Logo
Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗

Chương 66: Lách luật cùng trò chơi mới.

Chương 66: Lách luật cùng trò chơi mới.


Trở về Khu Giao Dịch, Trần Nam mới thực sự thở phào nhẹ nhõm sau một chuỗi những hành động liên tiếp đầy căng thẳng. Mặc dù kế hoạch của anh đã diễn ra một cách hoàn hảo, nhưng trong khoảnh khắc cuối cùng, anh vẫn không khỏi lo lắng. Cổ Thần, sinh vật quỷ dị đầy sức mạnh, chắc chắn không thua kém bất kỳ với cấp độ Bán Thần ở Ma Pháp Đại Lục. Nhưng dù sao, mọi chuyện cũng đã qua và mục tiêu của anh đã hoàn thành trọn vẹn.

[Chào mừng người chơi số DNH2883093 đến số 12776 khu giao dịch.]

Thông tin hệ thống hiện lên, khiến Trần Nam hơi ngạc nhiên. Khu giao dịch này không giống nơi anh từng đến trước đây. Điều kỳ lạ hơn là thời gian anh có thể ở lại Khu Giao Dịch cũng bị thay đổi. Theo thông báo, anh vốn còn lại vài phút ở đây thời gian bị reset về còn một ngày.

Trần Nam khẽ nhíu mày, biểu lộ chút kỳ quái khi nhận ra sự chênh lệch thời gian giữa các trò chơi. Dù anh đã ở thế giới Tận Thế Thành Phố suốt gần mười ngày nhưng tại Ma Pháp Đại Lục, thời gian ở đó vẫn chưa trôi qua dù chỉ một giây kể từ lúc anh rời đi. Điều này khiến anh suy nghĩ sâu hơn về việc liệu mình có thể lợi dụng sự khác biệt thời gian này để đạt được lợi thế trong cuộc chơi.

Dù hiện tại đã đạt tới Đại Sư cấp, Trần Nam vẫn chưa cảm thấy mình đủ mạnh để đối mặt với những vấn đề phức tạp và nguy hiểm tại Ma Pháp Đại Lục. Anh biết rõ rằng bản thân còn thiếu rất nhiều thứ để có thể đối đầu với những kẻ thù nguy hiểm hơn, những thực thể mà sức mạnh của họ vượt xa anh. Tuy nhiên, với sự chênh lệch về thời gian này, Trần Nam có thể kéo dài thêm quãng thời gian rèn luyện, thăng cấp và hoàn thiện sức mạnh.

Sau vài tiếng tìm hiểu và suy xét kỹ lưỡng, Trần Nam cuối cùng cũng xác định rằng ý tưởng của mình hoàn toàn khả thi. Đây không phải là một sự tình cờ hay may mắn đơn thuần, mà là kết quả của sự kết hợp nhiều yếu tố tạo thành, mở ra một con đường đặc biệt cho anh trong Chúng Thần Trò Chơi.

Thứ nhất, điểm mấu chốt nằm ở cấp độ của thế giới mà người chơi tham gia. Để kích hoạt những quyền hạn đặc thù, chẳng hạn như quyền truy cập vào Khu Giao Dịch, người chơi phải ở trong một thế giới tân thủ có cấp độ tương đương hoặc tương tự Ma Pháp Đại Lục. Do chênh lệch quá lớn về cấp độ và sức mạnh giữa người chơi và thế giới, chỉ những người chơi ở các thế giới này mới có thể kích hoạt được những quyền hạn này. Đặc biệt, các quyền hạn chỉ xuất hiện trong những tình huống như thế, ngay cả những người chơi Lv90 cũng không thể kích hoạt chúng nếu không hội đủ điều kiện.

