Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 28

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 28


Hứa Nam Tri c*̛ời c*̛ời không nói lời nào, không bí mật nói với ba Hứa, dù sao thời gian nghỉ phép là vô tận.

c*̃ng không biết cô nhìn gì mà mê mẩn vậy.

Tạ Lộ ngày đó c*̛ời rộ lên làm người ta có cảm giác ấm áp lại nho nhã, một chút c*̃ng không nhìn ra sẽ là người con trai làm ra loại chuyện như này.

Không kịp suy nghĩ, Trì Uyên lập tức gạt qua.

BẠN CŨNG SẼ THÍCH

"Những lời chia tay này, không tới lượt anh nói."

Trì Uyên nói chuyện xong với mấy nhà đầu tư, lại ở hàng ghế trước một lúc, đến khi ánh sáng trong phòng chiếu mờ tối mới lần mò ngồi xuống ghế trống bên cạnh Văn Tưởng.

Lúc đi học, Văn Tưởng thích Tống Lâm, Hứa Nam Tri thích Quý Hoài An. Hai cô còn xém nghỉ chơi với nhau vì chuyện bình chọn trên bảng xếp hạng.

Tạ Lộ và Hứa Nam Tri đứng đối diện nhau, mà bên cạnh Tạ Lộ còn có một cô gái nữa, so với Hứa Nam Tri cao gầy xinh đẹp thì cô ta có vẻ nhỏ nhắn.

Bạn nam nói "cảm ơn", trước khi đi, đưa chai nước về phía Hứa Nam Tri, "Chị ơi, em tên Tạ Lộ, chị nhớ nha, chúng ta còn có thể gặp lại."

"......."

Ban đêm yên tĩnh, tiếng gió nghe vô c*̀ng rõ ràng.

Văn Tưởng lười cãi cọ với anh, thu hồi tầm mắt nhìn lên màn hình.

Những lời này như cây đao đâm mạnh vào lòng Hứa Nam Tri.

"Nói là nói vậy thôi." Ánh mắt Trì Uyên thoáng nhìn qua bóng dáng Hứa Nam Tri, thu lại lời nói gốc, "Bữa tiệc buổi tối thật sự không đi? Không phải cô thích Tống Lâm sao?"

"Vậy sau đó Tạ Lộ có đi tìm cậu không?"

Văn Tưởng nhìn cô ấy cố gắng kiểm soát bản thân, ngón tay siết chặt điện thoại đến trắng bệch, nhìn cô ấy giơ tay lau nước mắt lại nghe thấy giọng cô ấy run run, "Tạ Lộ, anh ở trường đợi tôi, tôi tới tìm anh."

Hứa Nam Tri hơi ngạc nhiên, lấy kẹo que ra khỏi miệng, ngón tay chỉ về phía trước, "Nó kia."

"Trì Uyên nói tớ đợi anh ấy."

Trì Uyên nhíu màu, "Biết cô ấy đi đâu tìm người không?"

Sau khi đợi Văn Tưởng đi vào, Trì Uyên ở dưới lầu một lát, tầng trệt rất cao, anh không rõ Văn Tưởng sẽ đi lên tầng nào.

......

Trên đường đi đến trường học, Văn Tưởng gọi mấy cuộc cho Hứa Nam Tri nhưng đều không có người nghe mà tự động c*́p máy.

Văn Tưởng thật không ngờ Tạ Lộ ngoài bỉ ổi vô sỉ ra còn nhu nhược hèn nhát.

"........."

Hứa Nam Tri nhìn màn hình, "Không gặp, có gì tốt mà gặp."

Năm Tháng Ấp Ủ Tình Nồng

Đại học Kiến trúc có hai cơ sở, cơ sở mới ở khu kỹ thuật Cao Tân, cơ sở c*̃ nằm trên con đường c*̉a thành phố được bao quanh bởi những toà nhà cao tầng.

Văn Tưởng: "......."

Ánh mắt c*̉a Hứa Nam Tri chuyển từ màn hình đến mặt cô, c*̛ời như không c*̛ời, "Tớ c*̃ng là người trong ngành, ba tớ ồn ào lớn như vậy, cậu cảm thấy tớ không biết được không?"

Lúc Văn Tưởng nghe thấy tin tức này đã là chuyện c*̉a cuối tuần sau. Cô và Hứa Nam Tri nghỉ ngơi ở nhà, rảnh rỗi đến nhàm chán tìm bộ phim điện ảnh g·i·ế·t thời gian.

Trì Uyên nâng tay chống thái dương, cong môi, "Lần trước nhìn thấy bức ảnh có chữ ký c*̉a anh ta trên giá sách ở nhà cô."

Kết quả đến nơi mới biết, nói là công chiếu nội bộ nhưng trước khi phim bắt đầu còn có nghi thức đi thảm đỏ, lui tới đều là những người nổi tiếng trong giới.

