0
Trong đời người, sẽ có vô vàn cám dỗ vây quanh. Tiền tài, danh vọng, mỹ nữ là những cám dỗ từ thời xửa thời xưa cho đến tận bây giờ vẫn luôn tồn tại. Người không có ý chí thường sẽ lung lay trước những cám dỗ ấy. Không chỉ người trẻ tuổi bị cám dỗ hấp dẫn, rời bỏ lòng kiên định của mình mà cả người trung niên, người già cũng vẫn bị những cám dỗ hấp dẫn khiến cho họ đi theo và chìm sâu mãi mãi.
Người bình thường sẽ ít phải chịu cám dỗ. Nhưng mà những người có tài năng thì cám dỗ vây quanh không bao giờ ngừng nghỉ. Càng tài năng, càng nổi bật thì càng có nhiều cám dỗ đến với bản thân hơn. Nhân tài ở tất cả các lĩnh vực đều sẽ có vô số lời mời chào đến từ những ông chủ, người đứng đầu của tập đoàn, công ty, doanh nghiệp, cơ quan cạnh tranh trong cùng lĩnh vực. Nhân tài trong lĩnh vực bóng đá thì sẽ có những chủ tịch hoặc người đứng doanh nghiệp hậu thuẫn của các đội bóng khác mời chào, chèo kéo.
“Cháu nghĩ như thế nào về những ưu đãi mà bác đưa ra?” Một người đàn ông trung niên mập mạp, mặc bộ vest màu trắng, vô cùng bảnh bao cười cười nói với Nguyễn Hoàng Đức đang gắp miếng thịt ăn ngon lành.
Nguyễn Hoàng Đức ngồi trong phòng VIP của một nhà hàng sang trọng tại quận Kiến Hưng. Bữa ăn này là người đàn ông trung niên mập mạp mời Nguyễn Hoàng Đức. Dĩ nhiên Nguyễn Hoàng Đức biết người đàn ông đang ngồi ăn cơm với hắn là ai. Người đàn ông này là đại gia ngầm đứng sau hậu thuẫn cho một câu lạc bộ hiện đang nằm trong top ba của bảng xếp hạng V. League. Ông ấy vô cùng chịu chơi và chịu chi. Câu lạc bộ ấy đã được người đàn ông mập mạp chi những khoản tiền rất lớn. Có thể nói để đạt được vị trí trong top ba này thì câu lạc bộ ấy đều là do người đàn ông mập mạp dùng tiền đắp vào. Từng xuất hiện giai thoại là những cầu thủ sau mỗi trận thắng đều phải mang xe tới để chở bao tải tiền về nhà bởi vì người đàn ông ấy thích dùng tiền mặt để thưởng chứ không thích chuyển khoản. Quả là một sở thích thú vị.
Mặc dù Nguyễn Hoàng Đức rất miễn cưỡng nhưng hắn cũng không thể không đi, bởi người đàn ông mập mạp là bạn bè với cha của hắn, hay nói đúng hơn là người anh đi trước của cha hắn, đã từng giúp cha của hắn rất nhiều. Người đàn ông kia đã thông qua mối quan hệ bạn bè với cha hắn để liên lạc với hắn. Vì Nguyễn Hoàng Sơn đã từng nợ món nợ ân tình với người đàn ông mập mạp nên đã bảo Nguyễn Hoàng Đức đến dự bữa ăn, còn quyền quyết định hay không là thuộc về hắn.
“Những ưu đãi của bác đưa ra thực sự là rất tuyệt vời, nhưng cháu vô cùng xin lỗi bác. Cháu muốn ở lại câu lạc bộ Thành Phố Hồ Chí Minh. Cháu muốn đóng góp cho câu lạc bộ mà cháu đã trưởng thành từ nhỏ.” Nguyễn Hoàng Đức nhai miếng thịt gà, nuốt rất gọn gàng, nhẹ nhàng đáp.
