Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 71: U Vân Địa Cung (6).
Nhìn ra thái độ của Thẩm Y Y, Trương Vệ đoán là nàng đang giấu điều gì đó.Tuy nhiên không có nhiều thời gian để suy nghĩ. Chàng liền gật đầu đồng ý:
Nghe đến đây, Trương Vệ cười bình thản:
Thấy Trương Vệ hối thúc, Thẩm Y Y nhỏ giọng hồi đáp:
Khi nó biến hoàn toàn thành màu đỏ thì sợi chỉ cùng cuộn chỉ đã biến mất hoàn toàn. Điều này đã khiến Trương Vệ cùng Thẩm Y Y ngạc nhiên họ liền đưa cánh lên mà xem xét. Sợi chỉ trói họ vừa nãy đã không còn ở đó nữa.
Hai người chứng kiến điều đó, thì cảm xúc không biết nói gì. Chỉ có thể lặng im chờ đợi kết quả.
"Là ngã ba rồi, chúng ta nên đi theo bên nào đây."
"Không... ta không có chuyện gì đâu."
Thấy vậy, Trương Vệ cười một bên mép, thở một hơi nói:
"Chuyện này có nghĩa đã thành công rồi sao?"
Tuy nhiên câu hỏi của chàng dường như tạm thời không thể có câu trả lời. Bởi vì nữ nhân trước mặt chàng đang đăm chiêu suy nghĩ một điều gì đó mất rồi. Thấy vẻ mặt của nàng nhìn về phía cánh tay mà sợi chỉ đã biến mất, Trương Vệ tò mò lại gần nhìn nàng xem xét một lác.
Hai đầu sợi chỉ bỗng nhiên bay lên không trung, chúng uốn lượn vài vòng tạo nên hình ảnh hai trái tim đan xen vào nhau. Sau đấy thì di chuyển đến phần cổ tay phải của hai người, trực tiếp trói lấy. Cuối cùng thì sợi chỉ tơ hồng đã chuyển màu đúng với tên của nó. Một màu đỏ rực như máu đỏ.
Thẩm Y Y đương nhiên cũng đã nhận ra, nàng suy nghĩ một lát rồi đáp:
Vì Thẩm Y Y đã biết, nên Trương Vệ thuật lại những gì bản thân đã chứng kiến. Sau đó hai người cùng nhau tiến xuống gian phòng bên dưới.
Rồi nhỏ giọng nói: (đọc tại Qidian-VP.com)
"Thứ này giang hồ gọi là Dây tơ hồng. Nó có thể kết nối chúng ta lại với nhau. Khi ấy ngươi và ta có thể truyền tin cho nhau thông qua nó." (đọc tại Qidian-VP.com)
"Hả!"
"Ừm."
Nói đến đó, nhằm gỡ bỏ sự không tự nhiên. Thẩm Y Y đã nhanh miệng nói tiếp:
Vừa thấy, Trương Vệ liền hỏi Thẩm Y Y rằng:
"Nếu chúng ta chia hai mà đi thì ắt hẳn sẽ nhanh hơn. Thời gian của chúng ta cũng không nhiều, nếu thủy triều lên chắc chắn chúng ta sẽ gặp khó. Tuy nhiên nếu chia nhau ra, thì gặp chuyện nguy hiểm sẽ không thể hỗ trợ được cho nhau. Với lại cũng không thể thông báo cho nhau được nữa. Cho nên ta đã nghĩ ra một cách."
"Trên thế giới có thứ này thật sao? Tuy không có ý hoài nghi, nhưng liệu nó có thật sự hữu dụng."
Đường đi mà họ đã chọn là một lối đi hẹp vừa vặn để một hàng bốn người có thể đi song song. Không gian tuy sáng, nhưng lại mang đến một dự cảm không lành. Đã khiến mỗi bước chân của hai người đều là một bước cẩn trọng. (đọc tại Qidian-VP.com)
Vừa di chuyển, Thẩm Y Y cùng Trương Vệ vừa tính nhẩm thời gian cũng quãng đường bản thân đã đi. Đồng hành cùng họ, luôn có hình ảnh của thân rắn bên dưới, nó như một vật dẫn đường vậy.
Khiến hai người đi một lúc thì chẳng phân biệt được lối ra nữa. Tuy nhiên,Thẩm Y Y đã tính trước nên tại mỗi ngã rẽ nàng đều để lại trên vách tường một ký hiệu chữ x với hai cây kim châm được dán thẳng lên vách đá.
Chương 71: U Vân Địa Cung (6).
Ánh mắt của Thẩm Y Y nhìn Trương Vệ chứa đầy sự chờ đợi.Dường như trong lòng nàng cũng đang muốn xem thử, cả hai liệu có duyên hay không. Cho nên khi thấy Trương Vệ nói vậy nàng đã đáp lời ngay:
"Thẩm cô nương!"
"Phụ thân ta đã từng nói, gặp nhau là duyên số. Cho nên cứ thử thôi, nếu không thì tìm cách khác vẫn chưa muộn mà."
Nghe những lời mà Thẩm Y Y đã giải thích, Trương Vệ đưa ánh nhìn tập trung vào "Dây tơ hồng" một lát rồi nói:
"Được!"
