Chí Tôn Chi Lộ
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 60: Vòng thứ ba
- Chẳng lẽ mọi người không chú ý hai hắc mã Hoàng Phủ Thiên và Trần Thập Nhất sao?
- Không tệ, quả là đệ nhất Nam Viện, vậy thì tiếp một chỉ của ta!
- Không cần, trận đấu này ta thua rồi.
- Mời.
- Ha ha ha ha ha ha! Hai vị trưởng lão đều nghiêng về gia tộc của mình, e rằng đó là lòng ích kỷ riêng. Ta cảm thấy không ai ngăn được Lý Cung Ngâm đứng đầu Nam Viện khí thế bất phàm, có phong độ vương giả sẽ là đệ nhất nhân cuối cùng.
Trần Thập Nhất phàm ăn cũng lập tức chạy sang hóng hớt, Hoàng Phủ Thiên không hề che giấu lấy cho hắn năm cân thịt gấu.
Trước khi rời đi còn không quên nói lời thoại quen thuộc.
Trần Thập Nhất không hề lo lắng mình sẽ bị đả bại, mà ngay từ đầu hắn cũng không nghĩ tới mình lọt được tới đây. Với hắn đây cũng chỉ là cuộc thử sức mà thôi. Thắng thua không quan trọng.
Cứ thế ba ngày qua đi.
Thiết Man Thể quyết, giai đoạn cao nhất, thành! Giờ lực lượng phòng ngự của hắn đã đạt tới cao nhất, man lực cũng tăng nhẹ. Nếu đối chiến với Cương Nghị lần nữa chắc chắn có thể đả bại hắn trong mười quyền, còn bán bộ Huyền Nguyên chắc chắn không thua lép vế. Lần nữa cảm ơn người sư phụ tiện nghi của mình.
Sau khi luyện xong hắn sẽ ăn thịt của Cự Hùng. Lão sư phụ tiện nghi kia còn biết phần hắn thịt, đây là thỉ của Trung Cực Vị yêu thú chứa không ít nguyên khí cô đọng, một miếng thịt đối Thiết Man Thể của hắn có tác dụng không kém gì linh dược cao cấp cả.
Thứ hạng các viện đông, tây, nam, bắc gồm Bắc Viện chiếm tới bốn xuất, cực kỳ mạnh mẽ, một mình đứng nhất. Nam Viện còn duy nhất đại sư huynh tiến vào vòng trong. Mỹ thiếu niên từ Tây Viện biểu hiện nổi bật, cùng một tên mập mạp. Hoàng Phủ Thiên, Trần Thập Nhất và Lâm Lộ thuộc Đông Viện.
Một tia nguyên khí phun ra nuốt vào tại đầu ngón tay, phát ra khí tức sắc bén lạnh lẽo thấu xương. Trong nháy mắt đầu ngón tay Phi Thiên Hạc điểm ra, trong không khí truyền đến tiếng vang phiêu hốt bất định, khiến tâm thần người khác r·ối l·oạn.
- Không cần lo lắng, ta đối với tiến vào tới vòng thứ ba đã đủ mãn nguyện rồi. Ta muốn lên xem khoảng cách của mình với tuyệt đỉnh thiên tài
- Ta cứ nghĩ đã kín đáo lắm rồi, vẫn là bị nhìn ra sao? Phải rồi Phi Thiên Hạc, chút nữa đối thủ của ngươi là Lý Cung Nam của Nam Viện, không thể khinh thường người này, hãy cẩn thận chút. (đọc tại Qidian-VP.com)
- Đông Viện, Lâm Lộ thắng!
Đông Khải Vũ vẫn là bộ dạng phong độ trí thức xấu hổ gãi mũi nói:
Một lần lại một lần, Hoàng Phủ Thiên luyện thức kiếm pháp thứ nhất, quên mất thời gian, chỉ cảm thấy thức kiếm pháp này hắn mỗi một lần vận chuyển đều có thể lĩnh ngộ một ít, kiếm pháp vạn ý.
Hắn một thân áo trắng tuấn mỹ nho nhã, phối hợp với tốc độ thân pháp, trở thành tiêu điểm cho một số nữ nhân.