Người đàn ông mập mạp vừa đưa ra lời đề nghị với Nguyễn Hoàng Đức nên chuyển sang thi đấu cho câu lạc bộ của ông ấy. Số tiền mà ông ấy dự định mua Nguyễn Hoàng Đức thực sự làm Nguyễn Hoàng Đức cảm thấy hơi thổn thức. 14 tỷ đồng là số tiền mà người đàn ông mập mạp muốn chi ra để Nguyễn Hoàng Đức về với câu lạc bộ của mình. Không những vậy, lương hàng tháng của Nguyễn Hoàng Đức là khoảng 100 triệu đồng mỗi tháng, cao hơn nhiều so với ở câu lạc bộ Thành Phố Hồ Chí Minh.
Người đàn ông mập mạp cũng không phật ý mà giơ ly bia lên, cụng ly bia với Nguyễn Hoàng Đức, cười nói, khả năng hàm dưỡng của người đàn ông mập mạp rất cao, thực sự là một người làm chuyện lớn: “Bác hiểu cháu rất có tình cảm với câu lạc bộ của cháu. Cháu cũng không cần phải trả lời cho bác ngay. Tuy nhiên, bác nghĩ cháu nên suy xét kỹ càng. Ở câu lạc bộ của bác, cháu sẽ được tự do thoải mái hơn. Không những vậy, cháu sẽ được đá với những cầu thủ giỏi hơn, đẳng cấp hơn, làm việc với huấn luyện viên tài năng hơn. Bác khẳng định cháu sẽ là mũi nhọn, là trung tâm trong những chiến thuật ở câu lạc bộ của bác. Khi ấy cháu sẽ trở nên rất nổi tiếng ở trong nước. Bác sẽ tạo mọi điều kiện để cháu có thể phát huy sức mạnh của mình lên mức tối đa nhất.”
“Cháu đã suy nghĩ rất kỹ rồi thưa bác. Cháu vẫn đang rất vui vẻ ở câu lạc bộ hiện tại và cháu không muốn chuyển câu lạc bộ mới khác. Cháu mong bác hiểu cho cháu.” Nguyễn Hoàng Đức uống cạn ly bia, thản nhiên trả lời.
Người đàn ông mập mạp hỏi sang chuyện khác: “Cháu có người yêu chưa?”
“Cháu có rồi ạ.” Nguyễn Hoàng Đức hơi nhướng mày, cười đáp, có lẽ hắn đã mường tượng ra chuyện tiếp theo ông ấy muốn nói tới, chuyện này hắn đã từng gặp ở kiếp trước rồi, một siêu sao bóng đá như hắn thì đã v·a c·hạm rất nhiều những chuyện như thế.
“Người yêu cháu đang làm nghề gì? Cô bé có xinh đẹp không?” Người đàn ông mập mạp lấy hai hạt đậu phộng bỏ vào mồm nhai rộp rộp.
“Đối với cháu, cô ấy là xinh đẹp nhất. Cô ấy chỉ là sinh viên thuộc chuyên ngành kinh doanh thương mại thôi ạ.” Nguyễn Hoàng Đức gắp thêm một miếng cá ăn tiếp, hắn phải bổ sung đầy đủ chất đạm cho cơ thể, các loại thịt, cá, đậu hũ, trứng, sữa là những món ăn giàu chất đạm.
Người đàn ông mập mạp chậc lưỡi: “Chậc chậc, gu của cháu là những cô bé ngây thơ sao? Đúng là tuổi trẻ mà. Cháu nên thay đổi gu một chút thử xem sao? Cháu nghĩ thế nào khi có người yêu là người mẫu, diễn viên điện ảnh, ca sĩ, MC truyền hình hoặc thậm chí là hoa hậu. Cháu nghĩ sao?”
Nguyễn Hoàng Đức thản nhiên nói: “Người mẫu, diễn viên điện ảnh này nọ quả là có đẹp thật nhưng vẫn không đẹp bằng người yêu của cháu.”
