Logo
Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗

Chương 90: Làn Sóng Chỉ Trích

Chương 90: Làn Sóng Chỉ Trích


Chỉ sau một ngày, làn sóng chỉ trích Ban huấn luyện, cầu thủ và đội tuyển U-23 Việt Nam được đẩy lên cao trào một cách có chủ đích. Những kẻ đứng trong bóng tối không chỉ dùng những tài khoản đến từ Malaysia để tuyên truyền trên các trang mạng xã hội, diễn đàn ở trong nước Malaysia mà còn cả ở trong khu vực.

Thâm độc hơn, bọn chúng còn giật dây và trả tiền cho một số đối tượng bất mãn xã hội, một số kẻ lông bông lêu lổng, vô công rỗi nghề tham gia vào việc chỉ trích đội tuyển U-23 Việt Nam. Những kẻ này vì đồng tiền mà đã bán linh hồn cho quỷ dữ, tìm mọi cách vùi dập con thuyền U-23 Việt Nam trong cơn sóng bạo tàn.

Cùng với những kẻ đó còn có một số kẻ khác là không có việc gì làm, xem chuyện chửi bới chỉ trích giống như là một thú vui của nhân sinh. Bọn chúng không cần biết cái gì gọi là tinh thần dân tộc, vì quê hương đất nước. Đối với những kẻ này, chỉ cần được chửi cho qua ngày đoạn tháng là đã thấy vui rồi. Bọn chúng sướng tê người… khi được chửi.

Trong một căn phòng tối om ở một tỉnh lẻ tại Việt Nam, có một gã thanh niên mặt chuột tai dơi, đeo tròng kính dày cộp, đầu tóc rối bù, râu ria lởm chởm, đang há hốc mồm nhìn chằm chằm vào màn hình máy vi tính. Trong phòng lúc này chỉ có ánh sáng của máy vi tính mà thôi.

Soạp.

Gã húp tô mì tôm soạp một cái, mút sợi mì dài lòng thòng vào miệng, mắt dán chặt vào màn hình, lẩm bẩm: “Hôm nay mạng mẽo gì mà buồn quá, không có thằng nào cho mình chửi. Phải kiếm thằng để chửi mới được.”

Gã đăng nhập facebook với tên tài khoản Kenny Nguyen. Hình đại diện của tài khoản thì không phải là hình của gã. Gã ă·n c·ắp được tấm hình này của một người Việt kiều nào đó trên mấy trang web. Trong hình đại diện là một thanh niên bóng bẩy, mặt sáng láng, cao ráo, trắng trẻo, cực kỳ đẹp trai, đang selfie phía sau lưng là Tháp Đồng Hồ Big Ben. Phải nói là hình ảnh thanh niên bóng bẩy kia trái ngược hoàn toàn với gã mặt chuột tai dơi này.

Gã cứ lăn chuột, kéo xuống bên dưới trang facebook. Gã đang dò tìm con mồi để mà chửi. Ngày nào mà không có con mồi để cho gã chửi là gã sẽ cảm thấy bứt rứt trong lòng, vô cùng có lỗi với lương tâm chân lý của gã. Chợt trên newsfeed hiện lên một tin tức gì đó liên quan đến nội dung chỉ trích đội tuyển U-23 Việt Nam ở một fanpage quốc tế. Thường ngày gã khoái đọc mấy tin tức dạng này lắm. Chỉ cần có điều gì đó để chửi bới là gã thấy vui đến điên dại. Bởi vì sao? Bởi vì gã hận cuộc đời này. Gã chẳng thể nào hòa nhập được với xã hội. Gã đang là sinh viên nhưng mà mãi chưa ra trường được vì nợ môn. Kiến thức trong đầu của gã trống rỗng, thi mãi chẳng qua môn, nên cứ thế gã ở lại trường. Tiền ăn tiền trọ của gã đều là gia đình chu cấp.

Xã hội mà, xã hội có vô vàn những điều kỳ quái. Những tên t·ội p·hạm luôn tồn tại trong xã hội. Những kẻ miệng nam mô bụng bồ dao găm có không ít. Những kẻ chuyên đi ba hoa chích chòe, l·ừa đ·ảo người nhẹ dạ cả tin cũng không phải là ít. Đến cả những kẻ táng tận lương tâm, g·iết người hàng loạt, tự tay cầm dao g·iết cả phụ nữ và bé gái cũng tồn tại trên cõi đời này. Thì xã hội nảy nòi ra thể loại tâm thần phân liệt như gã mặt chuột tai dơi cũng là chuyện hết sức bình thường.

Gã bắt đầu đọc những dòng tin ở trên fanpage đó. Nội dung của bài viết trên fanpage là chỉ trích đội tuyển U-23 Việt Nam vô cùng thậm tệ. Gã không giỏi tiếng Anh nhưng nhờ vào các công cụ dịch, gã có thể hiểu được phần nào nội dung trên đó. Gã bắt đầu hứng thú với chuyện này mặc dù gã không thích đá bóng, gã chẳng hề xem một trận bóng nào cả. Video mà gã hứng thú để xem thì chỉ có thể là JAV chứ gã đâu có rỗi hơi mà bỏ ra cả 90 phút quý giá của cuộc đời gã đi xem đá bóng. Nói chung là gã chẳng biết gì về đá bóng cả. Gã tìm kiếm tất cả những nội dung chỉ trích Ban huấn luyện, cầu thủ, đội tuyển Việt Nam. Gã tổng hợp được cả đống thứ hay ho.

Gã mừng như được mùa, rú lên sung sướng: “Truyện hay, truyện hay, hôm nay có truyện hay để trơi cả ngày rồi.”

