiến xa của anh trở nên khó khăn hơn nhiều so với các khu vực khác.
Điều tra viên cấp bậc, tuy có vẻ ngoài là thước đo năng lực, nhưng thực tế không hoàn toàn phản ánh thực lực của họ. Một dự bị điều tra viên, chỉ cần thu thập được 10 điểm tích lũy là có thể chính thức trở thành điều tra viên. Từ đó, cấp bậc điều tra viên được phân chia dựa trên tổng số điểm tích lũy mà họ đạt được:
Hạng 3 điều tra viên: Tổng thu 500 điểm tích lũy.
Hạng 2 điều tra viên: Tổng thu 5000 điểm tích lũy.
Hạng 1 điều tra viên: Tổng thu 200000 điểm tích lũy.
Tiến xa hơn nữa là điều tra quan, nhưng điều này không chỉ đòi hỏi điểm tích lũy, mà còn phải hoàn thành các nhiệm vụ có độ khó đạt từ cấp B+ trở lên.
Theo hệ thống này, hiện tại Trần Nam đang ở cấp Hạng 3 điều tra viên. Với mỗi cấp bậc tăng lên, Hỗn Loạn Đại Lục cũng cấp cho điều tra viên các thiết bị và công cụ có giá trị.
Khi trở thành điều tra viên chính thức, họ nhận được điều tra viên đồng hồ - một công cụ vô cùng quan trọng. Đồng hồ này cho phép điều tra viên tra cứu, giao tiếp hay mua bán bất cứ thứ gì chỉ cần có đủ điểm tích lũy.
Hạng 3 điều tra viên được cấp một lần yêu cầu tổ chức chế tạo chuyên môn v·ũ k·hí cho riêng mình. Tuy nhiên, Trần Nam đã chọn đổi phần thưởng này thành 300 điểm tích lũy.
Hạng 2 điều tra viên sẽ nhận được điều tra viên đai lưng - phiên bản nâng cấp của điều tra viên đồng hồ, với nhiều tính năng hơn và đóng vai trò như một dụng cụ bảo mệnh trong các tình huống khẩn cấp.
Đặc biệt, khi đạt đến Hạng 1, điều tra viên sẽ được trao điều tra viên trang phục - không chỉ là một bộ đồ cực kỳ ngầu, mà còn là bản nâng cấp toàn diện của điều tra viên đai lưng với siêu năng lực hỗ trợ cực kỳ hữu ích trong các trận chiến nguy hiểm.
Đột nhiên, một nhiệm vụ tiêu diệt vong linh sinh vật xuất hiện trên bảng nhiệm vụ. Đây là lần thứ năm Trần Nam thấy loại nhiệm vụ này và anh biết rõ rằng các điều tra viên luôn có quan niệm trừ cỏ tận gốc, nên nguyên nhân xuất hiện vong linh sinh vật trước đây đều không giống nhau.
Thấy rằng lần này số lượng vong linh xuất hiện khá nhiều, nhiệm vụ sau khi hoàn thành sẽ nhận được 80 điểm tích lũy. Trần Nam không chần chừ mà chốt đơn.
Sau một ngày vượt biển, anh cuối cùng cũng đến khu vực nhiệm vụ. Nơi đây nóng rát kinh khủng, nhiệt độ không khí trung bình lên đến 67 độ C. Nhờ có [Tự Nhiên Hỏa Tộc] Trần Nam cùng đám hỏa thú cảm thấy như trở về nhà, vô cùng thoải mái. Tuy nhiên, 12 hầu gái và những người khác phải trú ẩn trong không gian, đặc biệt là ba mẹ con nhân ngư.
Trước mắt anh là một vùng sa mạc mênh mông, nơi mà ba quốc gia cỡ nhỏ và một quốc gia cỡ trung đang tồn tại.
Nhiệm vụ tiêu diệt vong linh lần này được bốn quốc gia liên hiệp phát ra. Điều kỳ lạ là người dân nơi đây ưa thích hỏa táng, nên việc xuất hiện vong linh t·hiên t·ai thật khó hiểu.
Trần Nam bắt đầu tiến vào sa mạc, quyết định tìm hiểu nguyên nhân sâu xa.
Ngày thứ nhất, anh đi qua những cồn cát vàng óng, cảm nhận sự tĩnh lặng đáng sợ của sa mạc. Không có dấu hiệu của sinh vật sống, ngoại trừ một vài loài bò sát nhỏ bé chịu được nhiệt độ cao.
Đến buổi chiều, anh gặp một đoàn lữ hành đang di chuyển qua sa mạc. Họ tỏ ra kinh ngạc khi thấy một người đi một mình giữa nơi khắc nghiệt như thế này.
Một người đàn ông lớn tuổi tiến lên, hỏi: "Ngươi là ai? Tại sao lại đi một mình trong sa mạc này?"
Trần Nam mỉm cười: "Ta là một lữ khách, đang trên đường thực hiện một số việc."
Người đàn ông nhìn anh từ đầu đến chân, nhận thấy anh không có vẻ gì là mệt mỏi dù thời tiết khắc nghiệt. "Cậu có biết rằng nơi này đang gặp t·hảm h·ọa vong linh không? Đi một mình rất nguy hiểm."
"Ta đã nghe nói về điều đó. Thực ra, ta đến đây để tìm hiểu về vong linh sinh vật."