Văn Tưởng xem xong, nói tiếng "cảm ơn", cất điện thoại rồi ngẩng đầu nhìn Hứa Nam Tri ngồi bên cạnh, muốn nói lại thôi.

15.4K838

"Nghi ngờ ly kỳ quyền mưu báo thù luân lý gia đình." Văn Tưởng giơ ngón tay đếm nhãn trên vé xem phim, giương mắt nhìn Hứa Nam Tri, đôi mắt long lanh, "Cậu muốn cái gì đều có cái đó."

Cô cầm điện thoại, vẻ mặt lo lắng.

Hôm nay anh ăn mặc thống nhất, từ trên xuống dưới đều là màu đen, những đường vân tối trên chiếc áo sơmi vô c*̀ng rõ ràng dưới ánh mặt trời.

Trì Uyên rất nhanh đã đi qua.

Mỗ mỗ nói: là thần tiên đáng c·h·ế·t nghìn đao nào đã đem ta đến cái nơi quỷ quái này? Còn mang đến một lão công "Diêm La mặt lạnh" này cho ta! Cô nương ta còn ch...

.......

Nhưng——

"Được."

Trì Uyên cách ba bốn phút trả lời tin nhắn c*̉a cô.

Trì Uyên khẽ híp mắt, không nghĩ tiếp nữa. Anh nghiêng đầu nhìn Văn Tưởng, giọng nói dịu dàng, "Bây giờ muốn đi đâu?"

Trong lúc đợi đèn đỏ, Trì Uyên buông ngón tay ra, nghiêng đầu nhìn cô một cái, giọng nói ôn hoà an ủi, "Đừng lo, Hứa Nam Trì không giống người sẽ làm ra chuyện ngốc đâu."

Văn Tưởng dường như nghe thấy láng máng tên mình nên ngẩng đầu lên nhìn, đang định nghe kỹ thì anh đã c*́p máy, xoay người kéo c*̛̉a xe ra một lần nữa rồi ngồi vào.

"Là tôi, muốn chia tay với anh."

Không yêu chính là không yêu, cô ấy không làm ra chuyện sau khi chia tay còn ở sau lưng đâm một nhát dao.

Tên gốc: 《30 hãy gả》 Thể loại: Nguyên sang, Ngôn tình, Hiện đại, HE, Tình cảm, Gương vỡ lại lành, Thị giác nữ chủ Số chương: 37 chương Raw: wiki, 书宝网 Edit: Anh Ngày...

Đến giữa trưa, hai người chọn tiệm có món ăn Quảng Đông gần đó, gọi vài món bình thường thích ăn, vừa ăn vừa nói chuyện, bầu không khí thoải mái.

Trì Uyên c*̃ng không hỏi nhiều nữa, chờ đèn đỏ thành đèn xanh, tốc độ xe lại quay về như lúc nãy, xe chạy băng qua quảng trường náo nhiệt.

Nơi đó là một nửa sinh viên năm nhất ở, một nửa là các đàn anh học tiến sĩ.

Trì Uyên nghe thấy tiếng bèn dịch qua bên cạnh một bước, chờ xe chạy qua, anh giơ tay gãi tóc rồi quay người đi ra ngoài.

Trì Uyên khẽ c*̛ời một tiếng, đoạn phỏng vấn vừa mới kết thúc, có mấy giây im lặng trước khi vào phim chính, mặc dù tiếng c*̛ời khẽ nhưng Văn Tưởng ngồi gần nên nghe rất rõ ràng.

Trì Uyên nhìn cô xuống xe, đi vòng ra phía sau xe rồi đi vào cổng tiểu khu.

"Ừ."

Không có người nghe.

Nghe thấy hai cái tên này, Văn Tưởng và Hứa Nam Tri đều có cảm giác giật mình khi cách một thế hệ, đợi đến lúc nhìn thấy người mới nhớ ra, là thần tượng trước kia c*̉a hai người.

"Cái gì mà thích Tống Lâm, tôi hỏi anh chuyện đứng đắn——" Văn Tưởng ngồi bên trong nên không chú ý đến Hứa Nam Tri, đang buồn bực anh nói linh tinh thì ngẩng đầu nhìn thấy Hứa Nam Tri, nghẹn một chút, "Đúng vậy, là thích Tống——"

Tư thế ngồi c*̉a cô rất nghiêm chỉnh, không dựa người ra đằng sau, tầm mắt nhìn thẳng về phía trước, vừa nghiêm túc lại vừa tập trung tinh thần.

Lúc đi đến dưới lầu, Văn Tưởng dừng bước, nâng mắt nhìn Trì Uyên, "Có phải tôi làm sai rồi không?"

3K111

"Không chỉ có người trong đoàn làm phim." Trì Uyên c*̛ời. "Một phần khán giả ở đây, các nhà phê bình phim và những người ngồi hàng ghế đầu đều đi."

"......."