Trọng tài tuyên bố:
Lý Cung Ngâm cũng không phải là đèn cạn dầu, cũng thi triển ra bộ pháp Nhật cấp thượng phẩm, thân hình bộ pháp trở nên phiêu hốt bất định, xẹt qua Phi Thiên Hạc.
Cùng lúc đó trên đài xem lễ, các cường giả dự đoán tuyển thủ có khả năng thắng vòng ba.
…
- Còn muốn đấu tiếp không, ta có thể chờ ngươi mang đao tới.
Oành.
Phi Thiên Hạc!
Một quyền của Lý Cung Ngâm, ngay cả góc áo của đối thủ cũng không chạm được. Mà càng kinh người chính là lúc thân hình Phi Thiên Hạc nhoáng lên, chỉ cách Lý Cung Ngâm không đến nửa mét.
- Bùi trưởng lão nói vậy quá thiên vị rồi, tuy Bùi Vũ Long là đệ tử ưu tú trong gia tộc của trưởng lão nhưng ta thấy Lâm Lộ cũng chưa bộc lộ rõ thực lực của mình. Hưu c·hết vào tay ai còn không biết.
Yết hầu Lý Cung Ngâm ngòn ngọt, khóe miệng tràn ra v·ết m·áu, thân hình không ngừng thối lui.
Minh Ngục Thần quyết chất chứa Yên Sở quyết cũng vận chuyển, trợ giúp Hoàng Phủ Thiên luyện kiếm, đẩy lĩnh ngộc của hắn tới mức cực hạn.
…..
Ăn xong mười miếng thịt, hắn lại điều tức. Trên người hắn mơ hồ vang ra tiếng lách cách nho nhỏ. Cùng với đó là cảm giác lực lượng tràn chề.
Hắn thong dong bước lên đài, nơi Bùi Vũ Long đã chờ sẵn. Đôi bên chào nhau đơn giản rồi nghênh chiến.
Thật nặng!?
Lý Cung ngâm kinh hãi, không ngờ khoảng cách giữa hai bên lại gần như vậy.
Đông Khải Vũ b·iểu t·ình trầm trọng, không đón đỡ, bộ pháp quái dị như không ngừng biến đổi phương hướng, để lại tàn ảnh trên đài.
Phi Thiên Hạc mỉm cười gật đầu. Trong lòng hắn hơn ai hết muốn chiến với tên Lý Cung Ngâm kia ngay bây giờ.
Các đệ tử ký danh Bắc Viện hơi thất vọng khi Đông Khải Vũ nhận thua.
Một vị cường giả khác không tán đồng.
- Đây tột cùng là kiếm pháp phẩm giai gì!
- Mời.
Phi Thiên Hạc giống như việc này không ngoài ý muốn của hắn chút nào.
Mọi ánh mắt nhìn mười tuyển thủ bước ra từ chỗ ngồi các viện, theo thường lệ đi tới dưới lôi đài bắt đầu bốc thăm.
- Ha ha ha ha ha ha! Theo lão phu thấy thì Bùi Vũ Long của Bắc Viện sẽ là sẽ là đệ nhất nhân của lần này.
Từ đầu tên này đã không có ý định đánh với Lâm Lộ rồi, liên tục dùng bộ pháp tránh né, có vẻ muốn mượn áp lực của Lâm Lộ tạo ra để hắn có thể đột phá giới hạn cuối cùng. Ý tưởng không tệ chút nào.
Lâm Lộ thúc đẩy Ngọc Nữ Tâm Chưởng lên đến cực hạn bản thân, đánh ra mỗi chưởng để lại một chuỗi chưởng ấn ngọc trên không trung, ngưng mà không tán. Chưởng phong như thần binh lợi khí cực kỳ đáng sợ. Từng bước ép tới Đông Khải Vũ.
Đông Khải Vũ đi đến chỗ Bắc Viện đệ tử cười xin lỗi nói:
Thi đấu trên đài khiêu chiến đã bắt đầu.
Trên nắm quyền của Lý Cung Ngâm hiện lên khí tức hỏa hồng tiếng rít gào như sấm sét vang lên, uy lực mạnh mẽ, bộc phát kinh người. Một quyền cuồng bạo rít gầm, hung hăng cuốn Phi Thiên Hạc vào trong
……
Kết quả làm nhiều người líu lưỡi.
