Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 15: Cổng Dịch Chuyển 1.

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 15: Cổng Dịch Chuyển 1.


Hắn đã đánh đổi tất cả thời gian và sức lực để đáp ứng yêu cầu của cổng dịch chuyển. Giờ đây, đã đến lúc thu hoạch thành quả. (đọc tại Qidian-VP.com)

Bên trong hang động, đống kim loại chất cao như một ngọn núi nhỏ, khôi lập phương được đặt ngay dưới đất.

Thời gian trôi nhanh, thoáng cái đã qua hai ngày.

“Anh hãy đặt cổng dịch chuyển vào trong đống kim loại thừa trong góc hang động. Cổng dịch chuyển vẫn cần hấp thụ thêm rất nhiều kim loại để hoàn thành quá trình. Anh nên bổ sung thêm trước khi kích hoạt.”

Trương Thành Công ngồi phịch xuống cạnh đống kim loại chất đống sau khối lập phương. Hắn nhìn trân trân vào nó, trong đầu chỉ còn lại duy nhất một suy nghĩ: "Mọi thứ đều đã sẵn sàng."

"Cái thứ này chính là cổng dịch chuyển sao? Không giống như trong tưởng tượng của mình lắm." Trương Thành Công thầm nghĩ.

Nhưng rồi hắn nhìn quanh. Mọi thứ ở đây đã trở nên quá quen thuộc. Đổ nát, cô độc và bế tắc. Quay lại? Không có đường nào hết. Hoàn thành cổng dịch chuyển là con đường duy nhất, trừ phi hắn muốn bơi qua đại dương trở về đất liền. Ý nghĩ về việc bơi qua đại dương làm hắn bật cười mỉa mai. Thậm chí nếu có bơi được, rồi tiếp theo thì sao? Đi bộ hàng trăm cây số qua các thành phố đầy xác sống sao? Những xác sống đói khát, luôn chực chờ để xé nát bất kỳ sinh vật sống nào chúng thấy được.

Ngay sau đó, một kỳ tích phát sinh. Khối lập phương bắt đầu rung nhẹ, ánh sáng lờ mờ phát ra từ bên trong, rồi nó đột ngột tan ra như một chất lỏng kim loại. Nhưng đó không phải là chất lỏng bình thường mà là hàng triệu, hàng tỷ hạt nano siêu vi. Chúng nhanh chóng bao phủ lấy đống kim loại phế liệu xung quanh, di chuyển và lắp ráp lại từng mảnh.

“Cổng dịch chuyển có thể hoạt động sai lệch. Nó có thể đưa mình đến nơi vô định, hoặc tệ hơn… phát nổ ngay khi khởi động,” hắn nghĩ, mồ hôi bắt đầu rịn ra trên trán. Áp lực từ cái nút đỏ nhỏ bé trên khối kim loại trong tay hắn giờ đây bỗng trở nên nặng nề hơn bao giờ hết. (đọc tại Qidian-VP.com)

Hắn đưa tay, chạm nhẹ vào bề mặt mát lạnh của khối lập phương. Ánh sáng yếu ớt phát ra từ đường viền của nó, như thể đang mời gọi.

Rời khỏi hang động, ánh sáng mặt trời chiếu thẳng vào mắt hắn, khiến hắn phải nheo lại một chút để chậm dãi thích ứng. Trước mắt là những mảnh vỡ rải rác của du thuyền, tàn tích còn sót lại sau trận tai nạn.

Trương Thành Công thở dài mệt mỏi, nhìn đống kim loại rồi liếc qua khối lập phương lẩm bẩm nói: "Xong rồi đấy. Tao hy vọng thế này là đủ với mày, cổng dịch chuyển ạ."

Ài...

Bàn tay Trương Thành Công run run, nhưng rồi hắn lấy hết can đảm, ngón tay nhẹ nhàng trượt xuống nút bấm màu đỏ. Cảm giác này… như đang đặt cược tất cả. (đọc tại Qidian-VP.com)

Hắn bắt đầu đi vòng quanh khu vực đổ nát, cúi xuống nhặt từng mảnh kim loại từ các cỗ máy hỏng, từ vỏ tàu, và từ những thiết bị không còn chức năng. Những miếng sắt, nhôm, đồng nặng nề và sắc bén, nhưng Trương Thành Công vẫn cẩn thận thu gom, chất đầy balo và ôm trong tay. Mỗi lần trở lại hang động, hắn lại ném thêm một đống vào chỗ khối lập phương, rồi tiếp tục đi tìm thêm.

Tất cả đã hoàn tất. Cổng dịch chuyển tự động kết nối với điện thoại của Trương Thành Công qua ứng dụng Device, bên trên màn hình hiển thị các thông số kỹ thuật và cho phép điều khiển. Hắn cầm điện thoại lên, mắt dán chặt vào màn hình với chút bàng hoàng và hứng khởi.

Một hồi lâu sau.

Trương Thành Công đứng lặng nhìn nó một lúc, trong đầu tràn đầy hiếu kỳ. (đọc tại Qidian-VP.com)

Hắn nhận ra rằng chỉ có những kẻ dám bước vào bóng tối, dám đối mặt với những rủi ro lớn lao nhất, mới có cơ hội tìm ra ánh sáng.

