Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 29: Hai Thủ Liêm Đao.
Chương 29: Hai Thủ Liêm Đao.
Đang cào cửa Hỏa Lang sau đầu bất ngờ bị đánh một cái, làm tim hắn như muốn rớt ra ngoài. Hấp tấp quay đầu lại, thấy đánh mình là Tô Tiểu Thất hắn liền thở ra một hơi.
"Hoàn thành rồi thưa đại nhân, ngài chuẩn bị cho thuộc hạ làm gì tiếp theo a ?"
Tinh thần lực phải lên tới Tam Giai mới có thể cảm nhận cùng điều khiển, hiện tại hắn mới Nhị Giai, điều này cũng làm hắn vô cùng ngạc nhiên. Nhưng suy nghĩ kĩ lại, chuyện này cũng đã là trong dự tính.
"Ha ha... đại nhân nói đùa rồi. Đại nhân, đại ca thuộc hạ như thế nào rồi ?"
'Hắn làm việc được một nửa cái lời hứa đấy, ta liền cảm ơn trời đất rồi.'
"Ngươi đệ đệ tới rồi, ta đi gặp hắn." (đọc tại Qidian-VP.com)
"Đại nhân, đừng hù ta như vậy chứ, ta tim nhỏ, chịu không được kích thích a..."
"A, à, tốt tốt, chỉ là thuộc hạ vẫn chưa quen."
Tô Tiểu Thất cũng bó tay với tên này, ngươi nói, một đầu cao to vạm vỡ sói lại đứng khép nép, nói mình tim nhỏ, ngươi coi ta là bị ngu sao ?
"Lão Thái, đã chọn được chưa, ngươi để ta chờ hơi lâu rồi a, nhanh nhanh lên ta còn về đi Hồng Lâu đâu !!!"
Sáng nay bọn hắn đã tìm thấy Lưu Khải, tên kia tử trạng vô cùng thê thảm, hung thủ ra tay cực kì tàn nhẫn, so với bọn hắn, tên này hung thủ càng giống người của Huyết Giáo.
"Hai ngươi hợp cách, theo ta đi về đi."
Bên trong nồi đang nấu là cháo rau củ nghiền, nào là khoai tây, cà rốt, khoai lang, cải trắng, màu sắc sặc sỡ nhìn ngon miệng vô cùng.
"Lúc trước làm sao bây giờ cứ như vậy mà làm, khi nào có cần ta sẽ kêu ngươi. Đúng, giúp ta chú ý trong tộc thông tin, có tin gì quan trọng nhớ báo cho ta."
Nhìn Hỏa Lang vỗ ngực, tự tin chạy đi, Tô Tiểu Thất cũng quay lại vào trong hốc cây.
Lựa chọn thêm một lúc, lão Thái liền đưa ra tay phải, trên tay tuôn ra huyết khí đem trước mặt hắn năm người hút thành thây khô, chỉ chừa lại một nam một nữ cả người run cầm cập, hai mặt cắt không còn chút máu đứng đấy sợ hãi nhìn hắn.
.........
"So lúc trước càng khỏe, ngươi không cần phải lo, lo cho thân ngươi trước đi. Nhiệm vụ làm sao rồi ?"
Dặn dò xong mình nhân viên, Tô Tiểu Thất liền lui ra tiểu thế giới, để lại Thanh Lang một mình ngơ ngác nhìn quanh. (đọc tại Qidian-VP.com)
Lão Thái mặc kệ tên kia, cùng sau lưng hai người đi tới một bên nhà nhỏ liền mở cửa chui vào trong.
"Vâng, thuộc hạ đã hiểu."
"Vậy luyện tập nhiều một chút, nhớ cẩn thận, đừng làm bị thương người khác."
Hỏa Lang nghe hắn nói vậy đành ngượng ngùng cười cười, hỏi lên ca ca hắn tình trạng.
"Xong rồi sao, mau đi về thôi, cũng thật là đủ trễ nha."
Lão Thái cũng muốn nhanh nhanh đi về, nửa tháng trong rừng làm hắn cả người ngứa ngáy khó chịu, chỉ muốn đi về nghỉ ngơi.
Vài ngày sau buổi tối, ở một thôn nhỏ nào đó ngoài bìa rừng.
"Hô, cuối cùng cũng xong, tại sao ta không biến thành cá hay rùa hay côn trùng, lại biến thành một cái nhiều lông sói đâu ?!"
"Đông Nhi, đưa Nhất Nhất tới ăn cơm a !!"
"Chậc, vướng bận a..."
Xem lại nơi này, một mảnh đất nhỏ, phía ngoài rìa là đen như mực đêm tối, không có Tô Tiểu Thất ở đây, ngươi nói cho đầu này sói là nó c·h·ế·t rồi, có khi Thanh Lang cũng sẽ sái cổ tin theo.
Trong kí ức của nó, Thanh Lang lúc ngất đi là đang ở trong hốc cây của mình, bị đem đi chôn đáng lí ra nó phải nằm dưới cái hố nào đó trong rừng hoặc trong hốc cây của Tô Tiểu Thất mới đúng.
Thấy Thanh Lang còn đang nhìn lấy mình, Tô Tiểu Thất liền thúc giục đầu kia lang yêu. Không phải hắn làm sai ngắt mất cái dây thần kinh nào a ? Tên kia tới bây giờ vẫn đứng ngây ngốc ở đó đây. (đọc tại Qidian-VP.com)
Đầu mì tôm thấy đồng bạn đi nghỉ cũng chỉ đành đi theo, dù sao hắn đã chờ hơn nửa tháng, về trễ một chút cũng không sao.
