Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 1: Thầy thuốc chán chường
Thỉnh thoảng hắn cũng đụng độ đám người không biết tốt xấu gây chuyện với hắn, cỏ trên mộ của bọn họ cũng đã mọc cao vài mét.
Cảm thấy khí trời hôm nay không tệ, Lý Phong đi qua giếng đào ở trong sân, múc lên một chậu nước để rửa mặt, nước lạnh phả vào mặt làm cho hắn cảm thấy tỉnh táo, thuần thanh khí sảng.
Tâm pháp: bản biến dị của q·uân đ·ội nội công thổ nạp thuật, tầng 100, khi luyện thành nội công trong cơ thể không ngừng sinh sôi và cô đọng. (tâm pháp hiện tại đã là đỉnh phong, không thể tăng thêm đẳng cấp)
Vận đổi sao rời, Hoàng Quyền của tiều triều Đại Hạo bị quân khởi nghĩa kéo đổ, lập lên vương triều mới là Đại Huyền, mười lăm năm loạn lạc cứ thế kết thúc.
Khinh công và võ kỹ cũng là tương tự.
Nhưng câu chuyện chính chúng ta được nghe, không phải là ở trong Thiên Cơ Các
Mặc dù có được bí kíp tu luyện, nhưng vì Lý Phong một là không có thầy dạy, hai là tư chất của hắn quá kém, vì thế hắn cứ luyện mãi, luyện mãi cũng không có kết quả gì.
Lý Phong chán chường tuyệt vọng, quyết định đi đến Thanh Liên Thành ở ẩn, mở một tiệm thuốc nhỏ vui vẻ sống qua ngày, lý do hắn đến đây cũng đơn giản vì đây là nơi đầu tiên hắn biết đến từ khi xuyên không.
Ở một góc nhỏ của Đại Huyền có một tòa thành bị bao vây bởi sông núi.
Sau khi vung ra một chiêu, cảm nhận sự bình yên của sáng sớm, người này mới mỉm cười đắc ý, đi đến bên rèm cửa mở ra.
“chiu chiu.”
Chỉ thấy lúc này tiếng ve kêu đột nhiên im bặm, rồi một lúc sau xác ve bắt đầu nối đuôi nhau rơi lả tả xuống dưới đất, nhìn qua xác của bọn nó đều đã bị bổ làm đôi, vết chém ngọt lịm như cắt qua đậu hũ, nhưng tuyệt nhiên luồng kiếm khí phát ra từ tay người kia không hề tổn hại một cành cây hay tán lá của cái cây già.
Khinh công: bản biến dị của Du Ngư bộ cấp 100, đi lại trong vạn quân không một tiếng động ngày đi ngàn dặm.
Người này rời giường, rụi rụi con mắt, đột nhiên tay phải vung lên.
Một đường nhàn nhã, chẳng mấy chốc hắn đã kiếm được 9999 điểm, khoảng cách mua được vé về nhà chỉ còn lại 90001 điểm.
Vì thế hắn quyết định điệu thấp, hèn mọn phát d·ụ·c để giữ cái mạng nhỏ
Nếu có bây giờ mà có một cao thủ dung kiếm đứng gần nơi này, chắc chắn sẽ phải kinh ngạc thốt lên vì cảnh giới kiếm thuật của người ở bên trong cửa tiệm ít nhất đã đạt đến Nhân Kiếm Hợp Nhất.
Cảnh giới : lv100 (đọc tại Qidian-VP.com)
Giá vé là 100000 điểm hệ thống.
Nhưng người đến đây chữa bệnh cũng rất ý, chỉ vì Lý Phong đại phu rất hay vắng nhà.
Điểm hệ thống : 9999
Thời gian đã vào mùa hạ, đã xuất hiện tiếng ve kêu lanh lảnh vang trên tán lá của cái cây già trước cửa tiệm, thân ảnh của một người trong tiệm thuốc cơ hồ bị tiếng kêu của lũ ve phá đi giấc mộng đẹp, khiến hắn buồn bực chửi tỉnh giấc.
Vì vậy Lý phong quyết định, thay vì đánh đánh chém chém, còn có thể dùng y thuật cứu người để kiếm điểm nha, vì thế Lý Phong một đường phấn đấu cứu người lấy hệ thống ban thưởng.
Cái nhiệm vụ này, thường đưa cho hắn nhiệm vụ, nếu hoàn thành thì hắn có thể dung nó đổi lấy năng lực, công pháp, thăng cấp võ kỹ hoặc tích lại mua một vé quay về thế giới cũ.
