Huyết Liên Chi Họa
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 3: Cuộc Truy Quét Đẫm Máu
Tiên quân, từng được coi là biểu tượng của sự cao quý và bảo hộ, giờ đây chỉ còn là cái bóng mờ của chính họ. Trong sự sợ hãi và điên cuồng truy tìm Chân Long, họ đã biến thành những kẻ độc tài tàn ác, áp đặt ý chí khủng kh·iếp của mình lên những người phàm trần yếu đuối. Họ không chỉ truy lùng kẻ thù, mà còn gieo rắc nỗi kinh hoàng và t·ang t·óc, biến những vùng đất yên bình thành địa ngục trần gian. (đọc tại Qidian-VP.com)
Thường Khanh, một vị tiên nhân có tuổi đời ngàn năm, vầng trán hằn lên những nếp nhăn của thời gian và sự lo toan, bước lên. Giọng nói của ông tuy nhỏ nhẹ, nhưng từng lời đều như lưỡi dao sắc bén: “Thưa Tiên Vương, có lẽ chúng ta đã quá tập trung vào các thành thị phồn hoa. Chân Long, với bản tính thần bí, có thể đã lẩn sâu vào những nơi mà người thường ít khi đặt chân đến. Chúng ta cần mở rộng phạm vi tìm kiếm.”
Giữa ánh sáng mờ ảo của đêm khuya, một buổi họp khẩn cấp được triệu tập tại Tiên Cung. Trong căn phòng lớn, ánh sáng của những ngọn đèn lồng huyền bí phản chiếu trên bề mặt của các vật phẩm quý giá, nhưng tất cả đều trở nên mờ nhạt trước sắc mặt u ám của các tiên nhân cấp cao. Tiên Vương đứng trước bản đồ trải rộng, đôi mắt sắc lạnh lướt qua từng khu vực đã bị truy quét. Dù đã bao lần thấy máu chảy, ông vẫn không thể chấp nhận sự thất bại này.
Khi cuộc truy quét bước vào giai đoạn cuối, một nhóm Tiên quân tiến vào rừng sâu, nơi ít người lui tới và có thể ẩn chứa những bí mật mà họ chưa khám phá. Trong bóng tối âm u của rừng già, họ tìm thấy một ngôi làng nhỏ bé, cô lập hoàn toàn với thế giới bên ngoài. Ngôi làng này vốn là nơi trú ẩn của những người già, trẻ em, những sinh linh yếu đuối không còn đủ sức rời khỏi rừng rậm.
Dọc theo những con đường khắp Hoa Bắc, những người mẹ với đôi mắt đầy tuyệt vọng, ôm chặt những t·hi t·hể nhỏ bé của con mình, tiếng khóc ai oán vang vọng trong gió đêm, như muốn tố cáo sự tàn nhẫn của kẻ xâm lược. Những người cha, dù bị trói chặt và đ·ánh đ·ập đến kiệt sức, vẫn cố gắng dùng thân mình bảo vệ gia đình khỏi nanh vuốt của Tiên quân, mặc cho sự chống cự của họ chỉ như muối bỏ bể.
Nhưng sự yên bình mong manh ấy đã bị Tiên quân xé tan như cơn gió bão. Họ ập vào ngôi làng với tốc độ chóng mặt, lục soát từng ngóc ngách, không bỏ sót một ai. Mục tiêu của họ là tìm kiếm dấu vết của Chân Long, dù chỉ là một manh mối nhỏ nhoi, nhưng mọi nỗ lực đều trở nên vô ích. Họ không tìm thấy bất kỳ điều gì, chỉ để lại đằng sau một ngôi làng hoang tàn và những sinh mạng bị chà đạp không thương tiếc.
Tuy nhiên, ông không thể lường trước được rằng, chính sự tàn bạo này sẽ là ngòi nổ cho những biến động sắp tới. Người dân Hoa Bắc và các vùng khác của Nhân giới, bị đẩy đến cực hạn, sẽ không còn lựa chọn nào khác ngoài việc đứng lên đấu tranh. Và trong cuộc đấu tranh đó, Chân Long sẽ dần dần tìm lại được sức mạnh của mình. Khi Chân Long thức tỉnh, một cuộc chiến mới sẽ bắt đầu, một cuộc chiến không chỉ giữa các tiên nhân và Nhân giới, mà còn giữa những thế lực hùng mạnh nhất của cửu giới. (đọc tại Qidian-VP.com)
Khi cuộc họp kết thúc, các tiên nhân nhanh chóng rời khỏi cung điện, mỗi người mang theo nhiệm vụ mới. Độc Cô Ngạo Tuyết, vẫn còn lại trong phòng, nhắm mắt lại, hít một hơi dài, cố gắng dập tắt nỗi bất an đang gặm nhấm tâm hồn. Ông biết rằng sự thất bại trong việc bắt giữ Chân Long có thể gây ra hậu quả nghiêm trọng, không chỉ đối với Nhân giới mà còn đối với cả Tiên giới.