Cô ấy sống vô c*̀ng độc lập, chưa bao giờ để ý đến ánh mắt c*̉a người khác, cho dù con đường phía trước thế nào c*̃ng mình đầy thương tích nhưng chưa bao giờ nghĩ đến chuyện từ bỏ. (đọc tại Qidian-VP.com)

Văn Tưởng không biết Hứa Nam Tri gặp mặt Tạ Lộ ở đâu.

Hứa Nam Tri không phải là người nhỏ nhen.

Trì Uyên bật đèn trong xe, nhìn thấy tay cô ướt sũng nên lấy cái khăn ở ghế sau đưa cho cô, "Đưa túi chườm đá cho tôi, cô lau tay đi."

Cô thu hồi tầm mắt, rủ mắt đầy tâm sự. Trầm mặc hồi lâu mới khẽ nói một cái địa chỉ.

"Tạ Lộ." Đôi mắt Hứa Nam Tri đỏ ửng nhưng không có một chút níu kéo và thái độ hèn mọn nào, "Anh nhớ kỹ, là Hứa Nam Tri tôi không cần anh."

Nhờ phúc c*̉a ba Hứa mà lượng công việc gần đây c*̉a Hứa Nam Trị được giảm bớt, trưởng bộ phận Mỹ Kỳ nói là trước đây cắt xén quá nhiều thời gian riêng c*̉a cô ấy, bây giờ đã giác ngộ nên cho cô ấy thời gian thả lỏng.

Tốc độ xe quá nhanh làm cảnh sắc bên ngoài c*̛̉a sổ thành một đường mơ hồ.

Ngày hôm sau, Văn Tưởng và Hứa Nam Tri hiếm khi dậy sớm, đi trung tâm thương mại dạo một vòng, to to nhỏ nhỏ mua một đống đồ này nọ.

[FULL] VÂY TÍCH - TRẦM TRẦM

Một đêm bảy năm - Thiên Viễn Đại

Ngô đồng bên đường đâm chồi nảy lộc, cành lá tươi tốt đung đưa theo gió, ánh trăng rơi phác hoạ loang lổ vụn vặt từ kẽ lá.

Đằng sau có giọng nói kích động c*̉a hai nữ sinh, "Mẹ ơi!! Vậy mà có cả Tống Lâm và Quý Hoài Anh đều đến đây! Vé này mua thật đáng!!!! Chuyến này đủ tớ quay về khoe cả tháng!"

"c*̃ng phải."

Bãi đậu xe ánh sáng mờ tối, trống trải vắng vẻ.

"......"

Trì Uyên kéo dài chữ "à", khẽ c*̛ời, "Cái đó đúng thật phải chú ý nhiều hơn, đừng để thoái hoá cột sống cổ khi còn trẻ."

Văn Tưởng và Hứa Nam Tri đi loanh quanh, không những không tìm thấy c*̛̉a soát vé ở đâu mà còn được cô em gái điên cuồng nhét vài miếng sticker cổ động không biết là c*̉a minh tinh nào.

Trước khi kết thúc còn có phỏng vấn diễn viên, lúc này là thiên hạ c*̉a hai hàng ở giữa, các phóng viên mang s·ú·n·g ngắn s·ú·n·g dài lần lượt xuất hiện.

Trì Uyên nghe thấy động tĩnh cô cởi dây an toàn, anh liếc nhìn cô, tay Văn Tưởng phủ lên c*̛̉a xe, lúc quay đầu lại nhìn anh, vẻ mặt có hơi ngẩn ngơ, "Tôi đi lên trước."

Chỉ có số ít là khán giả thuần như Văn Tưởng.

[Hoàn] Chấp Niệm Tương Ngộ - Thánh Yêu (CP88...

Bãi đậu xe lại có xe chạy vào, âm thanh dừng xe ở nơi vắng vẻ yên ắng vô c*̀ng rõ ràng.

Lại qua một lúc.

Hứa Nam Tri: "Tớ hỏi thôi, cậu không cần giải thích với tớ, tớ c*̃ng có phải là đối tượng c*̉a cậu đâu, không cần thiết."

Anh nói câu này rất thiếu đòn, Văn Tưởng không khỏi nhớ đến hai bên còn hơi câu nệ lúc mới bắt đầu quen biết, lo ngại ở đây nên miễn c*̛ỡng nói: "Gần đây tôi bị đau cổ, ngồi vầy thoải mái."

Có lẽ là qua rất lâu.

Hứa Nam Tri trả lời tin nhắn xong, thấy dáng vẻ kỳ quái c*̉a cô, nhướng mày, "Có gai trên lưng ghế này sao? Xem xong bộ phim tớ chưa thấy cậu dựa vào nó lúc nào cả."

Hứa Nam Tri thần thần bí bí c*̛ời, "Không có gì."

Thời gian là ba phút trước.

Văn Tưởng mỉm c*̛ời, "Lúc trước Đường Việt Hành có cho tớ hai vé công chiếu nội bộ bộ phim điện ảnh mới c*̉a anh ta, thời gian là ngày mai, cậu đi xem với tớ không?"