Thứ hai, người chơi cần có khả năng di chuyển giữa các trò chơi khác nhau và tách biệt thời gian giữa chúng. Điều này đòi hỏi không chỉ kỹ năng, mà còn cả sự hỗ trợ từ những quyền hạn đặc biệt mà Trần Nam hiện đang sở hữu, như Trò Chơi Nhỏ và Khu Giao Dịch. Chính sự kết hợp của hai quyền hạn này đã cho phép Trần Nam không chỉ di chuyển tự do giữa các thế giới mà còn khai thác sự chênh lệch thời gian giữa chúng để tạo lợi thế cho bản thân. Đây là điểm mấu chốt cho phép anh thực hiện ý tưởng của mình.

Thứ ba, phương pháp hoàn thành trò chơi của Trần Nam không giống như cách thông thường. Thông thường, sau khi người chơi hoàn thành trò chơi, họ sẽ nhận được phần thưởng, quay trở lại quảng trường để nghỉ ngơi, nâng cấp sức mạnh, chuẩn bị cho thử thách tiếp theo. Tuy nhiên, Trần Nam đã sử dụng một phương pháp đặc biệt: thay vì chỉ đơn thuần hoàn thành trò chơi, anh đã "ăn" toàn bộ thế giới Tận Thế Thành Phố bằng cách sử dụng [Ám Dạ Tiểu Thế Giới]. Điều này đã khiến Chúng Thần Trò Chơi không thể xác định chính xác tiến trình hoàn thành nhiệm vụ của anh. Do không có cơ sở rõ ràng để đánh giá, hệ thống đã đưa anh quay trở lại Khu Giao Dịch, mở ra cơ hội mới để anh tiếp tục tăng cường sức mạnh.

Dù đã tìm ra phương pháp lách luật để khai thác lợi thế, Trần Nam nhận thức rõ rằng vẫn còn một số hạn chế cần phải đối mặt.

Thứ nhất, về mặt thời gian, anh chỉ có thể ở trong trò chơi khác tối đa một trăm ngày. Đây là khoảng thời gian dài nhất mà anh có thể tận dụng được bằng cách chuyển đổi tất cả thời gian có sẵn tại Khu Giao Dịch. Mặc dù con số này cũng đủ để anh tăng cường thực lực đáng kể, nhưng nó vẫn đặt ra một giới hạn nhất định. Nếu trong tương lai anh có thể nâng cấp quyền hạn của Khu Giao Dịch, vấn đề thời gian có thể sẽ được cải thiện, giúp anh kéo dài thêm thời gian lưu lại trong các thế giới khác mà không lo bị hạn chế.

Thứ hai, phần thưởng từ Chúng Thần Trò Chơi có thể sẽ không có. Do cách hoàn thành nhiệm vụ của anh quá đặc thù và không theo lối thông thường, Trần Nam biết chắc rằng mình sẽ không nhận được bất kỳ phần thưởng nào từ hệ thống trò chơi. Tuy nhiên, anh không quá bận tâm về điều này. Bởi thay vì phải phụ thuộc vào phần thưởng của hệ thống, anh có thể trực tiếp khai thác tài nguyên từ các thế giới trò chơi mà không cần phải thông qua Chúng Thần Trò Chơi làm trung gian. Điều này mang lại cho anh cơ hội lớn hơn trong việc tìm kiếm và tận dụng những nguồn tài nguyên quý giá, không bị giới hạn hay kiểm soát.

Thứ ba, đây là hạn chế quan trọng nhất và cũng là điều Trần Nam cần lưu ý nhất: tại mỗi Khu Giao Dịch, anh chỉ có thể kích hoạt duy nhất một trò chơi. Điều này có nghĩa là nếu chẳng may Trần Nam quay trở lại Khu Giao Dịch mà mình đã từng kích hoạt trò chơi trước đó, anh sẽ không còn lựa chọn nào khác ngoài việc quay lại Ma Pháp Đại Lục. Đây là một yếu tố đầy may rủi và anh phải rất cẩn trọng để không rơi vào tình huống bất lợi.

