Huyết Liên Chi Họa
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 18: Đón.
Lưu Minh cúi đầu chào, rồi kính cẩn đưa phù tín của Trương Bảo cho Mục Yên Nhiên. Bà lặng lẽ nghe những lời của Trương Bảo, đôi mắt ánh lên nỗi nhớ nhung nhưng cũng đầy cảm thông. Bà biết rõ trách nhiệm của chồng mình, nhưng nỗi buồn vì sự xa cách vẫn không thể nào nguôi. (đọc tại Qidian-VP.com)
Suốt những năm qua, Trương Bảo đã không ngừng tu luyện và đảm đương trách nhiệm bảo vệ Trương Gia Bảo. Ông bận rộn với những công việc trọng yếu, từ lo liệu các vấn đề liên quan đến tông môn, đến việc tham gia vào các đại hội tiên giới. Tuy vậy, trong lòng ông, hình bóng của Mục Yên Nhiên và Trương Vệ luôn hiện diện, nhưng thời gian dành cho gia đình lại trở nên ngày càng ít ỏi.
"Yên Nhiên, xin nàng hiểu cho ta, công việc gia tộc không thể lơ là. Ta không thể tự mình đi đón Trương Vệ, nhưng ta hứa với nàng rằng con sẽ được đưa về Trương Gia Bảo an toàn. Khi mọi việc ổn thỏa, ta sẽ dành trọn vẹn thời gian để bù đắp cho con."
Mục Yên Nhiên gật đầu, ánh mắt tràn đầy niềm tin. "Hãy nói với Trương Bảo rằng, dù gia tộc quan trọng, nhưng gia đình vẫn là điều không thể lãng quên."
Một ngày nọ, khi Trương Bảo đang ngồi thiền tĩnh tâm trong mật thất của Trương Gia Bảo, một truyền âm phù từ Mục Yên Nhiên đột nhiên xuất hiện trước mặt ông. Nhìn thấy phù tín này, lòng ông không khỏi cảm thấy lo lắng, vội vã thu phù rồi đọc. Âm thanh dịu dàng nhưng đầy kiên quyết của Mục Yên Nhiên vang lên trong tâm trí ông: (đọc tại Qidian-VP.com)
"Phu nhân, tôi sẽ đảm bảo an toàn cho thiếu chủ," Lưu Minh nói với sự quyết tâm. "Lệnh chủ sẽ bù đắp cho những gì đã thiếu sót, và tôi sẽ luôn ở bên cạnh thiếu chủ cho đến khi người trưởng thành."
Khi Lưu Minh đến Mục Gia Trang, nơi đây vẫn giữ nguyên vẻ thanh tịnh và yên bình. Ông bước vào và thấy Mục Yên Nhiên đang ngồi bên Trương Vệ, ánh mắt bà dịu dàng nhưng ẩn chứa nỗi buồn sâu lắng.
Ngày chia tay, Lưu Minh cùng Trương Vệ đứng trước cổng Mục Gia Trang, chuẩn bị lên đường. Mục Yên Nhiên đứng đó, ánh mắt bà đầy hy vọng và niềm tin vào tương lai. Bà biết rằng Trương Vệ sẽ được an toàn và phát triển tốt nhất dưới sự chỉ dẫn của cha mình. (đọc tại Qidian-VP.com)
Lưu Minh cẩn thận dắt tay Trương Vệ, cùng cậu bé lên đường trở về Trương Gia Bảo. Đây là khởi đầu của một hành trình mới, nơi mà tình phụ tử sẽ được khơi dậy và củng cố, nơi mà những thử thách sẽ chỉ làm gia đình họ thêm gắn bó hơn. (đọc tại Qidian-VP.com)
Trước khi Lưu Minh khởi hành, Trương Bảo đã truyền âm một lời nhắn đến Mục Yên Nhiên, bày tỏ nỗi lòng:
Mục Yên Nhiên mỉm cười, ánh mắt bà tràn đầy niềm tin. "Ta tin vào sự trung thành của ông, Lưu trưởng lão. Hãy chăm sóc tốt cho con ta."
Lưu Minh nhận lệnh, trên đường đến Mục Gia Trang, ông không khỏi suy nghĩ về những năm tháng đã qua. Ông hiểu rõ mối quan hệ sâu sắc giữa Trương Bảo và Mục Yên Nhiên, và biết rằng nhiệm vụ lần này không chỉ là đưa một đứa trẻ về nhà, mà còn là tái nối lại sợi dây liên kết giữa cha và con.
"Trương Bảo, bảy năm trôi qua, con trai chúng ta, Trương Vệ, đã lớn khôn. Nhưng th·iếp thấy rằng, nó thiếu vắng sự dẫn dắt của chàng. Làm mẹ, th·iếp không thể một mình đảm đương mọi việc. Sức khỏe của th·iếp chưa hoàn toàn hồi phục, và Trương Vệ cần chàng bên cạnh. Hãy đưa con về Trương Gia Bảo, để nó có thể trưởng thành trong vòng tay và sự chỉ bảo của chàng. Đừng để trách nhiệm với gia tộc khiến chúng ta phải bỏ lỡ trách nhiệm với con."
Lưu Minh hiểu rõ lời của Mục Yên Nhiên, ông biết rằng lần trở về này không chỉ là việc đưa một đứa trẻ về nhà, mà còn là mang theo niềm hy vọng và tình cảm sâu sắc của một người mẹ dành cho con mình. (đọc tại Qidian-VP.com)
Nghe những lời này, Trương Bảo cảm thấy trong lòng tràn đầy hối hận. Ông nhận ra rằng trong suốt bảy năm qua, mình đã quá chú tâm vào việc tu luyện và bảo vệ gia tộc mà bỏ qua trách nhiệm làm cha. Trương Vệ cần có ông, không chỉ để bảo vệ mà còn để hướng dẫn con đường tu tiên.
Thời gian lặng lẽ trôi qua, bảy năm chỉ như một cái chớp mắt trong hành trình dài của những người tu tiên, đặc biệt là đối với Trương Bảo và Mục Yên Nhiên. Trương Vệ, đứa trẻ mà họ yêu thương, nay đã lớn, ánh mắt sắc sảo, đầy trí tuệ. Tuy nhiên, nỗi lo lắng về Mục Yên Nhiên vẫn chưa bao giờ nguôi ngoai trong lòng Trương Bảo. Dù đã bảy năm trôi qua, bà vẫn chưa thể hoàn toàn khôi phục, chỉ nhờ vào trận pháp đặc biệt mà Lưu Hàn Phong tạo ra, sức khỏe của bà mới tạm thời duy trì được.
Nhưng lúc này, công việc trong gia tộc đang chất chồng, Trương Bảo biết mình không thể ngay lập tức rời khỏi Trương Gia Bảo để đón Trương Vệ. Với nỗi lòng nặng trĩu, ông đành phải nhờ đến tâm phúc, Lưu Minh, để thay mình đến Mục Gia Trang đón con.
Chương 18: Đón.
Lưu Minh cung kính đáp: "Phu nhân, xin hãy yên tâm. Tôi sẽ dốc hết sức mình để bảo vệ thiếu chủ và đưa cậu bé về an toàn. Lệnh chủ sẽ bù đắp những gì đã thiếu sót."
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.