Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn
Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗

Chương 8: Penalty

Chương 8: Penalty


“Vào… Vào… Vào rồi… Thưa quý vị và các bạn, cầu thủ Nguyễn Hoàng Đức của đội tuyển Việt Nam đã ghi bàn vào phút 63 của trận đấu. Một tiền đạo trung phong của chúng ta ngày hôm nay đã bùng nổ. Anh ta đã thực sự bùng nổ vào giây phút này. Hai pha băng người qua bóng như một cỗ xe tăng thực thụ đã hất văng hai cầu thủ Thái Lan. Một pha chích bóng cực kỳ điệu nghệ, tâng bóng qua đầu trung vệ Thái Lan. Và một cú sút xoáy bằng cái chân trái thần thánh vẽ nên một đường cong tuyệt mỹ trên sân Selayang của nước Malaysia, kết liễu đội tuyển Thái Lan bằng một pha làm bàn cháy lưới của bọn họ. Đội tuyển Việt Nam đã ghi bàn. Những ngôi sao vàng của chúng ta đã rút ngắn tỷ số xuống còn 1 – 2. Hy vọng đang đến. Hy vọng vẫn còn được nhen nhóm cho đội tuyển Việt Nam.” Bình luận viên Việt Nam gào lớn như muốn nổ tung tất cả các tivi đang mở kênh tiếp sóng truyền hình trực tiếp trận đấu giữa Việt Nam và Thái Lan.

“Vào… Vào… Vào…”

Thời khắc ấy, hầu như cả nước Việt Nam đang nhảy nhót tưng bừng. Từ bắc chí nam, từ đông sang tây ở nước Việt Nam, những người già, thanh niên, trẻ con, đàn ông, đàn bà đều đang nhảy cẫng lên sung sướng. Mọi người ôm nhau nhảy nhót, hò hét váng cả nhà. Những quán café đang mở trận bóng đá cũng vỡ tan trong tiếng hét. Nơi có các tivi lớn ở khoảng sân rộng hoặc đường phố thì tiếng hoan hô vui mừng của số lượng lớn người cổ vũ càng thêm kinh thiên động địa. Người Việt Nam là thế đấy. Tinh thần yêu bóng đá, yêu thể thao của người Việt Nam luôn luôn cháy bỏng, vĩnh viễn cuồng nhiệt không bao giờ thay đổi.

“Vào…”

“Hoan hô Hoàng Đức.”

“Hoàng Đức quá tuyệt vời.”

“Hoàng Đức đẹp trai quá.”

“Yêu c·hết Hoàng Đức mất.”

Ở quê nhà Việt Nam, người người nhảy nhót chúc tụng thì ngay tại sân Selayang ở Malaysia, cổ động viên Việt Nam đến cổ vũ trực tiếp lại càng vỡ òa trong sung sướng. Lá cờ đỏ sao vàng khổng lồ càng được vẫy động mạnh hơn bao giờ hết. Cổ động viên Việt Nam vốn chiếm số lượng đông hơn cổ động viên Thái Lan nên tiếng hò hét của bọn họ càng lớn hơn vô số lần. Sự bùng nổ của những cổ động viên khi trải qua những quãng thời gian buồn tủi, ức chế khi phải chịu hai quả thua cực kỳ đau đớn, thì lại càng to lớn hơn cổ động viên Thái Lan gấp bội phần. Ghi bàn vào lưới Thái Lan đó chính là niềm mơ ước của hàng triệu người Việt Nam khi phải chứng kiến những thất bại nặng nề qua bao năm tháng dài dằng dặc.

Những cổ động viên không còn gọi Nguyễn Hoàng Đức là Đức Chân Gỗ nữa rồi. Bây giờ họ gọi Nguyễn Hoàng Đức là Đức đẹp trai cơ đấy. Còn anh chàng Đức Chân Gỗ của chúng ta lúc này thì đang được các đồng đội xông tới vây quanh, ôm vai bá cổ một cách cực kỳ thắm thiết. Tình đồng đội của những cầu thủ Việt Nam hiện tại được nhân lên vô vàn.

“Mày quá giỏi rồi Đức.”

“Tao không ngờ mày lại có thể ghi bàn được bằng cách ấy.”

“Tao nhớ trước đây mày mà húc người thì toàn là người té ngửa còn bóng ở nơi đâu không mà lần này húc đẹp quá vậy?”

“A, thì ra là lâu nay mày giấu tài hả? Biết đá cả chân trái mà giấu bao lâu nay không lộ diện.”

“Giỏi lắm, tiếp tục phát huy nhé Đức.”

“Quá xuất sắc, phải thế mới xứng đáng với vị trí tiền đạo cắm của đội tuyển U22 Việt Nam chúng ta chứ, ha ha ha.” Phong tiến tới vỗ vai Nguyễn Hoàng Đức cười ha hả, đoạn quay sang người trung vệ đội trưởng, nói: “Ê Duệ, về Việt Nam phải thưởng cái gì cho nó đi chứ hả? Mày là đội trưởng, mày xem nên thưởng cho nó cái gì?”

“Được, về quê nhà anh em ta sẽ đi chiêu đãi thằng Đức một bữa thịt c·h·ó no nê.” Duệ hô lớn.

Nguyễn Hoàng Đức nghe Phong gọi tên người trung vệ đội trưởng là Duệ thì đến giờ này hắn đã biết được cách gọi tên đích thực của ông anh đội trưởng rồi. Nghe tới hai chữ thịt c·h·ó thì Nguyễn Hoàng Đức sáng mắt lên. Hắn là một người rất ưa thích thịt c·h·ó, có lẽ thói quen đam mê món quốc thực này là đến từ người Hoàng tổ phụ trong truyền thuyết kia. Hắn nghe kể lại là hầu như đa số người trong Hoàng tộc cả nam lẫn nữ đều rất thích món ăn hấp dẫn này.

