Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗
Chân Võ Đại Lục
Unknown
Chương 55: S·ú·n·g ?
Chương 55: S·ú·n·g ?
Lúc này ở Cơ Giáp Chiến Trường.
Lưỡi dao thép trong tay hai bộ cơ giáp liên tục v·a c·hạm vào nhau tạo ra vô số tia lửa.
Mặc dù vẫn có độ trễ nhất định nhưng hai bên ra đòn dứt khoác và rõ ràng, ngươi tiến thì ta lui, ngươi đánh thì ta đỡ. Không khác gì đánh nhau cận thân cả.
Bỗng một trong hai bộ cơ giáp rút từ trong thân ra một vật dài đen thui, ở miệng đồ vật đó được khoan một lỗ đen ngòm đầy sát khí.
"Đó là vật gì?" - Miêu Bất Hối lẩm bẩm.
Hữu Tình nghe vậy liền khẽ mỉm cười thầm. Một lát nữa ngươi sẽ biết.
~ Đùng ~ Đoàng ~
Hai tiếng nổ vang lên. Dù bộ cơ giáp màu xanh đã cố gắng né tránh nhưng vẫn bị bắn trúng một khớp tay quan trọng, khiến một tay của nó tạm thời bị liệt.
"Ám khí sao?" - Miêu Bất Hối lại lẩm bẩm.
Hữu Tình: Cũng có thể gọi là ám khí đó. Cơ mà vật này sẽ làm thay đổi cách mà cả thế giới này vận hành.
Mọi người trong khán đài cũng bắt đầu xôn xao.
"Vật vừa rồi là gì? Ma pháp pháo à? "
"Nhưng ta không hề cảm nhận thấy bất cứ dao động ma pháp nào cả?"
"Uy lực cũng rất lớn nha. Nếu không phải sàn đấu có ma pháp trận bảo vệ, chúng ta bị bắn trúng liền thảm rồi."
"..."
Bộ cơ giáp màu xanh dù bị liệt một tay nhưng vẫn không có ý định từ bỏ. Nó vẫn lao tới trước mặt đối thủ như tên bắn. Lần này nó có vẻ đã học khôn, cố gắng di chuyển hạ thấp người, đồng thời che chắn những bộ phận quan trọng trên cơ thể.
~ Đùng ~ Đoàng ~
Một lần nữa hai tiếng nổ lại vang lên, hai viên đ·ạ·n bay ra ra và găm chuẩn xác vào người bộ cơ giáp màu xanh. Tuy nhiên nó chỉ găm vào bộ giáp ngoài cơ thể không hề làm chậm tốc độ lao tới của nó.
Ngay khi vào phạm vi cận chiến, bộ cơ giáp xanh ngay lập tức nắm chặt lấy tay cầm vật thể mà nó gọi tạm thời gọi là "tiểu ma pháp pháo". Sau đó nó lại nhảy lên dùng chân kẹp lấy bả vai của bộ cơ giáp đỏ, khẽ vặn người, một tay của bộ cơ giáp đỏ liền đứt lìa.
Tiếng reo hò nhiệt liệt rung động cả đấu trường.
Nhưng khi mọi người tưởng vậy là xong, thì bộ giáp đỏ đã dùng một tay còn lại cầm một vật tương tự đưa trước mặt của bộ cơ giáp xanh.
~ Đùng ~ Đoàng ~
Lại hai tiếng nổ vang lên. Đầu bộ cơ giáp xanh liền bị bắn bay xuống đất, việc này đồng nghĩa mất đi sức chiến đấu.
Trọng tài thấy vậy liền tuyên bố: "Lý Hạo Nhiên thắng!"
Lạch cạch, lạch cạch. Từ khung thân của hai bộ cơ giáp tách ra, hai người đang ở bên trong cũng bước ra ngoài.
Nhưng có vẻ người bước ra từ bộ cơ giáp xanh không quá hài lòng với kết quả của trận đấu.
"Lý Hạo Nhiên ngươi gian lận. Ngươi mang ma pháp pháo vào đấu loại."
