Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗
Cao Cấp Người Chơi
Unknown
Chương 52: Bình minh giữa nắng vàng (1)
Trong phòng huấn luyện, ánh sáng nhẹ nhàng len lỏi qua những ô cửa sổ, tạo ra những vệt sáng lung linh trên sàn nhà. Một cô gái hầu gái đang đứng ở trung tâm, ánh mắt mạnh mẽ đầy quyết đoán. Mái tóc vàng óng của nàng xen kẽ những sọc đen, ngắn gọn và mạnh mẽ. Hai chiếc tai hổ nhô lên từ mái tóc, cộng thêm cái đuôi hổ nhỏ vung vẩy phía sau, tăng thêm nét uy lực và kiêu hãnh cho cô gái.
Bộ trang phục hầu gái màu vàng nhạt mà nàng đang mặc tuy đơn giản nhưng ôm sát cơ thể, tôn lên dáng vóc nhanh nhẹn, mạnh mẽ. Làn váy dễ thương và chiếc tạp dề với họa tiết dấu đơn gian tạo nên sự đối lập với khí chất mạnh mẽ của nàng.
Đối diện với cô là một nhóm năm cậu bé thanh tú, mỗi người đều sở hữu nét đẹp phi giới tính hoàn mỹ, với chiều cao khoảng 1m2. Làn da trắng mịn, trong trẻo, nhưng vẫn khỏe khoắn. Mái tóc trắng dài óng mượt buông xuống đến tận eo, tạo nên vẻ huyền bí tựa như những sinh vật bước ra từ thần thoại.
Điểm nổi bật hơn cả là đôi tai nhọn kéo dài giống như tinh linh, khiến họ trở nên lộng lẫy và thoát tục. Đôi mắt xám bạc của mỗi cậu sâu thẳm và đầy bí ẩn, phản chiếu sự thông minh và lạnh lùng nhưng vẫn không che giấu được nét đáng yêu ngây thơ. Mỗi ánh mắt như nhìn thấu thế gian, toát lên một sức mạnh tâm linh kỳ diệu.
Trang phục huấn luyện của nhóm cậu bé này được thiết kế kín đáo và linh hoạt, với màu sắc chủ đạo là đen và xám. Những đường vân bạc nổi bật chạy dọc theo thân áo, phần vai và khuỷu tay được gia cố bởi lớp bảo vệ mỏng, vừa tạo sự an toàn trong những bài tập khốc liệt, vừa giữ được sự linh hoạt cần thiết.
Bầu không khí trong phòng huấn luyện căng thẳng, cả hai bên đều chuẩn bị cho một cuộc đối đầu. Các cậu bé đứng đối diện với cô gái, ánh mắt không hề rời khỏi nàng, họ sẵn sàng cho mọi tình huống bất ngờ. Cô gái với đôi mắt mạnh mẽ, như một con hổ sắp lao vào chiến đấu, còn nhóm cậu bé thì toát lên sự sắc sảo, lặng lẽ nhưng mạnh mẽ.
Không một lời nói, không một âm thanh thừa thãi, trận chiến bắt đầu trong sự im lặng căng thẳng.
Các cậu bé di chuyển, nhanh như những tia chớp. Cơ thể họ lướt đi nhẹ nhàng, không tạo ra chút tiếng động nào. Chỉ trong tích tắc, một cậu đã xuất hiện trước mặt cô gái, tung một cú đấm thẳng vào ngực cô. Nhưng cô không hề lùi lại. Với tốc độ nhanh không kém, cô nghiêng người, đòn t·ấn c·ông sượt qua chỉ cách một sợi tóc. Cô giáng xuống một đòn trả lời đầy uy lực, cú đá thẳng vào bụng cậu bé. Không có tiếng thét đau đớn, chỉ là cơ thể của cậu b·ị b·ắn ngược, biến thành làn sương trắng trước khi chạm đất.
Ba cậu bé còn lại lao lên, không ngừng nghỉ. Động tác của họ sắc bén, chuẩn xác. Những cú đấm và cú đá liên tục như những con dao găm t·ấn c·ông từ mọi phía. Nhưng trước sự tàn nhẫn của tốc độ, cô gái vẫn đứng vững, cử động của cô mượt mà nhưng mạnh mẽ, như một con hổ đang săn mồi. Cánh tay cô vung lên, chặn đứng mọi đòn t·ấn c·ông, sau đó trả lại bằng cú đấm nhanh như cắt vào cổ một cậu bé. Cậu bé không kịp phản ứng, cơ thể cậu ngay lập tức tan biến thành sương mù, biến mất trong không khí.