Người đàn ông ngạc nhiên: "Cậu là một nhà báo vẫn là vương quốc thuê đến nhà mạo hiểm?"
Trần Nam gật đầu, thuận miệng nhận luôn thân phận: "Đúng vậy. Ta được gửi đến để giải quyết vấn đề này."
Đoàn lữ hành tỏ ra nhẹ nhõm. "Thật tốt quá! Chúng tôi đang trên đường đến thành phố Miraga, nơi bị ảnh hưởng nặng nề nhất. Nếu cậu không phiền, có thể đi cùng chúng tôi."
Trần Nam đồng ý. Anh nghĩ rằng việc tiếp xúc với người dân địa phương có thể giúp anh thu thập thông tin dễ dàng hơn.
Đêm đó, họ dựng trại bên cạnh một ốc đảo nhỏ. Khi màn đêm buông xuống, nhiệt độ giảm mạnh, không khí trở nên lạnh lẽo.
Ngồi quanh đống lửa trại, mọi người bắt đầu kể cho Trần Nam nghe về những sự kiện kỳ lạ gần đây.
"Mọi chuyện bắt đầu từ một tháng trước." một người phụ nữ trẻ nói. "Ban đầu chỉ là những bóng đen xuất hiện trong đêm, nhưng dần dần, chúng trở nên hung hãn và t·ấn c·ông người dân."
"Mọi người đều nghĩ rằng do lời nguyền hoặc thần linh nổi giận!" người đàn ông lớn tuổi thêm vào. "Nhưng chúng tôi không hiểu tại sao, vì chúng tôi luôn tôn kính thần linh và thực hiện hỏa táng cho n·gười đ·ã k·huất."
Trần Nam hỏi: "Có ai biết về sự kiện đặc biệt nào xảy ra trước khi vong linh xuất hiện không?"
"Chúng tôi không biết." người phụ nữ trẻ trả lời. "Sau khi vong linh xuất hiện, mọi chuyện đều trở nên phức tạp và những người như tôi thì không có thời gian để tìm hiểu điều đó."
Sáng hôm sau, Trần Nam chia tay đoàn lữ hành với quyết tâm đến thành phố Miraga càng sớm càng tốt. Anh muốn nhanh chóng giải quyết vấn đề vong linh trước khi tình hình trở nên tồi tệ hơn.
Trên đường đi, không lâu sau khi rời đoàn lữ hành, Trần Nam bắt gặp một lượng lớn vong linh đang lặng lẽ di chuyển qua những cồn cát khô cằn. Họ di chuyển với một tốc độ chậm chạp, nhưng vẻ ngoài thối rữa, những cánh tay mục nát của chúng cứ liên tục vươn ra phía trước, trông đầy c·hết chóc và đe dọa. Trần Nam biết rằng nếu để chúng tiếp tục đi, không sớm thì muộn chúng sẽ trở thành một tai họa khủng kh·iếp cho vùng này.
Anh không chần chừ, bắt đầu vận dụng ma pháp của mình. Với một động tác nhanh nhẹn, anh tạo ra một sóng lửa khổng lồ bao phủ vong linh. Những tiếng rít và tiếng xương gãy răng rắc vang lên trong không gian khi đám vong linh bị t·hiêu r·ụi. Ngọn lửa không chỉ phá hủy cơ thể vật chất của chúng mà còn thiêu đốt linh hồn, đảm bảo chúng không thể tái sinh.
Sau khi chắc chắn rằng không còn nguy cơ nào từ đám vong linh, anh tiếp tục hành trình đến Miraga.
Khi đến nơi, Trần Nam thấy thành phố chìm trong bầu không khí u ám. Người dân đóng cửa kín mít, không một ai dám ra ngoài. Những con đường vắng tanh, chỉ có gió thổi qua làm bay những hạt cát lên không trung. Trần Nam nhận ra tình hình ở đây còn tệ hơn anh tưởng.
Anh bước qua những con đường vắng, tiến về trung tâm thành phố, tìm đến tòa nhà chính quyền. Anh không cần hỏi đường, chỉ cần nhìn vào sự phòng thủ yếu ớt của thành phố cũng đủ để biết nơi đó là ở đâu.
Tại tòa nhà chính quyền, Trần Nam gặp một người đàn ông trung niên với gương mặt mệt mỏi và căng thẳng. Người đàn ông này dường như đã thức trắng nhiều đêm để cố gắng duy trì an ninh cho thành phố.
"Chào ngài, ta là Kai, nhà mạo hiểm được gửi đến để giải quyết vấn đề vong linh." Trần Nam nói, giọng điệu lịch sự nhưng đầy uy quyền.
Người đàn ông ngước nhìn anh, vẻ mặt ông thoáng hiện lên một chút hy vọng.
"Cảm ơn trời đất! Chúng tôi đã chờ đợi sự giúp đỡ từ lâu." ông nói, giọng run run.
"Ngài có thể cung cấp cho ta thông tin chi tiết về tình hình không?" Trần Nam hỏi, cố giữ bình tĩnh trong tình cảnh rối ren này.
Người đàn ông thở dài. "Mọi chuyện trở nên tồi tệ hơn trong tuần qua. Vong linh xuất hiện ngày càng nhiều, t·ấn c·ông bất kỳ ai chúng gặp. Chúng tôi đã cố gắng phòng thủ, nhưng không thể chống lại chúng. Lực lượng của chúng tôi quá yếu so với số lượng vong linh."
