Chương 27 Ninh khải đón tết 2
-Mua hoa ...mua hoa đi. Một văn tiền ba bông.
-Mọi người hãy mua đi, thịt gà thịt vịt nướng đây, mua đi... mua đi...
Ninh Khải ngày cuối năm vô cùng náo nhiệt người dân bây giờ đã có của ăn của để. Hai lần thu hoạch lương thực đều được mùa lại hoàn toàn được miễn thuế . Đã khiến cho cuộc sống của dân chúng Ninh Khải tiến lên một bước vượt bậc. Thịt cá họ có thể ăn hàng ngày.
Sau vụ mùa đầu tiên khi thấy sản lượng của lúa mây. Người dân Ninh khải đều chuyển sang trồng cây này. Dân chúng Ninh khải đều không thể tin có lúc họ giàu có như vậy.
Họ còn không biết Trần Thiên Ân chuẩn bị mở thêm các xưởng dệt vải, làm gốm nấu rượu . Một khi các xưởng này được mở ra rất nhiều dân chúng sẽ được tuyển vào làm việc tại đây. Họ sẽ có thêm nguồn thu nhập nữa .Chính vì vậy cuộc sống của họ sẽ càng ngày một tốt hơn.
Lúc này trên đường đi đến bến cảng vạn Sơn người đi đông như mắc cửi.
- Mẹ mình đi đâu vậy. Con đi mỏi chân rồi.
Một cô bé tầm tám đến chín tuổi, tết tóc đuôi ngựa. Đang ngồi dưới nền đường bê tông mới được làm. Mặt mũi iu xìu hỏi mẹ mình.
- Chúng ta đi xem lễ hội tết ở huyện Vạn Sơn. Không phải con muốn gặp lạc hầu sao, tý nữa ngài ấy sẽ xuất hiện ở đó.
- Vậy thì đi nhanh mẹ ơi. Con muốn gặp lạc hầu.
- Nào nào đi chậm thôi vừa mới bảo đau chân cơ mà.
Đây chẳng qua là cảnh bình thường trên đường. Có thể bắt gặp các cảnh này trên đường thường xuyên. Cái tên Trần Thiên Ân đã được nhân dân khắc tên vào tâm chí, nhờ có Trần Thiên Ân mới có Ninh khải phồn hoa ngày hôm nay. Dân chúng vô cùng biết ơn và muốn nhìn thấy mặt của vị lạc hầu trẻ tuổi này.
Lúc này đây ở bến cảng Vạn Sơn đang vô cùng náo nhiệt, tiếng hò hét cổ vũ liên tục vang lên. Trần Thiên Ân cũng là một khán giả điên cuồng trong đám người này.
Hắn đang không ngừng hò hét để cổ vũ cho những người tham gia cuộc thi nấu cơm đang leo cây chuối bôi mỡ để lấy lửa. Đây là một trong một số lễ hội mà Trần Thiên Ân tạo ra . Nhằm tăng không khí ngày tết hòa đồng giữa người dân. Bỗng lúc này Trần Sửu đến báo cáo.
-Lạc hầu đã chuẩn bị song.
-Ừ còn bao lâu nữa là đến giờ chuyển canh.
-Dạ còn năm tiếng nữa.
-Thời gian vậy là đủ rồi bắt đầu đi.
-Vâng.
Trần Thiên Ân trở về vị trí của mình . Hắn đứng trên một khán đài được dựng nên cách đây mấy ngày phía dưới là một bãi sân rộng . Có một con đường bê tông rộng rãi chạy qua . Trần Thiên Ân không chỉ muốn tổ chức lễ hội cho dân chúng hắn con tổ chức một buổi diễu binh.
Lần này diễu binh không sơ sài như lần trước. Đây là một lần diễu binh với sự có mặt mọi binh chủng mà hắn có trong tay. Lần này diễu binh với hai mục đích. Một là tạo niềm tin cho dân chúng rằng q·uân đ·ội có thể bảo vệ họ. Thứ hai là để đe dọa bọn đạo chích.
