Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗
Cao Cấp Người Chơi
Unknown
Chương 55: Giải quyết cùng khu vực ẩn.
Biển Đen, nơi một hòn đảo bị bỏ hoang từ lâu, giờ đây đã trở thành một vùng đất c·hết, nhấn chìm trong bóng tối của vô số vong linh sinh vật.
Ở trung tâm, một hình hài tả tơi, một người bù nhìn rách nát, đang cố gắng khôi phục những tổn thương nặng nề trên cơ thể. Nó chật vật gom lại những mảnh rách, như thể cố gắng níu kéo chút sinh lực còn lại, nhưng sự sống của nó chỉ còn là tàn tro mong manh.
Bỗng nhiên, từ xa phía chân trời vang lên một tiếng thét dài đầy quái dị. Âm thanh đó như hỗn hợp của tiếng chim hót, tiếng trống vang và tiếng kèn hú hoang dại, àm mọi sinh vật nghe thấy đều run sợ, như bị thôi thúc bởi một cơn đói không thể giải thích.
Người bù nhìn giật mình, thân thể tàn tạ khẽ run lên. Nó biết rõ, lần này mình không còn đường trốn chạy. Mọi nỗ lực trốn tránh giờ đây chỉ là vô ích khi đối thủ trước mắt quá khủng kh·iếp.
Từ chân trời, một con phượng hoàng khổng lồ, dài cả ngàn mét, bay đến. Đôi cánh nó tỏa ra ánh vàng chói lọi, lông vũ được kết tinh từ năng lượng vàng kim, lấp lánh nhưng lại nguy hiểm đến đáng sợ. Qua lớp ánh sáng rực rỡ, có thể thấy được cấu trúc xương cốt như ngọc ngà, pha lê của nó. Phần đuôi phượng hoàng kéo dài như một dải lụa đen trắng phân rõ, mỗi lần cánh phượng đập, không khí xung quanh dường như rung lên theo.
Phượng hoàng há to miệng, như một hố đen, nuốt chửng tất cả những vong linh sinh vật trên đảo. Người bù nhìn bị cuốn vào cơn bão của sức mạnh mà không hề có cơ hội phản kháng. Hắn nhận ra mình không còn đường thoát.
Từ lưng phượng hoàng, một thiếu niên với dáng vẻ tinh linh nhẹ nhàng bay xuống. Lượng lớn sợi xích đen từ bóng của cậu tỏa ra, nhanh chóng quấn chặt lấy người bù nhìn, kéo hắn vào bóng đêm vô tận.
"Đã làm rất tốt, Sinraven!" Trần Nam, hay chính xác hơn là phân thân số 37, mỉm cười nói. Đôi mắt phượng hoàng lóe lên sự uy nghiêm, cúi đầu nhận lời khen của cậu. Sau đó, thân hình khổng lồ của nó từ từ thu nhỏ lại, biến thành một cô gái nhỏ nhắn với khuôn mặt ngại ngùng. Cô nhanh chóng kéo áo khoác lên che nửa khuôn mặt, lúng túng phát ra vài âm thanh nhỏ trước khi trốn nhanh vào cái bóng của Trần Nam.
Trần Nam chỉ mỉm cười lắc đầu. Kể từ khi các cai ngục và sinh vật bị chuyển hóa thành giám ngục, họ đã có thể biến đổi thành ba dạng khác nhau, tùy vào tình huống và nhiệm vụ.
Trong dạng thứ nhất, giống như lúc này, họ có hình dạng nửa người nửa sinh vật khác. Bergii, một thiếu nữ tóc trắng, mặc váy áo đen hở vai với đôi râu côn trùng đáng yêu trên đầu. Natas thì lại trầm mặc hơn, trong bộ áo vest già dặn, với cặp sừng rồng thanh nhã mọc trên trán. Sinraven, cô nhút nhát và im lặng, luôn trốn trong áo khoác lớn, với cặp cánh trắng xinh đẹp và khăn quàng che nửa khuôn mặt. Còn Ragnaron, dáng người mập mạp, khuôn mặt ngây ngô như trẻ con, thích thú mặc bộ đồ thủy thủ đơn giản.
Ở dạng này, trí tuệ của họ vượt xa người thường, khả năng phân tích và giải quyết các vấn đề phức tạp và tinh vi không hề thua kém bất kỳ máy tính nào.