Trần Nam gật đầu, biểu lộ sự thấu hiểu. "Ta có nghe nói về một đoàn khảo cổ đã đến đây. Ngài có biết gì về họ không?"
Người đứng đầu thành phố cau mày, như thể nhớ lại một sự kiện không mấy vui vẻ. "Đúng vậy. Họ đến khoảng hai tháng trước, nói rằng muốn tìm kiếm một ngôi mộ cổ. Chúng tôi không can thiệp, vì nghĩ rằng họ chỉ làm công việc của mình. Nhưng sau khi vong linh xuất hiện, họ cũng biến mất không dấu vết."
Trần Nam suy nghĩ một lúc, cảm nhận được điều gì đó không đúng. "Ta nghĩ rằng có thể nguyên nhân nằm ở ngôi mộ cổ đó. Ta cần biết vị trí của nó."
Người đứng đầu thành phố đứng dậy, nghiêm túc nhìn Trần Nam. "Ta sẽ cho người dẫn đường cho ngài."
Sau đó, ông nhanh chóng gọi đến một đội lính để hộ tống Trần Nam. Tuy nhiên, ông có vẻ do dự khi hỏi: "Đồng đội của ngài đâu, nhà mạo hiểm?"
Trần Nam từ tốn mỉm cười. "Họ đang nghỉ ngơi không xa. Ta sẽ dẫn ngài đến gặp họ."
Anh đưa người đứng đầu thành phố đến một khu nhà trọ, nơi mà anh nói dối rằng các đồng đội của mình đang đợi. Khi đến đó, anh giả vờ đi vào để báo cáo.
Rất nhanh, hơn 60 người xuất hiện, tất cả đều mang trang bị đầy đủ và vô cùng mạnh mẽ. Thực ra, họ không phải là những đồng đội thật sự của Trần Nam, mà là phân thân của anh, được ngụy trang cẩn thận để trông như những nhà mạo hiểm chuyên nghiệp.
Người đứng đầu thành phố thấy nhiều người như vậy liền vui mừng khôn xiết. Trong tình hình hiện tại, lực lượng phòng thủ của thành phố chỉ còn khoảng hơn trăm người và việc gửi một đội dẫn đường có thể làm suy yếu phòng thủ. Nhưng với sự xuất hiện của nhiều người như vậy, ông quyết định thuê một số phân thân của Trần Nam để giúp đỡ tiêu diệt vong linh quanh thành phố.
Sau khi trao đổi kỹ lưỡng, Trần Nam và sáu người lính được cử làm đội hộ tống cho anh, còn lại các phân thân khác được thuê để giúp dọn dẹp vong linh xung quanh.
Buổi chiều, Trần Nam cùng đội lính tiến vào sa mạc, hướng đến vị trí của ngôi mộ cổ. Khi đến nơi, họ thấy một hố khai quật lớn, xung quanh là các dụng cụ khảo cổ bị bỏ lại. Không một dấu vết của đoàn khảo cổ.
Trần Nam kích hoạt [Thượng Đế Thị Giác] cảm nhận mọi thứ xung quanh. Trong khoảnh khắc, anh nhận ra rằng đoàn khảo cổ đã bị biến thành vong linh và họ vẫn còn ẩn sâu bên dưới ngôi mộ cổ này.
Biết rằng nơi này không còn sinh vật sống, dưới lòng đất còn có nhiều bẫy nguy hiểm, Trần Nam quyết định hủy diệt toàn bộ khu vực. Anh làm một giả bộ ma pháp, bắt đầu niệm một câu chú phức tạp.
Trước mắt đội lính, họ thấy một cột lửa khổng lồ từ trên trời giáng xuống, thiêu đốt toàn bộ ngôi mộ cổ và khu vực xung quanh. Mọi thứ hóa thành cát vàng, không còn dấu vết của bất kỳ thứ gì.
Sau khi hoàn thành nhiệm vụ, Trần Nam giả bộ mệt mỏi, yêu cầu đội lính dẫn mọi người quay trở lại thành phố.
Trên đường về, anh thầm nghĩ: "Chuyện này chắc chắn không dừng lại ở đây. Ngôi mộ cổ chỉ là một phần nhỏ của vấn đề."
Trong hơn nửa tháng sau, anh đã bôn ba qua hàng trăm ngàn km sa mạc, từ những đụn cát vàng óng đến những thung lũng ẩn mình dưới bầu trời rực lửa. Anh nhận thấy rằng sự xuất hiện của vong linh ngày càng dày đặc và nguy hiểm hơn.
Nguyên nhân sâu xa của hiện tượng này có thể là do một thực thể cường đại bị phong ấn từ hàng ngàn năm trước. Phong ấn này tồn tại trước cả khi các quốc gia hiện tại được thành lập trên vùng đất này. Thực thể đó đã bị chia thành 63 phần, mỗi phần được phong ấn trong những ngôi mộ cổ khác nhau rải rác khắp sa mạc. Tuy nhiên, gần đây, có một vong linh pháp sư có tên là Sama đang cố gắng tái hợp các phần thân xác đó.