Trì Uyên lại gạt qua lần nữa nhưng vẫn không có người nhận máy, anh c*̛́ng lại, sợ xảy ra chuyện gì nên vội vàng xuống xe định đi qua.

Trở lại trong xe, Trì Uyên lấy điện thoại lúc nãy rớt xuống ghế, ngón tay không cẩn thận chạm vào nút mở khoá, màn hình bật sáng, anh nhìn thấy có bốn cuộc gọi nhỡ c*̉a Văn Tưởng trên thanh thông báo. (đọc tại Qidian-VP.com)

Giây tiếp theo anh c*̃ng cởi dây an toàn ra, xuống xe đi theo, bước vài bước đã đi song song c*̀ng cô, "Đúng lúc không có chuyện gì, tuỳ tiện đi một chút."

Chương 28

Ba hàng sau là khán giả thật, nhưng thuộc tính thiên vị, hầu hết trong số đó là các trạm có quyền phát ngôn và hậu viện trong giới c*̉a các diễn viên trong đoàn phim.

Cô vợ hung dữ Tác giả: Như Quả Ngã Khả Dĩ Editor: Sam Thể loại: hiện đại, thanh mai trúc mã Độ dài: 60 chương + 2 ngoại truyện Poster: Tâm Tít Tắp Nguồn edit: khoangkhon...

"Không muốn qua lại với anh."

"Vậy cậu ở đây chờ, tớ đi bãi đậu xe lấy xe, cậu xong rồi thì gọi điện cho tớ."

"Phim điện ảnh gì vậy?" (đọc tại Qidian-VP.com)

......

Chẳng lẽ sự oán trách không thể nói ra giữa cô và Tưởng Viễn Sơn bắt nguồn từ chuyện này sao.

6.6K253

Trước khi bộ phim bắt đầu, như thường lệ sẽ phỏng vấn đạo diễn và các diễn viên, màn hình lớn rung chuyển.

Ban đêm ồn ào náo loạn, ánh đèn neon sáng xung quanh nhưng cô giống như ngăn cách với khung cảnh náo nhiệt này, bóng dáng cao gầy trông vô c*̀ng cô đơn.

——Tiểu khu Bách Duyệt đường Tân Viên.

"Có tìm."

Ví như——

Trước đó Văn Tưởng có nghe Đường Việt Hành nói là công chiếu nội bộ, chỉ cho rằng c*̃ng không khác lúc xem phim điện ảnh bình thường. Chỉ là người ít hơn, nhiều nhất là nhân viên diễn viên trong đoàn phim c*̉a anh ta, thêm nữa là những bạn bè c*̉a nhân viên trong đoàn phim c*̉a anh ta thôi.

Cô và Hứa Nam Tri đã quen nhau mười mấy năm, cho đến bây giờ có gì nói đó, không có bất c*̛́ lời nói dối nào.

Lúc này, chiếc Mercedes-Benz GLC màu đen dừng trước cổng trường Đại học Kiến trúc trong biển người qua lại, hai bóng dáng một trước một sau lần lượt xuống xe.

Có bệnh.

Cố Âm là kẻ ngoại tình với Tạ Lộ, là sinh viên khoa diễn viên Học viện Điện ảnh cách vách Đại học Kiến trúc, đúng lúc năm nay là năm tư, trước khi xảy ra chuyện đã đàm phán xong vai diễn tốt nghiệp.

Trì Uyên gật gật đầu, "Được."

Thời gian lâu nên khó tránh khỏi thành thói quen.

Chuyện đến nước này, Văn Tưởng không nỡ lòng muốn Hứa Nam Tri bị tổn thương sau khi biết được chân tướng, c*̃ng không có cách giấu diếm thay cậu ta.

Quan Hệ Nhầm Lẫn Hán Việt: Thác vị quan hệ Tác giả: Đông Ca Convert: Vespertine và Hàn Lạc Editor:Da Da_Blog Bìa: Chiêu Cáo Thiên Hạ Tình trạng convert: Đang tiến hành...

"......"

"Cô là bạn thân c*̉a cô ấy, nếu ngay cả cô c*̃ng gạt cô ấy, đó mới thật sự là làm sai."

Văn Tưởng và Hứa Nam Tri liếc nhau rồi lặng lẽ lui ra khỏi biển người.

Văn Tưởng ở đó hơn nửa năm, khoảng thời gian trước vừa mới chuyển ra ngoài, lúc chuyển nhà có gặp Tạ Lộ.

14.1K1.7K

Tạ Lộ biết chuyện đã không có đường để c*̛́u vãn được nữa, nên ở trong điện thoại thẳng thắn hết thảy sai lầm, tất cả đều được cậu ta tổng kết lại một câu.

Đó là chỗ ở c*̉a Hứa Nam Tri.

Trên mặt đường có vài hòn đá nho nhỏ, anh rảnh rỗi đến nhàm chán nên vừa đi vừa đá, bóng dáng càng lúc càng xa, mãi cho đến khi hoà vào màn đêm.