Tường thành Ẩn Cốc không chỉ ngăn cản thám tử bên ngoài đi vào, mà cả bên trong quận ninh khải liên hệ ra ngoài. Đây là đám thám báo đã được cài cắm của các đại gia tộc vào ninh khải từ trước khi Trần Thiên Ân đến. Cuộc diễu binh này sẽ làm đám này sợ hãi không giám xuất hiện phá đám nữa.
-Tùng... Tùng.... Tùng . Diễu binh chẩn b·ị b·ắt đầu. Dân chúng nhanh chóng tránh ra khỏi các tuyến đường diễu binh. Kẻ vi phạm sẽ b·ị b·ắt hạ ngục.
Ngôi trên khán đài Trần Thiên Ân vui vẻ nhìn xuống phía dưới. Nơi mà các cảnh vệ đang không ngừng xua đuổi dân ra khỏi đường diễu binh. Lại quay đầu nhìn thấy thấy cách đó các nhóm quân đang được dân chúng chỉ chỏ.
- Trần Sửu bắt đầu diễu binh đi.
Nghe vậy Trần Sửu bệ vệ bước lên, rút kiếm ra khỏi vỏ chỉ về phía trước hét lớn.
- Diễu binh bắt đầu.
Sau tiếng hét đó cả bến cảng Vạn Sơn đều im lặng tiếng bước chân rập rập vang lên. Người dân đứng hai bên xem diễu binh họ đang không ngừng run rẩy . Nhìn về phía những con quái vật với răng nanh và cái lưỡi dài thở phì phò đang đi qua họ. Một số phụ nữ sợ hãi đã ngồi bệt xuống đất run rẩy.
Đây chính là tượng binh được Trần Thiên Ân xây dựng. Đại Việt có địa hình đồi núi rừng rậm, rất nhiều nơi người Đại Việt còn chưa khám phá. Nhưng người Đại Việt đã biết đến sự tồn tại của Voi . Thậm chí người môn còn thuần phục được chúng.
Nhưng người Đại Việt lại không biết tận dụng việc này. Trong cuộc t·ấn c·ông diệt phỉ lần trước. Trần Thiên Ân đã phát hiện sáu con voi xuất hiện ở gần sơn trại chu tước. Nơi đó có một rừng mía và đám voi này hay đến đó ăn. May mắn hơn đám voi này được một tên người môn tên là A Tráng thuần phục.
Biết chuyện này Trần Thiên Ân vô cùng vui mừng lập tức thu tên này . Cho hắn một chức lạc tướng. Đồng thời thành lập tượng binh doanh .
Voi ở Cửu Châu to lớn hơn trái Đất . Chiều cao 3,2 mét cân nặng 3 tấn rưỡi. Thu được voi sau đó tiến hành huấn luyện voi, việc này đích thân Trần Thiên Ân phải đi làm.
Còn tên A Tráng bị Trần Thiên Ân nhét vào trường quân sự, để dậy cho các học viên biết cách thuần phục voi.
Trần Thiên Ân cho chế tạo các áo giáp sát bằng thép đan theo kiểu vảy cá. Phủ qua người voi khéo dài đến nửa chân. Trên lưng voi để một tròi gác bằng gỗ . Có sáu người ngồi được trong đó một quản tượng, hai binh lính sử dụng giáo dài 3,2 mét, ba lính bắn nỏ cánh thép.
Trần Thiên Ân biết voi trái Đất rất sợ lửa và tiếng động mạnh những ở nơi này thì hắn không biết. Vậy là sau khi thuốc nổ tạo ra tượng binh chính là đối tượng được sử dụng đầu tiên.
