Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn
Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗

Chương 88: Cuộc Họp Bất Thường Của Ban Huấn Luyện Malaysia

Chương 88: Cuộc Họp Bất Thường Của Ban Huấn Luyện Malaysia


Phòng họp Ban huấn luyện Malaysia. Khu trung tâm thể thao Côn Sơn. Trung Quốc.

Huấn luyện viên trưởng Ong Kim Swee của đội tuyển U-23 Malaysia tổ chức cuộc họp bất thường với toàn thể những thành viên trong Ban huấn luyện ngay trong đêm mà đội tuyển U-23 Việt Nam vừa giành chiến thắng 1 - 0 trước S·yria.

“Tất cả chúng ta vừa được chứng kiến trận đấu của Việt Nam và S·yria xong. Mọi người có ý kiến gì thì có thể nêu ra.” Ong Kim Swee lên tiếng.

“Người Việt Nam hiện tại đang mạnh một cách không tưởng. Ba trận thắng liên tiếp trước ba đội bóng hàng đầu Châu Á. Chúng ta… thực sự là quá khó để vượt qua được họ.” Một người trợ lý huấn luyện viên Saparudin Pawi có bộ râu quai nón cất tiếng.

“Những năm gần đây, Việt Nam đâu có mạnh mẽ gì cho cam, chúng ta đã từng thi đấu với bọn họ nhiều trận. Nhất là bộ mặt mà bọn họ thể hiện ở Sea Games 29 diễn ra năm ngoái. Hòa người Indonesia, thua người Thái Lan. Đều là những cầu thủ thi đấu ở Sea Games 29 chứ có khác gì. Thật không thể tưởng được, chỉ mới có mấy tháng mà bọn họ lại lột xác khủng kh·iếp như vậy.” Trợ lý huấn luyện viên tên là Firdaus Fitri bày ra gương mặt tròn trùng trục nói.

“Tôi thấy hai ông bị người Việt Nam dọa cho sợ hãi rồi. Chúng ta cũng vào tứ kết như người Việt Nam chứ có gì đâu mà lo lắng. Đừng có tự nâng uy phong phe địch, hạ thấp sĩ khí phe mình. Có thể là những đội bóng kia quá chủ quan nên mới rơi vào cạm bẫy nho nhỏ của người Việt Nam mà thôi. Chúng ta có lợi thế lớn hơn những đội bóng kia là chúng ta đã quá quen thuộc với lối chơi và cách đá của người Việt Nam rồi. Tôi thấy là không có gì đáng lo cả.” Người trợ lý Amirudzi Sufian xẻn tóc trụi hai mái, vuốt keo ngược lên thẳng đứng, mặt trơ trán bóng, trông cực kỳ bảnh bao và bóng bẩy, hờ hững bảo.

Saparudin Pawi nhíu mày hỏi: “Ông có xem ba trận đấu vừa rồi của Việt Nam không mà nói thế?”

Amirudzi Sufian hời hợt trả lời: “Dĩ nhiên là tôi có xem rồi. Tôi thấy cũng thường thôi. Lối chơi phòng ngự, đặt chiếc xe bus trước khung thành thôi mà. Rồi chạy lên cắn trộm mấy nước kia, may sao mà ăn hên được mấy trái chứ có gì đâu hay ho.”

Saparudin Pawi hé mắt bảo: “Cái nhìn của ông hơi bị thiển cận rồi đấy. Ông nên nhớ là người Việt Nam đã thắng được ba trận liên tiếp. Không thể nào ăn hên nhiều như vậy được.”

“Thì có làm sao?” Amirudzi Sufian trợn mắt nói: “Chúng ta cũng thắng được cả Ả Rập Xê Út chứ đâu có thua kém gì ai. Nhưng chúng ta thì khác, chúng ta chơi lối chơi đẹp mắt, chúng ta thắng bằng lối chơi t·ấn c·ông hoa mỹ của sơ đồ chiến thuật 4 – 4 – 2. Còn người Việt Nam thì chẳng ra gì, phòng ngự tiêu cực với năm hậu vệ ở sân nhà. Cả trận đấu chỉ biết loanh quanh ở khu vực cấm địa như một lũ gà ăn quẩn cối xay. Đúng là chẳng ra cái thể thống gì hết.”

Saparudin Pawi khịt mũi: “Xem ra chúng ta không cùng tiếng nói rồi, tôi không nói với ông nữa.”

Amirudzi Sufian ngoác miệng cười: “Tranh luận không lại tôi thì cứ nhận thua, cần gì phải nói mát như thế chứ, ha ha ha.”

Ong Kim Swee phất tay bảo: “Mọi người không cần tranh cãi với nhau nữa. Ai có đề xuất các phương án gì để đối phó với đội tuyển U-23 Việt Nam. Chúng ta nên tập trung vào trọng tâm của vấn đề đi.”