"Đương nhiên là kết nối của hai người lại với nhau. Nếu ta không lầm đó là dây của Nguyệt lão."
"Ngươi biết dây tơ hồng có nghĩa là gì không?"
Cứ thế họ tiến lên hơn ba mươi bước chân thì đã đến cuối đường, tại đấy có thêm lối đi bên trái. Hai người cũng không mấy quan ngại mà tiếp tục đi trên con đường đã được định sẵn. Thời gian dần trôi, quang cảnh không thay đổi. Thứ thay đổi lại chính là hướng đi, lúc thì quẹo trái khi thì quẹo phải, đôi khi đến những cung đường uốn lượn như một dòng sông vô cùng hẹp, không thì con đường như một chữ u. (đọc tại Qidian-VP.com)
"Ngươi nói đúng rồi, thứ này cũng tương tự như vậy. Nó sẽ kết nối ta với ngươi lại với nhau, hay nói một cách khác chính là tâm linh tương thông. Đây là một loại pháp bảo khá kén chọn. Nói thật, ta cũng không biết có nên dùng đến nó hay không nữa. Còn hiệu quả ngươi đừng lo, ta cam đoan nó hoàn toàn hữu dụng." (đọc tại Qidian-VP.com)
Chưa kịp để, Trương Vệ hoàn tất lời. Thẩm Y Y đã nhanh chân tiến vào lối đi mà bản thân đã chọn và biến mất trong tầm mắt của chàng. Đến nổi Trương Vệ còn chưa kịp hiểu chuyện gì đang xảy ra. Mà tự hỏi:
Khoảng một giờ sau.
"Cô nương có chuyện gì sao?"
Nghe được câu hỏi ấy, Thẩm Y Y cười mỉm rồi đáp:
Trương Vệ thành thật nói. Thấy Trương Vệ không do dự thì Thẩm Y Y cũng nói luôn.
"Chúng ta phải nhanh lên thôi, ta sẽ đi theo hướng bên phải. Còn ngươi bên còn lại nhé!"
Vừa nhìn thấy hình ảnh của thứ được gọi là "Dây tơ hồng" Trương Vệ không khỏi hoài nghi về độ hiệu quả của nó. Cuộn chỉ này có màu trắng, nhìn có vẻ rất ít chỉ, đồng thời nó có hai đầu chỉ. Thử tưởng tượng cả hai cùng di chuyển, thì chẳng mấy chốc mà hết. Trương Vệ liền hỏi:
Chính những điều đó, hai người quyết định tạm thời tiến vào lối đi đã bày sẵn ra trước mặt mình. Đó là phía bên tay phải.
Trên con đường dài, họ đã nhìn thấy phía cuối đường là một ngã ba đường.Tại đấy chia ra hai lối đi trái phải như một chữ y vậy. Cả hai lối đi đều có thân rắn, nó đã chia thân ra làm hai như một con rắn hai đầu tiếp tục tiếp vào bên trong.
Trước sự chất vấn của Trương Vệ, Thẩm Y Y ấp úng đáp:
Lúc này một cảm giác khác lạ, xuất hiện trong cơ thể của chàng. Khiến chàng nhìn Thẩm Y Y mà đặt câu hỏi:
"Nếu cô nương đã nói vậy, thì còn chờ gì nữa. Chúng ta phải tranh thủ lên."
Lần gọi thứ hai này, vẫn không có hồi âm. Nhưng Trương Vệ là người khá kiên nhẫn, chàng tiếp tục gọi thêm hai lần nữa. Đến lần thứ ba, thì Thẩm Y Y đã giật bắn người, nhìn Trương Vệ với nụ cười gượng gạo cùng gương mặt ngơ ngác đáp:
"Có điều như ta đã nói đấy, nó khá kén chọn. Ta với ngươi phải nhỏ máu vào nó, để nó có thể kết nối chúng ta lại với nhau. Tuy nhiên vấn đề sẽ nằm ở chỗ, nếu ta và ngươi không có duyên thì sẽ không thể khiến nó chuyển sang màu đỏ. Lúc đó thì đây không khác gì một sợi chỉ thông thường."
Sau khi đã thống nhất. Cả hai lần lượt làm cho đầu ngón tay của mình bị thương sau đó thì nhỏ giọt máu của bản thân lên "Dây tơ hồng". Khi hai giọt máu chạm đến, sợi chỉ không lập tức chuyển màu,mà nó tỏa ra một loạt ánh sáng nhiều màu sắc.
"Chuyện gì vậy?"
Khi đứng giữa ngã ba đường. Bọn họ phải đưa ra quyết định thật đúng đắn. Bởi vì theo những gì mà Thẩm Y Y suy luận, khả năng rất cao nơi này có mực nước lên xuống theo thủy triều. Có nghĩa khi nước rút sẽ rút rất sâu. Ngược lại khi dâng cao sẽ khiến người khác kinh ngạc, có thể là do kết cấu của nơi này mà nên.
Nói đoạn, Thẩm Y Y lấy từ trong người ra một cuộn chỉ mỏng. Sau đó nói tiếp:
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.