Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗
Chân Võ Đại Lục
Unknown
Chương 51: Đông Phương Tiếu
Chương 51: Đông Phương Tiếu
"Thánh Nữ Điện Hạ, buổi sáng tốt lành!"
Hữu Tình lười biếng nằm ườn ra trên bàn, dù sao lúc này cũng chỉ có nàng với biểu tỷ của nàng Nạp Lan Yên Nhiên.
"Yên Nhiên tỷ tỷ à, chẳng phải ta đã bảo khi chỉ còn hai chúng ta thì không cần phải làm lễ tiết gì quá trang trọng rồi sao? Sao tỷ cứ suốt ngày cứ "Thánh Nữ" thế ?"
Nạp Lan Yên Nhiên là một cô gái cực kỳ xinh đẹp, nếu Hữu Tình là hiện hữu của cự thuần khiết và thần thánh thì nàng chính là hiện thân của sự hoàn mỹ và ôn nhu như một bông tuyết ngày đông.
Nhìn thấy Thánh Nữ thần thánh trong lòng mọi người đang nằm ườn ra trên bàn, tuy nhiên gương mặt của nàng vẫn cứ như vậy bình tĩnh, thậm chí có chút vô hồn khiến nội tâm của Nạp Lan Yên Nhiên vừa buồn cười vừa thương xót. "Đứa trẻ này ngay khi còn trong bụng mẹ đã phải gánh vác lên vận mệnh phải chống lại Hắc Ám Thần Điện, dù nàng biểu hiện ra bên ngoài có ưu tú đến mức nào đi nữa thì nàng cũng chỉ mới là một hài tử năm tuổi mà thôi. Việc lãnh đạo cả đại lục chống lại Hắc Ám Thần Điện chính là quá sức với thân thể nhỏ bé của nàng."
Dù thầm nghĩ như vậy, nhưng với tư cách người được gia tộc lựa chọn để làm Hộ Đạo Giả của Thánh Nữ, thì nàng cũng chỉ có thể thầm lặng chia bớt gánh nặng đang đè lên đôi vai gầy yếu kia.
"Được thôi, Hữu Tình muội muội muốn ăn sáng gì nè? Hôm nay có gà nấu nước dừa, Cà ri nai, một ít hải sản hấp, và trứng chiên bát bảo."
"Hmm, cho muội cà ri với trứng chiên đi, thêm ly trà sữa nóng nữa nhớ là phải lấy sữa dê của Yêu Thú cấp 5 trở lên, trà thì phải Quang Minh Thánh Trà a~"
Mặc dù mí mắt có chút giật giật vì độ đòi hỏi của cô nhóc trước mặt, nhưng nàng cũng chỉ có thể cười khổ rồi ngoan ngoãn xuống nhà bếp của học viện mà an bài.
Đợi Nạp Lan Yên Nhiên đi xa rồi Hữu Tình mới lười biếng nói thầm trong đầu.
"Ê! Tiểu Uyển? Muội có ở đó khôn?"
"Tiểu Uyển không thượng tuyến chỉ có Ma Chủ đại nhân mà thôi."
"Được rồi, được rồi Ma Chủ Đại Nhân, cho ta hỏi ngươi an bài tới đâu rồi? Người đó chừng nào tới?"
"Đã tới rồi. Cơ mà ngươi có chắc sẽ dùng tới "hắn" không? Ngươi muốn huyết tẩy cả cái Quang Minh Học Viện hay gì?"
"Hì, ta tự có chủ kiến ! Ngươi yên tâm."
"Tùy ngươi, ta ngủ, người chơi Ma Chủ đã ngoại tuyến."
"..."
Nạp Lan Yên Nhiên rất nhanh sau đó cũng mang lên một mâm đồ ăn thịnh soạn. Ngoài những món Hữu Tình yêu cầu thì nàng còn mang thêm rất nhiều rau củ và hoa quả.
"Hữu Tình nè, muội còn nhỏ ngoài việc ăn no bụng còn phải bổ sung đủ chất cho cơ thể nữa. Như vậy muội mới có thể lớn lên cao lớn khỏe mạnh, da dẻ mịn màng. Còn nếu cứ giữ chế độ ăn như cũ muội sẽ lùn tịt xấu xí không ai dám cưới muội đâu. Nào ăn sáng đi, ăn xong thì cởi y phục ra ta sẽ giúp muội đắp mặt nạ hoa quả toàn thân. Sau đó thì muội lại giúp ta, chịu không?"
Hữu Tình: ...
*********
Hôm nay vẫn sẽ tiếp tục diễn ra đấu loại, theo tiến độ này thì cần cỡ ba ngày nữa mới có thể hoàn toàn sắp xếp thứ tự thực lực của mỗi học viên.
Mặc dù vừa rồi có chút hương diễm động lòng người, nhưng Hữu Tình đã sớm quen thuộc với sự tình như vậy nên cũng không nổi lên suy nghĩ không đứng đắn gì.
Ngoài ra trận đấu loại đầu tiên hôm nay vừa hay lại là trận của Nạp Lan Yên Nhiên đấu với Hoàng Hắc Lâm.
Hai người chậm rãi vào vị trí chiến đấu, trọng tài khẽ phất cờ, trận đấu mở đầu ngày hôm nay được bắt đầu.
Nạp Lan Yên Nhiên mặc một thân y phục trắng như tuyết cộng thêm mái tóc và làn da trắng đặc trưng của Nạp Lan gia tộc, khiến nàng như là Băng Tuyết Nữ Thần đang đứng sừng sững trên lôi đài.
Ở phía lôi đài còn lại đang đứng một thanh niên mặc áo màu chàm, mái tóc đen dài, gương mặt tuấn tú lạnh nhạt có chút bất cần đời.
