Vù.
Nguyễn Hoàng Đức bay giữa không trung, co người, lật đầu ra sau rồi dùng trán đánh vào trái bóng một cú cực mạnh.
Vút.
Một cú đội đầu cực mạnh của Nguyễn Hoàng Đức vào góc chếch bên trái khung thành. Quả bóng xé gió bay thẳng tắp tới góc trái ấy.
Vù.
Thủ thành Paul Izzo lại một lần nữa tung người.
Binh.
Paul Izzo đã đấm bóng cản phá thành công cú đội đầu cực mạnh của Nguyễn Hoàng Đức. Không thể không khen ngợi thủ thành Paul Izzo của đội tuyển U-23 Australia. Paul Izzo đã cứu thua cho đội tuyển U-23 Australia thoát khỏi một bàn thua trông thấy.
Rào.
Ngay lúc ấy, Nguyễn Định Phong đang đứng ở vòng ngoài 16m50 thấy trái bóng từ cú đấm của Paul Izzo dội ra liền phóng đến, nhanh hơn cả những cầu thủ khác của Australia.
Vù.
“Mẹ kiếp, thằng lỏi con nhanh quá.” Tiền vệ đội trưởng Stefan Mauk lẩm bẩm mấy tiếng, đoạn hét lớn: “Ngăn nó lại.”
Hậu vệ cánh trái Ruon Tongyik đưa chân ra cố đá quả bóng trong chân Nguyễn Định Phong đi nhưng Nguyễn Định Phong đã nhanh chân hơn, đảo bóng ngược lại một phát rồi vòng cực nhanh, vượt qua Ruon Tongyik.
“Sút bóng đi Phong.”
“Mau sút.”
“Xé lưới bọn Úc đi.”
Binh.
Nguyễn Định Phong sút bằng chân phải ngay khi có một khoảng trống nhỏ, bóng đi qua khe hở nhỏ hẹp, lao đến trước khung thành.
“Cản bóng.”
“Ngăn lại.”
“Không…”
Vù.
Quả bóng bay tới gần vạch vôi kẻ ngang của cầu môn rồi. Lúc đó thủ thành Paul Izzo còn chưa kịp định thần sau cú đấm bóng cản phá pha đội đầu của Nguyễn Hoàng Đức.
Binh.
Khi quả bóng sắp lăn qua vạch vôi thì cái chân to lớn chặn lại, lòng bàn chân chắn ngang đường đi quả bóng. Đó chính là cái chân của tiền vệ Riley McGree.
Soạt.
Quả bóng dội ra bên ngoài khá xa. Đám đông hỗn loạn xoay người tìm trái bóng. Trong lúc hỗn loạn này thì chính những người Việt Nam lại lợi thế hơn người Australia bởi vì sự nhỏ con của mình. Người Việt Nam nhỏ con hơn nên linh hoạt và dễ xoay trở cơ thể hơn. Khối cơ thể cồng kềnh của người Australia không thể xoay ngang ngó dọc nhanh như người Việt Nam được.
Và Phạm Hồng Lĩnh đã nhanh hơn những người khác, thấy được đường đi trái bóng và trái bóng cũng nảy bật ra đến gần vị trí Phạm Hồng Lĩnh nhất.
“Ngăn thằng kia lại.”
Vút.
Phạm Hồng Lĩnh bước hai bước ngắn đã tới chỗ trái bóng dội ra ở bên ngoài vòng cấm địa. Hai gã Ajdin Hrustic và Trent Buhagiar cùng sải chân xông tới ngăn Phạm Hồng Lĩnh. Không để lỡ một giây, Phạm Hồng Lĩnh tung cú đặt lòng bàn chân phải. Tình thế này không cho dừng bóng một nhịp, hai nhịp, sửa bóng gì nữa cả. Chỉ cần bóng mà chạm chân một nhịp là hai gã Ajdin Hrustic và Trent Buhagiar sẽ ập tới ngay. Đây đều là những hảo thủ đẳng cấp chứ không phải là bình thường.
Binh.
Cú đặt lòng bàn chân phải của Phạm Hồng Lĩnh đã đưa trái bóng bay thẳng vào góc phải khung thành đội Australia. Bóng đi sát rạt vào góc chìm của cầu môn. Thủ thành Paul Izzo phi thân tới nhưng đã muộn. Cái tay của thủ thành Paul Izzo đã chậm hơn quả bóng. Quả bóng bay vụt qua bàn tay thủ thành Paul Izzo.
Binh.
Bóng đâu? Bóng vào lưới không?
Nhưng ôi không, bóng vẫn chưa vào lưới. Quả bóng lại trúng phải cột dọc và dội ngược trở lại phía bên mé phải vào cấm địa rồi. Cả đội bóng U-23 Australia vô cùng hoảng hồn trong những giây vừa qua, đi hết từ cảm xúc này đến cảm xúc khác. Chỉ có thần may mắn mới cứu thua cho Australia trong cú đặt lòng bàn chân phải của Phạm Hồng Lĩnh vừa rồi mà thôi. Quá may mắn, Australia quá may mắn rồi.
Nhưng chưa hết, bóng vẫn còn trong vòng cấm địa.
Một cái bóng áo đỏ với sao vàng trên ngực cao lớn xông đến nơi trái bóng đang nảy lật bật ra. Một người cao lớn mà t·ấn c·ông vào mạn phải của phần sân của đội tuyển U-23 vào lúc này thì không ai khác, đó chính là Đoàn Văn Cường. Một gương mặt trẻ măng với hừng hực khí thế quật cường đó chỉ có thể là thương hiệu của Đoàn Văn Cường mà thôi.
