Logo
Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗

Chương 70: Cơn Địa Chấn Tại Côn Sơn

Chương 70: Cơn Địa Chấn Tại Côn Sơn


Trên sân vận động Côn Sơn, các cầu thủ Hàn Quốc mặt dài những cái muỗng, nghệt hẳn ra khi nghe trọng tài thổi hồi còi kết thúc trận đấu. Bây giờ bọn vẫn không dám tin là bọn họ đã thua. Có một số cầu thủ Hàn Quốc, vành mắt đã đỏ hoe rồi. Thủ thành Hàn Quốc ngồi bệt trên vạch vôi cầu môn. Đội trưởng Hàn Quốc cúi gục đầu, lầm lũi bước đi về đường hầm vào phòng thay đồ giành cho đội tuyển Hàn Quốc. Đến khi kết thúc rồi mà các cầu thủ Hàn Quốc vẫn không tin rằng mình đã b·ị đ·ánh bại bởi một tên tí hon đến từ một nơi mà người ta gọi là vùng trũng của bóng đá thế giới.

Thực như vậy, đội tuyển Việt Nam đối mặt đội tuyển Hàn Quốc chẳng khác nào một tên tí hon đối mặt với một gã khổng lồ, từ cả nghĩa đen lẫn nghĩa bóng. Cầu thủ Hàn Quốc cao to hơn cầu thủ Việt Nam rất nhiều. Cầu thủ Việt Nam ngước nhìn lên cầu thủ Hàn Quốc có khác nào những gã khổng lồ đâu. Nền bóng đá Hàn Quốc cao hơn, đẳng cấp bóng đá Hàn Quốc vượt trội hơn, kỹ thuật bóng đá Hàn Quốc tài giỏi hơn. Ấy vậy mà, gã khổng lồ Hàn Quốc đã gục ngã trước tên tí hon Việt Nam trong một cuộc chơi sòng phẳng.

Huấn luyện viên trưởng của đội tuyển U-23 Việt Nam, Jeon Byung Hoon, ôm từng người một trong ban huấn luyện, vỗ vai từng người một. Sau đó ông Jeon lại tiến ra giữa sân, nơi các cầu thủ đang nhảy nhót ăn mừng, cũng ôm từng cầu thủ một, vỗ vai từng cầu thủ một.

Đến phiên Nguyễn Hoàng Đức, dường như ông Jeon ôm càng chặt hơn, ông vỗ vào lưng Nguyễn Hoàng Đức, nói: “Cám ơn cậu rất nhiều, cám ơn cậu đã ủng hộ tôi, cùng với tôi xây dựng nên một tập thể đầy tình cảm và gắn bó này.”

Trợ lý ngôn ngữ Lê Tất Bình dịch thuật lại lời nói của Jeon Byung Hoon. Lê Tất Bình luôn như hình với bóng đi theo Jeon Byung Hoon để truyền đạt lại những lời nói của ông với mọi người. Sau một thời gian làm việc với ông Jeon, Lê Tất Bình đã trở thành bạn tâm giao của ông Jeon và cũng vô cùng ngưỡng mộ ông Jeon. Lê Tất Bình có một cuốn sổ tay nhỏ. Hầu như những lời ông Jeon nói, Lê Tất Bình ghi lại vào trong sổ tay của mình và xem nó như vật báu vậy.

“Lời cám ơn phải là em nói với thầy mới đúng, nhờ có thầy truyền lửa mà Việt Nam mới có được một tập thể vững mạnh như ngày hôm nay. Em chỉ là một cầu thủ bóng đá, em không thể tạo được một tập thể tài năng giống như thầy. Em xin cám ơn thầy.” Nguyễn Hoàng Đức nắm chặt tay Jeon Byung Hoon, chân thành đáp.

Hai người nhìn vào mắt nhau, Jeon Byung Hoon gật đầu, vỗ vỗ vai Nguyễn Hoàng Đức, rồi đi ôm những cầu thủ khác. Trong thời gian tiếp xúc vừa qua, hai người đã có những lần nói chuyện với nhau, hai người đã rất hiểu những hoài bão của nhau, giờ đây không cần phải nói nhiều thêm nữa. Jeon Byung Hoon ôm lần lượt từng cầu thủ một. Ông ôm không sót cầu thủ nào, kể cả những cầu thủ dự bị, ông ôm đủ 23 cầu thủ mà ông mang sang Trung Quốc trong giải đấu U-23 Châu Á lần này.