Sama, tuy chỉ mới đạt đến đại sư cấp, nhưng sự đáng gờm của hắn nằm ở khả năng cùng lúc tu luyện thành thạo năm hệ ma pháp chính: điều khiển cát ma pháp, côn trùng ma pháp, phân thân ma pháp, băng nguyên tố ma pháp và đặc biệt là vong linh ma pháp. Những cuộc đối đầu giữa Trần Nam và Sama diễn ra nhiều lần, mỗi lần đều thay đổi không ít địa hình, tạo ra những dấu ấn vĩnh cửu trên vùng đất này.
Tuy nhiên, mọi thứ không đơn thuần là một cuộc chiến trực diện. Cả Trần Nam và Sama đều hiểu rằng còn có một thế lực lớn hơn đang quan sát từ trong bóng tối, chính là ngụy truyền kỳ vong linh sinh vật - mục tiêu thực sự mà cả hai hướng đến.
Ngụy truyền kỳ là thuật ngữ dùng để chỉ những đại sư cấp ma pháp sư sử dụng vật liệu truyền kỳ có độ phù hợp dưới 30% để tấn thăng. Mặc dù việc này không tăng thêm sức mạnh cho họ, nhưng giúp họ kéo dài tuổi thọ, hưởng lợi được một phần từ tuổi thọ của truyền kỳ cấp. Thực thể vong linh mà họ đang đối mặt chính là một ngụy truyền kỳ, mang trong mình sức mạnh và kinh nghiệm của hàng ngàn năm.
Mặc dù nhiệm vụ tiêu diệt vong linh chỉ mang lại 80 điểm tích lũy, nhưng nếu tiêu diệt được ngụy truyền kỳ vong linh sinh vật, Trần Nam sẽ kiếm được ít nhất 500 điểm tích lũy, một con số hấp dẫn cho bất kỳ điều tra viên nào. Hơn nữa, Trần Nam biết rằng việc hợp tác cùng Sama sẽ không chỉ giúp anh thăng tiến, mà còn giúp anh xây dựng một mối quan hệ tốt với nơi mà Sama đang theo học - Học viện Đô Thị.
Học viện Đô Thị là một tổ chức lớn do nhiều thế lực tại Ma Pháp Đại Lục hợp tác thành lập, nhằm bồi dưỡng từ các tinh anh cho đến truyền kỳ ma pháp sư. Tỷ lệ tốt nghiệp của học viện này cực kỳ thấp, mấy chục năm mới có một người và chỉ những ai vượt qua được kỳ thi tốt nghiệp của nó mới có thể đạt đến những đỉnh cao của ma pháp. Một học sinh tốt nghiệp của Học viện Đô Thị có thể đi bất cứ đâu, với bất kỳ điều kiện nào mà họ mong muốn.
Sama, trong tương lai, có thể sẽ giống như Trần Nam từng trải qua - trở thành dự bị điều tra viên của Hỗn Loạn Đại Lục, nhưng với sức mạnh và kỹ năng vượt trội. Vì vậy, Trần Nam không thể hành động một cách tùy tiện. Dù đang đối đầu với Sama, anh cũng phải thận trọng để không phá hủy quan hệ với học viện, bởi đây không chỉ là cuộc đấu trí mà còn là cuộc chơi chính trị trong giới ma pháp sư.
Một ngày sau, Trần Nam nhận được một tin tức khẩn cấp từ Sama. Đối phương đã tìm được mảnh ghép cuối cùng, đồng thời kẻ ngụy truyền kỳ kia cũng đang muốn khống chế hắn. Biết rằng tình hình đang trở nên nguy hiểm, Trần Nam không chần chừ, lập tức lên đường đến ngôi mộ cổ cuối cùng.
Khi anh tiến đến vùng đất ấy, cát vàng bay mù mịt, phủ kín bầu trời, che khuất tầm nhìn. Những cơn gió sa mạc thổi mạnh, mang theo hạt cát sắc bén như dao, khiến cho mọi thứ trở nên mờ mịt và nguy hiểm. Bầu trời như bị nuốt chửng bởi màu vàng u ám, ánh nắng mặt trời bị che khuất, tạo nên một không khí nặng nề và u tối.
Giữa khung cảnh hoang vắng ấy, Trần Nam bắt gặp Sama. Cả hai đứng đối diện nhau, ánh mắt giao nhau trong sự im lặng đầy căng thẳng. Không một lời nói, không một cử chỉ thừa thãi, cả hai hiểu rằng cuộc chiến này không thể tránh khỏi.
Ngay lập tức, họ lao vào trận chiến. Ma pháp bùng nổ, năng lượng từ hai bên v·a c·hạm tạo ra những đợt sóng chấn động lan tỏa khắp sa mạc. Cát bụi bay tứ tung, mặt đất rung chuyển dưới sức mạnh của những phép thuật hùng mạnh. Cuộc chiến kéo dài hơn nửa ngày, cả hai đều dốc hết sức mình, không ai chịu nhường ai.
Mồ hôi thấm đẫm áo, hơi thở trở nên nặng nề, Trần Nam cảm nhận được sự mệt mỏi đang bao trùm cơ thể. Sama cũng không khá hơn, khuôn mặt hắn lộ rõ vẻ kiệt sức. Nhưng cả hai đều biết rằng, kết quả của trận chiến này sẽ quyết định vận mệnh của nhiều người.
