Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 96: Hướng Thành Du x Hứa Nam Tri (9)

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 96: Hướng Thành Du x Hứa Nam Tri (9)


Bên ngoài mưa đã giảm bớt, mưa phùn như trút nước.

Hứa Nam Tri nghe thấy tiếng bước chân dồn dập phía sau bèn nhíu mày lại, đang muốn bước nhanh hơn nhưng đột nhiên bị người đằng sau túm cánh tay lại.

"Vậy tôi đưa cậu về nhà trước." Hứa Nam Tri bật hệ thống sưởi lên hai nấc, sau đó lấy miếng dán giữ nhiệt vừa mua lúc nãy đưa cho cậu, "Cậu dùng cái này một chút."

Nhìn như lạnh nhạt nhưng thực ra lại mềm mại, dịu dàng.

Nói ra, dường như cô không hoàn toàn nghiêm túc nhìn kỹ diện mạo c*̉a Hướng Thành Du, chỉ cảm thấy cậu đẹp trai, khôi ngô tuấn tú.

Nói xong câu này, cô c*̃ng không quay đầu lại mà đi về phía trước, chỉ là chưa qua bao lâu thì phía sau lại vang lên tiếng bước chân như nãy.

"Tạm được." Tuy công ty buổi chiều nhỏ vị trí c*̃ng thiên vị nhưng xem xét tổng thể vẫn có thể cân nhắc. Hứa Nam Tri coi như vừa lòng với công ty đó, nhược điểm duy nhất là nhìn thấy người ở tầng dưới công ty cách đây không lâu.

Hai người ăn xong cái lẩu, Hướng Thành Du lái xe đưa Hứa Nam Tri về nhà. Giữa đường bỗng nhiên cậu bị đau bao tử, Hứa Nam Tri xuống xe mua thuốc cho cậu ở tiệm thuốc ven đường rồi xin nhân viên phục vụ ly nước ấm.

"Nam Tri."

"Hơn bốn giờ." Lúc đến, Hướng Thành Du còn gửi tin nhắn cho Hứa Nam Tri, nói bóng nói gió hỏi cô khi nào thì phỏng vấn xong.

Tạ Lộ c*̃ng mím môi, không nói lời nào mà đưa dù đang cầm che đầu cô, vẻ mặt có hơi do dự, ".....Em cầm dù đi."

"Cái gì?"

Hứa Nam Tri nghe thấy tiếng hít thở, cảm thấy cậu gần như sắp tắt thở nên giơ tay tìm điểm chống đỡ, vội vội vàng vàng thẳng người lại từ trong lòng cậu, nhưng lại không ngờ ngẩng đầu quá mức nhanh, Hướng Thành Du không tránh kịp nên tiếp xúc thân mật với đầu cô.

Hứa Nam Tri chạm phải tầm mắt c*̉a người đó, ánh mắt dừng lại một chút rồi lập tức bình tĩnh tự nhiên quay đầu, giống như chỉ coi anh ta là người xa lạ.

- -

"Buổi trưa lúc chị gọi điện thoại với chị Tiểu Lê, em ở bên cạnh nghe được." Hướng Thành Du cầm ấm trà, "Đúng lúc buổi chiều không có việc nên em đi qua."

Cô hất sức lực trên cánh tay mình một cách thiếu kiên nhẫn, quay đầu lại chạm phải ánh mắt c*̉a Tạ Lộ, khoé môi mím chặt tiết lộ tâm trạng c*̉a cô lúc này.

Trên mặt Hứa Nam Tri có hơi phiếm hồng, quay đầu qua, như che giấu mà khẽ ho một tiếng, "Hướng Thành Du."

"Xem ra đầu chị thật sự có hơi không bình thường rồi."

Bây giờ nhìn kỹ như vậy, sống mũi thẳng, môi mỏng, độ cong c*̉a một bên mặt trở nên rõ ràng và lưu loát hơn khi cậu nghiêng đầu.

"......."

Đầu Hứa Nam Tri phát đau, bất đắc dĩ giơ tay cởi dây an toàn c*̉a mình ra, nghiêng người lại gần cậu, "Bỏ đi, để tôi."

Hướng Thành Du mở mắt ra nhưng lại không phản ứng.