“Việt Nam – Hồ Chí Minh… Việt Nam – Hồ Chí Minh… Việt Nam – Hồ Chí Minh…”

Tiếng hát trên khán đài đang vang lên không dứt. Bài hát Như Có Bác Trong Ngày Đại Thắng đang được xướng lên ở sân vận động Côn Sơn. Bài hát huyền thoại của người Việt Nam ở trong mỗi cuộc chiến thắng đều được xướng lên như thế.

“Như có Bác Hồ trong ngày vui đại thắng. Lời Bác nay đã thành chiến thắng huy hoàng. Ba mươi năm đấu tranh giành toàn vẹn non sông. Ba mươi năm dân chủ cộng hòa kháng chiến đã thành công.”

Các cầu thủ nắm lấy vai nhau, tay chồng tay, vai kề vai, tạo thành một vòng tròn lớn ở giữa sân vận động Côn Sơn, cùng nhảy xoay tròn cùng hát bài hát huyền thoại ấy chung vui với cổ động viên Việt Nam trên khán đài. Lời ca tiếng hát lan tràn khắp vùng trời giá rét. Niềm vui chiến thắng dâng trào lấn át hẳn đi cái lạnh cắt da cắt thịt của bầu trời phương bắc.

Tin tức đội tuyển U-23 Việt Nam chiến thắng Hàn Quốc nhanh chóng lan đi khắp đất nước Việt Nam. Tin tức ấy được đưa lên nóng hổi trên mảng tin tức thời sự VTV. Bình luận viên như nghẹn ngào xúc động trước chiến thắng này. Các tờ báo đăng ngập tràn tin tức chiến thắng oanh liệt ấy. Người dân không một ai là không bàn tán về chiến thắng của Việt Nam trước đương kim Á Quân của giải đấu.

“Cơn địa chấn tại Côn Sơn.”

“Việt Nam đại thắng Hàn Quốc.”

“Một chiến thắng lịch sử của người Việt Nam.”

“Việt nam viết nên kỳ tích tại giải U-23 Châu Á.”

Đó là những tiêu đề trên các bài báo Việt Nam. Đội tuyển U-23 nhận được những cơn mưa khen tặng khi đạt được thắng lợi sát nút 2 – 3 trước đối thủ sừng sỏ Hàn Quốc.

Đêm hôm ấy, không có trận đi bão nào của người hâm mộ ở quê nhà. Bởi vì thời điểm ấy chưa có nhiều người Việt Nam theo dõi trận đấu. Người hâm mộ đã mất niềm tin vào đội tuyển Việt Nam khi bị loại khỏi vòng loại Sea Games 29 rồi. Bọn họ cho rằng lứa cầu thủ này đã chẳng còn hy vọng gì nữa nên không còn nhiều người đón xem trận đấu. Chính vì thế, thời điểm ấy, không có một trận đi bão nào diễn ra khi mà Việt Nam đã đạt được chiến thắng oanh liệt trước Hàn Quốc.

Ngay cả ở trên khán đài thời điểm diễn ra trận đấu giữa Việt Nam và Hàn Quốc cũng không có bao nhiêu cổ động viên. Chỉ có một nhúm người chiếm ở góc nhỏ khán đài mà thôi. Còn đâu là toàn bộ khán đài trống huơ trống hoác.

Đây không phải là lần đầu tiên Việt Nam chiến thắng Hàn Quốc. Cách đây 15 năm, Việt Nam đã từng có một chiến thắng trước Hàn Quốc vào năm 2003 của vòng loại Asian Cup 2004. Lần chiến thắng ấy của Việt Nam cũng rất oanh liệt bởi vì thành phần ra quân của Hàn Quốc có đến nửa đội hình từng tham dự World Cup 2002 cùng danh hiệu tứ cường thế giới. Lần ấy Việt Nam đã tạo ra cơn địa chấn rung chuyển cả Châu Á. Lần này, Việt Nam lại một lần nữa tạo ra cơn địa chấn rung chuyển cả Châu Á sau 15 năm tròn trĩnh.