Hai ngươi cứ như vậy đứng nhìn nhau suốt mấy phút đồng hồ, không khí ngày càng ngưng trọng, mọi người ở trên khán đài cũng im phăng phắc không một tiếng ồn.
Bỗng Nạp Lan Yên Nhiên giậm mạnh chân xuống mặt đất, từ chỗ nàng lan ra hết một nữa sàn đá của lôi đài bị hóa thành băng tuyết.
Hoàng Hắc Lâm vẫn như cũ một mực lạnh nhạt nhưng đôi chân lại lướt đi trên mặt băng như không hề gặp chút ảnh hưởng nào. Hắn lắc nhẹ tay, trong tay lại có thêm một thanh trường cung làm bằng gỗ đen, hắn không khách khí mà hướng Nạp Lan Yên Nhiên bắn ra ba mũi tên làm bằng Linh Lực.
Tốc độ của mũi tên quá nhanh dù nàng muốn tránh cũng không kịp, nên nàng gọi ra một cái Băng Tường dày cứng hoàn hảo chặn được hết các mũi tên của Hoàng Hắc Lâm. Nạp Lan Yên Nhiên lại bắt quyết tụng niệm pháp chú, một lát sau theo đống băng tuyết ở xung quanh hình thành năm con sói lớn đuổi theo Hoàng Hắc Lâm.
Hoàng Hắc Lâm cũng không hề gấp rút, hắn nhẹ nhàng tung người nhảy lùi về sau đồng thời lại bắn ra ba mũi tên Linh Lực chuẩn xác ghim vào đầu ba con sói khiến bọn chúng trở lại thành tuyết trắng.
Hữu Tình nhìn chiến trận ở dưới mà vừa uống trà vừa lắc đầu.
"Xui cho Hoàng Hắc Lâm gặp cái b·ạo l·ực nữ. Hắn muốn thảm rồi."
Hoàng Hắc Lâm vốn cho rằng Nạp Lan Yên Nhiên sẽ cố thủ sau Băng Tường rồi niệm chú ngữ t·ấn c·ông hắn từ xa. Nhưng hắn đã lầm, một bóng hình màu trắng mặc giáp bao phủ toàn thân trực tiếp tông thẳng ra khỏi Băng Tường rồi lao tới chỗ hắn như tên bắn, nàng xách theo một cái Băng Trùy cực lớn đầy gai nhọn nhìn rất có sức uy h·iếp.
Hoàng Hắc Lâm thấy vậy liền hoảng, hắn quay đầu bỏ chạy. Khi tức của bộ giáp kia qua hung hãn hắn không dám đối mặt trực tiếp.
Tuy nhiên lôi đài có giới hạn của nó, hắn đã bị đuổi tới rìa lôi đài. Bất đắc dĩ hắn liền hét to:
"Ta nhận thua!!!"
Nạp Lan Yên Nhiên vẫn cầm theo cái Băng Trùy đuổi ngay tới sau lưng hắn, nếu hắn không kịp nhận thua rất có thể b·ị đ·ánh rất thảm.
Thấy Hoàng Hắc Lâm đã nhận thua Nạp Lan Yên Nhiên liền giải trừ Băng Giáp hiện ra cơ thể mềm mại cùng bộ váy trắng như tuyết, nàng khẽ nhún người chào Hoàng Hắc Lâm rồi ung dung đi xuống lôi đài. Bỏ lại Hoàng Hắc Lâm ngơ ngác nhìn theo bóng lưng nàng, như thể vẫn chưa hình dung được con quái vật mang theo Băng Trùy rượt theo hắn vừa nãy chính là nàng.
Hữu Tình lúc này cũng chỉ có thể phun ra hai chữ: "Đặc sắc!!!"
Nhưng bây giờ nàng mới để ý các nữ đệ tử ưu tú hiện nay của Quang Minh Học Viện dường như rất ưa thích dùng cận thân cứng đối cứng như Miêu Bất Hối, Triệu Phi Yến và cả Nạp Lan Yên Nhiên nữa. Thanh Khâu Mộ Uyển vẫn chưa ra sân nên vẫn chưa được thấy nàng xuất thủ nhưng nàng thuộc Thanh Khâu gia tộc có huyết mạch của Cửu Vĩ Hồ, trừ khả năng mị hoặc thì khả năng chiến đấu cận thân của nàng chắc cũng không quá tệ. Có vẻ như giới nữ lưu ngày càng không hề kém so với nam nhân.
Sau lưng Hữu Tình vang lên vô số tiếng bàn tán xôn xao từ các lão sư và các trưởng lão học viện. Trong đó hai vị trưởng lão của Hoàng gia vẻ mặt có chút khó coi, dù sao công tử nhà mình bị bại trận như vậy thì không có ai dễ chịu cả.
Kế tiếp cũng diễn ra thêm mười mấy trận đấu khác nhưng cũng không có gì đáng nói, tuy nhiên cũng có mấy người khá ưu tú như Cát Bôn từ Tự Nhiên Thần Điện, hắn có thể dùng pháp thuật triệu hồi ra mấy con sủng thú cấp 1, rồi u Dương Phi Phong của Đường Môn chuyên dùng ám khí và cơ quan hay Hàn Phi Long của Hàn gia có bộ đấu kỹ gọi là Tróc Cước chuyên sử dụng chân có uy lực khá mạnh và đẹp mắt,... Nhưng mãi đến khi một thiếu niên toàn thân mặc đồ đen cực kỳ anh tuấn luôn nở một nụ cười tà dị lên sàn lôi đài thì Hữu Tình mới bắt đầu nghiêm túc quan sát.
"Vòng đấu loại thứ mười bảy của ngày hôm nay. Bái Nhĩ Ngã Lạp đối chiến Đông Phương Tiếu. Bắt đầu!"