Lý Hạo Nhiên là một chàng trai kinh điển kiểu Tây Phương. Mái tóc dài vàng óng, mắt xanh, mũi cao cơ bắp toàn thân săn chắc. Còn người vừa lên tiếng là Lâm Chí Trung, ngược lại có vẻ khá bình thường tóc đen, mắt đen, cơ thể cũng rất rắn rỏi.
Lý Hạo Nhiên nhún nhún vai:
"Vật đó không phải ma pháp pháo. Trước khi thi đấu các vị trọng tài đã kiểm tra qua rồi. Không tin ngươi cứ việc hỏi họ."
Lâm Chí Trung liền hướng mắt về phía trọng tài.
Vị trọng tài liền khẽ gật đầu.
Lâm Chí Trung liền trầm mặc.
"Ngươi có thể đưa ta xem vật đó được không?"
Lý Hạo Nhiên liền hào sảng đáp:
"Được chứ, cùng là đồng môn Khoa Kỹ với nhau, chia sẻ chính là yếu tố cần thiết nhất để chúng ta phát triển."
Nói rồi Lý Hạo Nhiên liền tháo "vật đó" ra khỏi bộ cơ giáp đưa cho Lâm Chí Trung xem thử.
"Vật đó" khá lớn vì được thiết kế cho cơ giáp cầm, nhưng nhiêu đó trọng lượng đối với hắn không hề gọi là nặng một chút nào.
Lâm Chí Trung cầm lên xem xét.
"Kỳ lạ. Ta không hề tìm thấy bất cứ lõi ma pháp nào, cũng không hề có ma pháp trận văn, hay bất cứ thứ gì tương tự."
Lý Hạo Nhiên liền mỉm cười:
"Đương nhiên rồi. Chẳng phải ta đã bảo rằng đây không phải là ma pháp pháo rồi sao?"
"Chứ thứ này được gọi là gì ?"
"Vật này theo lời Thánh Nữ Điện hạ được gọi là S·ú·n·g."
"S·ú·n·g? Mà khoan ngươi nói Thánh Nữ Điện Hạ?"
"Đúng vậy, vật này do ngài ấy sáng tạo ra. Sau đó đưa bản vẽ cho Bộ Trưởng Bộ Khoa Kỹ là cha ta chế tạo, ta cũng được lệnh từ Thánh Nữ Điện Hạ để hôm nay sử dụng thử s·ú·n·g này."
Lâm Chí Trung liền nhìn về thân ảnh thần thánh tinh khiết đang ngồi ở trên bục cao kia, trong mắt là vô tận sùng bái và ngưỡng mộ.
"Ra là vật của Thánh Nữ Điện Hạ. Ta thua không oan mà."
Lý Hạo Nhiên liền vỗ vỗ vai hắn cười nói:
"Nếu thích thì lát nữa ngươi đến xưởng của cha ta. Rồi hai chúng ta cùng nghiên cứu."
"Được, một lát ta liền tới. Ta thật muốn chiêm ngưỡng tuyệt tác của Thánh Nữ Điện Hạ."
Hai người nói chuyện với nhau một hồi, rồi lại hướng Hữu Tình cung kính hành lễ.
Hữu Tình cũng khẽ gật đầu, đồng ý cho họ lui xuống.
Trong khi sân đấu đang được dọn dẹp Hữu Tình liền hỏi:
"Ngươi thấy sao hả Miêu Bất Hối?"
Miêu Bất Hối bất đắc dĩ cười đáp:
"Thưa Thánh Nữ Điện Hạ, cơ giáp chiến thật khiến cho người xem cảm thấy nhiệt huyết. Nhưng thuộc hạ vẫn thích dùng sức mạnh của bản thân hơn. Ngoài ra mấy vật máy móc linh tinh như thế này không thích hợp cho nữ hài tử một chút nào."
Hữu Tình vẫn điềm tĩnh nói:
"Đi thôi, ta dẫn ngươi đi xem cách mà ta đang thay đổi cái thế giới này bằng Khoa Kỹ."