Hai cậu bé cuối cùng không bỏ cuộc, cùng lúc họ lao vào từ hai phía. Cả hai cùng tung đòn với tất cả sức mạnh và tốc độ, không để cô gái có thời gian thở. Nhưng cô không cần thời gian. Trong một chuyển động dứt khoát và sắc bén, cô xoay người tránh đòn, rồi cúi thấp người, cú đá xoáy như cơn bão quét ngang chân cả hai cậu bé, hất họ ngã xuống đất. Cô không dừng lại, cú đấm thẳng vào giữa ngực của một cậu bé khi cậu còn đang trên không trung. Không một âm thanh nào phát ra, chỉ là cơ thể của cậu lập tức vỡ tan thành sương trắng.
Cậu bé cuối cùng, biết rằng không thể thoát, lao lên với tốc độ cực đại, ánh mắt lạnh lùng nhưng kiên quyết. Nhưng trước khi cậu kịp tung ra đòn cuối cùng, cô gái đã biến mất khỏi tầm mắt cậu, chỉ để lại một bóng mờ. Cậu chưa kịp xoay người, một cú đấm mạnh mẽ từ phía sau giáng xuống giữa lưng. Trong giây phút đó, cậu cũng tan biến thành làn sương, hòa vào không gian tĩnh lặng.
Cô gái đứng giữa phòng, không một tiếng thở dốc, không một dấu hiệu mệt mỏi. Căn phòng trở lại sự im lặng tuyệt đối. Những kẻ thù của cô đã tan biến và cô vẫn đứng đó, vững chãi như một tảng đá giữa cơn bão.
Trong căn phòng tĩnh lặng, Trần Nam khép lại quyển sách trên tay, cảm nhận từng luồng ký ức của phân thân đang chảy vào não bộ như dòng nước xiết. Mỗi đợt sương trắng bay vào, một phần kỹ năng, cảm xúc và kinh nghiệm được truyền tải lại, tạo nên những rung động nhẹ nơi tâm trí anh. Dù mỗi lần tiếp nhận ký ức, sự nhức nhối nhẹ hiện lên trên khuôn mặt anh, nhưng điều đó chỉ kéo dài trong chốc lát trước khi anh lại thả lỏng, khôi phục sự bình thản vốn có.
Sau khi rời khỏi sa mạc, hành trình trên biển đã mang lại cho Trần Nam những khoảnh khắc quý giá để khám phá khả năng của mình. Lần đầu tiên sử dụng [Giới Hạn Sinh Vật] anh hoàn toàn bất ngờ với kết quả. Sức mạnh vượt trội trước đó của anh bỗng chốc biến mất, chỉ còn lại một cơ thể yếu ớt, gần như mong manh đến mức từng cử động nhẹ cũng có thể gây thương tổn. Sự yếu đuối này chính là giới hạn của một con người địa cầu - yếu đến mức Mão, một trong những hầu gái của anh, vô tình ôm anh cũng có thể khiến anh gãy xương.
Suốt 58 ngày tiếp theo, Trần Nam lao vào những buổi huấn luyện cực đoan, không chỉ để vượt qua giới hạn này mà còn nhằm thúc đẩy sự tiến hóa trong bản thân.
Quá trình này đã mang lại cho anh một kết quả kinh ngạc: cơ thể và linh hồn anh được đẩy lên một tầm cao mới, tiếp nhận một phần hai mươi huyết mạch tinh linh. Điều này không chỉ khiến tuổi thọ anh tăng lên đến 6000 năm, mà còn làm các thuộc tính thể chất của anh vượt qua giới hạn nhân loại. Với trung bình 500 điểm thuộc tính và 800.000 điểm ma lực, Trần Nam giờ đây không chỉ mạnh mẽ hơn về thể chất mà còn mang một ngoại hình sắc sảo, thanh thoát như những tinh linh cao quý của Ma Pháp Đại Lục.
Sau đó, anh thử lại [Giới Hạn Sinh Vật] lần này với mức độ giới hạn cao hơn của nhân loại tại Ma Pháp Đại Lục. Mặc dù giới hạn này khiến các thuộc tính của anh giảm đi nhiều, nhưng khả năng sử dụng ma pháp vẫn còn nguyên vẹn. Trần Nam tin rằng nếu tiếp tục phá vỡ giới hạn lần này, khả năng anh thăng lên đại sư cấp sẽ trở nên rõ ràng.