Trước khi đi, Văn Tưởng gửi tin nhắn Wechat cho Trì Uyên đã rời đi c*̀ng với diễn viên, nói cho anh biết mình về trước.

Văn Tưởng ngạc nhiên, "Đoàn phim bọn họ ăn cơm, tôi đi làm gì?"

Trì Uyên híp mắt, khẽ mím môi, giọng điệu nghiêm túc kiên định, "Không, loại chuyện này giấu càng lâu ngược lại càng khiến cho tổn thương c*̉a cô ấy càng sâu."

Văn Tưởng và Hứa Nam Tri không đi bữa tiệc, đang định đến Vạn Đạt gần đó để ăn tối rồi tiện đường về nhà.

Có phải đã từng làm loại chuyện như này không.

Văn Tưởng dừng bước, Hứa Nam Tri quay đầu lại nhìn cô, "Sao vậy?"

.....

Văn Tưởng c*̛̣c khổ, giơ giơ cánh tay quyết định không nói lời nào.

7.5K498

Lúc nói chuyện, Hứa Nam Tri đi qua trước mặt hai người để trở lại chỗ ngồi, thình lình hỏi một tiếng, "Anh ta đi qua nhà cậu?"

Trì Uyên lúc này đột nhiên ý thức được, có thể ở một thời gian nào đó trong quá khứ, cô c*̃ng phải đối mắt loại chuyện như này.

Cô quay đầu, có hơi khó hiểu, "c*̛ời cái gì?"

Ba c*̉a cô, Tưởng Viễn Sơn.

Tin tức là do Trì Uyên gửi cho cô.

Nói xong, ánh mắt Trì Uyên rơi xuống trên người Văn Tưởng, "Đi thôi, đi vào trước."

Đợi đến năm hai mỗi người đều chuyển đến cơ sở mới, đến rồi đi, chứng kiến năm tháng c*̉a biết bao người.

Hứa Nam Tri nhớ kỹ.

Những lời nói đó c*̉a Văn Tưởng anh nghe thấy không chỉ như là trách mắng, mà trong đó dường như còn cất giấu quá khứ mà cô đã trải qua.

Văn Tưởng theo dòng người đến cổng rạp chiếu phim tìm chỗ trống đứng, xung quanh người đến người đi, phía trước vẫn là những bạn fan nhỏ kia, vây quanh để trao đổi chia sẻ những tấm ảnh đã chụp trước đó với nhau, bây giờ vẫn còn chưa đi để xem có thể chụp thêm vài tấm nữa không.

Tháng năm Khê Thành đã sắp vào hạ, nhiệt độ lúc chạng vạng vẫn rất cao như trước, Văn Tưởng đứng một hồi cảm thấy có hơi nóng.

Sáu năm trước.

c*́p máy, Văn Tưởng ngẩng đầu chạm ánh mắt c*̉a Hứa Nam Tri, không hiểu sao lại chột dạ, đè nhịp tim đột nhiên đập nhanh lại, hỏi, "Sao vậy?"

Khán giả mấy hàng ghế sau còn không thể đi ra được.

Trì Uyên c*̛ời trêu chọc, "Giống như học sinh tiểu học vậy."

Văn Tưởng là chạy qua nên hơi thở không ổn định, hoãn lại hơi thở mới có thể nói chuyện, "Nam Tri lái xe đi tìm Tạ Lộ rồi, cô ấy có hơi kích động, tôi sợ cô ấy xảy ra chuyện gì."

Cô ngược lại không hề hay biết, hai tay đan vào nhau, những viên đá c*̛́ng lạnh sắp bị tan chảy bởi lực c*̉a cô.

Nếu Trì tổng c*̉a chúng ta không có hào quang nam chính, có lẽ đã nhận bữa trưa c*̉a mình rồi:D

Bây giờ địa vị c*̉a Đường Việt Hành được xếp ở đó, người trong giới không chỉ là thân phận bên ngoài mà nhiều hơn hết là lực lượng tư bản sau bọn họ.

——Ở c*̛̉a đợi tôi một chút.

Cô vợ hung dữ - Như Quả Ngã Khả Dĩ

Nửa tiếng trước, lúc Văn Tưởng quay về nhà Hứa Nam Tri, phát hiện Tạ Lộ không chỉ không thẳng thắn chuyện ngoại tình c*̉a mình với Hứa Nam Tri, thậm chí lúc Hứa Nam Tri gửi Wechat cho cậu ta, dặn cậu ta uống rượu xong về trường học nhớ pha nước mật ong, lại còn như không có chuyện gì mà trả lời một chữ "được."

Trong tay Văn Tưởng c*̃ng có mấy tấm, nghe vậy mới đưa hết cho Hứa Nam Tri, "Đáng yêu vậy cậu giữ hết nha."

Lúc này ở dưới lầu ký túc xá.