Người đàn ông mập mạp soi mói từng biểu cảm trên gương mặt của Nguyễn Hoàng Đức. Nhưng vẫn không soi ra được một chút dị dạng nào từ đường nét trên gương mặt hoặc trong ánh mắt của Nguyễn Hoàng Đức lúc hắn trả lời đối đáp. Đây là một thằng nhóc 20 tuổi sao? Là một doanh nhân thành đạt, hô mưa gọi gió trong lĩnh vực kinh doanh của mình, có thể nói là người đàn ông mập mạp duyệt người vô số nhưng đây là lần đầu tiên ông ấy đối diện với một thằng nhóc 20 tuổi có thể bình tĩnh nói chuyện với mình như thế này.
Khi nhắc đến tiền bạc, danh vọng, hoặc thậm chí là mỹ nữ nhưng biểu hiện của chàng trai trẻ kia vẫn bình lặng như mặt hồ không gợn sóng vậy. Những cậu nhóc 20 tuổi hoặc ngay cả những người sồn sồn tuổi như người đàn ông mập mạp khi nghe nói đến người mẫu, diễn viên, ca sĩ thì đôi mắt đều sáng rực lên như đèn ô tô. Nếu không sáng rực như đèn pha thì cũng phải có những biểu hiện khác lạ, động dung, ưa thích chứ. Nhưng chàng trai trẻ đang ngồi đối diện với người đàn ông mập mạp này thì không. Chàng trai trẻ vẫn đang gắp thức ăn, nạp vào miệng và nhai nuốt.
“Ha ha ha.” Người đàn ông mập mạp bật cười, giơ ly bia lên tiếp tục cụng ly với Nguyễn Hoàng Đức: “À, có lẽ do cháu chưa gặp mặt trực tiếp những cô nàng tuyệt mỹ ấy nên mới chưa cảm thấy sự khác biệt thôi. Cháu muốn gặp một ai đó không? Bác sẽ sắp xếp cho cháu. Hay là đổi gió một chút đi, Tây, Tàu, Nhật, Hàn, đều được. Cháu đừng ngại, chúng ta đều là người nhà với nhau cả. Đàn ông mà, cứ phiên phiến đi cháu. Cháu đừng hiểu lầm, đây không phải là điều kiện bắt buộc gì cả. Chỉ là sẽ giúp cho bữa ăn của chúng ta thêm phần sinh động thôi.”
“Năng lực của người đàn ông này thật là mạnh mẽ.” Nguyễn Hoàng Đức thầm nghĩ trong đầu, đoạn kiên định nói: “Cháu hiểu ý của bác, nhưng mà cháu đã quyết định rồi là cháu sẽ không thay đổi. Hiện tại cháu không muốn rời khỏi câu lạc bộ Thành Phố Hồ Chí Minh. Có lẽ trong tương lai, cháu sẽ đi. Nhưng không phải bây giờ, không phải vào thời gian này. Hiện tại, cháu sẽ ở lại câu lạc bộ Thành Phố Hồ Chí Minh.”
Người đàn ông mập mạp gật gật đầu, cười cười: “Tương lai, một khái niệm xa vời. Cơ hội thường sẽ vụt mất đấy cháu.”
Người đàn ông mập mạp cũng không lấn cấn mãi chủ đề lôi kéo Nguyễn Hoàng Đức nữa. Hai người nói sang các chủ đề khác. Bữa ăn nhanh chóng kết thúc. Hai người rời khỏi phòng VIP. Ở bên ngoài, người đại diện của Nguyễn Hoàng Đức đang đợi, cùng với Nguyễn Hoàng Đức rời đi. Người đàn ông mập mạp cũng không ở lại nhà hàng đó, sải bước dài ra ngoài.
“Chuyện thế nào rồi anh?” Người mặc áo vàng đi theo người đàn ông mập mạp cất tiếng hỏi.
Người đàn ông mập mạp nhếch mép, nói gọn lỏn một câu: “Một thằng nhóc cứng đầu.”