Hứa Nam Tri muốn hỏi cậu có nhìn thấy Tạ Lộ không nhưng nghĩ lại cậu chưa từng gặp Tạ Lộ, hỏi như vậy có hơi kỳ quái nên dứt khoát quăng chuyện này ra đầu, bưng tách trà đến bên môi, "Không có gì."

Có lẽ qua hơn mười phút, Hứa Nam Tri thoát phần mềm gọi xe rồi cất điện thoại vào trong túi, lại khép áo khoác trên người lại, chuẩn bị dầm mưa chạy đến trạm tàu điện ngầm gần đó.

Nhưng Hứa Nam Tri không phải là người có thể dễ dàng bị sắp xếp như vậy, công ty lớn không được thì cô bắt đầu nộp hồ sơ vào một số công ty nhỏ.

Cô c*́i đầu điều chỉnh ghế ngồi xong rồi ngước mắt nhìn sắc mặt vẫn tái nhợt c*̉a cậu, có hơi lo lắng, "Có muốn đi bệnh viện khám không?"

Nghe thấy giọng nói này, vết nhăn giữa lông mày c*̉a Hứa Nam Tri càng thêm rõ ràng hơn.

Uống thuốc xong Hướng Thành Du không thể lái xe được nên Hứa Nam Tri thay đổi vị trí.

Đặc điểm nổi bật nhất trên gương mặt c*̉a Hướng Thành Du vẫn là đôi mắt, hẹp dài, có hình chạc ở đuôi mắt, mí mắt rất mỏng, lúc ngước mắt lên sẽ tạo ra một nếp gấp sâu, đôi mắt đen láy, lúc nhìn người khác luôn mang theo chút ý hàm xúc.

Hứa Nam Tri đành phải nói lại, "Thắt dây an toàn vào, ngã tư trước có cảnh sát."

Sự yên lặng và lúng túng tới bất ngờ không kịp phòng.

Khoé miệng Hướng Thành Du hơi hơi cong lên, giọng nói nhẹ nhàng lại vui vẻ: "Nhìn rõ không? Có muốn em sát vào cho chị nhìn lại không?"

Cậu nói khẽ, Hứa Nam Tri lại đang chỉnh điều hướng, không chú ý nghe nên thuận miệng hỏi, "Cậu nói gì vậy?"

"Hửm?"

Hứa Nam Tri gật gật đầu, giây tiếp theo lại nhớ ra cái gì, "Vậy cậu——"

Nhưng bây giờ lạc đà gầy còn lớn hơn ngựa, Hứa Nam Tri c*̃ng không có nhiều đường để lựa chọn, chỉ có thể đi bước nào hay bước đấy.

Ngay lúc cánh tay lại bị người phía sau nắm lấy lần nữa, Hứa Nam Tri rốt cuộc không chịu được nữa, quay đầu lại quát một tiếng, "Anh có phiền không——"

Hứa Nam Tri đưa dù về phía cậu.

Hướng Thành Du chú ý đến hành động c*̉a cô, vẻ mặt hơi nguôi giận, c*̃ng không hỏi cô ban nãy sao lại tức giận mà nhận lấy cây dù, vẫn nghiêng hơn phân nửa về phía cô như c*̃.

Hai người đều tự lau chỗ dính nước trên người mình.

Sự yên lặng trong xe khiến cho người ta có hơi hít thở không thông, Hứa Nam Tri cầm khăn lông, tầm mắt dừng ở bên ngoài c*̛̉a sổ, cô nhìn thấy góc nghiêng c*̉a Hướng Thành Du ở trên c*̛̉a kính xe.

Lúc gọi món xong chờ mang lên, Hứa Nam Tri bưng tách trà hỏi một câu, "Sao cậu biết hôm nay tôi phỏng vấn ở đó?" (đọc tại Qidian-VP.com)

Hướng Thành Du xoa dạ dày, "Không sao, đợi một chút là tốt rồi."

"Không có gì." Hướng Thành Du c*́i đầu xé mở túi giữ nhiệt rồi dán lên bụng qua lớp quần áo.

Xung quanh lục tục có người tan làm đi xuống lầu, Hứa Nam Tri dịch mấy bước qua bên cạnh, lâu lâu giơ tay xem trang gọi xe trên điện thoại.

Tạ Lộ đang sững sờ ngay tại chỗ lấy lại tinh thần, giành lấy cái dù trong tay đồng nghiệp rồi bước nhanh đuổi theo.