Nhưng Hứa Nam Tri nào thèm để ý, cô ấy sống hơn hai mươi năm, vì lý tưởng vì học hành mà tự nguyện từ bỏ tư cách kế thừa gia nghiệp, vì tình yêu suýt nữa phải mất nửa cái mạng.

"......." Văn Tưởng lẩm bẩm, "Đó đã là nhiều năm trước rồi."

Năm nay Tạ Lộ vừa mới học lên tiến sĩ, theo sự sắp xếp c*̉a nhà trường học ở cơ sở c*̃.

13.9K727

Bộ phim chiếu cả hai tiếng rưỡi, quả thật nghi ngờ ly kỳ quyền mưu báo thù gia đình luân lý có đủ, Văn Tưởng c*̃ng thật sự giữ nguyên tư thế ngồi như vậy.

Bây giờ, mộng lớn tỉnh giấc, cuối c*̀ng thành công dã tràng.

Nhưng ba mẹ Hứa không như vậy, mặc dù trong mắt Hứa Nam Tri bọn họ làm rất nhiều chuyện sai nhưng chung quy cô vẫn là con gái nhà họ Hứa.

✨ Tác giả: Thập Thanh Yểu ✨ Thể loại: Nguyên sang, ngôn tình, hiện đại, HE, tình cảm, gương vỡ lại lành, vườn trường, thị giác nữ chủ. ✨ Số chương: 10 ✨ Nguồn convert: W...

Trì Uyên nghiêng đầu nhìn Văn Tưởng.

Trì Uyên sát lại cô mang theo mùi hương gỗ thoang thoảng, "c*̃ng chẳng phải trường hợp chính thức gì, chẳng lẽ cô định ngồi như vậy mãi sao?"

Chỉ mong lần này cô không quyết định sai nữa.

Trì Uyên nhét tay vào túi, trên mặt không có biểu cảm gì, "Ảnh ký tên c*̉a Tống Lâm."

Lúc đứng ở vườn trường mới cảm thấy Đại học Kiến trúc lúc này như một cái mê cung không có lối ra, khiến người ta hoa mắt không phân rõ phương hướng.

Tạ Lộ ở Lệ Hoa Uyển.

"......."

Văn Tưởng "ừ" một tiếng, "Buổi sáng đi dạo một vòng bên trung tâm thương mại, mua ít đồ này nọ, lái xe tiện hơn."

"Không đi đâu." Văn Tưởng xoa xoa cái cổ, "Chẳng quen ai, ngồi ăn cơm c*̀ng nhau rất lúng túng.

Tên truyện: Chấp Niệm Tương Ngộ Tác giả: Thánh Yêu Nhân vật chính: Hạ Chấp Ngộ x Tống Tương Niệm Thể loại: hiện đại - ngôn tình Tình trạng: hoàn __ Văn án Tống Tương Ni...

Qua một lúc, anh lại hỏi, "Hôm nay hai người lái xe sao?"

Mới vừa đến cổng tiểu khu, đúng lúc đụng Văn Tưởng đi ra, Trì Uyên bước nhanh qua, "Sao vậy, xảy ra chuyện gì?"

Cô ấy không kể khổ c*̃ng không đau đớn trách mắng, chỉ là bình tĩnh tự thuật xong sự thật, "Con và Tạ Lộ chia tay rồi, lễ c*̛ới không cần chuẩn bị nữa."

Đến cuối tuần, Hứa Nam Tri trở về nhà một chuyến, nói với ba mẹ mình một tiếng về chuyện c*̉a mình và Tạ Lộ.

"Ấy?" Cô phản ứng lại, "Sao anh lại biết tôi thích Tống Lâm?"

Người khác nhìn vào, ngược lại cho rằng Hứa Nam Tri là người cố tình gây sự.

Đến cổng tiểu khu, Văn Tưởng ngồi trong xe không nhúc nhích, Trì Uyên nhìn cô một cái c*̃ng không giục, chỉ là mở c*̛̉a sổ xe để cho gió đêm thổi vào.

Văn Tưởng định giải thích, "Lúc trước——"

[HOÀN] Dưới biển có Sao không?

Văn Tưởng thấy cô ấy c*̃ng thực sự buông xuống nên thở một hơi nhẹ nhõm, lại gần cô ấy, nhướng mày, "Ngày mai cậu có rảnh không?"

Hứa Nam Tri đứng dậy đi vào nhà vệ sinh dưới sự chỉ dẫn c*̉a nhân viên làm việc.

Sau khi ngồi xuống, Trì Uyên được Đường Việt Hành giới thiệu mấy người.

Sau hôm đó, Văn Tưởng lại chuyển đến chỗ c*̉a Hứa Nam Tri, mà cuộc sống c*̉a Hứa Nam Tri vẫn cuối tuần tăng ca đi sớm về trễ như trước, giống như hết thảy đều không có chuyện gì.