- Ngươi đã làm rất tốt rồi, thực lực của Lâm Lộ là trên ngươi. Vừa rồi Lâm Lộ chỉ đánh ra tầng pháp cở sở của Ngọc Nữ Tâm Chưởng mà thôi, nếu hắn đánh ra thực lực chân chính dù ngươi có đỡ được cũng sẽ bị trọng thương. Nếu kết quả cuối cùng vẫn thua, chẳng bằng chủ động rút lui là lựa chọn hoàn mỹ.
Không ngờ Đông Khải Vũ nhận thua. (đọc tại Qidian-VP.com)
- Đao của ta chỉ dùng đấu với những kẻ mạnh thật sự giống như Bùi Vũ Long chẳng hạn, ngươi vẫn còn kém một đường chỉ cần dùng quyền pháp là được rồi.
- Đa tạ Lâm sư huynh giúp ta đột phá bình cảnh bộ pháp. (đọc tại Qidian-VP.com)
Lôi đài số một.
Hoàng Phủ Thiên quan sát một hồi mới rút ra kết luận này.
Hoàng Phủ Thiên ở bên dưới nhìn hai người ngày một đánh một chạy phối hợp vô cùng ăn ý giống như đang chơi đùa vậy.
Lý Cung Ngâm là đệ nhất nhân Nam Viện, luôn được ủng hộ rầm rộ, làm người bá đạo gần như thống nhất toàn Nam Viện, thực lực cao thâm khó dò. Hai vòng trước Lý Cung Ngâm một chiêu giải quyết đối thủ, không ngờ lại thua.
Giao phong được hơn mười chiêu, Phi Thiên Hạc vẫn nhàn nhã bình thản.
- Vừa vặn mới tu tới đại thành.
- Cương Hỏa Thiên Hà!
Thế nhưng, sau khi nắm quyền như bổn lôi đánh ra, hắn lại có cảm giác như không thở nổi. Ngón tay của đối phương dường như đứng ở một điểm trên cao, giống như con sâu cái kiến đối diện với voi, chênh lệch bẩm sinh.
- Thanh Sơn Tịch Chỉ!
Tên này ăn xong kh·iếp sợ nhìn Hoàng Phủ Thiên, hắn đương nhiên nhận ra chỗ tốt của thịt này, đôi mắt rưng rưng cảm động ôm lấy Hoàng Phủ Thiên khiến Hoàng Phủ Thiên ghê tởm một trận.
Phi Thiên Hạc cũng cười to bảo:
- Đã khiến các huynh thất vọng rồi.
Chương 60: Vòng thứ ba
Nghe vậy Phi Thiên Hạc không nói gì, chỉ là kín đáo trong mắt của hắn tơ máu dần tan đi, không một ai để ý tới điều khác thường này.
Lúc này rất nhiều người bắt đầu nhìn thẳng thiếu niên đứng trên lôi đài. Trận chiến này Phi Thiên Hạc thắng Lý Cung Ngâm tỏa ánh sáng chói mắt. Khiến người ta không thể không nhìn lại hắn.
Đông Khải nói xong lắc người tư thế cực kỳ ưu mỹ xoay trên không trung chậm rãi đáp xuống dưới đài.
Bắc Viện Bùi Vũ Long là đệ nhất nhân, thiên tài đắc ý nhất của toàn viện. Thực lực siêu cường, danh tiếng như mặt trời ban trưa khiến nhiều người quên mất các thiên tài còn lại.
Trong lòng Lý Cung Ngâm kinh hoàng, hít sâu một hơi, ngưng tụ toàn bộ khí lực và nguyên khí, nghênh đón ngón tay phảng phất như có thể nhảy vào tâm linh trong đầu
Trái lại các đệ tử Đông Viện hưng phấn, Lâm Lộ mạnh mẽ, thong dong như liều thuốc vào mỗi đệ tử Đông Viện.
Trận chiến đầu tiên đã hâm nóng lên tinh thần của vô số người ở dưới đài. Tiếp tới là cuộc so tài giữa Lý Cung Ngâm đệ nhất Nam Viện và Phi Thiên Hạc của Bắc Viện.