Hứa Nam Tri không chút do dự gạt cái tay và dù c*̉a anh ta ra, lạnh lùng nói: "Tạ Lộ, anh có mặt dày quá không."

Âm thanh này không cao không thấp mà vang lên trong phạm vi đại sảnh lầu 1 trống trải. Hứa Nam Tri đang định chuẩn bị ra ngoài nghe thấy cái tên quen thuộc bèn ngẩng đầu nhìn về phía phát ra âm thanh theo bản năng. (đọc tại Qidian-VP.com)

Hai giọng nói hoàn toàn khác nhau c*̀ng lúc vang lên.

Cảm giác đau đớn dần dần xông lên, Hướng Thành Du cảm thấy chỗ cằm truyền đến cơn đau, giơ tay nhẹ nhàng xoa lên đầu cô hai cái, giọng nói lười biếng chứa ý c*̛ời, "Chẳng qua buổi chiều nói chị có hai câu, bây giờ chị liều c·h·ế·t như vậy sao?"

Hướng Thành Du "à" một tiếng, buông tay đang đan chéo ở bụng ra rồi kéo dây an toàn bên cạnh, động tác chậm chạp như tốc độ 0.5.

Không có gì ngoài ba Hứa muốn dùng thủ đoạn này để ép cô khuất phục nhận sai, một lần nữa trở về làm cánh chim c*̉a bọn họ, chấp nhận cái mà bọn họ gọi là bảo vệ.

Nhưng nói thế nào thì nhìn khuôn mặt ở trong kính có hơi mơ hồ lại không thực nên Hứa Nam Tri dứt khoát quay đầu lại, vô c*̀ng thoải mái nhìn cậu chằm chằm.

Trong thời khắc này Hứa Nam Tri nhìn thấy rõ người đang kéo mình là ai, cơn giận như bị một chậu nước xối vào, trong phút chốc im bặt.

Xác nhận vị trí xong, Hứa Nam Tri duỗi tay cài dây an toàn c*̉a mình, ngẩng đầu thấy Hướng Thành Du từ đầu đến cuối vẫn nhắm mắt không nhúc nhích bèn nhắc: "Dây an toàn."

Sẩm tối thứ 6 hôm nay, Hứa Nam Tri kết thúc buổi phỏng vấn c*̉a công ty cuối c*̀ng trong tuần này, lúc cô ra khỏi toà nhà văn phòng mới nhìn thấy bên ngoài trời đang mưa.

Hướng Thành Du cởi áo khoác, bên trong chỉ có áo sơmi trắng mỏng manh, một chút bên vai trái đã bị thấm nước mưa.

Mấy ngày nay nhiệt độ ở Khê Thành giảm, nhiệt độ vào buổi tối rất thấp. Hướng Thành Du và Hứa Nam Tri hai người đến tiệm lẩu thường đi trước đó.

"......."

Đúng lúc này, thang máy ở lối vào đại sảnh đến lầu 1, có vài bóng dáng trong bộ vest giày da c*̀ng nhau bước ra ngoài.

Không có tự nhiên như vừa nãy mà ngược lại có cảm giác giấu đầu hở đuôi.

Cô khoanh tay đứng ở trước c*̛̉a sổ sát đất rộng rãi sáng sủa, trên gương mặt mang theo mỏi mệt và phiền muộn, giống như cơn mưa thu dày đặc này, không thể hoà tan không thể lý giải được.

Trong khoảnh khắc nghiêng người lại gần Hứa Nam Tri mới nhận ra sự bất thường và mờ ám c*̉a hành động này, nhưng kiếm rút ra khỏi vỏ đã không còn đường lui, cô c*̃ng chỉ miễn c*̛ỡng duy trì bình tĩnh, cố gắng hết sức phớt lờ đi hơi thở ấm áp như có như không phả vào mặt mình. (đọc tại Qidian-VP.com)

Giọng nói c*̉a cậu mang theo sự lạnh lùng khác thường và phảng phất sự tức giận, Hứa Nam Tri nắm chặt cán dù, mở miệng giải thích: "Lúc nãy phỏng vấn để điện thoại ở chế độ im lặng rồi cất nó vào trong túi không chú ý đến, xin lỗi."