Văn Tưởng im lặng, ngẩng đầu nhìn toà nhà dân c*̛ trước mặt, đuôi mắt ướt đỏ. Cuối c*̀ng, cô nhẹ nhàng buông tiếng thở dài, "Chỉ mong vậy."

Vào tháng chín, khi tiếng ve kêu râm ran, Hứa Nam Tri vì bên khoa sắp xếp nên bị kéo đến chào đón tân sinh viên, dưới cái nắng gay gắt cuối hè bị một nam sinh vỗ vỗ vào bả vai.

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Đây là sự thật thế giới, chỉ cần bạn có quyền có tiền, gần như không gì không làm được.

Văn Tưởng "ừ" một tiếng, "Tôi biết."

Hứa Nam Tri rõ ràng không nhìn cô nhưng lại giống như biết cô muốn nói gì, trên mặt hầu như không có biểu cảm gì, "Muốn nói chuyện c*̉a tớ với Tạ Lộ?"

Giống Tưởng Viễn Sơn c*̉a khi đó như đúc.

Cô ấy quay đầu lại.

Trì Uyên ngồi dựa vào lưng ghế bên cạnh, c*̛ời đến mức bả vai run lên, không dừng lại được.

Đợi đến lúc kết thúc, sau lưng đã c*̛́ng đờ, động một chút là đau ê ẩm.

Trì Uyên nhận cuộc gọi ngắn ngủi, sau khi kết thúc anh đi đến bên cạnh Văn Tưởng, khẽ ôm bả vai cô, "Đi thôi, Hứa Nam Tri ở dưới lầu ký túc xá c*̉a cậu ta."

Chờ anh quay lại trong xe, Văn Tưởng đã gấp khăn đã dùng xong thành hình vuông đặt giữa hai chân, chỉ là vẫn yên lặng không nói như c*̃.

Hơn mười phút sau, phỏng vấn kết thúc, nhân viên trong phòng chiếu bắt đầu tản ra, đạo diễn và diễn viên ở hàng trước đi ra từ c*̛̉a bên trái, còn tất cả đều đi về phía bên phải.

Nhìn dáng vẻ này c*̉a cô, Trì Uyên c*̃ng không hỏi nhiều, một màn trên lầu lúc đó giống như thước phim chiếu không ngừng trong đầu anh.

Lúc cách thời gian mở màn phim hơn hai mươi phút, Văn Tưởng vẫn chưa tìm thấy c*̛̉a soát vé thì nhận được điện thoại c*̉a Trì Uyên.

"......" Văn Tưởng nhắm mắt lại, "Cậu biết rồi?"

Đi đến chỗ ít người, Hứa Nam Tri mở sticker trong tay ra, lúc nhìn thấy nhân vật hoạt hình trên đó liền c*̛ời một tiếng, "Còn rất đáng yêu."

Tác giả có lời muốn nói:

"Có, sao vậy?"

Ngoài rạp chiếu phim đâu đâu c*̃ng là fan tiếp ứng c*̉a các nhà, biển người đông nghịt.

Phim rõ ràng còn chưa có chiếu.

Văn Tưởng ngồi trong xe, trong tay cầm túi chườm đá, một giọt nước rơi xuống quần jean xanh nhạt từ kẽ hở các ngón tay, đọng thành vết.

Hứa Nam Tri ở trong toà nhà trong c*̀ng c*̛̉a tiểu khu.

Văn Tưởng nhận lấy, thuận miệng hỏi, "Này là gì vậy?"

Văn Tưởng c*̃ng ngẩng đầu nhìn anh, ánh mắt vẫn đỏ như c*̃, sự tức giận và thất vọng lúc này hết thảy đã biến mắt, trong mắt giờ đây chỉ còn lại vẻ mệt mỏi không biết làm sao.

Bây giờ đã lớn, lại nhớ về những chuyện đó khó tránh khỏi cảm thấy thật ấu trĩ.

Đây là thói quen nghề nghiệp c*̉a Văn Tưởng, bình thường họp ở bệnh viện, các lãnh đạo đều ngồi nghiêm chỉnh, nghe một buổi toạ đàm còn có người bắt bạn ngồi như vậy.

Phim điện ảnh bắt đầu lúc 2 giờ chiều, địa điểm là rạp chiếu phim Tân Sách trong trung tâm thành phố.

Ba Hứa tìm người điều tra rõ chuyện Hứa Nam Tri và Tạ Lộ chia tay, tung tin chuyện Tạ Lộ ngoại tình cho toàn trường biết.

Vây Tích Tác giả:Trầm Trầm Số chương:23 chương Nguồn: Vespertine Edit:Ninh Hinh Thể loại: Ngôn tình hiện đại, Duyên trời tác hợp, 1v1,Ngược Ngày đổ móng 10/10 Ngày hoàn...

Cô và Hứa Nam Tri đã không còn ở trong giới hâm mộ nhiều năm rồi, c*̃ng đã lâu không chơi như này nên chỉ cầm sticker quay đi, không ngờ đối diện lại tưởng cô chê ít, c*̛ời tủm tỉm giải thích với cô, "Chị ơi, đây là món quà nhỏ do trạm c*̉a chúng em in ra, đã phát hết rồi ạ."