Trần Nam từ từ lấy ra từ không gian đôi găng tay cũ kỹ, món đồ này không chỉ là trang bị mà còn là chìa khóa mở ra trò chơi Đại Hội Võ Lâm (Lv5). Anh quan sát đôi găng tay một lúc, trong đầu lướt qua những tính toán cẩn thận. Mặc dù có nhiều lựa chọn khác với cấp độ cao hơn, anh lại quyết định chọn trò chơi cấp thấp này. Lý do là vì đối với các thế giới cấp độ cao, thời gian để hoàn thành thường rất dài, yêu cầu người chơi phải đầu tư công sức lớn, điều này không phù hợp với kế hoạch hiện tại của anh.

Chạm nhẹ vào găng tay, ngay lập tức một nguồn năng lượng bao bọc lấy toàn thân Trần Nam. Cảm giác bị nhấn chìm trong dòng chảy thời gian và không gian lại xuất hiện.

Khi anh mở mắt lần nữa, khung cảnh trước mắt hoàn toàn thay đổi. Trần Nam đứng giữa một dòng sông lớn, nước chảy nhẹ nhàng và êm đềm. Dưới chân anh là một chiếc bè nhỏ đơn sơ, mỏng manh nổi giữa dòng nước mênh mông. Không một bóng người nào khác ở xung quanh, chỉ có anh lặng lẽ đứng đó, giữa không gian rộng lớn. Ánh mặt trời phía chân trời đang dần hạ xuống, sắc vàng cam của hoàng hôn nhuộm cả bầu trời và mặt nước, tạo nên một khung cảnh đẹp đến kỳ lạ nhưng đầy yên tĩnh.

[Đang tải tiến trình trò chơi - Đại Hội Võ Lâm (Lv5)]

[Đã tạo ra nhiệm vụ chính (gồm 12 vòng, hoàn thành càng nhiều vòng phần thưởng càng lớn)

[Vòng 1: Học đồ - bái nhập một võ quán.

Thời gian: không giới hạn

Thành công thưởng 1000 tiền trò chơi/ Thất bại không trừng phạt.]

[Vòng 2: Võ công - học được võ quán tiêu biểu võ công.

Thời gian: 30 ngày.

Thành công thưởng Luyện Võ Dượcx20/ Thất bại không trừng phạt.]

[Vòng 3: Đại hội gần kề - đi đến Nam Sơn Đảo đăng ký tham gia đại hội võ lâm.

Thời gian: 30 ngày.

Thành công thưởng võ công: Nạp Khí Quyết/ Thất bại trừ 6000 tiền trò chơi.]

[Vòng 4: Vang danh - Hoàn thành trước ba vòng sẽ hiện]

. . .

Trần Nam chỉ lướt qua hệ thống nhiệm vụ với vẻ thờ ơ, không chút hứng thú với các nhiệm vụ theo cốt truyện mà trò chơi đưa ra. Những nhiệm vụ như bái nhập võ quán hay học võ công chỉ là những bước đi quen thuộc, không có gì đặc biệt đối với anh. Dù vậy, thông tin mà trò chơi cung cấp cho thấy nơi anh đang đứng có thể gần khu vực sinh sống, điều này ngược lại giúp anh tiết kiệm thời gian tìm hiểu.

Trần Nam khéo léo ngụy trang, biến dáng vẻ của mình thành một thương nhân lữ hành với khuôn mặt mập mạp, phú quý, ăn mặc lịch sự nhưng giản dị. Để tăng cường tính chân thực cho vỏ bọc này, anh còn triệu hồi ra một loạt phân thân, nhanh chóng tạo lập nên cả một đoàn hành thương. Anh không vội vã khởi hành ngay mà cẩn thận thả vài chục phân thân ra xung quanh để thăm dò tình hình, nắm bắt thông tin cần thiết. Chỉ khi đã có đủ hiểu biết về khu vực, anh mới quyết định hành động.

