Hàng phòng ngự hai tầng của Việt Nam không phải trò đùa. Những cầu thủ bọc lót cho nhau vô cùng tinh tế. Các học trò của huấn luyện viên Jeon Byung Hoon chơi cực kỳ kỷ luật. Vị trí đội hình không hề kéo dãn khi những cầu thủ Australia nhấn nhá nhử đòn. Đồng thời những cầu thủ cũng rất đa năng.
Chẳng hạn như Đoàn Văn Cường vừa có thể là hậu vệ cánh trái vừa có thể là tiền vệ cánh trái hoặc Vũ Gia Vinh khi làm hậu vệ cánh phải cũng rất chắc chắn, khi cần thiết có thể đôn lên làm tiền vệ trung tâm cũng có nhãn quan vô cùng sắc bén.
Đỗ Tùng Lâm cũng thế, một trung vệ đầy quả cảm, không ngại v·a c·hạm trước các đối thủ to cao hơn mình, khi phải bảo vệ khung thành đội nhà. Lúc cần thiết sẽ tiến lên làm tiền vệ phòng ngự, quét sạch mọi chướng ngại ở ngay khu trung tuyến của phần sân Việt Nam.
Sự linh hoạt của các cầu thủ Việt Nam càng thể hiện ở việc thay đổi đội hình nhanh chóng phù hợp với từng diễn biến trận đấu. Hai tiền vệ cánh Nguyễn Bá Thịnh và Nguyễn Định Phong thì chơi rất xông xáo, lúc lên lúc xuống không biết mệt mỏi. Từ đội hình 5 – 4 – 1 hai người trấn giữ hai bên cánh, còn khi chuyển sang đội hình 5 – 2 – 3 hoặc 4 – 1 – 2 – 3 thì hai người Nguyễn Bá Thịnh và Nguyễn Định Phong sẽ biến thành hai tiền đạo hộ công ở hai bên cánh, liên tục khoét sâu vào khung thành đối phương.
Mỗi người có một nhiệm vụ riêng trong đội hình khi công, khi thủ đều kết hợp, chuyển đội rất linh hoạt. Đây chính là tài cầm quân, tài đọc trận đấu của huấn luyện viên Jeon Byung Hoon.
“Kéo về, kéo về, đừng ham bóng, Australia đang chuyển sang đội hình 4 – 4 – 2 kìa, không thấy sao.”
“Mau phong tỏa hai biên, Australia lại chuyển sang 3 – 4 – 3, hai biên phải khóa chặt lại.”
“Tuyến hậu vệ lui, tuyến tiền vệ chặn kẻ địch lại.”
Huấn luyện viên Jeon Byung Hoon đứng ở đường biên dọc hò hét, khoa tay múa chân, hai tay không ngừng múa may quay cuồng, lúc thì hai cánh tay giang ra, lúc thì tay trái giơ lên ngoắc ngoắc về, lúc thì tay phải giơ l·ên đ·ỉnh đầu vẫy vẫy.
Trợ lý ngôn ngữ Lê Tất Bình cũng không có phút nào nghỉ ngơi. Bởi vì quy định chỉ cho phép một mình huấn luyện viên được đứng gần đường biên dọc để chỉ đạo cầu thủ, còn những người khác phải ngồi ở băng ghế ban huấn luyện. Mỗi lần ông Jeon muốn nói gì đó thì ông Jeon lại đưa tay ra sau lưng ngoắc một cái, là Lê Tất Bình đang ngồi trên ghế, phải bật dậy ngay, chạy ra đứng kế ông và hò hét theo ông Jeon. Lê Tất Bình nghe ông Jeon nói, nhìn ông Jeon làm, liền lặp lại y hệt không sai lời nào. Lê Tất Bình gào rống như ông Jeon, đến cả động tác vẫy tay, hai tay giang ra cũng làm theo giống như ông Jeon vậy.
Sân vận động thì rộng, tiếng ồn ào thì lớn, huấn luyện viên muốn chỉ đạo cũng rất khó khăn, nhưng ông Jeon vẫn vô cùng tâm huyết và máu lửa. Mặc dù đã 61 tuổi rồi, ông Jeon vẫn nhảy như choi choi, tay múa may không biết mệt mỏi. Ông Jeon muốn làm tất cả những gì có thể để các học trò của mình giành được chiến thắng.
Huấn luyện viên Jeon Byung Hoon đang định phất tay cho tiền vệ Phạm Hồng Lĩnh tiến tới hỗ trợ trung vệ Trần Hòa Thái lấy bóng của tiền vệ Ajdin Hrustic đang tung hoành ở trước khung thành thì trong tích tắc đó ông nhìn thấy một khe hở mà cầu thủ Australia vô tình tạo ra. Bấy giờ gần như các cầu thủ Australia đã lấn sang hết phần sân Việt Nam rồi, chỉ còn có hai hậu vệ là đang theo kèm Nguyễn Hoàng Đức mà thôi.
Jeon Byung Hoon đưa tay ra sau lưng ngoắc một cái. Lê Tất Bình đang ngồi toát mồ hôi trên ghế liền phi tới bên cạnh ông Jeon ngay.
“Thịnh, lén di chuyển lên.” Jeon Byung Hoon đưa tay phải lên phất phất về phía cầu môn Australia, quát.
Lê Tất Bình lặp lại lời ông Jeon, cũng đưa tay phải lên thực hiện theo ngôn ngữ cơ thể của ông Jeon.
Nguyễn Bá Thịnh gật đầu với vị huấn luyện viên trưởng, len lén di chuyển về phần sân Australia.