Chương 96: Hướng Thành Du x Hứa Nam Tri (9)

"Cậu đến lúc nào." (đọc tại Qidian-VP.com)

Hứa Nam Tri biết trình độ năng lực và nghề nghiệp c*̉a mình. Nếu chỉ có một hai công ty không qua phỏng vấn thì c*̃ng là điều hợp lý nhưng tình hình bây giờ, cho dù cô có không nhạy bén đi nữa thì c*̃ng phải suy nghĩ kỹ sự kỳ lạ trong đó.

Mùa thu, không khí lạnh từ phương Bắc tràn về c*̀ng những cơn mưa phùn mang theo cái lạnh đến khắp nơi.

Hướng Thành Du rủ mắt nhìn sườn mặt gần trong gang tấc, trong hơi thở đều là mùi hương c*̉a riêng cô, nhàn nhạt như con người cô.

"Hứa Nam Tri——"

Hai nơi c*̛́ng nhất va vào nhau phát ra tiếng "cốp."

Hướng Thành Du nhìn cô vài giây mới lên tiếng trả lời "được."

Gặp lại người c*̃, không có đối đầu như tưởng tượng càng không có sấm sét lửa bất ngờ.

Nhưng công ty nhỏ c*̃ng có khuyết điểm c*̉a công ty nhỏ, non nửa tháng trôi qua, Hứa Nam Tri c*̃ng chưa tìm được chức vị và công ty thích hợp.

Tác giả có lời muốn nói:

Lúc quay về xe, nửa bả vai c*̉a Hướng Thành Du đã ướt hết. Cậu mở hệ thống sưởi rồi lại tìm trong xe hai cái khăn lông sạch. (đọc tại Qidian-VP.com)

Không biết có phải ông trời giúp không mà Hứa Nam Tri duỗi tay với lấy dây an toàn c*̉a Hướng Thành Du, nhưng tay còn lại đỡ người lại bị trượt, cả người đổ về phía trước, đầu đụng vào ngực cậu, khuỷu tay chọc mạnh vào đúng chỗ đang dán miếng giữ nhiệt.

Khoảng cách chợt kéo gần.

Hướng Thành Du c*̃ng không hỏi nhiều, nói cái khác, "Hôm nay chị phỏng vấn thế nào?"

Lúc một người trong đó đi ngang qua c*̛̉a, ánh mắt tuỳ ý nhìn thoáng qua bên cạnh bỗng chốc dừng bước lại, mấy người đi c*̀ng phát hiện ra anh ta không theo kịp bèn quay đầu kêu một tiếng, "Tạ Lộ, cậu làm gì vậy, đi thôi."

Hứa Nam Tri lại quay vào toà nhà văn phòng rồi lấy điện thoại ra gọi xe, nhưng vì là lúc tan làm nên phần mềm gọi xe cho thấy người xếp hàng là hai con số.

Hứa Nam Tri còn chưa mở miệng, cậu đã giơ tay ôm bả vai cô một cách tự nhiên, kéo người vào trong lòng dẫn đi, "Đi thôi."

Hướng Thành Du nhận lấy món đồ cô đưa, khẽ c*̛ời nói thầm, "Em c*̃ng đâu phải đến kỳ sinh lý..."

Mấy ngày tiếp theo, Hứa Nam Tri liên tiếp phỏng vấn sáu bảy công ty, nhưng tất cả đều bị từ chối ngay vòng đầu tiên.

Hứa Nam Tri: Đầu cậu mới không bình thường, đầu cả nhà cậu đều không bình thường:)

Trong đó có một công ty thông báo cho cô đi thi vòng thứ 2 nhưng cuối c*̀ng vẫn giống như các công ty trước, vì một số nguyên nhân từ phía chính phủ mà bị từ chối.

Hứa Nam Tri c*̃ng không nhìn cậu quá lâu, đang lúc Hướng Thành Du nghiêng đầu nhìn qua thì cô liền thu hồi tầm mắt.

Hướng Thành Du thuận thế kéo người vào dưới dù, đưa dù qua rồi giơ tay cởi áo khoác khoác lên vai cô, giọng điệu hơi lạnh, "Không nghe điện thoại c*̃ng không nhắn tin lại, bây giờ lại dầm mưa. Có phải đầu chị không được bình thường rồi không Hứa Nam Tri."

"........"

Hướng Thành Du cắn răng kêu lên một tiếng, cả người cuộn tròn về phía trước theo bản năng nhưng vì trong lòng có người nên lại dừng lại.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 96: Hướng Thành Du x Hứa Nam Tri (9)