Dù đã có những đột phá về kỹ thuật chiến đấu sau trận chiến với vong linh pháp sư, Trần Nam vẫn chưa thể vượt qua Dần. Anh đã đạt tới bậc thầy cấp, với kỹ năng chiến đấu tương đương cấp 10, nhưng khi so sánh với Dần - người ít nhất đã đạt tới cấp 13, anh nhận ra rằng kỹ thuật của cô vượt trội hơn rất nhiều, chỉ là cô bị giới hạn bởi thân thể chưa được cường hóa đủ mạnh.
Anh không thể không suy ngẫm về cuộc chiến với vong linh pháp sư. Những bài học từ trận đấu khắc sâu vào từng tế bào của anh và nhờ những phân thân luyện tập, anh ngày càng tiến gần hơn tới việc hoàn thiện bản thân. Nhưng với kỹ thuật của Dần, anh hiểu rằng mình vẫn còn một chặng đường dài phía trước để có thể đạt đến đỉnh cao mà mình mong muốn.
Trần Nam nhắm mắt, thở dài sau khi tiếp nhận luồng ký ức mới xuất hiện trong đầu. Mặc dù trước đây anh thường nói rằng không gian cũ của [Không Gian Rubik] là chật chội, nhưng đó chỉ là so với thế giới bên ngoài. Thực chất, không gian ban đầu 50x50x50 mét - tức 125.000 m³ - là quá đủ để chứa vài ngàn người, nếu chỉ tính nhu cầu sinh sống thông thường.
Tuy nhiên, với những kế hoạch dài hạn trong tương lai, anh thực sự cần một không gian lớn hơn. Và lần này, sự mở rộng đột ngột lên đến 400x400x400 mét, tương đương 64 triệu m³, đã khiến anh giật mình. Đây không còn là không gian sinh hoạt đơn thuần, mà đủ để xây dựng cả một thành phố nhỏ.
Sau khi mở rộng không gian trong [Không Gian Rubik] Trần Nam đã chia không gian thành mười khu vực, mỗi khu vực đều được thiết kế để phục vụ những mục đích cụ thể và được giao cho các hầu gái và sinh vật của anh quản lý.
Khu vực đầu tiên là Khu Lưu Trữ, chiếm 1/8 không gian, được giao cho Thìn và Tuất quản lý. Đây là nơi chứa đựng mọi loại tài nguyên, v·ũ k·hí và vật phẩm ma pháp mà Trần Nam thu thập được trong suốt các chuyến hành trình. Khu lưu trữ được thiết kế giống như một thư viện khổng lồ với hàng ngàn kệ cao v·út, sắp xếp theo từng nhóm vật phẩm theo giá trị và độ nguy hiểm. Tuất lo về mặt kỹ thuật và bảo mật, còn Thìn đảm nhiệm việc kiểm kê và quản lý tài nguyên.
Tiếp theo là Khu Trồng Trọt và Nuôi Dưỡng, một không gian rộng lớn hơn 5 triệu mét vuông, bao gồm các thung lũng xanh mướt, đồng bằng và cả các vùng núi. Nơi đây được chia thành các khu vực nhỏ như khu trồng cây ma pháp, khu nuôi dưỡng động vật quý hiếm và cả một khu thủy sinh dành riêng cho các sinh vật nước ngọt và nước mặn. Sửu phụ trách mảng trồng trọt, tập trung vào các dược liệu và cây cối quý giá, trong khi Tỵ quản lý phần động vật ma pháp, đảm bảo sinh vật được nuôi dưỡng trong điều kiện tốt nhất mà không gây hại.
Khu vực thứ ba là Khu Nghiên Cứu và Thí Nghiệm, nơi được trang bị đầy đủ các thiết bị hiện đại và công nghệ ma pháp để tiến hành các nghiên cứu sâu về các khía cạnh của ma thuật, công nghệ và sinh học. Ngọ và Thân chịu trách nhiệm quản lý khu này, tập trung vào việc phát triển và thử nghiệm các dự án mới. Đây là trung tâm sáng tạo, nơi các lý thuyết ma pháp mới được thử nghiệm và biến đổi thành công nghệ thực tiễn.
Khu Huấn Luyện và Giáo D·ụ·c là khu vực thứ tư, nơi diễn ra các buổi huấn luyện khắt khe dành cho các phân thân, ma nhân và hỏa thú. Nơi này được trang bị với các phòng huấn luyện, sân tập và cả môi trường giả lập chiến đấu. Dần với kỹ năng chiến đấu thượng thừa, chịu trách nhiệm huấn luyện chiến đấu, còn Mão phụ trách về giáo d·ụ·c, cung cấp kiến thức lý thuyết cho các sinh vật sống bên trong không gian này.