Tuy nhiên, khi chuyển sang dạng thứ hai, họ trở nên vô cùng đáng sợ và mạnh mẽ hơn rất nhiều. Bergii biến thành một chiến binh côn trùng khổng lồ với sáu cánh tay, mỗi tay cầm một loại vũ khí khác nhau. Cơ thể cô bao phủ trong bộ giáp đen, toàn thân đều là vũ khí c·h·ế·t người. Với tốc độ và sự linh hoạt của mình, cô trở thành cơn ác mộng trên chiến trường.
Natas, trong dạng thứ hai, hóa thân thành một long nhân quái dị cao hơn 5 mét. Hai cánh tay dài to như cột trụ, mạnh mẽ và sắc bén, được bao phủ bởi lớp giáp đỏ đen. Sau lưng là đôi cánh thịt khổng lồ như hai tấm khiên dày nặng, bảo vệ cơ thể. Phần đuôi của Natas uốn lượn như một cây roi đầy sức mạnh, mỗi cú quất đều mang theo sức mạnh hủy diệt.
Sinraven trong hình dạng này mặc áo giáp vàng, mọc thêm hai đôi cánh trắng khổng lồ. Trên áo giáp của cô mở ra vô số cái miệng đầy răng, những chiếc lưỡi dài và răng sắc nhọn va chạm vào nhau, phát ra âm thanh ghê rợn. Cô di chuyển nhanh và đầy uy nghi, nhưng mỗi bước đi của Sinraven đều mang đến nỗi kinh hoàng cho kẻ thù.
Ragnaron trở thành một cự nhân khổng lồ cao gần trăm mét, với bốn đầu và mười cánh tay. Mỗi đầu là một sinh vật khác nhau, gồm voi, hổ, diều hâu và cá mập, phát ra vô số tiếng gầm rú của dã thú. Sức mạnh của hắn như một ngọn núi di động, mỗi bước đi đều gây ra rung chuyển mặt đất.
Ở dạng này, mặc dù lý trí của họ hạ xuống, nhưng khả năng chiến đấu được đẩy lên tột đỉnh. Họ có thể hoàn thành mọi nhiệm vụ trong chiến đấu với sự hủy diệt tối đa.
Ở dạng thứ ba, họ không mạnh mẽ hơn về mặt thể chất hay ma lực, nhưng lại trở thành hiện thân của những tội lỗi sâu thẳm nhất trong lòng sinh linh, đại diện cho bản chất đen tối nhất của mọi sinh vật.
Natas hóa thân thành Phẫn Nộ Cự Long, một thực thể khổng lồ thu hút sức mạnh vô hạn từ sự giận dữ. Mỗi lần hắn phẫn nộ, sức mạnh càng gia tăng, vượt xa mọi giới hạn thông thường. Hắn như ngọn núi lửa luôn sẵn sàng bùng nổ, mỗi hơi thở, mỗi đòn tấn công đều tỏa ra một cơn thịnh nộ đáng sợ, có thể hủy diệt mọi thứ trên đường đi.
Bergii trở thành D·ụ·c Vọng Trùng Mẫu, người có khả năng sinh sôi vô tận từ d·ụ·c vọng. Với mỗi mong muốn và khát khao, cô có thể triệu hồi và sinh ra những loài côn trùng mang đủ loại hiệu ứng và sức mạnh khác nhau. Chúng không chỉ làm công cụ chiến đấu mà còn biểu tượng cho sự thèm muốn không bao giờ chấm dứt, lan tràn và chiếm lấy mọi thứ xung quanh.
Sinraven hóa thân thành Tham Thực Phượng Hoàng, một con chim lửa vĩ đại có khả năng tiêu hóa mọi thứ. Sức mạnh của cô đến từ khả năng tiêu hóa và đồng hóa vạn vật mà cô nuốt vào. Không có giới hạn cho sự tham lam và thèm ăn này, từ vật chất đến sinh vật, tất cả đều có thể bị cô nuốt chửng và chuyển hóa thành sức mạnh, khiến cô ngày càng mạnh mẽ hơn qua từng lần tiêu hóa.
Ragnaron trở thành Đồ Sát Cự Nhân, hiện thân của sự hủy diệt và tàn sát. Càng g·i·ế·t, sức mạnh của hắn càng gia tăng theo cấp số nhân. Mỗi khi ra tay, hắn không chỉ tiến hóa mà còn phát triển mạnh mẽ hơn, không ngừng thích nghi và vượt qua mọi giới hạn cũ. Cơ thể hắn là một bộ máy chiến tranh bất khả chiến bại, được tiếp nhiên liệu bằng chính dòng máu của kẻ thù.