Bỗng nhiên, bầu trời chuyển màu đen kịt, những đám mây đen tụ lại, che kín ánh sáng còn sót lại. Không khí trở nên lạnh lẽo và âm u. Sama đột nhiên cứng đờ, cơ thể hắn như bị một lực lượng vô hình khống chế. Đôi mắt hắn mất đi thần sắc, khuôn mặt hiện lên một nụ cười điên cuồng và méo mó.
Giọng nói của hắn vang lên, nhưng không còn là giọng của Sama nữa, mà là của một thực thể khác đầy tà ác: "Các ngươi nghĩ rằng ta không biết các ngươi đang diễn kịch sao?"
Trước khi Trần Nam kịp phản ứng, Sama đã dịch chuyển tức thời đến trước mặt anh. Một lưỡi kiếm đen tối xuyên thẳng qua trái tim Trần Nam. Cảm giác đau đớn lan tỏa khắp cơ thể, máu chảy ra nhuộm đỏ áo. Sama, hay đúng hơn là thực thể đang khống chế hắn, thì thầm bên tai anh: "Yên tâm, ngươi sẽ vĩnh viễn được ta yêu thương."
Nói xong, hắn chuẩn bị thực hiện nghi thức biến Trần Nam thành một vong linh sinh vật dưới sự kiểm soát của hắn. Nhưng ngay khi hắn bắt đầu, Trần Nam đột nhiên nở một nụ cười bí ẩn. Cơ thể anh bắt đầu phình to, ánh sáng chói lòa bao quanh. Sama nhận thấy điều bất thường, vội vàng lùi lại, nhưng đã quá muộn.
"Ầm!!!" Một v·ụ n·ổ khổng lồ xảy ra, sức công phá lan rộng trong bán kính hai ngàn mét. Mặt đất rung chuyển dữ dội, cát đá bị thổi bay lên trời. Khói bụi mịt mù che kín tầm nhìn. Sama bị hất văng ra xa, cơ thể b·ị t·hương nghiêm trọng.
Chưa kịp để hắn hồi phục, Sama cảm nhận được cơ thể mình đang bị bao phủ bởi những lời nguyền mạnh mẽ. Năm cái lời nguyền liên tiếp giáng xuống, trói buộc và làm suy yếu hắn. Đây chính là hiệu quả của [Thần Cấm Ma Nhãn] mà Trần Nam đã chuẩn bị từ trước.
Hoảng hốt, Sama cố gắng vận dụng ma pháp để loại bỏ các lời nguyền. Nhưng ngay lúc đó, hàng loạt t·iếng n·ổ vang lên. Hàng chục quả đ·ạ·n pháo từ đâu bay tới, nổ tung xung quanh hắn. Những cột lửa và khói đen hình nấm vươn cao lên trời, sức ép từ các v·ụ n·ổ hất tung Sama thêm mấy ngàn mét nữa. Cơ thể hắn đau đớn, ý thức dần mờ đi.
Khi tỉnh lại, Sama nhận ra mình đã rơi vào một cái bẫy. Xung quanh hắn, không chỉ có [Bẫy Tham Lam] với những cạm bẫy c·hết người, mà còn có [Giám Ngục Lĩnh Vực] tạo thành những tháp canh cao chót vót, giăng kín mọi lối thoát. Hắn bị bao vây hoàn toàn.
Trước mắt hắn, bốn ngàn ma nhân đứng nghiêm chỉnh, tạo thành một vòng tròn bao vây. Họ mặc áo giáp đen, ánh mắt lạnh lùng, sẵn sàng chiến đấu. Bên cạnh họ, hai vạn hỏa thú đang gầm gừ, lửa cháy bùng bùng, chuẩn bị lao vào trận chiến.
Từ bốn phương, những cao cấp hỏa thú xuất hiện, chờ đợi lệnh từ vị vua của chúng.
Hướng đông, một sinh vật khổng lồ xuất hiện. Đầu là rồng phương Đông với sừng dài và râu bạc, thân hình dài hơn ba trăm mét với thân rắn khổng lồ, toàn thân phát ra ánh sáng bảy màu rực rỡ. Lửa bao quanh cơ thể nó, tạo nên một hình ảnh uy nghi và huyền bí.
Hướng tây, một con hổ trắng to lớn hiện ra. Bộ lông trắng muốt với những vằn đen sắc nét, dáng vẻ oai phong lẫm liệt. Quanh thân nó quấn lấy lửa trắng tinh khiết, cao mấy chục mét, dài hơn trăm mét. Đôi mắt nó sáng rực, mang theo sức mạnh thần thánh có thể diệt trừ tà ma. Nó ngẩng đầu gầm vang, tiếng gào thét vang dội khắp bầu trời.
Hướng bắc, một con sói vương hùng mạnh xuất hiện. Cơ thể nó được tạo thành từ ngọn lửa đen, khói xám quấn quanh, dài hơn trăm mét. Điều đặc biệt là nó có ba cái đầu, mỗi cái đều lộ rõ vẻ hung tợn và sức mạnh vô biên.
Hướng nam, một con khỉ nhỏ nhưng toát lên vẻ thần thánh. Bộ lông vàng trắng sáng chói, móng vuốt sắc bén như rồng, đuôi dài với vảy vàng lấp lánh. Quanh thân nó, hai con rồng vàng uốn lượn trong mây trắng, như đang bảo vệ chủ nhân của mình.
