Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 1 : Kết thúc quá khứ mở tương lai.

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 1 : Kết thúc quá khứ mở tương lai.


Khi lời những nói ấy được vang lên thì cũng là lúc Thánh giới đã hoàn toàn biến mất, cũng kể từ đấy không một ai có thể đặt chân đến vùng đất dành cho những bậc thánh nhân được nữa. Và đó cũng là dấu hiệu kết thúc cho một cuộc chiến được xem như là tàn khốc nhất lịch sử nhân loại.

Nó đã mang âm hưởng của mình đi khắp nơi bên trong khu vực rộng lớn này. Củng cố thêm cho sức mạnh cũng như quyền lực của chủ nhân giọng nói ấy.

Một lời sấm truyền từ xa xưa, được lưu lại ngàn đời tại Nhân tộc. Theo lời những người chứng kiến khi đó thuật lại, đấy là do Thái Thượng Lão Quân đã thay mặt Như Lai Phật Tổ cùng Tân Thiên Đế nói với những người còn sống khi đó. Về một ngày trong tương lai bất định sẽ có thêm một cuộc chiến lớn nữa tại thế giới Đại Lục Liên Hoa.

Từng đường nét trên cơ thể của hắn, gói gọn trong hai từ "hoàn hảo". Khó có một ai có thể so sánh với số lượng cơ bắp săn chắc mà Bạch Hổ đang sở hữu. Cũng chính vì vậy, Bạch Hổ đã chọn cho bản thân những bộ y phục chú trọng việc khoe ra những phần đẹp nhất trên thân thể mà hắn đáng tự hào.

Thời gian như nước, cứ lặng lẽ trôi đi.

Mạnh mẽ là vậy, nhưng Bạch Hổ chưa bao giờ được xem là người chiếm ưu thế về khoảng tốc độ nếu đem so với kẻ thù của mình.

Điều đó đã khiến Kinh Như Tuyết kinh ngạc mà mắng:

....

Hơn chín phần nhân tộc đã hy sinh vì cuộc chiến, vạn vật sinh linh đều đã bị tàn phá đến không còn nguyên hình nguyên trạng. Chỉ có nhờ đến sức thần của Tân Thiên Đế "Thiên Âm" cùng Như Lai Phật Tổ mới khôi phục chúng về hình hài khi xưa. (đọc tại Qidian-VP.com)

Chương 1 : Kết thúc quá khứ mở tương lai.

Đối đầu với cường giả thì không thể là một kẻ tầm thường và người có cái tên gọi Bạch Hổ này là một trong Tứ Linh Thánh Thú vang danh Cửu giới. Khí lực của Bạch Hổ có một màu trắng nhạt, trùng với sắc màu của bầu trời.

"Thứ c·hết dẫm nhà ngươi, dai như hổ đói."

Một câu nói vô cùng lạnh lùng dứt khoát của Tiêu Chính Nam. Khi lời vừa dứt thì toàn thân của hắn bỗng phát ra một nguồn khí tức mạnh mẽ, nhanh chóng phủ lấy toàn thân.

Đạo nhân ảnh đầu tiên và cũng là người có tốc độ nhanh nhất trong số hai người, mang quang kình tử bạch sắc. Người sở hữu cổ khí lực này là một nam nhân với một gương mặt được đánh lên một lớp phấn trắng rất là dày trông cực kỳ dị hợm, không khác gì những ca kỹ trong những đoàn kịch.

Bên cạnh đó, nó còn thể hiện cái uy của một bậc đế vương, khi đã được chất chứa thêm một phần công lực đến từ chủ nhân của nó. Khiến những vật chất nào vô tình bị nó quét qua đều bị ảnh hưởng ít nhiều.

Những điều này đã góp phần tạo nên một khung cảnh hỗn loạn bên trong nội tại của khu rừng phía dưới vị trí giao chiến của cả hai cường giả. Tất cả các sinh vật lớn nhỏ đều mặc định đó là một t·hiên t·ai hay những thứ đại loại như vậy, nên đã nhanh chóng di tản khỏi nơi trú ẩn.

Và đó cũng là dấu chấm hết, kết thúc cho thời đại cũ mở ra trang sách cho thời đại mới được tung hoành. Nó điên cuồng hơn, tà ác hơn và cũng đặt Nhân tộc dưới ách thống trị của những thế lực ngoại lai suốt hàng ngàn năm.

Dung mạo của hắn không có gì được coi là nổi trội, xem chừng chỉ được xếp vào hàng ngũ bình thường. Điểm nhấn đặc biệt, khiến người khác khó quên ở hắn, chính là ở phần tóc cùng tròng mắt đã hoàn toàn chuyển sang màu tím, duy phần tóc trên vầng trán hãy vẫn còn lưu lại một chút sắc đen.