Mặc dù sức mạnh và danh hiệu của họ nghe có vẻ khủng khiếp, nhưng ngoại hình của họ trong trạng thái thứ ba lại mang nét uy nghiêm và thần thánh, gợi nhớ đến các loài thần thú hoặc tiên thần trong truyền thuyết.
Số 37 đứng im trong khoảnh khắc, đôi mắt quét qua xung quanh lần cuối. Khi đã chắc chắn không còn gì bất thường, anh lập tức kích hoạt quả bom tự hủy trong tim. Cơ thể anh bắt đầu phát sáng, sau đó tan biến vào hư không. Phạm vi 20 km quanh anh lập tức bị xóa sổ, không có một vụ nổ vang dội, không có khói lửa hay cảnh tượng hoành tráng nào. Mọi thứ chìm vào một khoảng không vô tận, không tiếng động, không dấu vết, chỉ còn lại sự im lặng đáng sợ.
Vài giờ sau, một điều tra viên được phái đến kiểm tra khu vực này. Tuy nhiên, anh ta không tìm thấy bất cứ điều gì. Nơi đây giống như chưa từng tồn tại, không hề có dấu hiệu nào của trận chiến hay sự biến mất kỳ lạ. Mọi thứ trống rỗng như chưa từng xảy ra điều gì.
. . .
Trên chiếc thuyền du lịch, Trần Nam thả mình lơ đãng giữa làn gió biển, trong đầu anh lại hiện ra thêm một chuỗi ký ức mới từ phân thân. Anh khẽ thở dài, không rõ có phải việc tạo ra quá nhiều phân thân đã khiến anh rơi vào trạng thái đa nhân cách ảo giác hay không. Mỗi phân thân của anh, mặc dù về hình dáng cơ bản vẫn là một tinh linh thiếu niên với mái tóc trắng, nhưng trang phục, phụ kiện và tính cách lại mang những sự khác biệt không nhỏ.
Ví như số 37 - phân thân này luôn xuất hiện với vẻ ngoài như một hiệp khách trong các bộ phim võ hiệp. Cậu ta thích khoác lên mình bộ đồ giang hồ, bên hông treo hồ lô rượu, sau lưng đeo kiếm. Cách cư xử của cậu ta có phần hào phóng, phóng khoáng và cực kỳ hướng ngoại, khác với sự trầm mặc và nội tâm phức tạp của bản thể Trần Nam.
Nhưng đây không phải là trường hợp duy nhất. Trần Nam đã quen với sự khác biệt này ở các phân thân của mình và chẳng hề có ý định sửa đổi. Dựa vào ký ức của họ, anh có thể hiểu rõ hơn suy nghĩ của từng phân thân. Họ tồn tại không chỉ để hỗ trợ anh trong những nhiệm vụ phức tạp, mà còn góp phần làm phong phú thêm thế giới nội tâm của chính anh. Mỗi phân thân giống như một mảnh ghép khác nhau, thể hiện những khía cạnh đa dạng mà anh có lẽ không bao giờ bộc lộ ra ngoài.
Sau khi giải quyết xong vấn đề với người bù nhìn, Trần Nam cuối cùng đã hoàn thành tất cả các nhiệm vụ trên biển. Tuy nhiên, anh biết rằng nhiệm vụ trên đất liền vẫn còn tiếp tục. Anh chuẩn bị quay về Natas để nghỉ ngơi sau chuyến hành trình dài, nhưng không chỉ vì lý do cần thư giãn mà còn vì anh cần phải hoàn tất hai sự việc quan trọng tại Athomic.
Con thuyền mà Trần Nam đang đi tuy có tốc độ không tệ, nhưng anh vẫn còn cần ít nhất nửa tháng nữa mới có thể về đến nơi. Trong lòng anh, mong muốn duy nhất lúc này là mọi thứ sẽ diễn ra suôn sẻ và bình an. Tuy nhiên, một cảm giác mơ hồ dường như đang len lỏi trong anh, khiến anh không hoàn toàn yên tâm. Dù không có chứng cứ cụ thể, anh vẫn cảm thấy khó mà tin rằng chuyến đi này sẽ trôi qua mà không gặp thêm biến cố nào.