Võ Kỹ: bản biến dị của đại hạo q·uân đ·ội kiếm thuật, độ thuần thục cấp 100, hiện tại đã đạt tới cảnh giới Thiên Kiếm (võ kỹ hiện tại đã là đỉnh phong, không thể tăng thêm đẳng cấp)
Cách đây hai tháng, khách sạn lớn nhất nằm ở trung tâm Thanh Liên thành là Duyệt Lai Khách Sạn đổi tên thành Thiên Cơ Các, còn chủ trì công việc buôn bán tin tức tình báo làm cho võ lâm giang hồ còn đang tĩnh lặng nổi lên một cơn sóng.
Cảm thấy vui sướng, rốt cuộc không còn chuyện gì có thể cản được con được con đường hắn kiếm điểm từ hệ thống.
Dù sao cũng đã xuyên không đến nơi này được 22 năm, cơ hồ thời gian này còn nhiều hơn thời gian hắn sống ở thời hiện đại, vì thế nỗi nhớ về chốn cũ đã ảm đạm đi rất nhiều. (đọc tại Qidian-VP.com)
Từ đó đến nay đã được mười năm không có thêm nhiệm vụ, mặc dù hắn đã làm rất nhiều cách nhưng cũng không thể khiến hệ thống đáp lại lời thỉnh cầu mà bố thí cho hắn thêm nhiệm vụ.
Thế giới này, rất là nguy hiểm nha, động một chút là đánh nhau, hắn đến nơi này đúng vào loạn thế, tranh đấu vương triều với các thế lực nổi dậy nổ ra khắp nơi, võ giả bay đầy trời.
Chương 1: Thầy thuốc chán chường
Tỷ dụ như dùng y thuật cứu người để hệ thống tặng điểm
Hắn thật sự hoài nghi có phải là do loạn thế kết thúc nên hệ thông không muốn ban bố nhiệm vụ.
Nhưng ý nghĩ này đã bị hắn ném ra sau đầu, cái này cũng chỉ là suy đoán của hắn dù sao hắn đã nhìn qua quá nhiều cảnh thương hải tang điền, cảm thấy làm vậy là quá ích kỷ đối với những người vô tội ở đây nên đành thôi.
…
Sống ở Thời đại internet, điện thoại thông minh, máy tính, trò chơi điện tử không phải thơm hơn sao. (đọc tại Qidian-VP.com)
Mà tiêu chí của hắn vẫn là an toàn, ngay cả hoàng đế tiền triều còn bị người ta cho lật thuyền c·ướp đi cơ nghiệp nha, một mình hắn thân cô thế cô, thì làm được gì?.
Vận đổi sao rời, bây giờ Thanh Liên thành biên thành ở trong danh sách địa chính của Đại Huyền mặc dù là một tòa, thành có quan thái thú và huyện nha đầy đủ, nhưng nhìn vào quy mô nhân số của nó thì cũng chỉ hơn được một thị trấn nhỏ.
Mấy môn nội công tâm pháp, võ kỹ, khinh công kia đều là ngày xưa hắn lấy được từ một trại lính tiều triều đã bị công phá qua.
Vô hình kiếm khí bay ra từ cổ tay của hắn, thẩm thấu qua vách tường bằng gạch đá mà bay ra ngoài, sau khi kiếm khí xuất ra,liền từ một đạo kiếm khí duy nhất chia thành hai kiếm, bốn kiếm, tám kiếm, mười sáu kiếm… bay vào rặm cây.
Thanh Liên thành năm xưa từng là biên thành phồn hoa trù phú, là nơi giao thương cũ của ngũ đại quốc, nhưng từ khi hoàng đế của tiền triều phát động c·hiến t·ranh mở rộng và hợp nhất lãnh của ba quốc gia lân cận thì sự phồn hoa vốn có của nó đã phải truyển rời đi nơi khác.
…
Ngay cả triều đình Đại Huyền cũng nổi lên tâm tư phái người đến đây, tìm cách mua được tin tức tình báo.
Nhưng để có một chút sức mạnh để phòng thân, tất nhiên hắn cũng dùng điểm mà hệ thống ban cho, tăng lên thực lực của mình. (đọc tại Qidian-VP.com)
Nhưng con mẹ nó, từ lúc hắn kiếm được 9999 điểm, hệ thống lại không ban bố cho hắn thêm bất kỳ một nhiệm vụ nào nữa.
Một bảng danh sách quen thuộc đột nhiên xuất hiện trước mặt Lý Phong, đây là thứ duy nhất một mình hắn có thể nhìn thấy
Mới đầu, Lý Phong nhận được hệ thống, nhiệt huyết dâng trào muốn cầm kiếm tranh bá giang hồ đi đến nhân sinh đỉnh phong, nhưng sau khi nhìn thấy hai võ giả chiến đấu trên đường phố, đao quang kiếm ảnh bắn ra tứ phía, động một tí là mất đầu, cụt chân cụt tay, làm cho hắn phải cất giấu cái suy nghĩ đó vào trong lòng.
Lý Phong cảm thấy Hoàng Đế ở cổ đại, chưa chắc đã sống sung sướng bằng một người hiện đại.