Ẩn trong giọng nói ấy là sự lạnh lùng, phẫn nộ pha lẫn với một chút ngữ điệu thách thức.

Vốn dĩ thể xác các ngươi đã yếu đuối từ khi lọt lòng mẹ. Cho nên các ngươi không đủ sức để thắng hơn những cám dỗ trần tục luôn bủa vây các ngươi mỗi ngày. Lỗi cũng do chúng ta những kẻ nắm trong tay vận mệnh đất trời, đã không can thiệp kịp lúc để mọi chuyện thành ra như thế này. (đọc tại Qidian-VP.com)

Tuy nhiên lần này hắn đã có sự chuẩn bị từ trước. Nên ở một vài thời điểm hắn đã bắt kịp và buộc đối phương phải đánh với mình. Nhưng như thế là chưa đủ để hắn trở nên hài lòng, hắn muốn nhiều hơn thế.

"Ngươi cứ chạy đi, vì ngươi không còn sống được bao lâu nữa."

Cả hai vừa đánh vừa di chuyển, đến một khu vực có rất nhiều ngọn núi cao, với số lượng không thể nào đếm xuể. Từ trên thượng giới nhìn xuống thì đây không khác gì một hầm chông làm từ đá. Đa phần là bởi vì nơi này có không ít những thung lũng sâu không thể nhìn rõ được đáy đi kèm với lớp sương mù dày đặc, khiến tầm nhìn bị hạn chế đi đáng kể.

Lời vừa tuôn ra chưa được bao lâu thì đã có hai cổ âm thanh xé gió xuất hiện trên bầu trời xanh. (đọc tại Qidian-VP.com)

Để khi ngày ấy đến, sẽ có một đấng cứu thế thay thế chúng ta cứu các ngươi một lần nữa thoát khỏi bể khổ."

Chỉ khi nghe thấy những âm thanh quyền cước, thì mới có thể nhận định đấy là hai cá thể đang giao chiến. Họ cùng nhau tạo ra những đường nét hư hư thực thực trên khoảng không rộng lớn.

Theo sau chúng là hai vệt sáng với hai màu sắc khác biệt, không hề trùng lặp kích thước với nhau. Chúng mang trong người tốc độ đáng kinh ngạc, bằng mắt thường không thể nào nhìn thấy được bất kỳ điều gì ngoài hai vệt sáng kia.

Mọi chuyện sẽ chẳng có gì khác biệt nếu mọi chuyện cứ yên bình mà trôi đi như thế. Tuy nhiên một giọng nói, đã mạnh mẽ phá bỏ đi tất cả những gì thường nhật.

Nhưng khi gặp những cổ âm thanh do cuộc đụng độ này sinh ra, những mảng sương mù b·ị đ·ánh tan như những giọt xà phòng. Cộng hưởng với kết cấu của thung lũng đã khuếch đại chúng lên gấp hàng chục lần. Khiến ngôn ngữ của trận chiến truyền đi khắp trăm dặm xung quanh.

Thứ đáng nguyền rủa kia mặc dù đã bị c·hôn v·ùi lại cùng năm tháng. Nhưng khi thời gian không còn là một con số mà môi miệng các ngươi có thể đếm ra từng từ rành mạch, thì liệu còn có thứ gì là chắc chắn nữa hay không?

Vậy nên hướng của lục địa Tây Nam chính vị tại Tây Nam của Đại Lục Liên Hoa. Tại lục địa này tồn tại những cánh rừng dài miên man và rậm rạp, hơn thế nữa chúng còn mang trong mình sự ẩm thấp, mà không nơi đâu trên Đại Lục Liên Hoa có được.

"Hỡi nhân loại, những kẻ đã may mắn sống sót đến thời điểm này.

Khác với Kinh Như Tuyết, Bạch Hổ có cách để người khác nhớ đến hắn lâu hơn bằng "Hình thể".

Chủng tộc của các ngươi đã được thần linh che chở, bảo bọc và yêu thương nhất trong số các đứa con của chúng ta. Vậy thì hà cớ gì chúng ta lại đứng yên mà nhìn các ngươi lần nữa bị tuyệt diệt. Vậy nên chúng ta sẽ để lại nơi chốn này một giọt máu của thần linh.

Sự tiếp cận của Tiêu Chính Nam đã khiến cuộc giao đấu diễn ra quyết liệt hơn trước rất nhiều.

Dug...Dug...Dug.

Khi thời khắc đó đến, ai sẽ cứu lấy các ngươi? Lúc đó các ngươi lại ước bản thân thà không sinh ra trên thế gian này? Rồi các ngươi sẽ nguyền rủa thân phụ các ngươi cùng chúng ta là những bậc thần thánh trên đầu các ngươi chăng?