Trần Nam cũng bắt đầu nhận ra rằng vận may của mình thật khó hiểu. Dường như anh luôn bị cuốn vào những sự kiện lớn, nhưng cuối cùng chúng lại được giải quyết một cách êm thấm, khiến cho anh cảm giác như mình thường rơi vào những tình huống căng thẳng chỉ để rồi chứng kiến mọi thứ kết thúc một cách bất ngờ và nhẹ nhàng. Cái cảm giác "đầu voi đuôi chuột" đó cứ lặp đi lặp lại, để lại trong lòng anh một sự mâu thuẫn khó tả.
. . .
Mười ngày trôi qua, Trần Nam chỉ có thể lắc đầu tự cười, cảm giác như mình đã trải qua cả một hành trình mà người khác cả đời cũng chưa chắc gặp được. Những sự kiện nối tiếp nhau ập đến, khiến anh cảm thấy mình như đang nằm trong một câu chuyện phi lý của chính mình.
Ngày đầu tiên, anh bất ngờ đụng độ với một đội săn trộm động vật ma pháp quý hiếm. Trần Nam ra tay không chút do dự, tiêu diệt đội săn trộm và tiện thể làm giàu cho không gian của mình bằng những sinh vật hiếm này.
Ngày thứ hai, anh lại gặp phải hai đàn hải ma thú đánh nhau dữ dội trên mặt biển. Cả hai đàn đều có sức mạnh vượt trội, nhưng cuối cùng anh đã ra tay giải quyết ổn thỏa, tận dụng cơ hội này để bổ sung thêm kho lương thực của mình từ đám hải ma thú đó.
Ngày thứ ba, một đoàn chiến hạm nổ tung trên bầu trời, những mảnh vỡ lớn nhỏ rơi xuống như mưa. Trần Nam ngay lập tức cảm thấy không lành và tránh đi. Anh nghi ngờ việc này liên quan đến Vận Mệnh Rạp Xiếc.
Từ ngày thứ tư đến thứ bảy, mọi thứ dường như trở lại yên bình. Không có biến cố gì xảy ra, khiến anh có chút thoải mái nhưng cũng đề cao cảnh giác.
Ngày thứ tám, rắc rối lại đến khi anh chạm trán với một đám hải tặc. Tự xưng là thành viên của vương quốc hải tặc, chúng nghĩ rằng có thể đối đầu với anh. Nhưng sau một ngày giao chiến căng thẳng, Trần Nam đã bắt sống hơn hai mươi ngàn tên hải tặc và tiêu diệt hoàn toàn tổ chức này. Kết quả là anh được thưởng hậu hĩnh, đổi được bốn mươi ngàn ma năng kim tệ.
Ngày thứ chín, anh lạc vào một màn sương mù dày đặc, mất phương hướng và không thể phân biệt được ngày đêm. Cảm giác kỳ lạ bao trùm, nhưng may mắn anh vẫn giữ được bình tĩnh và tiếp tục hành trình.
Ngày thứ mười, mọi chuyện trở nên phức tạp hơn khi anh phát hiện mình đã bị kẹt lại ở một vùng biển mênh mông và đại lục trước mặt.
Trần Nam nhìn vào đồng hồ điều tra viên của mình, nhưng màn hình hiển thị chỉ toàn là tín hiệu lỗi. Nơi này hoàn toàn mất kết nối, không bắt được tín hiệu nào. Điều này khiến anh không thể không nghĩ rằng đây là một khu vực ẩn.
Khu vực ẩn, theo thuật ngữ của Hỗn Loạn Đại Lục, là những vùng đất bí ẩn, chưa được khám phá và chưa thiết lập được tháp tín hiệu. Những khu vực này có thể do nhiều nguyên nhân mà trở thành "vô hình" trong mắt tổ chức. Một số vùng bị che khuất bởi môi trường đặc thù, khiến cho việc tiếp cận bằng các phương thức thông thường gần như là bất khả thi. Cũng có khi, những vùng đất này bị hủy diệt và che giấu hoàn toàn, biến nó thành một vùng trống trong hệ thống thông tin. Thậm chí, có những nơi bị ảnh hưởng bởi thời không loạn lưu, kéo từ các thế giới khác đến hoặc dịch chuyển qua các chiều không gian mà không ai hay biết.