Trương Thành Công ngồi thẳng dậy, ngón tay vươn về phía nút đỏ trên khối lập phương. Hắn ngừng lại trong khoảnh khắc, hơi thở có chút dồn dập, rồi nhẹ nhàng ấn cái nút đỏ.

"Liều thì ăn nhiều." Trương Thành Công nghĩ: “Còn gì để mất nữa? Trong thế giới hỗn loạn này, tất cả đều đang đặt cược mạng sống của mình vào những cơ hội mỏng manh nhất.”

Đây sẽ lại là một công việc tiêu tốn vài ngày trời. Vì để tiết kiệm thời gian thì Trương Thành Công ngay lập tức hành động.

Trương Thành Công đứng khựng lại. Hắn nheo mắt nhìn khối lập phương trong tay, rồi nhìn về đống kim loại rỉ sét bừa bộn nơi góc hang động. Một giây im lặng trôi qua trước khi hắn lẩm bẩm: "Sao không nói sớm?”

Trong ứng dụng Device, lúc này đã có tổng cộng ba thiết bị được kết nối: Máy in lượng tử, Cổng dịch chuyển và Đồng hồ đeo tay. Mọi thứ dường như đang dần ghép nối lại, tạo nên một hệ sinh thái hoàn chỉnh.

Là một người mắc hội chứng overthinking giai đoạn đầu, trong khoảnh khắc cầm khối lập phương lên, đầu óc Trương Thành Công đã nhanh chóng bị nhấn chìm bởi những kịch bản tồi tệ nhất mà hắn có thể tưởng tượng.

Chỉ trong vài phút, một cánh cổng tròn cao hai mét từ từ được gầy dựng từ đống kim loại, đứng vững trên một bệ đỡ bằng kim loại cao nửa mét. Cánh cổng toát lên vẻ chắc chắn, mạnh mẽ, nhưng cũng vô cùng bí ẩn. Trên bệ đỡ còn có một khay nhỏ, rõ ràng là nơi để đặt tinh thể năng lượng, nguồn cung cấp cho cổng dịch chuyển hoạt động.

Lạc, với giọng điệu vô cùng thản nhiên và vô tội đáp lại:

Cổng dịch chuyển được chế tạo thành công, bên trong lồng kính của máy in lượng tử chỉ còn lại một khối kim loại lập phương nhỏ cỡ nắm tay, với một nút bấm màu đỏ nổi bật trên bề mặt.

“Anh cũng đâu có hỏi phương pháp sử dụng của cổng dịch chuyển đâu?”

Trương Thành Công cầm theo khối lập phương đi về phía đống kim loại rồi đặt nó vào trung tâm. Sau đó hắn lại rời khỏi hang động và đi thu thập các mảnh vỡ kim loại máy móc từ mảnh vỡ của du thuyền.

Chương 15: Cổng Dịch Chuyển 1.

Trương Thành Công không biết để hoàn thành quá trình, cổng dịch chuyển cần hấp thụ bao nhiêu kim loại. Nhưng thà thừa còn hơn thiếu, hắn quyết định sẽ gom toàn bộ kim loại hắn có thể tháo dỡ được từ các mảnh vỡ du thuyền và mang trở về hang động.

Nghĩ nhiều như vậy làm cái c·h·ó gì? Bây giờ đã là lúc nào rồi?

Ngay khi Trương Thành Công định nhấn nút đỏ trên khối kim loại, giọng nói không cảm tình nhưng quen thuộc của Lạc bỗng vang lên từ chiếc điện thoại trong túi áo:

Trải qua hai ngày vất vả, cuối cùng Trương Thành Công cũng đã mang được hết số kim loại máy móc mà bản thân có thể di chuyển được trở về hang động. Cơ thể hắn nặng nề, áo quần rách rưới, cơ bắp nhức mỏi vì phải gồng mình vận chuyển từng mảnh vỡ nặng nề. Mỗi lần bước đi là một thử thách, nhưng hắn biết mình không còn lựa chọn nào khác. Đây là con đường duy nhất để mở ra cơ hội thoát khỏi tận thế.

Dẫu biết rằng quyết định này có thể đẩy hắn vào vòng xoáy của những nguy cơ không lường trước được, Trương Thành Công vẫn không chùn bước. Hắn sẵn sàng đương đầu với mọi hiểm nguy, bởi trong tận thế, lựa chọn an toàn nhất đôi khi lại chính là lựa chọn mạo hiểm nhất...

“Chỉ cần nhấn nút này.” Trương Thành Công tự nhủ: “Và tất cả sẽ thay đổi.”

Trương Thành Công: “…” (đọc tại Qidian-VP.com)

Mồ hôi lấm tấm trên trán, nhưng hắn vẫn không ngừng tay. Cổng dịch chuyển phải hoàn thành, đó là hy vọng duy nhất của hắn...

Một tiếng thở dài vô vọng thoát ra. Trương Thành Công biết mình không có lựa chọn nào khác. Lùi lại cũng c·h·ế·t, mà bước tới cũng có thể là con đường không lối thoát. Nhưng ít nhất thì… hắn còn một cơ hội.

Hắn đã đạt đến giới hạn của bản thân. Toàn thân mệt nhoài, từng khớp xương nhức nhối và đôi chân dường như không thể bước thêm được nữa.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 15: Cổng Dịch Chuyển 1.