Sự p·há h·oại từ cuộc chiến là không thể đong đếm, từ trên trời cho đến dưới tận mặt đất không đâu là không đọng lại những vết tích của cuộc chiến. Khúc giao hưởng của nó lớn nhỏ khác biệt nhưng lại có một điểm chung là sự phá hủy không hề có điểm dừng.

Thoắt cái đã trôi đi 2 triệu năm trăm nghìn năm.

Còn người đang bám theo Kinh Như Tuyết như hình với bóng là "Bạch Hổ" Tiêu Chính Nam.

Vậy giờ hãy nhìn xem, trụ trời Bất Du Sơn đã sắp tàn lụi cùng với thời đại của chúng ta rồi đấy ư!

Nhân tộc!

Vẻ ngoài như thế, nhưng thực tế người đó là một trong những cường giả hàng đầu ở thế giới này, tên gọi Kinh Như Tuyết biệt hiệu Vũ Động Nghê Thường.

Nói qua một chút về tên gọi của đại lục này, vốn dĩ Đại Lục Liên Hoa là phỏng theo hình dạng của một hoa sen lớn với tám cánh hoa đang nở rộ. Tương ứng với chín lục địa khác nhau, trừ lục địa hình tròn ngay vị trí trung tâm của đại thiên thế giới thì những lục địa khác đều được đặt tên theo vị trí địa lý mà chúng đang đứng.

Như một lẽ hiển nhiên chỉ trong vòng một canh giờ đuổi bắt khắp đại lục. Tiêu Chính Nam đã hoàn toàn theo kịp tốc độ của Kinh Như Tuyết, dù cho đối thủ có mấy lần bức tốc cũng không thể ngắt đuôi của hắn như trước được nữa.

Song song tồn tại với những cánh rừng già, là hàng tá các ngọn núi cao vượt cả mây xanh.

Thoáng một cái, khung cảnh lúc này vô cùng phức tạp, ngay cả thứ được coi là chúa sơn lâm cũng không giấu được dáng vẻ kinh hãi mà tìm đường thoát thân cho chính mình, thậm chí loài được xem là hung thần nước ngọt cũng phải lên khỏi nước đặng tìm một nơi trú ngụ khác mà nó xem là an toàn.

Ai có tai để nghe hãy lắng nghe cho thật tỏ tường!

Điển hình là hàng loạt những lá cây rơi xuống mặt đất, mặc cho chúng hãy vẫn còn xanh tươi. Đi kèm theo là những sinh vật có tri giác đều đã b·ị đ·ánh động, liền đưa tầm nhìn của chính mình mà quan sát xem chuyện gì đang đến.

Ngày hôm nay, cũng như bao ngày khác. Những lọn gió nhẹ nhàng của mùa thu, mang theo mùi hương của hoa cỏ và của đất ở những nơi mà chúng từng qua len lỏi trong từng tán cây kẻ lá, đi khắp chốn núi rừng hoang dã.

Lần xuất hiện này, Bạch Hổ khoác lên mình một bộ y phục thuần vàng ánh kim. Nó được thiết kế một cách đầy tinh tế, khoe ra những thớ cơ bắp săn chắc ở vùng bụng. Bằng cách lấy đi những đường vải ở khu vực đó, tạo ra một hình tam giác ngược tuyệt hảo, từ trên hai bả vai xuống đến thắt lưng.

Khi mà thanh âm là chưa đủ tạo nên một bức tranh, thì đến những ngọn núi cũng đã bị tác động của trận chiến khiến chúng thay phiên nhau đổ sập xuống. Tạo ra những trận mưa đất đá xuống không gian bên dưới. Chính những điều này đã điểm tô thêm cho bức tranh toàn cảnh của sự hỗn loạn mà trận chiến kia mang lại.

Cùng nhau, cả hai thêu dệt ra những nét vẽ vòng vèo, cong thẳng luân phiên, uốn lượn khắp nơi. Như thể hai con mãnh long đang quần thảo. (đọc tại Qidian-VP.com)

Vù...Vù.

Một ngày cũng như bao ngày khác, tại lục địa hoa Tây Nam.

Mặc dù hắn vẫn luôn duy trì tốc độ của bản thân trong suốt khoảng thời gian sau đó. Tuy nhiên cứ một khắc trôi qua tốc độ của Bạch Hổ lại gia tăng thêm một bậc.

"Hừ ! Kinh Như Tuyết, ngươi nghĩ có thể dễ dàng thoát khỏi bàn tay của bổn vương hay sao ? Thật là ngây thơ." (đọc tại Qidian-VP.com)

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 1 : Kết thúc quá khứ mở tương lai.