Sau một ngày thu thập thông tin, Trần Nam hiểu rõ hơn về nơi mình đang ở. Con sông lớn trước mặt anh có tên là Hằng Giang, chảy qua bảy nước và nối liền với biển cả. Điều này giúp cho vỏ bọc của anh càng thêm hoàn hảo, khi anh chỉ cần nói rằng mình đến từ hải ngoại là có thể dễ dàng được tin tưởng mà không cần quá nhiều công sức giải thích.

Nơi này có nền văn hóa và trình độ phát triển tương đương với thời kỳ phong kiến của Địa Cầu, khoảng giai đoạn từ năm 1500 đến 1600. Gần nhất với nơi anh đang đứng là Lam Y Thành của Đông Quốc, một nước nhỏ nhưng nổi tiếng với y học và các loại thảo dược quý hiếm.

Đông Quốc nằm trong vị trí địa lý thuận lợi nên thường xuyên bị xâm lược bởi các nước láng giềng. Tuy nhiên, nhờ danh tiếng về y học, nước này thường được người trong giang hồ giúp đỡ trong việc đánh đuổi ngoại xâm. Mặt khác, điều này cũng dẫn đến việc họ có thái độ khinh thường triều đình của Đông Quốc, coi thường quyền lực nhà nước.

Gần đây, Đông Quốc đang tổ chức một đại hội võ lâm tại Nam Sơn Đảo với mục tiêu tuyển chọn những cao thủ trong giang hồ để gia nhập và phục vụ cho triều đình. Tuy nhiên, việc này đã gây ra nhiều mâu thuẫn giữa giới giang hồ và triều đình, khi các thế lực võ lâm không muốn bị triều đình quản lý.

Nam Sơn Đảo, với vị trí địa lý chiến lược, gần như tiếp giáp với năm quốc gia khác, khiến đại hội này không chỉ là sự kiện của Đông Quốc mà còn lan rộng thành một sự kiện lớn hơn. Cuối cùng, đại hội sẽ tuyển chọn sáu người đại diện từ sáu nước khác nhau để trở thành Võ Lâm Minh Chủ, tạo ra sự tranh giành và mâu thuẫn sâu sắc trong thế giới giang hồ.

Sau khi đã nắm bắt đầy đủ tình hình, Trần Nam dẫn đầu đoàn thương nhân tiến về Lam Y Thành. Tuy nhiên, đoàn của anh chưa đi được bao xa thì gặp phải một toán sơn tặc. Số lượng đối phương lên tới năm trăm người, một con số lớn đáng kể trong thời đại này, có thể nói là một thế lực mạnh. Thế nhưng, với Trần Nam, đây chẳng khác nào những con kiến, không có gì đáng lo ngại.

Điều khiến anh thực sự khó hiểu chính là sự hiện diện của toán sơn tặc ở đây. Vị trí này chỉ cách Lam Y Thành chưa tới ngàn mét, một khoảng cách rất gần với thành phố. Thông thường, q·uân đ·ội của thành không thể nào cho phép một băng nhóm sơn tặc quy mô lớn như vậy tồn tại ngay sát nách mà không có biện pháp đối phó. Thậm chí, ngay cả khi có sự cấu kết giữa q·uân đ·ội và sơn tặc, điều này vẫn khó có thể lý giải vì Lam Y Thành nằm ở Đông Quốc, nơi nổi tiếng với số lượng lớn các thiếu hiệp và anh hùng giang hồ, luôn sẵn sàng trừ gian diệt ác. Đám người giang hồ ở đây lẽ ra đã tiêu diệt bọn sơn tặc từ lâu.

Trần Nam suy nghĩ nhanh chóng trong đầu, có lẽ đằng sau sự xuất hiện của toán sơn tặc này có một âm mưu lớn hơn. Bọn chúng không thể đơn giản chỉ là sơn tặc thông thường. Anh lặng lẽ đánh giá tình hình, chưa vội hành động. Đối với anh, mọi thứ đều là một phần của trò chơi và có thể đằng sau băng sơn tặc này còn ẩn chứa những manh mối hữu ích cho hành trình của anh trong thế giới này.