Không biết nói Lâm Lộ quá tự tin hay là do hắn thực sự có khả năng đó.
- Thanh Sơn Tịch của ngươi thức thứ nhất đã tu luyện tới đại thành rồi!
Thời gian nghỉ ngơi của vòng ba là ba ngày.
Lý Cung Ngâm ôm ngực ho khan nói.
Hai mươi chiêu qua đi, Phi Thiên Hạc cười lớn một tiếng, khẽ bấm tay một cái, quang sắc lục sắc tụ lại giống như phong châm xoay tròn. Khó có thể tưởng tượng nổi, không ngờ Phi Thiên Hạc đã ngưng luyện nguyên khí đến tình trạng này.
Lâm Lộ đấu với Bắc Viện người thứ tư Đông Khải Vũ.
- Sự tình này ta sẽ ghi nhớ, sau này sẽ còn có cơ hội rửa thù.
Thời gian trỏi nhanh, một nén nhang qua đi đôi bên bất phân thắng bại.
Rất nhanh công bố mười người sẽ chiến đấu với nhau. Mọi người bàn tán, bảng đồ quyết đấu cuộc chiến ngũ cường. (đọc tại Qidian-VP.com)
Một ông già béo tròn, khí chất cường giả rung đồi bộ dạng đắt ý nói.
Dừng lại một lúc phục hồi, sau đó hắn tiếp tục luyện kiếm. Hắn không tin chỉ một thức kiếm hắn cũng không luyện ra hồn được.
Đấu Võ trường ngoại môn lại tụ tập biển người. Cuộc so đấu bốn viện ngày thứ hai sắp bắt đầu.
Đệ nhất nhân Lý Cung Ngâm của Nam Viện lại nhân thua.
Tiếng chuông cổ du dương vang vọng khắp khu vực ngoại môn.
Trong khoảnh khắc đó, một ngón tay phảng phất như xuyên thủng cả mây mù trên bầu trời, như ẩn như hiện, có uy thế như quan sát núi sông đại địa.
Lâm Lộ gật đầu, nói:
Thân pháp của Đông Khải Vũ chỉ thấy một đạo thân ảnh áo trắng trôi nổi bồng bềnh, phiêu dật như mưa bay, tốc độ nhanh như gió thổi. Giống như “bạch câu quá khích”.
Ngay lập tức, hai đạo thân ảnh bắt đầu giao thoa qua lại, tốc độ khiến mọi người dưới đài đều cảm thấy hoa mắt.
Ngồi trên đài cao toàn là đại nhân vật, trưởng lão nội, mỗi người một ý kiến, khắc khẩu không dứt.
Phi Thiên Hạc nhàn nhạt nói.
Đông Khải Vũ bỗng nhanh chóng lùi đến bên cạnh mép lôi đài, mỉm cười nói:
Phành.
- Vậy phải xem ngươi có bản lĩnh tới mức nào để ta hối hận.
Đông Khải Vũ ôn hòa có lễ nói:
Lý Cung Ngâm siết chặt bàn tay, hắn hôm nay thua chính là do hắn bất cẩn quá xem thường Phi Thiên Hạc. Lần này chỉ có thể trách bản thân mà thôi.
- Chưởng pháp của huynh đúng là tinh diệu, thực lực siêu việt ta, cùng đối chiến thì ta không phải đối thủ, nếu không phải Lâm sư huynh đã nhường thì ta có lẽ không tiếp nổi một chiêu. Ta nhận thua.
Phi Thiên Hạc chắp tay sau lưng tiếc nuối nói:
- Đao của ngươi đâu?
Yến Vâm Bộ!
Trận thứ nhất cuộc chiến ngũ cường đã có kết quả.
Lâm Lộ mặt không b·iểu t·ình, hắn có lẽ đã sớm đoán ra Đông Khả Vũ có ý định gì nhưng vẫn giúp Đông Khả Vũ. Hắn tự tin dù có giúp Đông Khải Vũ đột phá bình cảnh bộ pháp thì hắn vẫn có thể đánh bại đối phương.
Hoàng Phủ Thiên biết nếu sang vòng này hắn đánh không lại những kẻ khác, chi bằng dùng thời gian này lĩnh hội nhất thức của Khai Thiên thức mà lão sư phụ tiện nghi truyền cho hắn.
