Logo
Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗

Chương 50: Buổi Tập Đầu Tiên Với Huấn Luyện Viên Mới

Chương 50: Buổi Tập Đầu Tiên Với Huấn Luyện Viên Mới


Câu lạc bộ Thành Phố Hồ Chí Minh đã bị loại ở giải đấu Cup Quốc Gia 2017 từ sớm, trước khi Nguyễn Hoàng Đức xuyên không từ thế giới khác đến thế giới này, nên Nguyễn Hoàng Đức chỉ còn giải V. League này để chứng tỏ bản thân. Nguyễn Hoàng Đức phải cố hết sức để giúp cho câu lạc bộ Thành Phố Hồ Chí Minh đoạt được chức vô địch. Mà muốn có chức vô địch thì chỉ có thể toàn thắng ở những trận cuối cùng của giải đấu này. Chỉ một trận hòa hoặc thua thôi là chức vô địch sẽ tan thành mây khói.

Giải V. League 2017 chỉ có 26 vòng đấu, mà đã có 24 vòng đấu diễn ra rồi. Vậy là chỉ còn hai vòng đấu nữa thôi là cuộc chiến sẽ ngã ngũ. Hiện tại đội đang đứng nhất bảng là đội Quảng Nam cũng là đội cạnh tranh chức vô địch lớn nhất với đội Thành Phố Hồ Chí Minh. Để lên ngôi vô địch, Nguyễn Hoàng Đức phải giúp cho câu lạc bộ Thành Phố Hồ Chí Minh đánh bại câu lạc bộ Quảng Nam này. Đây chính là mục tiêu cuối cùng của Nguyễn Hoàng Đức trong năm nay ở giải đấu V. League.

Sau trận thắng ở vòng 24 thì Nguyễn Hoàng Đức cũng được triệu tập lên đội tuyển Việt Nam để bắt đầu buổi tập luyện đầu tiên ngày 7 tháng 11 năm 2017. Đây là ngày đầu tập luyện xuyên suốt một tuần chuẩn bị cho trận đấu chính thức với đội tuyển Afghanistan trong khuôn khổ của giải đấu vòng loại Asian Cup 2019.

Những trận đấu ở giải V. League phải tạm hoãn lại cho các cầu thủ Việt Nam tập luyện cho cuộc chiến cam go với đội tuyển Afghanistan sắp tới. Huấn luyện viên Jeon Byung Hoon phải nói là rất may mắn. Ông Jeon làm huấn luyện viên đội tuyển Việt Nam vào ngay thời điểm thiên thời địa lợi nhân hòa. Vào thời điểm này, mọi điều kiện thuận lợi đều được dồn cho vị huấn luyện viên trưởng mới. Lúc này, cũng sẽ không có một ai ở bên trên can thiệp chuyên môn vào sự chỉ đạo của ông trong quá trình ông dẫn dắt đội tuyển. Nói cách khác là ông có toàn quyền trong đội bóng.

Nguyễn Hoàng Đức đến sân Mỹ Đình từ sớm. Khoảng 8 giờ sáng là Nguyễn Hoàng Đức đã đến sân tập rồi. Vừa đến sân được một lúc thì Nguyễn Hoàng Đức đã thấy Bùi Hữu Duệ, Nguyễn Định Phong, Lương Đức Quang, Đoàn Văn Cường, Nguyễn Bá Thịnh lần lượt đến sân. Lương Đức Quang từ Hàn Quốc gấp rút bay về Việt Nam, cũng may mà không bị trễ buổi tập. Cả đám túm năm tụm ba trò chuyện với nhau.