Khu thứ năm là Khu Giao Dịch và Tiện Ích, một khu vực được thiết kế như một thị trấn nhỏ bên trong không gian rộng lớn. Nơi đây có các quán cà phê, tiệm sửa chữa và các dịch vụ khác để phục vụ cho tất cả cư dân trong [Không Gian Rubik]. Tý và Dậu là hai người chịu trách nhiệm quản lý, đảm bảo mọi hoạt động diễn ra trôi chảy và phục vụ nhu cầu hàng ngày của mọi người.
Khu Dịch Vụ, khu vực thứ sáu, bao gồm các tiện ích như phòng tắm công cộng, phòng ăn, thư viện, tiệm may, vv... Hợi và Mùi là hai hầu gái đảm nhiệm việc quản lý khu vực này, tạo nên một không gian thoải mái và tiện nghi cho cư dân, giúp họ thư giãn và tận hưởng cuộc sống.
Khu Tái Chế và Xử Lý Rác Thải là khu vực thứ bảy, nơi các kim loại cự thú quản lý mọi hoạt động liên quan đến tái chế, xử lý chất thải và quản lý năng lượng. Đây là một phần thiết yếu giúp duy trì sự cân bằng trong không gian, đảm bảo không có ô nhiễm và mọi tài nguyên được tận dụng tối đa.
Khu Giải Trí, nơi các mẹ con nhân ngư quản lý, là một không gian đầy màu sắc và hoạt động giải trí. Tại đây, có rạp chiếu phim, sân thi đấu, bể bơi và các khu vui chơi giải trí khác. Khu này được thiết kế để cung cấp nơi thư giãn cho cư dân và các sinh vật trong không gian, giúp họ lấy lại năng lượng sau những giờ làm việc căng thẳng hoặc chỉ là vui chơi.
Khu thứ chín, Khu Hành Chính và Nhiệm Vụ, là trung tâm điều hành của toàn bộ không gian. Bốn giám ngục của Trần Nam quản lý khu vực này, đảm bảo mọi hoạt động được diễn ra một cách có trật tự và hiệu quả. Đây là nơi tiếp nhận và phân phối các nhiệm vụ, cũng như điều hành toàn bộ không gian.
Cuối cùng, Khu Sinh Sống, nơi Trần Nam và các cư dân sinh sống, là một khu vực rộng lớn với những ngôi nhà và không gian sống thoải mái. Khu này được giao cho năm Hỏa Thú Vương quản lý, đảm bảo rằng mọi cư dân trong không gian có một nơi ở an toàn, tiện nghi và thoải mái.
Tất nhiên, không chỉ có họ làm việc mà còn có sự hỗ trợ của các ma nhân và hỏa thú.
Việc xây dựng thành phố trong [Không Gian Rubik] là một bước ngoặt quan trọng, đưa Trần Nam từ vai trò cá nhân lên tầm vóc của một thế lực hoặc thậm chí là một tiểu quốc. Để hoàn thành điều này, anh đã tiêu tốn hơn bốn tháng, vượt qua hơn 50 quốc gia lớn nhỏ để thu thập tài nguyên và kiến thức. Quá trình này không hề dễ dàng, với tổng chi phí lên đến gần ba ngàn điểm tích lũy, hai phần ba kho báu c·ướp từ tên hải tặc, giá trị gần một triệu ma năng kim tệ. Để hoàn thiện công trình này, anh thậm chí còn phải phát triển và sử dụng một ma pháp hệ xây dựng hoàn toàn mới.
Không Gian Rubik giờ đây không chỉ là nơi để lưu trữ mà đã trở thành một thành phố sầm uất với các khu vực chức năng đầy đủ. Với việc kết nối [Ám Dạ Tiểu Thế Giới] và [Rực Cháy Hỏa Quốc] cộng đồng sinh sống bên trong nó trở nên đa dạng và phức tạp hơn. Những ma nhân và hỏa thú không chỉ đến đây để vui chơi và sinh hoạt mà còn tham gia vào các hoạt động phát triển cộng đồng. Nhờ đó, thành phố này đã trở thành một nơi có hệ sinh thái khép kín, tự duy trì và phát triển.
Hiệu suất làm việc của Trần Nam được cải thiện rõ rệt, không chỉ do sự phân công quản lý hiệu quả giữa các hầu gái và ma nhân, mà còn nhờ vào sự trợ giúp của các phân thân. Với hệ thống quản lý này, anh có thể tối đa hóa thời gian và năng lượng, cho phép bản thân tập trung vào những mục tiêu lớn hơn mà không lo lắng về việc duy trì và phát triển căn cứ. Mọi thứ từ trồng trọt, nghiên cứu, giáo d·ụ·c đến dịch vụ và giải trí đều vận hành một cách suôn sẻ nhờ vào sự phối hợp của những sinh vật và phân thân này.