Trên bầu trời, một sinh vật khổng lồ dang rộng đôi cánh hơn một trăm mét. Toàn thân nó rực đỏ, lửa c·háy d·ữ d·ội như mặt trời sắp lặn. Đó chính là Hồng Nhật Ưng Vương, ánh mắt nó nhìn xuống Sama đầy thách thức.
. . .
Thực thể bên trong Sama không phải là kẻ sợ hãi, bởi hắn đã từng trải qua vô số trận chiến khốc liệt. Từ những cuộc chiến nhỏ lẻ đến những cuộc chiến hỗn loạn với hàng triệu người tham gia, hắn đã chứng kiến và sống sót qua tất cả. Trong quá khứ, hắn là một kẻ bất bại, luôn đứng đầu những cuộc tàn sát kinh hoàng. Vì vậy, khi đối diện với tình huống hiện tại, hắn không hề run sợ, thậm chí còn có chút khinh thường.
"Đám hậu bối này thật sự nghĩ mình có thể ngăn cản ta?" Hắn cười lạnh, ánh mắt đầy vẻ khinh miệt. Nhưng ngay khi hắn định dùng toàn bộ sức mạnh để nghiền nát bọn họ, một điều gì đó kỳ lạ xảy ra. Cơ thể hắn, ban đầu chỉ là một phần tạm bợ của Sama, giờ đây lại đang dần dần biến đổi. Hắn nhận ra rằng thân thể này đang trở thành chính thân thể của hắn.
Nhận thức này khiến sắc mặt hắn trở nên âm trầm. Đây không phải là dấu hiệu tốt. Dù hắn từng tự hào về khả năng bất tử của mình, thứ bảo vệ hắn là việc các mảnh thân thể bị chia ra và đặt ở những vị trí khác nhau, cách xa nhau hoàn toàn. Nhưng giờ đây, mọi thứ đang thay đổi - thân thể của hắn đang từ từ hồi phục và hợp nhất lại. Điều này không khác gì hủy diệt chính kế hoạch mà hắn đã dày công thực hiện suốt bấy lâu.
Hắn cảm nhận được sự hoảng hốt đang dâng trào trong lòng, nhưng vẫn cố giữ vẻ bình tĩnh. Đây không phải là tình huống hắn muốn đối diện, nhưng hắn hiểu rõ mình đang gặp phải rắc rối lớn.
"Làm sao có thể... thân thể ta... lại trở thành một lần nữa..." Hắn thì thầm, đôi mắt sắc bén giờ đây hiện lên một tia lo lắng. 64 phần thân thể của hắn, vốn bị chia ra và phong ấn cẩn thận để đảm bảo không bao giờ tái hợp lại, giờ đây đang tập hợp đủ.
Nhưng sự thật còn khủng kh·iếp hơn. Sự thật mà hắn không dám nói ra, rằng hắn chính là kẻ đã hướng dẫn người phong ấn chính mình. Nghe thì có vẻ vô lý, nhưng đó là một kế hoạch nghịch thiên mà hắn đã chuẩn bị từ rất lâu.
Trong quá khứ, hắn đã thu được một ma pháp trận cổ xưa, một ma pháp có khả năng thay đổi vận mệnh thông qua tiêu hao sức mạnh của cả một nền văn minh. Đây là thứ ma pháp đáng sợ, chỉ cần thực hiện chính xác, người sử dụng có thể nghịch thiên, đảo ngược số phận của chính mình.
Hắn đã sử dụng ma pháp đó cho bản thân, chia cơ thể mình thành 64 phần, mỗi phần được phong ấn tại các vị trí khác nhau trên vùng đất rộng lớn này. Hắn đã tạo ra những ngôi mộ cổ, những di tích lịch sử và các quốc gia nhằm che giấu sự thật. Những người phong ấn hắn không hề biết rằng chính hắn là kẻ đã hướng dẫn họ làm điều đó.
"Tất cả đều nằm trong kế hoạch của ta..." Hắn từng tự tin như vậy. Hắn đã tính toán mọi thứ kỹ lưỡng, tạo ra một vỏ bọc hoàn hảo và thậm chí sáng lập ra bốn quốc gia để giữ bí mật này an toàn. Nhưng giờ đây, với thân thể đang dần tái hợp, hắn nhận ra một điều khủng kh·iếp: Kế hoạch của hắn đã sụp đổ.
Việc thân thể hợp nhất này không chỉ đơn thuần là phản bội lại kế hoạch của hắn. Nó còn có nghĩa rằng hơn ngàn năm nỗ lực nghịch thiên để thay đổi số phận đã bị xóa sạch chỉ trong khoảnh khắc. Những gì hắn làm để thoát khỏi số mệnh của c·ái c·hết giờ đây dường như vô ích.
"C·hết tiệt!" Hắn nghiến răng, cảm giác căm phẫn và tuyệt vọng trỗi dậy. Nhưng hắn không phải là kẻ dễ dàng từ bỏ. Mặc dù kế hoạch đã tan vỡ, nhưng hắn vẫn còn sức mạnh, vẫn còn cơ hội để chiến đấu.
