Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 77: U Vân Địa Cung (12).
"Không được, như thế quá nguy hiểm."
Những cây cột trụ đập vào mắt chàng, khiến chàng nhớ ra lúc đứng trước cánh cổng lớn chàng đã nhìn thấy nó trước rồi.
Vừa nghe đến đây, Trương Vệ lộ rõ vẻ bất ngờ, chàng liền mở giọng phản đối:
"Dùng một trận pháp thuộc hàng hiếm, triển khai để bảo vệ nó thì chắc hẳn trong kia phải là một bảo vật tuyệt thế."
Chương 77: U Vân Địa Cung (12).
Tức thì xuất hiện những chấm sáng nối liền nhau kết hợp thành sao Bắc Đẩu. (đọc tại Qidian-VP.com)
Rầm...
Thẩm Y Y nghe vậy liền bước đến phiến đá Phong phía trên. Tức thì cả người nàng được thổi bay lên cao, sau đó nhẹ nhàng đáp xuống phiến đá Lâm ở góc trên cùng bên phải. Tuyệt nhiên không hề có điều gì xảy đến với nàng.
Điều này vô hình chung lại đánh thức trí tò mò của chàng. Làm sao chàng có thể bỏ qua được.
Thẩm Y Y không giấu được sự vui mừng, nàng liền quay đầu nhìn Trương Vệ:
Dưới gian phòng đó, không ngờ lại là một không gian rộng lớn đến không ngờ. Với hàng tá các cây nấm lớn lớn nhỏ khác nhau. Đồng thời ở phía dưới cùng là một trận pháp với bảy cây cột được xếp thành hình dạng kỳ lạ. Hình ảnh này giống với Bắc Đẩu Thất Tinh trên bầu trời.
Cứ thế nàng thuận lợi bước dần dần từ Sơn, m. Đến khi gót chân nàng điểm xuống nền gạch Lôi phiến thì tức thì tất cả những phiến đá đồng loạt phát sáng rồi im bặt. Lúc này, trong không gian chẳng còn bất kỳ cổ năng lượng nào nữa.
Quá bất ngờ, Trương Vệ rơi thẳng xuống. Trong khoảnh khắc đó chàng thấy Thẩm Y Y bất tỉnh mà rơi trong tự do vô cùng nguy hiểm. Thấy vậy chàng không thể để mặc nàng. Chàng dùng hết sức xoay người, bám tay vào một mảnh đá lấy thế bay lên. Sau đó đạp lấy từng khối đá mà tiến đến ôm lấy nàng vào lòng.
Thấy những điều Trương Vệ nói rất có lý, nhưng tạm thời Thẩm Y Y cũng không nghĩ ra cách. Suy nghĩ một chút nàng liền bước xuống hai bậc thang đứng trên cả Trương Vệ và nói: (đọc tại Qidian-VP.com)
Thẩm Y Y không rõ lý do là gì mà lại rơi vào hôn mê. Trương Vệ bắt mạch cho nàng thấy mọi thứ vẫn ổn nên tạm thời yên tâm, nhưng không thể ở đây mãi. Cho nên chàng đã ẵm nàng nhảy qua những cây nấm bên dưới xếp như bậc thang mà đến dưới mặt đất.
Trong đầu của chàng cứ quanh quẩn suy nghĩ như vậy.
Cấu trúc trận pháp bỗng nhiên nứt gãy. Những phiến đá đồng loạt đổ sập xuống, cuốn cả hai người theo.
Chúng chạm đến những phiến đá khác ngay tức thì cho họ biết được những phiến đá kia sẽ có nguy hiểm nào.
Sau đó dùng nó làm bút mà vẽ xuống nền đất nâu một vài hình ảnh.
Khi thấy mọi chuyện tiến triển thuận lợi, Trương Vệ mới thở phào nhẹ nhõm. Thẩm Y Y cũng không thể ngờ Trương Vệ lại có thể nhìn ra được trận pháp này hoạt động như thế nào. Liền nhìn chàng với ánh mắt ngưỡng mộ.
"Hay vầy đi! Ta sẽ đi trước mở đường."
Thấy vậy Trương Vệ thở dài đầy mệt mỏi. Mắng:
Nói đoạn chàng cúi người xuống nhặt vài viên đá vụn khi nãy rơi xuống chỗ của mình rồi nói tiếp:
Thứ đỡ hai người lại vô cùng mềm mại làm cả hai không có một chút tổn hại nào, điều đó khiến chàng vô cùng bất ngờ. Khi nhìn kỹ thì nhận ra đây là một cây nấm khổng lồ. Phóng tầm nhìn ra xa hơn thì chàng kinh ngạc thốt ra lời:
"Tuy nhiên nhìn xem." Trương Vệ chỉ tay về phía những phiến đá ở gần và nói. "Chúng không liền mạch bị ngắt bước và bước cuối là Lôi lại ngay giữa trung tâm. Nếu bước sai chúng ta không những không thể qua bên kia tệ hơn có thể bỏ mạng cũng không chừng."
Sau đó cùng những thứ này rơi xuống.