Thành phố mà anh xây dựng không chỉ là một nơi cư trú, mà còn là một trung tâm phát triển chiến lược. Việc phát triển và quản lý không gian này đã giúp Trần Nam cải thiện hiệu suất công việc lên đến vài trăm lần. Đây là bước tiến lớn trong hành trình của anh, đưa anh từ một điều tra viên mạnh mẽ thành người sở hữu cả một hệ thống phức tạp có khả năng tự duy trì và phát triển.
. . .
Trần Nam vừa nhận được lệnh khẩn cấp của Hỗn Loạn Đại Lục - một nhiệm vụ cấp S, điều này khiến anh phải lập tức tập trung toàn bộ sự chú ý, vì nhiệm vụ cấp S là vô cùng hiếm và nguy hiểm. Trong hệ thống của Hỗn Loạn Đại Lục, nhiệm vụ được chia thành nhiều cấp độ, dựa trên độ khó, mức độ cần thiết và hậu quả tiềm tàng của chúng. Từ cấp độ thấp nhất là F, đến cao nhất là SS, mỗi cấp phản ánh một t·hảm h·ọa có thể xảy ra.
Nhiệm vụ cấp F là những nhiệm vụ đơn giản nhất, thường dành cho những điều tra viên mới hoặc học đồ cấp. Chúng gây ra t·hương v·ong nhỏ, chỉ khoảng mười người trở xuống, hoặc có phần thưởng thấp, không quá 20 ma năng kim tệ. Những nhiệm vụ này thường không quá phức tạp, chỉ yêu cầu điều tra viên thu thập thông tin hoặc giải quyết vấn đề nhỏ lẻ trong một khu vực cụ thể.
Nhiệm vụ cấp E khó hơn một chút, nhưng vẫn thuộc loại bình thường. Những nhiệm vụ này có thể dẫn đến t·hương v·ong trong vòng vài trăm người, hoặc thù lao từ 5 đến 10 điểm tích lũy. Đây là những nhiệm vụ phổ biến dành cho điều tra viên chính thức, như hộ tống người hoặc hàng hóa qua khu vực nguy hiểm, hoặc đối phó với một nhóm nhỏ ma vật.
Tiếp theo là nhiệm vụ cấp D, với độ khó cao hơn rõ rệt. Chúng có thể gây ra t·hương v·ong lên đến hàng ngàn người và thường yêu cầu điều tra viên tinh anh cấp thực hiện. Giá trị phần thưởng của những nhiệm vụ này nằm trong khoảng từ 30 đến 200 điểm tích lũy. Nhiệm vụ cấp D có thể liên quan đến việc giải cứu con tin, chiến đấu với các sinh vật mạnh mẽ, hoặc bảo vệ các thành phố nhỏ khỏi những cuộc t·ấn c·ông quy mô lớn.
Cấp độ cao hơn nữa là nhiệm vụ cấp C, được coi là nhiệm vụ khó khăn với độ khó cực cao. Những nhiệm vụ này thường có khả năng gây ra t·hương v·ong lên đến mười vạn người, hoặc thậm chí có thể hủy diệt toàn bộ một thành phố. Điểm tích lũy cho loại nhiệm vụ này dao động từ 500 đến 4.000 điểm. Để xử lý nhiệm vụ cấp C, các điều tra viên ở cấp độ đại sư thường được điều động. Họ phải đối mặt với những t·hảm h·ọa quy mô lớn, như một đợt bùng phát sinh vật dị biến hoặc một cuộc c·hiến t·ranh quy mô lớn.
Nhiệm vụ cấp B là những nhiệm vụ nguy hiểm ở mức cao nhất. Độ khó của chúng không chỉ nằm ở sức mạnh của kẻ địch, mà còn ở phạm vi ảnh hưởng. Các nhiệm vụ này có thể gây ra t·hương v·ong lên đến hàng triệu người và có thể hủy diệt toàn bộ khu vực, thậm chí là tiểu quốc. Điểm tích lũy cho nhiệm vụ cấp B dao động từ 10.000 đến 500.000 điểm. Điều tra viên cấp đại sư phải cực kỳ thận trọng khi thực hiện nhiệm vụ này, vì sự thất bại có thể dẫn đến hậu quả khủng kh·iếp cho cả một vùng lãnh thổ.