Trần Thiên Ân sau nhiều thử nghiệm phát hiện rằng voi Cửu Châu cũng sợ lửa và tiếng động mạnh nhưng chúng hung dữ hơn . Trong các cuộc thử nghiệm thuốc nổ và lửa thì lần đầu tiên chúng sợ hãi bỏ chạy. Nhưng lần thứ hai thì chúng điên cuồng t·ấn c·ông ngươi dùng thuốc nổ.
Trần Thiên Ân đoán rằng lũ voi này bản chất hung hãn và khả năng thích ứng môi trường tốt hơn voi trái đất . Cho nên những ngày sau đó hắn liên tục thử nghiệm, huấn luyện voi . Giờ đây 6 chiến tượng đang đi trước mặt khán đài là thành quả của hắn . Hiện giờ chúng hoàn toàn không sợ t·iếng n·ổ và lửa. Đây chính là những cỗ xe tăng nghiền nát bất cứ lực lượng nào dám cản bước hắn .
Lúc này khi sáu chiến tượng đi qua chỗ Trần Thiên Ân đám lính bên trên chiến tượng đồng thanh hô.
-Vì lạc hầu chiến.. Chiến.. Chiến.
Trần thiên Ân chào đáp lại theo cách q·uân đ·ội Đại Việt ở đây. Đặt tay trái trước ngực rồi cúi đầu. Sau khi tượng binh đi qua thì là ky binh diễu binh.
Trần Thiên Ân lúc đến Ninh Khải đã mang theo ba trăm chiến mã. Đây là những chiến mã hắn thu mua được từ việc buôn bán kinh doanh sòng bạc, kỹ viện lúc tại khinh thành.
Những chiến mã này chỉ là hạng trung thích hợp cho kỵ binh hạng nhẹ .Tuy nhiên trong lần duyệt binh này Trần Thiên Ân đã chọn ra 100 chiến mã chất lượng tốt để trang bị thêm biến chúng trở thành trọng kỵ binh.
Trọng kỵ binh mặc giáp che kín toàn thân chỉ hở mỗi con mắt sắc lạnh. Tay cầm thương dài 5 mét, được làm từ một loại cây tầm vông ruột đặc nhưng nhẹ dễ gẫy. Sau lưng họ còn trang bị một cây thương 2,2 mét. Đi qua lễ đài họ lại hô giống với tượng binh.
-Vì lạc hầu chiến..chiến..chiến.
Trần Thiên Ân đã nghĩ rất kỹ các tốp q·uân đ·ội cần có khẩu hiệu riêng. Nhưng bây giờ hắn còn nhỏ yếu vậy cho nên những đội quân này cũng không cần thiết phải có khẩu hiệu riêng. Thứ họ cần bây giờ là một lời tuyên thệ trung thành với Trần Thiên Ân.
Trần Thiên Ân cũng phải chọn lựa sắp xếp đội hình .Lúc diễu binh kỵ binh đi theo đội hình hàng ngang năm người và hàng dọc mười hàng chia làm hai khối. Tiếp sau trọng kỵ binh là kỵ binh hạng nhẹ phóng phi mâu. Bọn này mặc giáp la mã che thân, còn cánh tay thì mặc lên các lưới sắt. Họ sử dụng trường thương 2,5 mét, phía sau lưng mang theo ba phi mâu dài 1,6 mét .
Trần Thiên Ân xây dựng kỵ binh theo ba hình thức . Một là t·ấn c·ông trực diện sử dụng trọng kỵ binh. Tấn công quẫy nhiễu sử dụng cung kỵ binh . Một loại cơ động vừa có thể t·ấn c·ông trực diện, vừa có thể t·ấn c·ông tầm xa là kỵ binh phóng phi mâu.
Tiếp sau kỵ binh phóng mâu là cung kỵ binh. Trang bị áo giáp giống phi mâu kỵ binh. Mang theo trường cung Longbow và hai mươi mũi tên. Trong lúc cung kỵ binh đi qua lễ đài thì ở một góc khất có mấy tên đang sợ hãi nói chuyện với nhau.
0