Nhiều người còn tự hỏi, phải chăng có một ông bụt nào đó trên trời cao đang phù hộ cho đội tuyển Việt Nam để có thể tạo ra chiến thắng lịch sử này. Không, không hề có một phép màu nào cả, không hề có một ông bụt nào cả. Những chiến binh sao vàng đã giành được chiến thắng bằng chính thực lực của mình trong một cuộc chiến vô cùng sòng phẳng.

Trước khi trận đấu diễn ra, huấn luyện viên trưởng và đội trưởng đội tuyển U-23 Hàn Quốc có những lời phát biểu xem thường đội tuyển U-23 Việt Nam. Bọn họ cho rằng bọn họ sẽ đánh bại Việt Nam một cách dễ dàng. Nhưng khi bước vào trận đấu, bọn họ vẫn tung ra đội hình mạnh nhất của mình chứ không hề đưa ra đội hình 2 hay đội hình 3 gì cả. Bọn họ tung ra đủ mọi miếng bài, mọi đòn đánh, mọi chiến thuật chiến lược, khoét sâu vào điểm yếu của đội tuyển Việt Nam. Ngay từ đầu trận, bọn họ đã muốn ăn tươi nuốt sống, t·ấn c·ông dồn dập Việt Nam rồi chứ không hề cà lơ phất phơ trong lúc thi đấu với Việt Nam. Ban huấn luyện Hàn Quốc phái một trung vệ đội trưởng giỏi nhất kèm chặt tiền đạo Việt Nam, sau đó còn điều thêm hai cầu thủ nữa tùy thời hỗ trợ trung vệ đội trưởng khóa cứng tiền đạo giỏi nhất bên phía Việt Nam. Điều ấy chứng tỏ một điều là ban huấn luyện Hàn Quốc đã nghiêm túc nghiên cứu rất kỹ về đội bóng Việt Nam chứ không hề lơ là mất cảnh giác.

Nhưng mà, núi cao còn có núi cao hơn, trời cao còn có trời cao hơn. Đội quân đến từ xứ Kim Chi đã lọt vào tấm lưới khổng lồ mà ban huấn luyện và cầu thủ Việt Nam đã giăng ra. Tấm lưới ấy cứ từ từ thít chặt, thít chặt dần cho đến phút thứ 90 + 2 là đội tuyển Việt Nam đã tung ra nhát đao chí mạng với một tuyệt chiêu thần kỳ, đâm thẳng vào trái tim của đội tuyển Hàn Quốc, khiến cho gã khổng lồ Hàn Quốc quỵ xuống, gục ngã ngay tại sân vận động Côn Sơn, mà tạo ra cơn địa chấn mang đầy màu sắc thần thoại.

Chú thích:

Như có Bác Hồ trong ngày vui đại thắng được sáng tác bởi nhạc sĩ Phạm Tuyên. Tên gọi chính xác của bài hát được nhạc sĩ đặt là Như có Bác trong ngày đại thắng. Tuy vậy tác phẩm vẫn thường được mọi người quen gọi là Như có Bác Hồ trong ngày vui đại thắng mặc dù đây chỉ là câu hát mở đầu của bài.

Bài hát Như Có Bác Trong Ngày Đại Thắng là một bài hát có giai điệu giản dị, gần gũi, lời ca ngắn gọn, s·ú·c tích, và được phổ biến một cách rộng rãi ở Việt Nam, được rất nhiều người dân biết đến và hát trong những ngày lễ, kỉ niệm lớn hay trong những dịp đội tuyển bóng đá Việt Nam giành chiến thắng.

Vào thập niên 1980 và 1990, bài hát thường được xướng lên trong những buổi hội họp, buổi lễ, buổi mittinh… Hoặc thậm chí là những đêm văn nghệ, tuồng chèo, cải lương thì bài hát Như Có Bác Trong Ngày Đại Thắng cũng được xướng lên, lúc mà đêm diễn đó kết thúc. Đến tận bây giờ, bài hát cũng vẫn được phát trong các buổi lễ và buổi họp. Hình ảnh đó thực sự đã ăn sâu vào tiềm thức của con người Việt Nam.

Chương 70: Cơn Địa Chấn Tại Côn Sơn