Nhiệm vụ cấp A thuộc về một tầm cao khác: độ khó ác mộng. Các nhiệm vụ cấp A có khả năng gây ra t·hương v·ong hơn trăm triệu người, và có thể hủy diệt một quốc gia cỡ trung hoặc nhiều tiểu quốc. Phần thưởng cho những nhiệm vụ như vậy thường bắt đầu từ 1 triệu điểm tích lũy trở lên. Ngay cả những ma pháp sư truyền kỳ cũng phải cực kỳ thận trọng khi xử lý, vì mỗi sai lầm có thể dẫn đến sự sụp đổ của nhiều nền văn minh.
Cấp S là nhiệm vụ mà Trần Nam vừa nhận được. Đây là cấp độ nguy hiểm đến mức có thể dẫn đến sự sụp đổ của cả một phân bộ trong thời gian ngắn. Hậu quả của nhiệm vụ cấp S có thể vượt ra ngoài sự tính toán, gây ra tổn thất không chỉ về sinh mạng mà còn về tài nguyên và địa chính trị. Truyền kỳ ma pháp sư cần cẩn thận ứng đối trong nhiệm vụ cấp S, vì chỉ một bước sai lầm có thể khiến toàn bộ thế giới chìm vào hỗn loạn.
Cuối cùng là nhiệm vụ cấp SS, hay còn được gọi là nhiệm vụ thâm uyên. Đây là cấp độ nguy hiểm nhất, và có khả năng hủy diệt nhiều phân bộ của Hỗn Loạn Đại Lục trong thời gian ngắn. Nhiệm vụ cấp SS thường là những t·hảm h·ọa có khả năng dẫn đến tận thế hoặc sự xóa sổ của toàn bộ ba đại lục. Chỉ có các bán thần, những thực thể có sức mạnh vượt xa Truyền kỳ, mới có thể xử lý được những nhiệm vụ khủng kh·iếp này.
Điều khiến Trần Nam căng thẳng chính là lần gần đây nhất Hỗn Loạn Đại Lục phát ra nhiệm vụ cấp S đã cách đây mười hai năm. Khi đó, nhiệm vụ đã gây ra c·ái c·hết của hơn bảy mươi ngàn điều tra viên các cấp. Mười ba vị truyền kỳ ma pháp sư đã ngã xuống trong quá trình ngăn chặn t·hảm h·ọa và hậu quả để lại vô cùng thảm khốc.
Sau cuộc họp căng thẳng kéo dài ba giờ, Trần Nam đã nắm rõ hơn về nhiệm vụ mà anh cùng các điều tra viên khác sẽ phải đối mặt. Nhiệm vụ được đánh giá là cấp S, với phạm vi hoạt động cách vị trí hiện tại của anh hai triệu cây số về phía tây bắc. Khu vực đã được đánh số là phân bộ 23, bao gồm tám tiểu quốc và hai quốc gia cỡ trung, tổng dân số lên đến 300 triệu sinh linh trí tuệ – tất cả đều đã bị hủy diệt hoàn toàn.
Nguyên nhân gây ra t·hảm h·ọa là một loại năng lượng đặc biệt với tính chất đồng hóa vô cùng mạnh mẽ. Loại năng lượng này có khả năng biến đổi bất kỳ vật chất hay năng lượng nào mà nó tiếp xúc thành hoàng kim. Tuy nhiên, điều đáng sợ hơn chính là những khối hoàng kim này không phải là kim loại thông thường – chúng có ý thức, như một dạng vi rút, không ngừng sinh sôi và lan rộng, làm cho mọi không gian hiện thực lẫn các tầng thế giới liên quan trở nên hỗn loạn.
Hiện tại, khu vực nơi phân bộ 23 từng tồn tại đã bị phong ấn tạm thời nhằm ngăn chặn sự lan tràn của hoàng kim sinh vật, nhưng trước khi phong ấn được thiết lập, một số sinh vật hoàng kim đã trốn thoát ra ngoài. Những sinh vật này cực kỳ nguy hiểm, không chỉ vì tính chất đồng hóa của chúng, mà còn bởi khả năng lan truyền qua không gian và thế giới khác nhau. Điều này có thể gây ra một chuỗi sự kiện hủy diệt không thể kiểm soát, lan rộng không chỉ trong khu vực mà còn ảnh hưởng đến toàn bộ cấu trúc vũ trụ.
Nhiệm vụ của Trần Nam và các điều tra viên là tiêu diệt tất cả những sinh vật hoàng kim đã chạy thoát, ngăn chặn chúng tiếp tục l·ây l·an ra những khu vực khác.