Gã đưa tô mì lên húp soàm soạp mấy tiếng cho cạn tô mì rồi bắt đầu chiến dịch chơi trò chơi của gã. Gã đăng tải lên fanpage, hội nhóm của Việt Nam bài viết kèm theo những nội dung, những hình ảnh, những clip mà gã tổng hợp và dịch thuật lại ở mấy fanpage, tờ báo, trang web mà những tài khoản đến từ Malaysia đã đăng tải trước đó lên mạng. Khả năng dịch thuật của gã hơi bị kém, mà gã cũng hơi lười nữa, nên gã cứ đưa thẳng vào google translate, sau đó copy paste cho nó nhanh. Chuyện quá đơn giản, cứ như thế, một ngày gã viết ra được cả chục bài viết cũng chẳng nhằm nhò gì cả. Gã quá là cao siêu mà.

Gã bắt đầu kích động mọi người vào bình luận bài viết của mình bằng nhiều thủ đoạn thủ thuật mà gã học được trên mạng internet. Chuyện chính đạo thì gã không biết làm nhưng mấy chuyện bàng môn tà đạo, trộm gà bắt c·h·ó này thì gã giỏi lắm. Có một cái điều hay là ở ngoài đời gã nói chuyện lắp ba lắp bắp, rặn mãi không ra được một câu. Ấy thế mà lên mạng múa phím thì gã rất tài, gã có một biệt tài là lươn lẹo, thao túng tâm lý, tẩy não những người khác ở trong bài viết của gã. Gã dùng những dẫn chứng một nửa sự thật của những kẻ rắp tâm âm hiểm ở Malaysia để tuyên truyền cho cái chiến dịch của gã.

Kenny Nguyen: “Mọi người thấy không, đội tuyển U-23 Việt Nam đang làm cái gì không biết? Đá cái lối đá phòng ngự tiêu cực, lại còn sử dụng phong cách đá bóng thô bạo, làm mất mặt người Việt Nam trúng ta với bạn bè quốc tế quá đi.”

May Hong Ngay Tho: “Đội bóng Việt Nam đang đá giải gì hả? Sao tôi không biết?”

Chang Trai Xi Tin: “Sao mà b·ạo l·ực quá vậy? Đá bóng gì mà toán đá người không vậy nè. Mấy cầu thủ này đúng là làm mất mặt người Việt Nam thật.”

Trần Văn Lạc: “Ông bạn Kenny Nguyen, ông bạn có xem những trận bóng gần đây ở giải đấu U-23 Châu Á không mà nói nhăng nói cuội gì thế?”

Kenny Nguyen: “Tôi nói nhăng nói cuội trỗ nào, mời trỉ rõ.”

Trần Văn Lạc: “Tôi đã xem hết cả ba trận đá bóng mới đây của đội tuyển U-23 Việt Nam. Đội tuyển của chúng ta là đá với toàn những ông lớn của Châu Á thì Việt Nam phải sử dụng chiến thuật phòng ngự phản công là đúng rồi. Mà đây là phòng ngự tích cực chứ không phải phòng ngự tiêu cực. Việt Nam vẫn dâng người lên t·ấn c·ông ngay khi có cơ hội chứ không chỉ biết phòng thủ một cách thụ động ở sân nhà.”

Kenny Nguyen thấy có người hiểu biết về bóng đá liền cả v·ú lấp miệng em, gõ lia lịa lên bàn phím: “Này em chai, em tai thì biết cái gì? Kiến thức bóng đá của em trẳng đáng một xu so với anh. Em có biết anh là ai không? Anh là truyên gia bóng đá ở nước Anh. Anh là người mà thường có những bài viết phân tích ở các tạp trí truyên sâu về bóng đá quốc tế. Tài liệu nghiên cứu bóng đá của anh toàn là những tài liệu đẳng cấp hàng đầu thế giới. Em không có so kiến thức bóng đá được với anh đâu.”

May Hong Ngay Tho: “Ôi, anh Kenny Nguyen giỏi quá. Anh là người ở nước Anh hả. Thấy anh selfie ở chỗ Big Ben đẹp trai quá trời rồi anh.”

Kenny Nguyen: “Đúng rồi em, anh sinh ra từ nhỏ và lớn lên ở Anh Quốc mà. Vì vậy mà anh không có rành tiếng Việt đâu em. Tiếng Việt của anh còn bập bẹ lắm em.”

Chang Trai Xi Tin: “Chuyên gia bóng đá của nước Anh luôn. Ngưỡng mộ ông anh quá. Đọc những bài phân tích của anh mà em thấy sâu sắc lắm. Bài phân tích bóng đá của anh rất là có logic và hợp tình hợp lý. Ở Việt Nam này em chưa thấy có bài phân tích bóng đá nào mà hay được như bài viết của anh hết đó. Tốc độ viết bài phân tích của anh cũng nhanh quá chừng luôn. Em thấy anh là giỏi nhất nước luôn đó. Chuyên gia bóng đá Anh Quốc thật đúng là thuộc đẳng cấp khác hẳn.”

Bài phân tích bóng đá của gã mặt chuột tai dơi hay là đúng rồi. Toàn những bài phân tích của các chuyên gia nghiên cứu bóng đá hàng đầu ở Malaysia thì có thể nào không hay cho được. Cả tốc độ viết bài phân tích cũng nhanh như điện bởi gã có phải tốn tí calo với nếp nhăn não nào để viết bài phân tích đâu. Gã sử dụng thần công google translate với tuyệt chiêu copy paste thần chưởng thì quả là không một chuyên gia bóng đá nào ở Việt Nam có thể đọ được tốc độ viết bài phân tích với gã.

Chương 90: Làn Sóng Chỉ Trích