Sơn tặc đầu lĩnh bước ra từ giữa đám thuộc hạ, dáng người cao lớn, làn da ngăm đen lộ rõ vẻ phong trần của kẻ sống nhiều năm nơi hoang dã. Gã có bộ râu rậm rạp che gần kín khuôn mặt, đôi mắt sắc bén lướt nhìn đoàn thương nhân của Trần Nam như muốn đánh giá từng người một. Trên tay gã cầm một cái đùi gà vừa nướng chín, hơi nóng và mùi thơm phức còn lan tỏa trong không khí. Vừa cắn một miếng lớn, gã vừa nói bằng giọng thô lỗ:

"Ha! Bọn ngươi quả thật gan to! Dám đi qua lãnh địa của bọn ta mà không hề sợ hãi? Không biết đường này đã là của Đại Hắc Gia ta từ lâu rồi sao?" Gã phì cười, lười nhác nhai miếng thịt, ánh mắt lóe lên vẻ tham lam khi nhìn vào đoàn xe của Trần Nam. "Nếu không muốn m·ất m·ạng, hãy giao toàn bộ hàng hóa và tiền bạc lại. Ta có thể cho các ngươi một con đường sống!"

Lời nói đầy uy h·iếp của đầu lĩnh sơn tặc vang vọng khắp con đường, trong khi đám thuộc hạ phía sau hô hào hưởng ứng, tạo nên một bầu không khí đầy căng thẳng. Nhưng Trần Nam chỉ khẽ cười nhạt, ánh mắt anh không hề có chút sợ hãi hay lo lắng.

Mặc dù bọn sơn tặc ngụy trang rất khéo léo, nhưng chỉ cần lướt qua vài chi tiết nhỏ, Trần Nam đã nhanh chóng xác định được thân phận thật sự của đối phương. Đây không phải là băng c·ướp bình thường mà là một đội quân tinh nhuệ được huấn luyện bài bản, xuất thân từ q·uân đ·ội chính quy. Việc một đội quân chuyên nghiệp xuất hiện ở đây, giả dạng làm sơn tặc, rõ ràng đang ẩn chứa rất nhiều vấn đề.

Trần Nam không vội ra tay. Đối với anh, việc tiêu diệt bọn chúng không mang lại lợi ích lâu dài. Thay vào đó, giữ lại và quan sát có thể mang đến nhiều manh mối hơn. Anh cười to vài tiếng, một tiếng cười đầy ẩn ý, khiến đám sơn tặc hơi chột dạ, chưa hiểu rõ ý đồ của anh. Chúng đang chờ đợi anh hành động, nhưng Trần Nam vẫn đứng đó, điềm tĩnh và tự tin.

Bất chợt, một cơn gió lớn thổi qua, hất tung bụi bặm khắp nơi, tạo thành một màn sương mờ mịt xung quanh. Khi đám sơn tặc dụi mắt, cố gắng xua tan lớp bụi và lấy lại tầm nhìn, đoàn người của Trần Nam đã biến mất không một dấu vết, như thể họ chưa từng xuất hiện. Mọi thứ trở lại yên tĩnh, chỉ còn lại đám sơn tặc đứng ngơ ngác giữa đường.

Tên đầu lĩnh, tức giận vì để vuột mất "con mồi" vứt mạnh chiếc đùi gà xuống đất, trong lòng nghi ngờ. Ánh mắt gã trở nên nghiêm trọng hơn khi nghĩ đến khả năng mà hắn vừa chứng kiến. Gã lẩm bẩm một mình, đôi mắt trầm ngâm: "Thuật Sĩ?"

Rõ ràng, sự biến mất kỳ lạ của Trần Nam đã khiến gã phải dè chừng. Đây không phải là chuyện bình thường, và nếu đối phương thực sự là một Thuật Sĩ, tình hình có thể còn phức tạp hơn nhiều so với dự đoán ban đầu.

Chương 66: Lách luật cùng trò chơi mới.