Bước ra từ [Không Gian Rubik] Trần Nam tiến vào trạng thái chiến đấu Thiên Sứ. Sau lưng anh, ba cặp cánh rồng tỏa ra ma lực bảy màu kinh người, tạo nên một hào quang rực rỡ giữa bầu trời u ám. Cả cơ thể anh biến thành một ánh sáng cầu vồng, lao đi với tốc độ chóng mặt, để lại một vệt sáng lung linh trên nền trời xám xịt.
Ngày thứ nhất, Trần Nam đặt chân đến vùng đất bị ô nhiễm đầu tiên. Cảnh tượng trước mắt anh là một khung cảnh hoang tàn và đổ nát. Cây cối biến thành những khối hoàng kim kỳ dị, đất đai phủ đầy lớp kim loại lấp lánh nhưng lạnh lẽo. Không khí nặng nề, mang theo mùi kim loại và sự c·hết chóc.
Giữa khung cảnh đó, ba cái hoàng kim sinh vật xuất hiện. Chúng có hình dạng như nòng nọc, toàn thân vàng óng ánh, mắt đỏ ngọc sáng rực, như những tác phẩm nghệ thuật kỳ quái. Nhưng đằng sau vẻ ngoài đẹp đẽ đó là một sức mạnh hủy diệt vô cùng.
Trần Nam không chần chừ. Anh hiểu rằng mỗi giây phút trôi qua, sự l·ây l·an của chúng càng trở nên nguy hiểm. Anh triệu hồi [Tự Nhiên Hỏa Tộc] tạo ra một biển lửa bao quanh khu vực, ngăn chặn sự thoát ra của sinh vật. Sau đó, anh kích hoạt [Đại Bác Hủy Diệt] tập trung toàn bộ ma lực vào một cú bắn duy nhất.
BÙM!
Một v·ụ n·ổ khổng lồ vang lên, ánh sáng chói lòa che mờ cả bầu trời. Khu vực rộng gần trăm cây số bị bốc hơi hoàn toàn, không để lại bất kỳ dấu vết nào của sự sống hay ô nhiễm. Mặt đất biến thành một hố sâu, khói bụi bay lên tạo thành một cột trụ nối liền trời và đất.
Trần Nam đứng giữa không trung, ánh mắt lạnh lùng nhìn xuống kết quả của mình. Anh biết rằng sự hủy diệt này là cần thiết, nhưng sâu trong lòng vẫn không khỏi thương xót.
Từ ngày thứ hai đến ngày thứ bảy, Trần Nam không ngừng nghỉ. Anh di chuyển liên tục, tiêu diệt hơn mười một khu vực bị ô nhiễm. Mỗi nơi anh đến đều là một thảm cảnh: thành phố biến thành kim loại, con người hóa thành những bức tượng hoàng kim vô hồn. Phạm vi ô nhiễm lên tới gần mười ngàn km, lan rộng như một bệnh dịch không thể kiểm soát.
Mỗi lần tiêu diệt, anh đều phải sử dụng sức mạnh tối đa, không để lại bất kỳ cơ hội nào cho hoàng kim sinh vật trốn thoát. [Tự Nhiên Hỏa Tộc] và [Đại Bác Hủy Diệt] trở thành v·ũ k·hí chính, nhưng cái giá phải trả là sự hủy diệt hoàn toàn của khu vực.
Trong suốt quá trình đó, Trần Nam cùng các điều tra viên khác đã cố gắng hỗ trợ nhau, nhưng tổn thất là không thể tránh khỏi.
Đến ngày thứ bảy, tình hình đã được khống chế phần nào. Tuy nhiên, cái giá phải trả vô cùng lớn.
46 tiểu quốc bị hủy diệt hoàn toàn, hơn ba tỷ sinh linh đ·ã t·ử v·ong, không còn cơ hội cứu vãn. Phía Hỗn Loạn Đại Lục ghi nhận mười một ngàn điều tra viên hy sinh, trong đó có hơn một ngàn đại sư cấp ma pháp sư.
Đến ngày thứ tám, khi Trần Nam vừa bắt đầu cảm thấy tình hình đang dần ổn định, một tin tức bất ngờ truyền đến khiến anh sững sờ. Phong ấn đã bị phá vỡ một phần. Lượng lớn hoàng kim sinh vật đã tràn ra ngoài, gây ra một cơn bão hủy diệt không thể kiểm soát. Nguyên nhân không ai khác chính là một Truyền Kỳ cấp ma pháp sư đã bị đồng hóa trong nháy mắt, khiến ba Truyền Kỳ khác đang canh gác tại phong ấn trọng thương.