Lát sau, Nguyễn Hoàng Đức trông thấy ông Jeon Byung Hoon đi cùng với ban huấn luyện với của mình. Kè kè sát bên cạnh Jeon Byung Hoon là trợ lý ngôn ngữ Lê Tất Bình. Những trợ lý huấn luyện viên có đủ cả người Hàn Quốc, người Việt Nam, người Đức. Ở ngoài sân, Jeon Byung Hoon đang phân công công việc cụ thể cho các trợ lý huấn luyện viên. Jeon Byung Hoon luôn phân công giao nhiệm vụ cho mỗi người một cách rất rõ ràng rành mạch, không để cho ai giẫm chân lên nhau cả.

Khoảng 10 giờ, khi mọi người đến sân đông đủ thì huấn luyện viên Jeon Byung Hoon gọi các cầu thủ lại phát biểu đôi lời và giới thiệu những trợ lý huấn luyện viên cho các cầu thủ được rõ. Người trợ lý huấn luyện viên số 1 của Jeon Byung Hoon là Son Myung Dae đã được ông Jeon gọi sang làm việc.

Đây là hậu bối của Jeon Byung Hoon cũng là người mà Jeon Byung Hoon tin tưởng nhất. Jeon Byung Hoon ví Son Myung Dae giống như là bộ não của mình vậy. Son Myung Dae năm nay 54 tuổi, từng là cựu tuyển thủ Hàn Quốc từ năm 1989 – 1994. Thực ra chủ ý tìm người trợ lý số 1 này cũng là chủ ý của bà vợ Cho Ha Eun. Khi Jeon Byung Hoon hỏi ý kiến của vợ là nên tìm ai trợ giúp mình khi sang Việt Nam làm huấn luyện viên thì người vợ trả lời thẳng thắn là nên tìm Son Myung Dae, bởi Son Myung Dae rất thân thiết với Jeon Byung Hoon, đồng thời cũng là một người vô cùng tài năng. Những ý kiến của người vợ đã giúp ích rất nhiều cho Jeon Byung Hoon, luôn nhất châm kiến huyết và đều là những ý kiến tạo thành tác dụng cực kỳ to lớn trên con đường sự nghiệp huấn luyện đội tuyển quốc gia của Jeon Byung Hoon ở Việt Nam.

Đầu buổi tập, tiền đạo Nguyễn Văn Châu được huấn luyện viên Jeon Byung Hoon chọn làm đội trưởng của đội tuyển Việt Nam. Tiền vệ Đinh Phước Lĩnh được chọn làm đội phó 1 và khá bất ngờ trong quyết định của ông Jeon Byung Hoon là ông đã chọn một cầu thủ trẻ 20 tuổi làm đội phó 2, Nguyễn Hoàng Đức. Mọi người cảm thấy hơi khó hiểu với quyết định đó của ông Jeon, trong khi ông chọn Nguyễn Hoàng Đức mà không chọn Bùi Hữu Duệ hoặc Lương Đức Quang, bởi vì Nguyễn Hoàng Đức mới chỉ có 20 tuổi mà thôi, còn rất trẻ tuổi, không biết Nguyễn Hoàng Đức có cáng đáng nổi chức đội phó hay không. Mặc dù Nguyễn Hoàng Đức rất nổi thời gian gần đây nhưng các huấn luyện viên online thì 1000 người có 1001 cái ý kiến, không huấn luyện online nào chịu thua huấn luyện viên online nào. Vung tay khua phím cãi nhau chí chóe ở trên mạng xã hội. Cánh nhà báo đến quay phim chụp hình buổi tập cũng thêm một phen xì xào với quyết định này của vị huấn luyện viên trưởng.

Do là buổi tập đầu tiên ở đội tuyển Việt Nam nên huấn luyện viên Jeon Byung Hoon còn chưa nhớ hết tên cầu thủ nên ông Jeon luôn cầm một tờ danh sách để dò tên. Trong suốt buổi tập luyện, huấn luyện viên Jeon Byung Hoon luôn cầm trên tay tờ danh sách đội tuyển để dò tên và dò số các cầu thủ. Đây là điều dễ hiểu khi ông Jeon chưa có nhiều thời gian tiếp xúc với vác cầu thủ. Sáng ngày hôm nay, ông Jeon chủ yếu đứng quan sát các cầu thủ tập luyện và rất nhiệt tình đi quanh sân cùng với các trợ lý của mình đi dựng cả những cọc tiêu cho đúng vị trí.