Không để lỡ một nhịp nào, Đoàn Văn Cường lập tức tung ra một cú sút đầy uy lực và chính xác từ ngoài vòng 16m50. Quả bóng đi thẳng tắp. Một cú nã đại bác thực sự đến từ cái chân trái của Đoàn Văn Cường.
Vù.
Quả bóng bay thẳng qua rừng người, bay thẳng qua tất cả những cái bóng áo đỏ, áo vàng. Thủ thành Paul Izzo đang còn nằm trên mặt sân cỏ. Những tiền đạo, tiền vệ, hậu vệ Australia còn chưa kịp hoàn hồn sau cú đặt lòng bàn chân phải của Phạm Hồng Lĩnh, thì giờ chỉ còn biết giương mắt ếch lên nhìn cú sút nã đại bác bằng cái chân trái của Đoàn Văn Cường.
Vút.
Bóng bay thẳng vào chính giữa khung thành, bay lên góc trên ở cầu môn. Bóng đi một đường thẳng, thẳng băng như kẻ chỉ, thẳng vào mành lưới bên trên của cầu môn.
Mành lưới rung lên rồi.
“Vào…”
Cả cầu trường vỡ òa trong niềm vui sướng.
“Không thể tin nổi thưa tất cả quý vị và các bạn, thật không thể tin nổi. Tôi không biết mình đã nói bao nhiêu lần câu không thể tin nổi này rồi nhưng mà tôi vẫn muốn nói, nói mãi câu ấy. Tất cả những gì đã diễn ra trên sân vận động Côn Sơn khiến cho tôi vẫn còn tưởng như mình đang nằm mơ. Vâng, một giấc mơ tuyệt đẹp, một giấc mơ cháy bỏng mà tôi không bao giờ muốn dứt ra khỏi giấc mơ ấy. Vâng, chúng ta lại ghi thêm được một bàn nữa vào đội tuyển U-23 Australia, một trong những con ngáo ộp, một trong những nền bóng đá hùng mạnh của Châu Á, Australia. Tỷ số bây giờ là 2 – 0, cho đội tuyển U-23 Việt Nam.” Bình luận viên Ngô Thanh Liêm gào lên sung sướng.
“Còn gì nữa không? Còn những bất ngờ gì diễn ra trên sân vận động Côn Sơn nữa không? Cơn địa chấn, tiếp tục những cơn địa chấn rung lắc dữ dội trên sân vận động Côn Sơn ở Trung Quốc. Việt Nam chúng ta, những chiến binh sao vàng ngoan cường dũng mãnh, lại nã đại bác xé tung màn lưới của Australia lần thứ hai trong ngày hôm nay. Quá ngọt ngào, quá dịu êm, quá nhẹ nhàng. Thực không thể dùng từ nào để có thể nói hết những tâm trạng của tôi, của các bạn, của các khán giả, của tất cả những người hâm mộ bóng đá đang đứng trước màn hình tivi cũng như đang đứng trên khán đài trên sân vận động Côn Sơn lúc này. 2 – 0, hai bàn thắng trong hiệp một. Với những gì mà các cầu thủ của chúng ta đang thể hiện trên sân cỏ, chúng ta có một niềm tin thắng lợi rất lớn giành cho những cầu thủ U-23 Việt Nam.” Bình luận viên Bùi Phước Nhân nói liên hồi.
Vào.
Huấn luyện viên Jeon Byung Hoon lại thể hiện màn ăn mừng có vài phần ngộ nghĩnh của ông. Ông bước lững chững với dáng đi chữ bát, hai tay vung loạn, tạo ra những cú đấm gió không ngừng. Những trợ lý huấn luyện viên xung quanh ông Jeon cũng nhảy lên hò reo náo loạn cả khu vực cabin giành cho ban huấn luyện của Việt Nam.
Quá sung sướng rồi.
Công sức của mọi người đã được đền đáp. Đây là công sức của cả một tập thể. Đây là công sức của huấn luyện viên trưởng Jeon Byung Hoon, của các trợ lý huấn luyện viên người Hàn Quốc, người Việt Nam, người Đức. Đây là công sức của toàn bộ cầu thủ Việt Nam trong giải đấu lần này. Đây là công sức của các cấp lãnh đạo Liên đoàn bóng đá Việt Nam. Đây là công sức của những nhà làm bóng đá, của những người tâm huyết với bóng đá, của các doanh nhân doanh nghiệp, câu lạc bộ, lò đào tạo trẻ. Đây là công sức của những cổ động viên, của những người hâm mộ, của toàn bộ giới mộ điệu bóng đá chân chính trên cả nước.
Liên đoàn bóng đá Việt Nam đã tạo mọi điều kiện để giúp cho những cầu thủ được triệu tập từ hơn một tháng trước, để cho các cầu thủ được huấn luyện vô cùng bài bản, mới có thể có được những màn phối hợp đỉnh cao như ngày hôm nay. Đừng xem thường chuyện các cầu thủ được triệu tập hơn một tháng. Điều này có ý nghĩa rất lớn. Nó không chỉ giúp cho các cầu thủ tập luyện được lâu hơn mà nó còn giúp cho các cầu thủ được gắn kết hơn, hiểu và thực hiện được các bài chiến thuật, các miếng đòn của ban huấn luyện viên một cách nhuần nhuyễn, thuần thục hơn. Nếu như các cầu thủ chỉ được triệu tập và huấn luyện trong có bảy ngày, hoặc mười ngày thì rất khó mà có thể đạt được màn phối hợp hoàn mĩ như trong hai trận đấu với Hàn Quốc lần trước và Australia ngày hôm nay.
0