Kết quả là phân bộ số 21 và 22 gần đó đã gần như bị xóa sổ khỏi bản đồ, chỉ còn là đống tro tàn và vùng đất hoang sau cơn bão hoàng kim.
Trần Nam đứng lặng một lúc, gió thổi qua, nhưng anh không cho phép mình chần chừ.
Anh lập tức lao thẳng về phía vết rách phong ấn, nơi cuộc chiến khốc liệt đang diễn ra. Ba cặp cánh rồng sau lưng anh bùng nổ, biến anh thành một vệt sáng bảy màu trên nền trời xám xịt. Bên cạnh anh, đại lượng điều tra viên từ các hướng cũng đang hội tụ, mỗi người đều mang theo quyết tâm nhưng không nói gì, vì tất cả đều hiểu rằng thời gian không còn nhiều.
Mấy ngày tiếp theo, Trần Nam và các điều tra viên gần như dốc toàn bộ sức lực để ngăn chặn sự lan rộng của hoàng kim sinh vật. Cuộc chiến trở nên cực kỳ khốc liệt. Trần Nam không còn giữ lại bất kỳ thủ đoạn nào. Tất cả ma pháp, bí kỹ và tổ hợp kỹ mà anh có đều được sử dụng đến mức tối đa.
Ngày thứ mười ba, khi mặt trời vừa ló dạng, Trần Nam mệt mỏi như một cỗ máy c·hiến t·ranh. Ánh mắt anh không còn sự rực rỡ như lúc đầu, mà chỉ còn lại sự kiên định và cứng rắn. Anh cầm lấy ma pháp đ·ạ·n, nhanh chóng nhét vào đại bác. Tiếng nổ vang lên liên tục, nhưng trên một chiến trường mênh mông, nơi mà hoàng kim sinh vật tràn lan như một đại dịch không ngừng sinh sôi, những t·iếng n·ổ ấy lại như đá rơi vào biển cả, chìm nghỉm không một hồi đáp.
Mỗi lần tiêu diệt một đám hoàng kim sinh vật, những sinh vật khác lại tràn đến. Đôi lúc, Trần Nam phải dùng đến [Thần Cấm Ma Nhãn] ma pháp với sức t·ấn c·ông mạnh nhất, để nhanh chóng khóa chặt và tiêu diệt lũ sinh vật.
[Luân Hồi Thủy Ảnh] cùng [Trọng Trang Mục Sư] cũng luôn được vận dụng. Anh chỉ huy đám ma nhân và hỏa thú như không cần mạng chiến đấu, kéo lấy một khu vực chiến cuộc nhưng chỉ một hồi lại bị nhấn chìm.
Sau gần một tháng chiến đấu không ngừng nghỉ, Trần Nam không còn nhớ rõ mình đã tiêu diệt bao nhiêu hoàng kim sinh vật hay đã cứu được bao nhiêu người. Những con số ấy trở nên vô nghĩa giữa biển hỗn loạn của chiến trường và máu đổ. Anh chỉ biết rằng, anh phải tiếp tục, không được phép dừng lại, bởi sự sống còn của hàng tỉ người còn đang chờ đợi vào từng nhát kiếm, từng đòn t·ấn c·ông của anh và các đồng đội.
Trần Nam cảm nhận rõ ràng sự căng thẳng bao trùm không khí, sự mệt mỏi len lỏi trong mỗi hơi thở của các điều tra viên. Tinh thần và thể lực của họ đã bị đẩy đến giới hạn - một ranh giới mà họ phải vượt qua từng giây từng phút nếu không muốn bị nghiền nát bởi cơn bão hoàng kim bất tận. Cơn đau nhức chạy dọc khắp cơ thể anh, mắt mờ dần đi, và đôi chân anh đôi lần khụy xuống như muốn buông xuôi.
Anh đã xuýt ngất đi mấy lần, đôi tay rã rời không còn sức cầm v·ũ k·hí. Nhưng mỗi lần ngã xuống, anh lại ép mình đứng dậy, cắn răng vượt qua sự mệt mỏi vô tận. Những trận chiến này không còn là cuộc đấu tranh đơn thuần bằng sức mạnh, mà còn là cuộc chiến ý chí giữa sự sống và c·ái c·hết.
Những đêm không ngủ, tiếng kêu thét của các đồng đội gục ngã, t·iếng n·ổ vang dội từ những trận pháo kích và ánh sáng chói lóa của những ma pháp hủy diệt. Tất cả đan xen nhau, như một bản giao hưởng đau thương không hồi kết. Dẫu vậy, Trần Nam biết rằng không còn đường lùi. Anh chỉ có thể tiến lên, không vì bản thân mà vì những người còn sống.