Hắn biết rằng nếu không thể ngăn cản sự hợp nhất của thân thể, hắn sẽ mất đi cơ hội duy nhất để thay đổi vận mệnh. Thân thể hợp nhất có nghĩa là hắn sẽ phải đối diện với số phận, một số phận mà hắn đã cố gắng trốn tránh suốt hàng ngàn năm.
"Không... Ta không thể để điều này xảy ra..." Suy nghĩ ấy càng thêm sâu sắc khi hắn nhận ra rằng trò chơi đã thay đổi. Hắn không còn là kẻ kiểm soát mọi thứ nữa. Giờ đây, hắn đang trở thành con mồi trong chính cái bẫy của mình.
Trần Nam, đứng cách đó không xa, chứng kiến sự biến đổi của Sama - hay chính xác hơn là thực thể bên trong hắn. Anh cảm nhận được sức mạnh tà ác đang trỗi dậy, nhưng không hề nao núng.
Cả hai đứng đối diện, không khí xung quanh như đóng băng. Ánh mắt Trần Nam và vong linh pháp sư giao nhau, mỗi người đều cố gắng tìm hiểu càng nhiều thông tin về đối thủ. Gió sa mạc thổi qua, cuốn theo cát bụi bay mù mịt, tạo nên một khung cảnh huyền bí và căng thẳng.
Đám hỏa thú và ma nhân của Trần Nam nhận được lệnh, lao vào thực hiện t·ự s·át thức công kích. Những tiếng gầm thét vang lên, lửa cháy bùng bùng, tạo nên những cột lửa khổng lồ hướng về phía vong linh pháp sư.
Vong linh pháp sư khẽ nhếch môi cười, cánh tay đung đưa tạo nên tàn ảnh. Mỗi động tác của hắn như vũ điệu tử thần, đầy uyển chuyển nhưng cũng vô cùng nguy hiểm. Từ bàn tay hắn, hàng trăm ma pháp được bóp ra như những quả cầu năng lượng đen tối.
Chỉ trong chưa đầy mười giây, trăm cái ma pháp khác nhau đã được thực hiện. Những luồng năng lượng mang theo sức mạnh hủy diệt lao về phía đám thuộc hạ của Trần Nam. Vụ nổ, tiếng gào thét, khói bụi bốc lên mù mịt. Mặt đất rung chuyển, những hố sâu xuất hiện, chứng tỏ sức mạnh khủng kh·iếp của vong linh pháp sư.
Lợi dụng khoảnh khắc đối thủ đang tập trung vào tiêu diệt đám thuộc hạ, Trần Nam kích hoạt tất cả ma pháp có thể ảnh hưởng đến cuộc chiến hiện tại. Ma lực trong cơ thể anh bùng nổ, tạo nên một luồng sáng chói lòa.
Trong nháy mắt, Trần Nam biến hình. Áo giáp đen bao phủ thân thể anh, với những đường vân màu vàng, bạc và đồng chạy dọc trên bề mặt, tỏa ra khí tức công nghệ cao lẫn với ma pháp cổ xưa. Ba cặp cánh rồng khổng lồ, rực rỡ ánh cầu vồng, mở rộng phía sau lưng. Những ngọn lửa bảy màu bùng c·háy d·ữ d·ội, chúng tạo nên hai thanh kiếm dài, mang theo sức mạnh phá hủy tất cả trước mắt
Không chần chừ, Trần Nam hóa thành một mảnh cầu vồng, tốc độ nhanh đến mức không thể nhìn thấy bằng mắt thường, lao tới vong linh pháp sư. Không khí bị xé toạc, tạo nên những tiếng rít kinh hoàng.
Vong linh pháp sư, dù là một đối thủ lão luyện, cũng không kịp phản ứng với đòn t·ấn c·ông nhanh như chớp của Trần Nam. Chỉ trong nháy mắt, hắn đã mất đi một cánh tay, máu đen phun ra tạo thành sương mù dày đặc.
Nhưng tên pháp sư không phải dễ bị khuất phục. Hắn nhanh chóng lùi lại, bàn tay còn lại vung ra những ma pháp đen tối. Một luồng sáng đen lao về phía Trần Nam, chọc thủng gần như xuyên qua bộ giáp của anh. May mắn, lớp bảo vệ cuối cùng của bộ giáp đã chặn lại đòn chí tử.
Không cho đối phương thời gian phục hồi, vong linh pháp sư hóa thành một đám khói đen đậm đặc, lao đi với tốc độ kinh hoàng. Khắp nơi xung quanh, mấy nghìn cái vong linh sinh vật trồi lên từ lòng đất, bao vây Trần Nam.
Trần Nam không nói một lời, ánh mắt anh sắc bén như lưỡi kiếm, tập trung toàn bộ tinh thần vào đối thủ trước mặt. Hai thanh kiếm lửa bảy màu trong tay anh bùng cháy mãnh liệt, ánh sáng rực rỡ phản chiếu trên gương mặt đầy quyết tâm của anh. Anh lao thẳng về phía kẻ thù, từng bước chân như dẫm nát không gian, tạo nên những rung động mạnh mẽ.
Mọi sinh vật chắn đường đều trở nên vô nghĩa trước sức mạnh của anh. Thanh kiếm lửa vung lên, mỗi nhát chém đều mang theo sức mạnh hủy diệt, chém nát tất cả thành từng mảnh và t·hiêu r·ụi ngay lập tức. Tiếng gào thét của những sinh vật xấu số hòa lẫn trong âm thanh bùng cháy của ngọn lửa, tạo nên một bản giao hưởng hỗn loạn giữa sự sống và c·ái c·hết.