Đầu mì tôm nghe lão Thái hù dọa liền hạ giọng, miệng lẩm bẩm thầm oán, một mình đi dạo tìm chuyện làm.
Đóng kín cửa gỗ, Tô Tiểu Thất chui xuống dưới hang, nhắm mắt dưỡng thần, vận chuyển lên Nhục Thể Thần Binh bí pháp, chuẩn bị đoán luyện mình cơ thể.
"Tim ngươi nhỏ nhưng gan ngươi lớn, này chẳng phải bù lại rồi sao, sợ cái gì ?!"
(Rột !!! Rột !!! Rột !!! Rột !!!)
Cũng may hắn thông minh, dùng tinh thần lực bao phủ toàn thân lông tóc cùng nhau rèn luyện, mặc dù cách này hơi hao tốn hắn tinh thần lực, nhưng mà nhanh là được không phải sao ?
Hỏa Lang đứng bên ngoài dùng chân cào cửa, ánh mắt ngang dọc liếc nhìn xung quanh mong không có cái nào yêu quái nhìn thấy mình. Tô Tiểu Thất tâm thần vừa về tới trong thân thể đã nghe tiếng cửa gỗ bị cào, liền đi tới trước mở cửa ra.
"Nhìn ta làm gì, mau thử xem dùng có tốt không, không tốt ta liền lấy lại."
Nói xong hắn liền quay đầu đi tìm mình đồng bạn. Hai người kia sững sờ một lúc, chỉ thấy nữ nhân một bước run rẩy bước ra chạy theo sau, nam nhân còn lại bị hành động của nàng làm giật mình cũng nhanh chóng cất bước chạy theo.
"A... a, được rồi đại nhân."
Đầu mì tôm thấy mình đồng bạn đi tới, phía sau theo hai cái đuôi liền biết đã tới giờ về liền hí hửng vỗ vỗ lão Thái bả vai, hai chân tung tăng nhảy nhót chạy đi.
"Trời tối rồi, nghỉ ngơi trước đi, hai tên này vẫn chưa thức tỉnh đâu."
Đầu mì tôm đứng buồn chán ngáp lấy, không kiên nhẫn hắn liền hối thúc lão Thái mau mau đi về.
Lúc tiểu thế giới vừa mở ra, Tô Tiểu Thất đã có thể nội thị nhìn xem mình đan điền, tâm thần còn tự do di chuyển ra vào tiểu thế giới, tinh thần lực điều khiển so cánh tay không khác, tất cả đều là tiểu thế giới công lao.
Lời hứa này độ tin tưởng không cao a, chỉ mong Hỏa Lang thực hiện được đi.
Cứ nghĩ lông nằm trên da, Tô Tiểu Thất rèn luyện da thì lông mình cũng sẽ được luyện, ai ngờ hắn luyện da xong lông vẫn như cũ, đã vậy còn phải từng sợi từng sợi luyện, kém chút làm hắn từ bỏ.
Lão Thái đang phân vân lựa chọn, bị đầu mì tôm đánh gãy suy nghĩ, liền liếc mắt gằn giọng, để lại một câu liền tiếp tục chọn lên. (đọc tại Qidian-VP.com)
Chạy hết một vòng quay lại chỗ cũ, Thanh Lang cũng đã tỉnh táo trở lại, vừa mừng vừa sợ ngắm trên chân mình trang bị. (đọc tại Qidian-VP.com)
Trong này không ai hiểu Thanh Lang nói chuyện, đầu này sói đành tự mình đi ra một góc, luyện tập lên bản thân mới đạt được vũ khí.
Lưu Khải thi thể bị hủy hoại nhìn không ra dấu vết, bọn hắn không xác định được là do ai làm, cũng không muốn xác định, đi tìm một tên thường nhân phù hợp rồi trở về qua loa giải thích là được.
"Không hối thì không hối a, không biết tên nào thất đức, g·i·ế·t người còn giấu kĩ như vậy, hại ta tốn thời gian vô ích, đúng là..."
Không biết vì sao, khoản thời gian này Tô Tiểu Thất cảm thấy như có gì đó hối thúc hắn, phải giành giật từng phút từng giây để bản thân mình mạnh lên, làm hắn cực kì khó chịu cùng bất an.
'Không thể tin được, này là thủ đoạn gì, còn nữa, đây là nơi nào ?'
"Chỉ có như vậy thôi, đi đi, sau này biểu hiện tốt ta sẽ cho ngươi gặp ngươi đại ca."
Thanh Lang vẫn chưa hoàn hồn, nghe Tô Tiểu Thất giục liền máy móc chạy quanh tiểu thế giới một vòng. Hai chân trước thêm ra hai cái liêm đao nó vẫn chưa quen, vài lần kém chút đem hai cái mới chữa trị xong chân sau cho cắt.
"Dùng có tốt không ?"
Tâm thần chìm vào tiểu thế giới, Tô Tiểu Thất khuấy lên trước mặt đang sôi nồi đất, miệng kêu Đông Nhi đưa Nhất Nhất tới ăn tối.
"Vâng !!! Thuộc hạ sẽ cố gắng hết sức, xin đại nhân yên tâm."
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.