Logo
Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗

Chương 31: Quyết Đấu Khánh Hòa

Chương 31: Quyết Đấu Khánh Hòa


Trọng tài Trần Đình Phú tung đồng xu lên. Trung vệ đội trưởng Trương Công Lập và trung vệ đội trưởng Trần Văn Vững đứng quan sát đồng xu xoay tròn giữa không trung. Trọng tài bắt đồng xu. Trương Công Lập đã thắng trong khâu chọn đồng xu và chọn cầu môn bên trái nơi không bị hắt nắng vào mặt. Đây có lẽ là điềm may mắn giành cho câu lạc bộ Thành Phố Hồ Chí Minh.

Lúc này là 17h chiều nên trời vẫn còn nắng. Đội Khánh Hòa phải thi đấu bên sân đối diện sẽ bị ánh nắng mặt trời chiếu thẳng vào mặt của mình. Những đội bị tia nắng chiếu vào mặt thì sẽ bị bất lợi hơn đội đối phương. Tuy rằng sân vận động Nha Trang cũng có mái che nhưng vẫn còn một số vị trí trên sân bóng bị ánh nắng chiếu vào.

Các trọng tài chính và trọng tài biên tách nhau ra đứng ở vị trí chỉ định của mình. Đội bóng thua cuộc trong khâu chọn đồng xu sẽ được phát bóng trước. Trong trận đấu này, đội trưởng Trần Văn Vững đã thua trong khâu chọn đồng xu, vì vậy mà đội bóng Khánh Hòa sẽ được giao bóng trước. Cầu thủ của hai đội bóng tiến về phần sân nhà của mình quây lại thành vòng tròn, bá vai vào nhau.

Trung vệ đội trưởng Trương Công Lập vỗ tay tập hợp các cầu thủ tiến đến xung quanh mình để quây thành vòng tròn. Trương Công Lập giơ một tay lên, để đưa ra lời nói đầu trước khi bắt đầu trận đấu.

Trương Công Lập cất giọng oang oang: “Đây là một trận đấu rất quan trọng, đặc biệt khi đối thủ là đội bóng Khánh Hòa, một đối thủ lớn và luôn xếp trên đội bóng của chúng ta trên bảng xếp hạng. Anh em hãy giữ vững ý chí chiến đấu, tinh thần đoàn kết và sự kiên cường trong suốt trận đấu. Một lần nữa nhắc nhở các anh em không được chủ quan, phải chơi tập trung từ đầu đến cuối trận đấu và không được phép để đội bóng đối thủ có cơ hội áp sát khung thành.”

Cuối cùng, Trương Công Lập đã kết thúc lời động viên bằng cách đưa một tay vào giữa vòng tròn và hô lên: “Hãy cống hiến hết mình để giành chiến thắng. Chiến thắng.”

Các cầu thủ đồng loạt đặt bàn tay chồng lên nhau, gương mặt ai cũng tỏ ra rất quyết tâm trước khi bước vào trận đấu, hét vang: “Chiến thắng.”

Tuýt.

Hai cầu thủ của đội bóng Khánh Hòa giao bóng. Bóng đã lăn trên sân cỏ rồi.

Trận đấu bóng đá giữa đội Khánh Hòa và đội Thành Phố Hồ Chí Minh là trận cầu rất được mong đợi trong giải đấu V. League. Đây là cuộc chạm trán giữa hai đội bóng đình đám, có bề dày lịch sử và thành tích tốt trong giải đấu.

“Thành Phố Hồ Chí Minh cố lên.”

“Khánh Hòa tất thắng.”

“Cố lên anh em ơi.”

Trận đấu diễn ra trên sân cỏ khán đài Nha Trang, với sự tham gia của hàng ngàn cổ động viên cả hai đội bóng. Các cổ động viên đều hào hứng và tự tin về chiến thắng của đội mình. Các cổ động viên đều đang hò hét cuồng nhiệt dưới cái nắng chiều ở trên thành phố biển Nha Trang. Tiếng trống phách tiếng kèn cũng đang vang động trên khán đài.

Ngay từ những phút đầu tiên, đội Khánh Hòa đã thể hiện sức mạnh của mình bằng cách t·ấn c·ông dữ dội lên phần sân đối phương. Tuy nhiên, đội Thành Phố Hồ Chí Minh không phải là đội bóng dễ b·ị đ·ánh bại. Họ đã tổ chức những đợt phòng thủ vô cùng chắc chắn và kín kẽ, tạo ra bức tường đồng vách sắt ở trước khung thành đội Thành Phố Hồ Chí Minh.

“Hoan hô, quá hay rồi.”

“Mới bắt đầu trận đấu mà Khánh Hòa đã tung đòn t·ấn c·ông ép sân Thành Phố Hồ Chí Minh.”

“Trận này Thành Phố Hồ Chí Minh gặp khó rồi đây.”

“Tại sao cầu thủ Thành Phố Hồ Chí Minh để bị ép sân quá vậy? Mau phản công ngược lại đối thủ đi.”

“Khánh Hòa chúng ta trận này thắng chắc rồi. Ngay mới đầu trận đấu mà đã đá cho Thành Phố Hồ Chí Minh lóng ngóng tay chân, không biết đường nào mà lần.”

“Cầu thủ Khánh Hòa của chúng ta có kỹ thuật giỏi hơn mà, ép sân cũng là chuyện bình thường thôi.”