Jeon Byung Hoon đứng trên sân tập chắp tay sau lưng nhìn các cầu thủ đang tập động tác nghiêng hẳn người một bên chống đẩy bằng một tay và một chân, nói với Son Myung Dae: “Cậu thấy thể lực của các cầu thủ thế nào?”

Son Myung Dae cầm trên tay một tờ giấy vẽ sơ đồ và một chiếc đồng hồ bấm giờ, đáp: “Thể lực của bọn họ khá ổn. Em nhận thấy thể lực của lứa cầu thủ này không hề yếu như người ta đồn đại. Chỉ cần cải thiện thêm một chút dinh dưỡng, bổ sung thêm chất đạm phù hợp với thể trạng từng cầu thủ là được.”

Jeon Byung Hoon gật gù: “Tôi cũng có cảm nhận giống cậu. Thực sự mà nói thì thể lực của lứa cầu thủ này cực kỳ mạnh mẽ đấy. Chỉ là không hiểu sao người ta cứ bảo là thể lực của cầu thủ Việt Nam rất yếu. Mấy hôm trước tôi có xem qua một số đoạn băng ghi hình những đấu cũ. Cầu thủ Việt Nam thường đá đến phút thứ 70 là bắt đầu xuống sức đi bộ, thở hồng hộc, khom người thở dốc. Có lẽ điều ấy đã ăn sâu vào tiềm thức của người Việt Nam là bọn họ chỉ có thể đá đến phút thứ 70 rồi sau đó không thể đá được nữa. Nó giống như là một cái chai bị bít chặt bởi một cái nút, bóp nghẹt tất cả mọi thứ ở trong cái chai. Chính điều ấy đã kéo tụt tiềm lực của người Việt Nam. Bây giờ, nhiệm vụ của tôi và cậu là làm sao để xóa bỏ cái tiềm thức ấy đi. Chúng ta phải cùng với nhau bật mở nút chai, tháo toang cái nút chai ấy ra. Để mở toang sức mạnh cho các cầu thủ Việt Nam, để các chàng trai trẻ nhận ra là họ không hề yếu như họ nghĩ.”

Son Myung Dae xoa cằm: “Vậy là nhiệm vụ của em bây giờ là sẽ giúp anh biến những chàng trai kia thành những người không phổi. Chà chà, khó khăn đây.”

Jeon Byung Hoon bặm môi, giơ một ngón tay lên phía trước chỉ chỉ: “Đúng vậy đấy, chúng ta phải biến họ thành những người không phổi.”

Son Myung Dae mỉm cười: “Tối hôm qua, em với cậu Shin có mở một số báo mạng để xem. Dường như các bài báo đều nghi ngờ về năng lực của anh. Nội dung của các tờ báo đều chĩa mũi dùi vào anh và chĩa mũi dùi vào cả ông Hưng nữa.”

“Vậy sao? Tôi bắt đầu nổi tiếng ở nơi đây như vậy rồi à?” Gương mặt Jeon Byung Hoon giãn ra rất vui vẻ.

“Đám báo mạng còn nói là anh phải chịu sự chỉ đạo của ông Hưng mà mang hết cả đội Gia Lai lên tuyển quốc gia để thi đấu.” Son Myung Dae nói tiếp.

Jeon Byung Hoon bật cười: “Thật là, báo chí ở nơi đâu cũng thế, tôi ở Hàn Quốc cũng đủ phiền rồi đấy. Cậu có biết tại sao tôi muốn huấn luyện một đội bóng ở nước ngoài không?”

“Chuyện này… hình như là anh chưa nói với em bao giờ.” Son Myung Dae thành thật trả lời.