Ngọc Nữ Tâm Chưởng! Đây là một môn vũ kĩ Hư cấp hạ phẩm. Chỉ cần luyện tới tầng thứ hai liền chính là ngang với một kiện Bảo Khí, thậm chí còn so được với một Huyền Nguyên cảnh không dùng vũ kĩ! Không ngờ hắn lại sở hữu món vũ kĩ thâm ảo này.
Lý Cung Ngâm khắt tay nói, chủ động nhận thua.
Trận tiếp tới chính là trận đấu của Trần Thập Nhất và đại sư huynh của Bắc Viện công nhân nhận Bùi Vũ Long.
- Tên này có vẻ giống như… Đang lấy Lâm Lộ ra để rèn luyện a!
- Quả nhiên là đệ nhất Nam Viện, Thanh Sơn Tịch Chỉ ta đã xuất ra rồi nhưng vẫn bị ngươi đón được.
Phù..
Từ đầu đến cuối Đông Khải Vũ dùng thân pháp tránh né.
- Đáng tiếc hôm nay ngươi không hề dùng đao. Bằng không trận chiến hôm nay càng kịch liệt hơn. Chỉ trách ngươi quá kinh thường ta, đề cao bản thân mình. Thật đáng tiếc.
- Uy, Hoàng Phủ Thiên, ngươi ăn cái gì mà thơm tới như vậy.
Tại vị trí đó chỉ còn lưu lại một đạo tàn ảnh vỡ tan. Trong nháy mắt, Phi Thiên Hạc đã xuất hiện bên cạnh Lý Cung Ngâm, bình thản từ tốn, giống như cười mà không phải cười.
Phi Thiên Hạc nhìn Lý Cung Ngâm không hề mang v·ũ k·hí bên người hỏi. (đọc tại Qidian-VP.com)
Qua ngày thi đấu thứ nhất, bốn mươi tuyển thủ đến từ bốn viện đông, tây, nam, bắc bây giờ chỉ còn lại mười tuyển thủ, hôm nay sẽ chia cặp đấu tiếp vào ngũ cường.
Hoàng Phủ Thiên sắc mặt hơi đổi, Bùi Vũ Long người này chính là lão đại, thực lực có lẽ chính là nhất đẳng Trần Thập Nhất đối đầu với kẻ này chín thành thua nắm trong tay rồi.
- Chà, tên Đông Khải Vũ này thực sự ngưu bức.
Toàn thân Lý Cung Ngâm chớp lóe ánh lửa đỏ sậm, một chiêu một thức tràn ngập sóng nhiệt nóng người.
Trận tỷ võ này mới bắt đầu đã là cao trào.
- Khiếu Thi Quyền!
Nắm quyền của Lý Cung Ngâm lóe lên một quỹ tích như dòng sông hỏa hồng, khí thế như sét đánh, nghịch sóng mà lên. Uy lực của một quyền này áp đảo tới cùng cực.
Mặt trời lên cao.
Hoàng Phủ Thiên chỉ cảm thấy sau khi đánh theo nhất thức đó hơi thở trầm trọng hơn, khiến hắn ngay cả chuôi kiếm cũng cầm không được, đi ra vài đường kiếm hắn đã không thể tiếp tục nữa.
Hai chiêu thức kinh thế hãi tục, v·a c·hạm vào nhau.
của các viện tới đâu thôi.
- Tự tin là tốt nhưng quá tự tin sẽ khiến ngươi hối hận.
Hắn không ngừng hồi tưởng nhất thức kiếm pháp này, không biết qua bao nhiêu lâu, thân thể chậm rãi động, cương kiếm trong tay vẽ ra quỹ tích giống hệt với nhất thứ, mang theo chút huyền ảo không hình dung được.
Toàn trường xôn xao.
Bùi Đông Lai vỗ vai của Đông Khải Vũ nói:
Mọi người đứng ngoài xem kinh kêu.
Trong phút chốc Lâm Lộ chân nhún một cái, gió bay phần phật thân hình hắn nhanh như chớp xông lên. Ngọc thủ tinh xảo giống nữ nhân liên tục đánh ra chưởng pháp với mật dộ dày đặc như mưa.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.