Vong linh pháp sư lúc này đã mọc lại cánh tay, cơ thể hắn chìm trong ánh sáng ma pháp đầy u ám. Hắn đứng đó, tỏa ra một khí tức lạnh lẽo và tà ác, như một bóng ma giữa chiến trường rực lửa. Hỏa thú, ma nhân và vong linh sinh vật xung quanh như hiểu được sự nghiêm trọng của trận chiến, lùi xa khỏi hai người, tạo nên một khoảng trống cho cuộc đối đầu định mệnh.
Có lẽ, từ sâu thẳm trong tâm trí, hắn đã nhận ra những thủ đoạn của Sama, hiểu rằng việc tiếp tục thăm dò sẽ chỉ kéo dài vô ích. Hắn quyết định dốc toàn lực, không còn giữ lại bất kỳ con bài nào.
Cơ bắp trên cơ thể hắn co lại, làm lộ rõ những đường gân xanh và xương xẩu, khiến hắn trông như một bộ thây khô đầy ám ảnh. Quyền chưởng của hắn xen kẽ, nhịp nhàng như một điệu vũ c·hết chóc, mỗi bước chân mạnh mẽ đạp xuống đất tạo nên những vết nứt trên mặt đất khô cằn. Không gian xung quanh dường như cũng chập chờn theo hơi thở của hắn, tạo nên một áp lực vô hình đè nặng lên mọi thứ.
Trần Nam ngay lập tức cảnh giác, trái tim anh đập mạnh, nhưng không phải vì sợ hãi, mà là sự phấn khích trước một đối thủ đáng sợ. Trạng thái của đối phương giống hệt như khi anh từng huấn luyện chiến đấu với Dần. Dù chênh lệch chỉ một cấp, nhưng cảm giác như khoảng cách giữa trời và đất, mang đến sự tuyệt vọng không một tia hy vọng sống sót.
Chính cảm giác này đã khiến anh hưng phấn. Trong những lần chiến đấu với Dần, nàng luôn giữ lại sức mạnh, khiến anh không thể tận hưởng trọn vẹn cuộc chiến. Nhưng lúc này, đối thủ trước mặt đang thể hiện toàn bộ sức mạnh, tạo cho anh cơ hội để đột phá giới hạn của bản thân.
Đôi mắt của Trần Nam co lại, tập trung chăm chú vào từng chi tiết của đối phương. Anh quan sát từng cử động nhỏ, từng nhịp thở, từng cái nhấc chân và vung tay. Vong linh pháp sư dường như không quan tâm đến sự quan sát của anh, ánh mắt hắn trống rỗng nhưng chứa đựng một sức mạnh khủng kh·iếp.
Hắn tiến lên, nhanh chậm nhịp nhàng, như một vũ công đang biểu diễn điệu múa tử thần. Không gian xung quanh như bị vặn vẹo, mỗi bước đi của hắn khiến không khí rung động, tạo nên những gợn sóng vô hình lan tỏa khắp nơi.
Trong nháy mắt, hắn đã tiến tới trước mặt Trần Nam. Không phải vì tốc độ quá nhanh, mà vì hắn vượt qua mọi giới hạn của nhận thức thông thường. Cánh tay của hắn múa nhẹ nhàng, nhưng lại mang theo sát khí vô hình, như những lưỡi dao xuyên qua không gian.
Trần Nam cảm nhận được một luồng gió lạnh lướt qua. Trước khi kịp phản ứng, anh nhận ra thanh kiếm trong tay đã vỡ tan, những mảnh vỡ bắn ra tứ phía. Bộ giáp mà anh tự hào cũng bị phá hủy, từng mảnh rơi xuống, để lộ làn da đang rỉ máu. Từng thớ thịt trên cơ thể anh bị xuyên qua, đau đớn lan tỏa khắp toàn thân.
Anh cảm thấy n·ộ·i· ·t·ạ·n·g mình như bị nghiền nát, hóa thành bột, mỗi hơi thở đều mang theo máu và sự đau đớn tột cùng. Thậm chí, linh hồn anh cũng như đang bị xé rách, một cảm giác lạnh lẽo và trống rỗng bao trùm.
Trong khoảnh khắc đó, thời gian như ngừng lại. Trần Nam nhận ra mình đang đứng giữa ranh giới của sự sống và c·ái c·hết. Mọi thứ xung quanh mờ dần, chỉ còn lại bóng tối và tiếng đập thình thịch của trái tim đang dần chậm lại.
Anh đã từng chiến đấu với rất nhiều người và sinh vật, từ những kẻ mạnh nhất đến những quái vật đáng sợ nhất. Nhưng chưa bao giờ anh cảm thấy rung động như lúc này. Cảm giác bất lực, đau đớn, nhưng cũng phấn khích trước một đối thủ quá mạnh.
Trần Nam cảm nhận cơ thể mình đang bắt đầu t·ử v·ong, từng ma pháp ánh sáng bao quanh anh đang dập tắt, như những ngọn nến trước cơn gió mạnh. Thế giới xung quanh dường như ruồng bỏ anh, chìm trong bóng tối vô tận.