Khi bóng tối của đêm cuối cùng phủ xuống, Tiên quân rút lui khỏi Hoa Bắc, để lại sau lưng những cánh đồng cháy đen và những dòng sông bùn lầy nhuốm máu. Cuộc truy quét này, dù đạt được mục tiêu ban đầu là quét sạch mọi sinh vật mà họ nghi ngờ có liên quan đến Chân Long, nhưng cũng đồng thời để lại một v·ết t·hương sâu đậm không bao giờ lành trong lòng đất đai và con người nơi đây.
Tiên Vương đã dốc hết sức lực vào việc duy trì sự thống trị, nhưng lại không thể nhận ra rằng vận mệnh đã bắt đầu thay đổi. Những cơn gió lạnh của số phận đang thổi qua Tiên Cung, mang theo những mầm mống của một tương lai đầy biến động. Và Tiên giới, với tất cả sự vĩ đại và quyền lực của mình, sẽ phải đối mặt với một kẻ thù mà họ chưa từng lường trước, kẻ thù không chỉ đến từ bên ngoài, mà còn từ chính những gì họ đã gây dựng.
Sự đề xuất này khiến cả căn phòng chìm vào im lặng. Các tiên nhân đều hiểu rõ sự nghiêm trọng của hành động tra khảo đối với người dân Nhân giới. Nhưng thời gian không còn nhiều, và Tiên Vương biết rằng ông không thể để bất kỳ cơ hội nào tuột khỏi tay. (đọc tại Qidian-VP.com)
Tại Tiên Cung, mọi việc dường như vẫn tiếp diễn theo đúng trình tự, nhưng sâu thẳm bên trong, Độc Cô Ngạo Tuyết cảm nhận được sự bất ổn đang ngày càng lớn dần. Tiên Vương, mặc dù đầy kiêu ngạo và tàn nhẫn, không phải là kẻ mù quáng trước những mối nguy tiềm ẩn. Ông biết rằng sức mạnh của Chân Long không chỉ nằm ở khả năng hủy diệt mà còn ở sức mạnh thay đổi vận mệnh cửu giới. Một lần nữa, ông ra lệnh tăng cường kiểm soát Nhân giới, ra lệnh xây dựng các căn cứ quân sự mới, để đảm bảo rằng không có một kẽ hở nào có thể bị bỏ qua. (đọc tại Qidian-VP.com)
Trong những ngày cuối cùng của cuộc truy quét, không khí tại Tiên Cung dường như nặng nề hơn bao giờ hết. Độc Cô Ngạo Tuyết, một trong những tiên nhân quyền lực bậc nhất, đứng bên cửa sổ cao lớn, ánh mắt lạnh lùng nhìn ra xa, nơi mà những đám mây xám xịt của nhân gian đang dâng lên, hòa quyện cùng màu đỏ của máu. Ông không khỏi cảm thấy sự thất vọng tràn ngập trong lòng mình. Cuộc truy quét tuy đã gây ra bao đau thương, nhưng mục tiêu chính – Chân Long – vẫn nằm ngoài tầm với.
Những ngày sau đó, những người sống sót, với đôi mắt đờ đẫn và trái tim trĩu nặng, bắt đầu mò mẫm trong đ·ống đ·ổ n·át tìm kiếm dấu vết của gia đình mình. Những bà mẹ tuyệt vọng lùng sục khắp nơi, nhưng chỉ tìm thấy những t·hi t·hể lạnh lẽo, vô hồn. Những đứa trẻ mồ côi, không còn nơi nương tựa, hoảng loạn chạy trốn trong rừng sâu, lòng đầy sợ hãi và bất lực. Tiếng khóc than, tiếng gọi tên người thân vang vọng khắp nơi, phản chiếu nỗi đau khôn cùng không gì có thể xoá nhòa trong tâm hồn của những người phàm đã phải gánh chịu cơn thịnh nộ của Tiên giới.
“Mục tiêu của chúng ta vẫn chưa đạt được,” giọng Tiên Vương lạnh lùng vang lên, như tiếng chuông tử thần. “Chúng ta đã phá hủy, đã g·iết chóc, nhưng Chân Long vẫn lẩn trốn. Đây là điều không thể tha thứ.”
“Được, thực hiện ngay lập tức,” Tiên Vương ra lệnh với vẻ mặt cương nghị. “Chúng ta không thể để thời gian trôi qua vô ích. Chân Long phải bị tiêu diệt trước khi mối nguy này kịp lớn mạnh.”
Chương 3: Cuộc Truy Quét Đẫm Máu
Bình Hạn, một tiên nhân khác với dáng vẻ nghiêm nghị, lên tiếng: “Thưa Tiên Vương, có lẽ chúng ta nên tra khảo những người sống sót từ các cuộc truy quét. Chắc chắn sẽ có những kẻ biết điều gì đó, dù chỉ là một manh mối nhỏ nhoi.”
Tiên Vương gật đầu đồng ý, nhưng vẻ mặt vẫn đầy lo âu. “Tốt. Hãy triển khai ngay lập tức. Tìm kiếm những nơi hoang vu, những vùng đất chưa từng được khai phá. Không để sót bất cứ dấu vết nào.” (đọc tại Qidian-VP.com)
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.