Amirudzi Sufian giơ tay vuốt cái mái tóc dựng đứng của mình, khệnh khạng nói: “Theo ý kiến của tôi thì chúng ta cứ giữ lối chơi sở trưởng t·ấn c·ông hoa mỹ của mình như ở trận gặp Ả Rập Xê Út. Đến cả Ả Rập Xê Út mà cũng thua chúng ta thì chúng ta đè bẹp Việt Nam là chuyện hết sức bình thường. Các vị đừng có làm quá vấn đề lên như thế. Tôi không tin mấy tên cầu thủ bị loại ở vòng bảng Sea Games 29 có thể làm nên cơm cháo gì. Ở Sea Games 29, chúng ta có gì? Chúng ta vào tận trận chung kết, chúng ta có huy chương bạc. Thái Lan cũng chỉ có thể thắng chúng ta với tỷ số tối thiểu 0 – 1 ở trận chung kết mà thôi. Còn Việt Nam chẳng có cái gì cả. Chúng ta sẽ đánh cho Việt Nam trở về nguyên hình, lòi cái mặt chuột ra trước bàn dân thiên hạ trong trận tứ kết này.”

Firdaus Fitri giương cái mặt béo tròn của mình lên, nói: “Ngài Ong à, tôi đề nghị nên chơi với chiến thuật phòng ngự phản công bằng sơ đồ 5 – 4 – 1 y như người Việt Nam. Không thể xem thường người Việt Nam được. Mặc dù bọn họ đều là những cầu thủ của Sea Games 29. Nhưng trước khác nay khác, mọi người đều đã xem băng ghi hình, đều thấy rõ sự tiến bộ của người Việt Nam. Riêng tôi và ông Saparudin được ngài huấn luyện viên trưởng phân công đi xem trực tiếp hai trận đấu của Việt Nam với Hàn Quốc và Australia ở ngay trên sân vận động thì chúng tôi càng thấy sự đáng sợ của người Việt Nam. Hai người chúng tôi đều đã trình bày những điểm mạnh, điểm yếu của cầu thủ Việt Nam trên sân cho mọi người nghe trước đó rồi. Bây giờ đợi người trợ lý xem trực tiếp trận đấu với S·yria ngày hôm nay ở Thường Thục trở về thì mọi người sẽ có thêm được nhiều thông tin mới. Không thể xem thường, không thể xem thường Việt Nam được đâu.”

Saparudin Pawi nhíu mày nói: “Tôi thì đề xuất sử dụng đội hình 4 – 5 – 1 và đề nghị nên sử dụng linh hoạt thêm các chiến thuật khác. Phải dùng chiến thuật t·ấn c·ông tổng lực, pressing toàn mặt trận với Việt Nam. Tôi cho rằng nên cầm hòa hết cả hai hiệp đấu chính. Ở ba trận đấu vừa rồi, chúng ta thấy cầu thủ Việt Nam có sự tiến bộ về thể lực. Họ đã khỏe hơn trong 90 phút thi đấu, không còn đi bộ như ngày xưa khi đá với chúng ta nữa. Nhưng mà, vấn đề đặt ra ở đây là, nếu như phải thi đấu thêm hai hiệp phụ thì cầu thủ Việt Nam có còn giữ được thể lực như 90 phút hay là không? Cái đó thì chưa ai biết được. Chúng ta sẽ gây áp lực khiến cho người Việt Nam phải căng sức suốt 90 phút. Và với tỷ số hòa, bước sang hiệp phụ, khi đó đợi cho người Việt Nam mệt mỏi là lúc chúng ta dâng hết đội hình lên t·ấn c·ông liên tục, đánh bại người Việt Nam.”

“Chúng ta có thể sử dụng thêm một chút tiểu xảo nếu tình hình trở nên khó khăn.” Firdaus Fitri nở nụ cười bỉ ổi, ngoắc ngoắc ngón tay: “Tiễn những cầu thủ trụ cột của Việt Nam ra sân, đặc biệt là thằng nhóc tiền đạo đội trưởng số 10 đang nổi như cồn trong giải đấu này.”

Saparudin Pawi gật gù: “Tôi cũng cho rằng như thế. Nếu như chúng ta bị dẫn bàn thì bắt buộc phải sử dụng lối đá áp sát cứng rắn để làm mềm cầu thủ Việt Nam. Lối đá kỹ thuật của người Thái Lan chính là bị chúng ta thường xuyên đánh bại bởi miếng đòn này. Giờ là lúc tung ra sử dụng với người Việt Nam.”

Ở Đông Nam Á, Thái Lan làm ông vua bóng đá Đông Nam Á bao lâu nay nhưng khi đối mặt với đội tuyển Malaysia lại thường hay thất bại. Thái Lan gặp Malaysia cứ như chuột thấy mèo, như ếch thấy rắn vậy. Quả thực là có đôi chút khó hiểu. Nhưng sự thực lại đúng là như thế, theo thống kê thì trong lịch sử đối đầu giữa hai nước, Malaysia lại chính là nước chiếm ưu thế so với Thái Lan. Malaysia thắng Thái Lan còn nhiều hơn cả Thái Lan thắng Malaysia. Và Thái Lan chưa bao giờ thắng được người Malaysia trên sân Malaysia. Đây chính là một điều huyền bí đến kỳ lạ mà ngay cả người Thái Lan cũng không thể hiểu nổi chính mình.

Chương 88: Cuộc Họp Bất Thường Của Ban Huấn Luyện Malaysia