Dứt lời, Trương Vệ ném từng viên đá vào những phiến đá phong trên bàn cờ trận pháp, thì tức thì những cơn gió sẽ thổi chúng bay đi khắp nơi trong trận pháp. Sau đó thì rơi vào những vị trí ứng với những phiến đá theo thứ tự binh pháp. (đọc tại Qidian-VP.com)
Sau khi biết, đây là trận pháp thượng cổ, cảm xúc của Trương Vệ lúc này không biết nên diễn tả thế nào mới đúng. (đọc tại Qidian-VP.com)
Sau một hồi quan sát, chàng quyết định dùng đến Ảnh Lãng Phù thêm một lần nữa. Thế nên bàn tay lại vẽ từng hán tự lên ấn phù rồi chiếu về phía trước.
Kích thước của nó không thua kém gì cánh cổng của U Vân Địa Cung nhưng khác ở chỗ hoa văn ở đây là hai con rồng đang bay lên, quanh hai cây cột trụ.
"Chính là bước đi xen kẽ giữa Phong, Lâm, Hoả, Sơn, m, Lôi và Phong. "
Đặt biệt khi nhìn thấy biểu hiện của phiến đá phong Trương Vệ liền mỉm cười đầy xảo hoạt. Nụ cười đó minh chứng chàng đã biết cách hoá giải trận pháp này. Chàng liền nói với Thẩm Y Y:
Sau khi đặt nàng dựa lưng vào một góc. Trương Vệ liền tiến đến xem thử trận pháp trước mắt có phải Bắt Đẩu Thất Tinh Trận không. Nếu thật sự là nó thì chuyến này Trương Vệ tự tìm đường c·h·ế·t rồi.
Ánh mắt thẫn thờ nhìn về phía trước.
"Y Y cô nương, ta đã biết cách phá trận này rồi."
Bấy giờ, chàng dùng hết tất cả kiến thức cùng trí thông minh của mình về Kỳ pháp để suy nghĩ ra cách tiếp cận nó.
"Phải." Trương Vệ đáp lời rồi cũng bước xuống trận pháp đặng bước đến chỗ của Thẩm Y Y. Trong đầu chàng bắt đầu đã hình dung thử thần quyển có gì. Tuy nhiên khi chỉ còn vài bước chân thì.
Nhưng lúc này, những hình thù kia được phóng lớn hơn, từ đó có thể nhìn rõ đường nét của chúng.
Dù nghe Trương Vệ cản ngăn, nàng vẫn không do dự mà bước chân xuống phiến đá hình ngọn gió trước mặt. Tức thì không gian xảy ra rung chấn. Đến mức khiến cả gian phòng rung lắc, làm một số đá nhỏ rơi xuống.
Đến cả Thiên Đế cũng phải rất vất vả trước nó thì người phàm như chàng sao có thể giải quyết được. Từng bước Trương Vệ tiến đến gần, mà trong lòng thấp thỏm lo âu.
Một lần nữa nó lại thổi nàng bay lên rồi đáp ở phiến đá Hoả ở gần trung tâm cách phiến Lôi hai ô.
Phiến đá âm thì sinh ra một hố sâu đen tối nuốt chửng vạn vật, rừng thì quấn lấy vật chất bằng chất độc c·h·ế·t người, hoả thì thiêu đốt đối phương đến mức chỉ còn là hạt bụi, sơn thì chôn lấp mọi vật. Duy chỉ có sấm là không hề có bất kỳ động tĩnh gì.
Sợ hãi cũng không hẳn, lạc quan thì lại càng không. Chàng mệt mỏi cùng bất lực, ngồi bệt xuống thảm cỏ xanh.
Thế là chàng chỉnh chu lại dáng ngồi, xếp bằng hai chân lại. Đồng thời bàn tay vớ lấy một nhánh cây khô bên cạnh.
Điều đó có nghĩa họ đã hoàn thành.
Thì đột nhiên nhìn thấy bên kia trận pháp là một con đường hẹp dẫn một cánh cửa bằng U Lan Thạch rất lớn đồng thời lại nằm chính giữa một hồ nước đọng.
Vậy nên dù có là đại trận, chàng cũng muốn thử sức xem có thể đạt được ý nguyện hay không. (đọc tại Qidian-VP.com)
"Chúng ta thành công rồi!."
"Đây là Bắt Đẩu Thất Tinh Trận thật ư!"
Vì đây được xếp vào hàng ngũ đại trận thượng cổ.
Sau đó nàng bước qua bên trái nơi có phiến đá Phong.
Chàng vì muốn bảo vệ nữ nhân an toàn nên xoay lưng mình lại nhằm khi rơi xuống đất, thân thể của mình sẽ giảm thiểu thiệt hại cho nàng. Tuy nhiên.
"C·h·ế·t tiệt thật, muốn bao nhiêu trận pháp nữa đây."
Dứt lời chàng nhìn lên trên thì thấy khoảng cách đã là quá xa, với khoảng cách này đừng nói nghĩ đến lối thoát. Chỉ mong không rơi xuống nữa mà thôi.
Đây nhiều khả năng là những Thần thú xuất hiện từ thuở khai thiên lập địa. Bất giác đã khiến chàng lạnh sống lưng vì sợ hãi.
"Nơi quái quỷ gì đây."
Cốt là chiến thuật tác chiến mà thôi.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.