Trần Nam từng nghe nói, ngoài những lý do trên, còn có nhiều nguyên nhân khác khiến một khu vực trở thành vùng ẩn. Đôi khi, đó là những khu vực mới được hình thành do biến đổi địa chất, hoặc có những bí mật cổ xưa chưa ai khám phá ra. Nhưng dù nguyên nhân là gì, khu vực ẩn luôn là những nơi đầy rủi ro và khó lường.
Dù đã thử nhiều cách để thoát khỏi khu vực này, mọi nỗ lực của Trần Nam đều thất bại. Không gian nơi đây vô cùng chắc chắn, khiến cho việc dịch chuyển hay đi qua các tầng thế giới khác đều vô dụng. Sương mù dày đặc xung quanh dường như có khả năng làm mất phương hướng, bất kể anh thử bao nhiêu lần, vẫn chỉ quay lại đúng chỗ cũ, như thể bị mắc kẹt trong một vòng lặp vô tận.
Đối mặt với tình huống này, Trần Nam không quá lo lắng, bởi anh đã tính trước mọi khả năng. Trước khi sương mù bắt đầu bao phủ hoàn toàn, anh đã gửi tín hiệu khẩn cấp đến tổ chức Hỗn Loạn Đại Lục, cảnh báo về tình huống nguy hiểm có thể xảy ra. Theo quy định, nếu trong vòng năm ngày anh không gửi báo cáo hoặc tín hiệu hồi đáp, một cuộc giải cứu sẽ được triển khai. Dù vậy, anh biết rằng để đột nhập vào khu vực ẩn này không hề đơn giản.
Kể cả tổ chức với công nghệ và lực lượng mạnh mẽ, việc xuyên qua sương mù và không gian cứng chắc nơi đây đòi hỏi thời gian và sự chuẩn bị kỹ lưỡng. Điều này có nghĩa là Trần Nam sẽ phải đối mặt với khả năng mắc kẹt tại khu vực này ít nhất mười lăm ngày, hoặc thậm chí còn lâu hơn, trước khi tổ chức có thể tiếp cận và giải cứu anh.
Trong khoảng thời gian đó, anh không thể chỉ đứng yên và chờ đợi. Trần Nam hiểu rõ tính chất của những khu vực ẩn, chúng luôn tiềm ẩn nguy hiểm và có thể ẩn chứa những bí mật hoặc sinh vật bất ngờ. Anh phải tự mình khám phá và tìm ra cách để giữ an toàn, hoặc thậm chí thoát ra khỏi khu vực này trước khi tổ chức kịp đến.
Trần Nam triệu hồi ba phân thân từ trong không gian của mình. Đầu tiên là số 88, một người có dáng vẻ mệt mỏi, mặc áo blouse trắng và quần đen, với biểu cảm như đã làm việc không ngừng nghỉ. Anh ta có khả năng điều tra thông qua việc phân tích chi tiết và tổng hợp thông tin, giống như một chuyên gia nghiên cứu.
Phân thân thứ hai là số 100, người mặc áo ngũ thân màu xanh đen, đeo kính lão, có phong thái trầm ổn và điềm tĩnh như một người già dặn kinh nghiệm. Với tính cách thận trọng, anh luôn là người phân tích kỹ lưỡng trước khi đưa ra bất kỳ kết luận nào, giúp đảm bảo việc điều tra diễn ra an toàn và chính xác.
Phân thân số 221, với bộ trang phục thám tử kiểu Sherlock Holmes, cầm trong tay chiếc tẩu thuốc và biểu lộ sự thông minh sắc sảo. Anh ta mang nét vui vẻ, hài hước nhưng không thiếu sự cẩn thận, luôn biết cách giải quyết những tình huống phức tạp một cách đầy thuyết phục.
Cả ba phân thân này đều sở hữu khả năng điều tra hiệu quả hơn bất kỳ ai, bao gồm cả bản thân Trần Nam, dù chính anh cũng không thể giải thích được vì sao họ lại có năng lực này. Tuy vậy, điều này không quan trọng với anh, vì lúc này mục tiêu chính là nhanh chóng khám phá khu vực bí ẩn và tìm lối thoát. Cả ba phân thân nhận lệnh của Trần Nam, không nói gì, chỉ gật đầu rồi lặng lẽ tiến vào đại lục, bắt đầu nhiệm vụ của mình.
Trong khi đó, Trần Nam quay lại không gian của mình, nơi anh có thể tiếp tục quá trình tu luyện và chuẩn bị cho những tình huống khó lường sắp tới.