Cổ động viên của hai đội bóng liên tục hò hét trên sân. Chỉ vài phút đồng hồ mới bắt đầu trận đấu thôi mà đã có những pha bóng kịch tích diễn ra. Hàng công của Khánh Hòa đã chơi cực kỳ tốt, tạo ra những tình huống đột biến trên sân bóng khiến cho cổ động viên Thành Phố Hồ Chí Minh thót tim không ngừng. Nhất là những cô nàng hot girl xinh tươi mặc áo đỏ trên khán đài cứ ôm ngực giật mình thon thót.

“Anh Đức cố lên, sút tung lưới Khánh Hòa đi.” Một cô bé học sinh cấp 3 vô cùng xinh xắn đang chu mỏ hét toáng lên ở trên khán đài.

Đó chính là tiếng hét của cô em gái Nguyễn Mỹ Duyên. Đứng kế bên cô bé không ai khác là bạn gái của Nguyễn Hoàng Đức, Dương Ngọc Lan. Nguyễn Mỹ Duyên và Dương Ngọc Lan đều mặc áo đỏ đồng phục của đội bóng Thành Phố Hồ Chí Minh, đội mũ rộng vành, đeo kính đen, đang vẫy tay về phía Nguyễn Hoàng Đức.

Dương Ngọc Lan thấy Nguyễn Hoàng Đức đứng ở trên sân vẫy tay chào về phía mình thì mỉm cười ngọt ngào, bàn tay thon dài của nàng đặt trên ngực, gật gật đầu với hắn. Ngày hôm nay là ngày chủ nhật nên Nguyễn Mỹ Duyên không phải đi học. Thế là Nguyễn Mỹ Duyên rủ Dương Ngọc Lan cùng nhau đi cổ vũ cho ông anh trai của mình. Dương Ngọc Lan tất nhiên là đồng ý không hề do dự. Dương Ngọc Lan lấy chiếc xe hơi của mình chở Nguyễn Mỹ Duyên từ thành phố Hồ Chí Minh đến thành phố biển Nha Trang để cổ vũ cho Nguyễn Hoàng Đức.

“Sao mà anh Đức không t·ấn c·ông, đá bánh vào lưới đội Khánh Hòa đi không biết, cứ đứng chần rần ở đó làm cái gì thế không biết?” Nguyễn Mỹ Duyên dậm chân, bĩu môi nói.

Dương Ngọc Lan cười bảo: “Anh Đức còn chưa có bóng mà em. Phải có bóng mới có thể dẫn bóng đến khung thành để sút nữa chứ.”

“Em xem anh Đức đá suốt, vẫn cái kiểu lười biếng không chịu chạy đi c·ướp bóng của người ta. Đó chị xem, mấy cầu thủ khác chạy đi giành giật bóng với mấy người mặc áo xanh quá trời. Anh Đức nhà mình toàn đi dạo, chán ông già này quá.” Nguyễn Mỹ Duyên chỉ chỉ tay, lẩm bẩm.

Dương Ngọc Lan nở nụ cười rạng rỡ như ánh hoàng hôn đang buông xuống trên bờ biển Nha Trang, lên tiếng: “Anh Đức có nói với chị, anh ấy chính là một sát thủ trên sân cỏ, sát thủ thì phải biết chớp đúng thời cơ để xuất chiêu lấy mạng kẻ địch chứ không phải là một đấu sĩ đi tranh bóng.”

Nguyễn Mỹ Duyên chớp chớp đôi mắt tinh nghịch trong sáng, lên tiếng: “Á à, hai người nhé, anh Đức có cái gì cũng nói cho chị biết, còn chẳng tâm sự được với đứa em gái này chuyện gì cả. Về sau em không thèm nhìn mặt anh Đức luôn.”

Dương Ngọc Lan ôm chầm lấy vai Nguyễn Mỹ Duyên, cười rúc rích: “Em muốn có người tâm sự thì tìm người yêu đi. Là có người tâm sự ngay chứ gì.”

“Ha ha ha, còn lâu nhé, em còn phải phấn đấu trở thành nữ cường nhân thành đạt, rồi mới tính đến chuyện tìm người yêu nhé.” Nguyễn Mỹ Duyên cười tươi tắn.

“Ai biết đâu đó, đừng có mà nói trước, có khi em tổ chức đám cưới trước chị luôn không chừng.” Dương Ngọc Lan bóp bóp cằm ra chiều suy nghĩ.

“Có mà chị ấy. Thèm cưới anh Đức nhà em lắm rồi đúng không?” Nguyễn Mỹ Duyên huých vào vai Dương Ngọc Lan hỏi lớn.

Dương Ngọc Lan không chịu thua kém, hỏi trêu lại Nguyễn Mỹ Duyên. Hai thiếu nữ xinh đẹp trêu đùa nhau tạo nên một cảnh tượng vô cùng hấp dẫn trên khán đài. Cũng may mà hai nàng đã đeo chiếc kính đen to, đội mũ rộng vành che đi phần nào gương mặt xinh đẹp tuyệt mỹ của hai nàng chứ nếu không đã làm cho cánh mày râu c·hết mê c·hết mệt trước vẻ đẹp thất hồn lạc phách của hai thiếu nữ.

Chương 31: Quyết Đấu Khánh Hòa