Biết mình rất mạnh, nhưng hắn vẫn cực độ điệu thấp, không quan tâm chuyện giang hồ, chỉ chăm chú hành y tế thế.
“Lũ ve đáng ghét.”
Làm hắn có một ý nghĩ đi ra ngoài khuấy đảo phong vân, tạo lên một hồi loạn thế.
Đi vào thế giới này, thì đột nhiên trong đầu của hắn xuất hiện có một cái hệ thống, còn bắt hắn làm nhiệm vụ kiếm điểm, hứa với hắn nếu thu thập được đủ điểm thì sẽ đưa hắn quay về nhà.
Tác dụng duy nhất của cái hệ thống này có thể làm cho hắn đó là dùng điểm để trực tiếp tăng cấp võ học mà hắn đang luyện.
Bất tri bất giác võ công hắn học đều đã lên đến cấp 99, Lý Phong cảm thấy bản thân tràn đầy lực lượng, ít nhất là từ lâu đã không còn kẻ nào có thể bắt nạt được hắn. (đọc tại Qidian-VP.com)
Vệ Sinh xong xuôi, Lý Phong âm thầm hô
Ánh nắng ấm áp chiếu vào trong phòng ngủ, soi rõ lên gương mặt của hắn, nhìn qua là một đàn ông khoảng 26 tuổi, thân hình cao ráo thanh thoát, khuôn mặt có chút góc cạnh anh tuấn dễ nhìn, vài sợi dâu lưa thưa làm hắn có phần già dặn từng trải.
Ban phát tiền tài, lương thực cứu tế nạn dân cũng có điểm.
Không có việc gì mà hệ thống không thể giải quyết.
Hắn tên là Lý Phong, là một người hiện đại, 22 năm trước hắn bất ngờ xuyên không đến thế giới này, nhập vào một đứa trẻ bốn tuổi mồ côi sinh ra trong loạn thế, trùng tên trùng họ.
Bộ tâm pháp thổ nạp thuật kia trong sách ghi là chỉ có thể luyện đến tầng 2, nhưng Lý Phong dùng điểm hệ thống thăng lên đến tầng 100
Tính Danh: Lý Phong
Chương 1: Thầy thuốc chán chường
Nhưng đúng vào một ngày đẹp trời, khi hắn biết là mình có thể dùng điểm hệ thống để thăng cấp võ học, thì cuộc đời của tên nạn dân như hắn đã sang trang mới.
Chỉ là không biết đây là điềm tốt hay là chuyện xấu
Cứ thế, hắn bí mật che giấu danh tính thong dong đi hành y cứu người, làm nhiệm vụ kiếm điểm, lúc đi vào rừng hái thuốc đụng vào dã thú cản đường muốn t·ấn c·ông thì dùng một chiêu là giải quyết, không được thì hai chiêu.
“Hệ Thống.”
“phốc, phốc…”
“Con mẹ nó, mình đi bán thuốc vào mùa xuân quay về đã là vào hè rồi.?”
Thậm chí ở đây còn xuất hiện một người thuyết thư, kể ra những câu truyện bí mật ít người được biết, càng khiến nơi này trở lên thần bí.
Cảm thấy đi chiến đấu còn yếu gà vào rừng hái thuốc rất nguy hiểm, hắn bèn dùng điểm tăng vào tâm pháp, võ kỹ.
đây đều là võ kỹ bị đám quân khởi nghĩa coi là rác rưởi, nhưng đối với muổi tuổi Lý Phong lúc đó quả thật là như vàng.
Nhiệm vụ hệ thống : tạm thời chưa có
Y học : Thượng thừa.
Mặc dù công việc của bọn họ đắc tội tới rất nhiều người, nhưng tuyệt nhiên không có ai muốn ra mặt, vì mọi người trong đã đi từng đi vào trong đấy đều nói những người điều hành Thiên Cơ Lâu, không có dễ chọc.
Linh Châu có một quốc gia tên là Đại Huyền Vương Triều, đã đi qua năm lập quốc thứ mười.
Nhưng một chuyện không ai ngờ tới lại xuất hiện, làm cho Thanh Liên thành già cỗi, cũ kỹ lại có một hơi thở mới.
Lại nói cái hệ thống này vẫn còn có chút tình người, thay vì chỉ bắt hắn dùng vũ lực xông xáo giang hồ để kiếm điểm, còn cho hắn thêm những lựa chọn khác.
Ngay ở một góc hẻo lánh trong Thanh Liên thành, có một tiệm thuốc treo lên hai chữ Liên Hoa, vì nó rất là nổi tiếng với mọi người trong thành, người dân ở đây đều gọi nó là tiệm thuốc của đại phu lý phong.
Từ đó đến nay thời gian đã đi qua được gần 300 năm.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.