Trì Uyên đứng bên ngoài xe nhận điện thoại, tiếng nói chuyện đứt quãng truyền vào.

Đương nhiên Hứa Nam Tri hiểu rõ Văn Tưởng không phải là loại người lấy chuyện này ra đùa giỡn, sau khi nghe cô nói xong, cô ấy không nói gì mà gọi điện cho Tạ Lộ ngay.

Chung quanh đều là fan mắt sắc tai nhọn, giọng anh lại không thấp, vừa dứt lời Văn Tưởng liền cảm thấy bản thân trở thành tiêu điểm.

3.1K233

Tưởng Tưởng: emmmmmmmmm+

Anh nhận lấy túi chườm đá, xuống xe vứt vào thùng rác bên cạnh.

"Vậy cậu——"

Cảnh vật ngoài xe hoa lệ lộng lẫy nhưng Văn Tưởng lại chẳng hề đoái hoài, trong lòng cô hỗn loạn rối ren. Gương mặt ẩn nhẫn không biện giải c*̉a Tưởng Viễn Sơn và Tạ Lộ thỉnh thoảng đan xen trong đầu cô, trong phút chốc khiến người ta không phân rõ được đó rốt cuộc là quá khứ hay hiện tại.

Bên trong phòng chiếu phim còn yên tĩnh hơn nhiều so với bên ngoài, chỗ ngồi c*̃ng được phía đoàn phim sắp xếp xong, ba hàng trước là các nhân vật lớn trong giới.

Lần này Trì Uyên qua đây c*̃ng không phải tất cả là vì cổ vũ Đường Việt Hành, một phần trong đó c*̃ng là để lộ mặt ở đây.

[Edit | H Văn] Quan Hệ Nhầm Lẫn - Đông Ca

——Nam Tri, xin lỗi, chuyện này là anh không xứng với em, chúng ta chia tay đi.

Tu thân như ngọc, mặt mày anh tuấn.

Từ đó về sau chính là sáu năm.

Hai hàng giữa là các nhà phê bình phim cấp cao đang hoạt động ở các trang mạng lớn, những người nổi tiếng trên Weibo c*̀ng một số tạp chí,và phóng viên đủ tiêu chuẩn được đặt tên theo các trang web video lớn.

- -

"Ồ." (đọc tại Qidian-VP.com)

"Đại học Kiến trúc Khê Thành."

Trì Uyên nhìn tin nhắn trên điện thoại, nghiêng đầu nói chuyện với Văn Tưởng, "Đường Việt Hành nói lát nữa còn có bữa tiệc, hỏi cô có đi không."

Xa xa có xe lại gần, có lẽ chủ xe sợ tông người nên bấm còi, tiếng còi vang lên trong đêm tối.

Văn Tưởng và Hứa Nam Tri ngồi ở hàng thứ 6, phòng chiếu phim thuộc kiểu bậc thang nên không ảnh hưởng đến tầm nhìn, cô nghiêng đầu nói chuyện phiếm với Hứa Nam Tri.

Hứa Nam Tri và anh lúc nào c*̃ng bất hoà, gặp mặt phải đâm chọt vài câu nhưng hôm nay lại ngoại lệ, còn có thể ôn ôn hoà hoà nói hai câu.

Gió đêm mang theo nhiệt độ ấm áp ngày hè, sắc trời ban ngày sáng sủa ban đêm sao trời dày đặc, ánh trăng cong như lưỡi câu, rực rỡ sáng bóng như ngọc.

Tạ Lộ bị huỷ bỏ học vị tiến sĩ, chuyện có liên quan đến cậu ta c*̃ng bị khoa kiến trúc truyền ra, ba Hứa để lại lời nói, không một công ty xây dựng nổi tiếng trong ngành nào có thể nhận cậu ta. Mà cô gái ngoại tình với cậu ta không chỉ bị huỷ bỏ học vị c*̛̉ nhân, mà ngay cả hợp đồng vừa mới đàm phán xong để vào giới giải trí c*̃ng bị ba Hứa chặn lại.3

Văn Tưởng để tay xuống, nhớ ra cái gì nên thuận miệng hỏi, "Đúng rồi, hôm qua anh nói Cố Âm biết vai diễn mới c*̉a mình bị người nhà họ Hứa ngăn cản nên có ý định tự sát?" (đọc tại Qidian-VP.com)

Nam sinh phía sau tươi c*̛ời đơn giản sạch sẽ, hai má ửng đỏ, giọng nói lại vô c*̀ng trong trẻo, "Chị ơi, xin hỏi đường đến Lệ Hoa Uyển đi như nào ạ?"

c*̃ng may trước khi cô mất hết kiên nhẫn thì Trì Uyên đi ra, đến trước mặt cô đưa một bì thư cho cô.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 28