“Thịt c·h·ó sao? Tuyệt vời, gì chứ thịt c·h·ó là em đồng ý cả hai tay hai chân ngay.” Nguyễn Hoàng Đức ngoác miệng cười đáp.

“Tốt, thế mới là anh em tốt của chúng ta chứ. Đi nào, chúng ta cùng trở về, còn một trái nữa. Phải quyết gỡ cho bằng được trái thứ hai thôi.” Duệ khoác vai Nguyễn Hoàng Đức về vị trí giữa sân.

Cùng lúc ấy, vị huấn luyện viên trưởng Nguyễn Văn Phú có một quyết định thay người vào sân. Cầu thủ vào sân thay người là Nguyễn Bá Thịnh nhằm thay thế cho cầu thủ tiền vệ cánh trái Nguyễn Quốc Minh. Nguyễn Bá Thịnh đập tay với Nguyễn Quốc Minh rất thân thiết. Nguyễn Bá Thịnh thở phào một hơi nhanh chóng chạy vào sân vô cùng xông xáo.

Trận đấu diễn ra cực gay cấn, tuyến tiền vệ của đội Thái Lan tiến hành áp sát vào các cầu thủ Việt Nam ngay khi bóng đến chân cầu thủ Việt Nam. Hàng tiền vệ của Thái Lan liên tục chuyền bóng t·ấn c·ông vào khung thành đối phương. Tuy nhiên Duệ thực hiện rất xứng chức trung vệ đội trưởng của mình, thực hiện các pha tì đè chặn đứng tiền đạo Thái Lan ngay trước khung thành tuyển nhà.

Một tình huống chớp thời cơ của đội tuyển Việt Nam chợt đến khi vị đội trưởng Duệ băng lên cực nhanh, c·ướp bóng ngay trên chân tiền đạo Thái Lan, chuyền cho tiền vệ của mình, một đường chuyền chính xác lên trên, hai đường chuyền chính xác lên trên, đến đường chuyền thứ ba từ chân của Phong là quả bóng đã vào trong khu vực 16m50 của Thái Lan rồi. Một pha chuyền bóng ban bật vô cùng nhanh nhẹn vô cùng chính xác của đội tuyển Việt Nam đã được hiện rất hoàn hảo, xé toang đội hình Thái Lan, khiến cho Thái Lan hoàn toàn bất ngờ trước pha chuyền bóng phản công nhanh đến kinh người của đối thủ.

Trái bóng rơi vào vòng cấm địa đội tuyển Thái Lan và cầu thủ mới được thay vào sân, Nguyễn Bá Thịnh có thể lực sung mãn và tốc độ rất nhanh đã xông tới như cơn gió lốc chạm được chân vào trái bóng. Khoảng trống rộng mênh mông trước khung thành Thái Lan được mở ra trước mắt Nguyễn Bá Thịnh. Ngay lúc ấy, hậu vệ Thái Lan không còn cách nào khác, phải lao tới thực hiện một cú tắc bóng vào chân Nguyễn Bá Thịnh.

“Á…”

Nguyễn Bá Thịnh bị hậu vệ Thái Lan tắc lộn nhào ngay trong vạch 16m50. Nguyễn Bá Thịnh nhăn mặt, há miệng rên lên đau đớn. Nguyễn Bá Thịnh lăn lộn trên sân cỏ. Trọng tài ngay lập tức thổi còi không hề do dự, phạt cảnh cáo hậu vệ Thái Lan bằng một chiếc thẻ vàng, đồng thời chỉ tay vào chấm phạt đền.

Penalty. Đội tuyển Việt Nam được hưởng một quả phạt Penalty rồi.

Huấn luyện viên Nguyễn Văn Phú trầm tư suy ngẫm trong việc lựa chọn cầu thủ sút phạt Penalty và quyết định chọn Phong làm người sút phạt. Bởi vì phong độ của Phong hiện tại đang rất cao, Phong còn là người đang dẫn đầu danh sách cầu thủ ghi bàn của cả giải đấu, số bàn thắng của Phong là cao nhất so với cầu thủ của tất cả các đội bóng khác. Không khó hiểu khi huấn luyện viên trưởng lại chọn Phong làm người sút phạt đền.

Nguyễn Hoàng Đức cũng không ganh tỵ hoặc t·ranh c·hấp gì trong tình huống chọn người sút phạt Penalty này. Kiếp trước, hắn là một cầu thủ chuyên nghiệp. Người cầu thủ chuyên nghiệp sẽ chấp hành sự chỉ đạo của huấn luyện viên. Huấn luyện viên đã có quyết định và lựa chọn của mình rồi mà còn chạy tới phàn nàn thì không phải là một hành động đúng đắn của người chơi bóng chuyên nghiệp. Hắn cũng rất vui vẻ khi thấy Phong được chọn làm người đá phạt.

Phong tiến lên, thực hiện cú sút, sự căng thẳng hiện rõ trên khuôn mặt của Phong. Áp lực của trận đấu quá lớn, đối đầu với người Thái Lan luôn là một cái gì đó quá áp lực đối với người Việt Nam. Phong chầm chậm nghiêng người, bước hai bước đến chấm 11m, và sút, Phong sút rồi, một cú sút cực mạnh đến từ cái chân phải của Phong, cú sút cực mạnh. Thủ môn Thái Lan bay người sang trái. Nhưng, ôi không, quả bóng, đã vượt qua xà ngang, qua hẳn xà ngang, bay lên trời, quả bóng bắn chim rồi.

Chương 8: Penalty