“Ông Guus Hiddink từng nói với tôi, ông ấy rất thích làm huấn luyện viên một đội tuyển ở nước ngoài. Lý do mà ông ấy đưa ra làm cho tôi nhớ mãi, lúc ấy tôi chưa thấu triệt lắm, càng về sau tôi mới càng thấu triệt ý nghĩa của câu nói mà ông ấy nói với tôi. Câu trả lời của ông ấy là ông ấy không hiểu tiếng nước sở tại mà ông ấy huấn luyện, nên ông ấy mới đến nước đó làm huấn luyện viên.” Ánh mắt Jeon Byung Hoon nhìn về cõi xa xăm, như đang nhớ về thần tượng mà mình kính ngưỡng.

Chú thích:

Ẩn ý trong câu nói của ông Guus Hiddink có vài phần tương tự như câu chuyện con ếch rớt xuống hố. Câu chuyện con ếch rớt xuống hố như sau:

Một đàn ếch đang di chuyển qua cánh rừng thì hai con ếch không may bị rơi xuống hố sâu. Những con ếch khác sau khi nhìn thấy độ sâu của cái hố liền kết luận rằng, cái hố quá sâu để có thể vượt ra ngoài. Chúng khuyên hai con ếch kia rằng không nên phí sức vì sẽ chẳng có hy vọng gì đâu.

Phớt lờ những lời nói đó, hai con ếch bị rơi xuống hố vẫn nỗ lực tìm cách nhảy ra khỏi hố. Những con ếch trên miệng hố, không những không động viên mà còn khuyên chúng hãy từ bỏ đi.

Một trong hai con ếch sau vài lần thử nhảy đã kiệt sức và chấp nhận buông xuôi. Trong khi đó, con ếch còn lại càng nhảy càng hăng hơn và thật kỳ diệu, cuối cùng nó cũng thoát ra khỏi cái hố sâu ấy.

Khi ra ngoài, những con ếch khác hỏi rằng: “Không nghe thấy chúng tôi nói gì sao?” Chúng cứ hỏi mãi trong sự ngạc nhiên, lúng túng của con ếch nọ.

Cuối cùng sự thật cũng được một con ếch già hé lộ rằng: Con ếch vừa thoát khỏi cái hố kia bị điếc và nó cứ nghĩ là những con ếch khác hò reo đang cổ vũ cho nó, và chính điều đó đã làm nên một sức mạnh kỳ diệu giúp cho nó tìm được sự sống mong manh trong c·ái c·hết.

Qua câu chuyện “Con ếch” chúng ta có thể thấy được lời nói có sức mạnh khủng kh·iếp đến thế nào. Một lời động viên chân thành dành cho người đang trong cơn khủng hoảng có thể mang đến sức mạnh bất ngờ để vượt qua hết những khó khăn nghịch cảnh mà họ tưởng chừng như không bao giờ có thể làm được. Ngược lại, một lời tiêu cực với người đang trong cơn khủng hoảng có thể g·iết c·hết họ.

Hãy để ngoài tai những lời chỉ trích nghi ngờ vì chính những điều đó sẽ g·iết c·hết mọi nỗ lực của bạn nhanh hơn cả việc bạn gục ngã vì kiệt sức. Hãy lấy những điều đó là động lực để bản thân tiếp tục cố gắng và hãy luôn ghi nhớ thất bại thật sự là khi bạn từ bỏ mọi hy vọng và ngừng nỗ lực. Đừng bao giờ dập tắt hy vọng của chính mình.

Và hơn thế nữa, chúng ta hãy nói những lời mang đến niềm tin và sức sống cho những ai đi ngang qua cuộc đời mình. Một chút quan tâm, một chút chia sẻ, thế giới của bạn sẽ tốt đẹp và hạnh phúc hơn.

Chương 50: Buổi Tập Đầu Tiên Với Huấn Luyện Viên Mới