“Cường, c·ướp bóng, chuyền dài lên cho Thịnh.” Jeon Byung Hoon hô tiếp.
Đoàn Văn Cường nghe xong, nhào tới chỗ Trần Hòa Thái đang đối mặt với Ajdin Hrustic.
“Lĩnh, trợ giúp Cường và Thái.” Jeon Byung Hoon vẫy vẫy hai tay hò hét.
Phạm Hồng Lĩnh không ở gần chỗ ông Jeon, nhưng nghe loáng thoáng tên mình và nhìn thấy Đoàn Văn Cường xông tới chỗ Trần Hòa Thái thì cũng hiểu ý ông Jeon muốn nói gì. Thầy trò huấn luyện viên Jeon Byung Hoon đã tập luyện với nhau rất nhiều, ăn cùng nhau, chơi đùa cùng nhau, mặc dù không hiểu ngôn ngữ nhưng qua các biểu cảm, ngôn ngữ cơ thể thường ngày, các cầu thủ đã rất quen thuộc với những gì mà ông Jeon muốn truyền đạt.
Phạm Hồng Lĩnh băng ra chỗ Ajdin Hrustic trước. Kỹ thuật cá nhân của Ajdin Hrustic cực kỳ điêu luyện, một mình Trần Hòa Thái không thể nào lấy bóng trong chân Ajdin Hrustic được.
“Mày nhả bóng.” Phạm Hồng Lĩnh gầm lên như sư tử, mục đích chính của tiếng gầm ấy là muốn làm r·ối l·oạn tâm lý Ajdin Hrustic và muốn thu thú sự chú ý của Ajdin Hrustic về phía mình.
Phạm Hồng Lĩnh không tắc bóng mà xông đến áp sát, quấn lấy Ajdin Hrustic, khiến cho Ajdin Hrustic khá chật vật trước hai cầu thủ Việt Nam. Ajdin Hrustic định gặc bóng sang một bên để chuyền đi vì không gian di chuyển đã bị thu hẹp lại.
Vù.
Nhưng đúng thời điểm ấy, Đoàn Văn Cường bất chất tất cả, lao đến như một cơn gió, tắc bóng cực kỳ chính xác, trúng ngay vào trái bóng, lấy bóng trong chân Ajdin Hrustic rất gọn ghẽ.
Đoàn Văn Cường không hề ham dẫn bóng mà sút một phát, chuyền bổng bóng lên theo đường thẳng, nơi mà Nguyễn Bá Thịnh đang chạy ầm ầm về phía trước bên hành lang cánh trái.
Tiền vệ cánh phải Riley McGree ập tới ngay. Người Australia có lợi thế đôi chân dài nên sải chân hơn người Việt Nam nhiều. Tuy Riley McGree chỉ cao có 1m78 nhưng Nguyễn Bá Thịnh thì còn thấp hơn cả mười phân là cao có 1m68. Nguyễn Bá Thịnh bước hai bước bằng Riley McGree bước một bước rồi.
Vút.
Nguyễn Bá Thịnh thấy Riley McGree chẳng mấy chốc đã chắn trước mặt mình nhưng đừng tưởng thế mà hay. Nguyễn Bá Thịnh không dễ bắt nạt như vậy.
Nguyễn Bá Thịnh lắc lắc mông hai cái, chuyền bổng lên trên, hô lớn: “Đức, nhận bóng.”
Nguyễn Hoàng Đức lúc này đang có trung vệ Aleksandar Šušnjar theo kèm và trung vệ Alex Gersbach ở gần đó, hét: “Tới ngay.”
Trái bóng bổng ấy bay qua vạch vôi giữa sân, Nguyễn Hoàng Đức không chần chừ lao đến. Trung vệ Aleksandar Šušnjar theo sát sạt.
Vù.
Tới gần vị trí, Nguyễn Hoàng Đức và Aleksandar Šušnjar cùng nhảy lên. Aleksandar Šušnjar cao tới tận 1m91 chứ không phải dạng vừa. Nhưng khi cùng bật nhảy lên đón quả bóng thì Nguyễn Hoàng Đức lại nhảy cao hơn cả Aleksandar Šušnjar.
Binh.
Nguyễn Hoàng Đức lắc mạnh cái đầu, đội quả bóng bay ra đường biên. Những tưởng đó là một cú đội bóng hỏng của Nguyễn Hoàng Đức thì Nguyễn Bá Thịnh đột ngột xuất hiện lao đến như một bóng ma, vươn chân đón đường đánh đầu chuyền bóng của Nguyễn Hoàng Đức. Thì ra Nguyễn Hoàng Đức chính là nơi bật tường để cho Nguyễn Bá Thịnh vượt qua Riley McGree.
Hậu vệ cánh phải Keanu Baccus đang ở phần sân Việt Nam, vội vàng chạy về, đuổi theo sau lưng Nguyễn Bá Thịnh. Tuy nhiên thời khắc đó Nguyễn Bá Thịnh đã bứt tốc lao đi như một chiếc phản lực.
Huấn luyện viên Jeon Byung Hoon đã thực sự tháo ra được cái nút chai ngăn trở khả năng bộc phát chiến lực của cầu thủ U-23 Việt Nam. Mỗi cầu thủ dường như được tăng thêm cả 200% sức mạnh trong giải đấu lần này. Thể lực tăng lên, tốc độ tăng lên, ý chí tăng lên gấp bội phần. Đối mặt với toàn những gã khổng lồ nhưng không một ai trong các cầu thủ trên sân lộ ra vẻ sợ hãi.
0