0
Tiếng máu phun,tiếng huyết nhục tách rời,tiếng v·a c·hạm đánh đấm vang lên tràn ngập con hẻm nhỏ.
"Mẹ kiếp cái lũ dị dạng này chui từ đâu ra vậy?"
Vasta vừa vung nắm đấm đeo tay gấu của mình vào thẳng mặt con quái vật có hình thù như con châu chấu nhưng to đến mét rưỡi và đứng bằng chi sau trước mắt mình vừa càu nhàu chửi thề.
Nắm đấm dễ dàng xuyên thủng đầu của con châu chấu khiến chất lỏng màu xanh lục có vẻ là não và máu nó từ đó bắn tung tóe khắp nơi.
"Bớt cằn nhằn và đánh chúng đi!Xong nói gì thì nói"
Naya một bên vừa cầm kiếm liên tục chém lên cơ thể của đám quái vật vừa trả lời hắn .
Vasta ậm ừ trong cổ họng tuy trong lòng bực dọc nhưng vì Naya nói đúng nên hắn không lên tiếng nữa mà chỉ chăm chăm mà đấm vào mặt lũ quái vật ghê tởm trước mắt mình.
Huỵch!Huỵch!....
Nắm đấm trút như mưa xuống đầu lũ quái vật như để phát tiết cho tâm trạng tồi tệ của chính người tung ra nó .
Sau một lát thì xác lũ quái vật nằm la liệt dưới chân hai người bọn họ.
"Cứ tưởng giải ngũ xong là có cuộc sống yên bình chứ...." Vasta vừa quệt vết máu xanh lục trên mũi mình xuống tiện thể nhổ một bãi nước bọt lên xác mấy cái xác dưới chân:
"...Ai dè"
Naya một bên cô vẫn giữ cái vẻ mặt lạnh lùng vô cảm của mình đang cầm cái khăn lau vuốt qua vuốt lại lưỡi kiếm của mình cho đến khi nó sạch sẽ sáng bóng rồi búi mái tóc vàng óng của mình lên mới quay lại đáp:
"Phải chịu thôi ai chả muốn vui vẻ"
Naya nói xong thì nhìn xuống nhíu mày lại ra vẻ suy tư:
"Rốt cuộc lũ quái vật này chui ở đâu ra thế tuy sức chiến đấu không cao nhưng với hình dạng kinh dị này thì người thường không chống lại được"
Vasta bĩu môi :"Ai mà biết được! Nhưng chắc chắn là giờ ngoài kia chắc đang loạn lên hết rồi chúng ta chờ tại đây hay đi ra ngoài"
Xỏ thanh kiếm đã được lau sạch vào lại vỏ kiếm Naya đến cạnh cái thùng gỗ trong xó phủi phủi mấy cái rồi ngồi xuống:
"Ra thì chắc chắn phải ra nhưng em không tò mò cái thứ đang xuất hiện trước mắt mình sao"
Chị Naya nói hắn mới sực nhớ ra rồi nhìn về một phía vô định trong không gian nơi mà trong mắt hắn xuất hiện một cái màn hình holo màu xanh lam bên trên hiển thị một vài dòng chữ màu trắng
----
[Thông tin cá nhân]
Tên : Vasta Lorderaid
Cấp ma thuật : 2
Hạng :Chưa xếp hạng
Kĩ năng: Cận chiến [ Cấp tối đa - E]Nhào lộn[Cấp tối đa - E]Ngụy trang[Cấp tối đa - E]
Trang bị : Tay gấu [E]
Danh hiệu:Quân nhân giải ngũ[E]
Xu : 3400
----
"Chị có biết nó là cái gì không?"
Vasta quay sang hỏi Naya người lúc này cũng đang chăm chú nhìn vào không khí.
Nghe thấy lời hắn Naya sực tỉnh lại rồi lắc đầu nhún vai:
"Chịu nhưng có vẻ như nó giống mấy cái hệ thống như trong tiểu thuyết trên mạng mà hồi xưa chị đọc"
Hắn thì cũng chẳng xa lạ gì thứ này vì ngày xưa trước khi nhập ngũ hắn là một con mọt trò chơi điện tử và tiểu thuyết mạng nhưng cái làm Vasta ngạc nhiên là con người lạnh lùng trước mắt cũng biết đọc tiểu thuyết.Hắn cười ha hả trêu trọc:
"Chị mà cũng biết đọc tiểu thuyết à"
Naya ném cho hắn cái lườm sắc lẹm như dao vừa hừ một tiếng vừa nói:
"Hừ ! Ai mà chẳng có thời niên thiếu"
"Làm như chị già lắm vậy!Mà đúng là già thật"
"Mày muốn chết đúng không thằng nhõi"
Đúng lúc Naya định rút kiếm chém cái đứa mà cô coi là em trai này thì đột nhiên cái màn hình holo thứ hai bắn ra trước mắt họ.
----------
[Nhiệm Vụ]
Sống sót qua hai mươi tư giờ đêm ngày hôm nay.
Phần thường : Hộp vũ khí tùy chọn cấp F Kỹ năng đặc biệt ngẫu nhiên,20000 Xu
Thất bại : Chết
----------
Hai người đọc xong nội dung trong màn hình holo thứ hai mà không khỏi thót tim.
Kèm theo đó là chữ chết đỏ nổi bật tươi đập vào mắt họ .
Vasta và Naya đều là người trưởng thành qua sự xuất hiện của lũ quái vật kia và cái màn hình holo trước mắt này thì họ hiểu đây không phải trò đùa nếu thất bại thì họ sẽ thật sự mất mạng.
Bầu không khí vui đùa chị em vừa rồi được thu lại thay vào đó là sự nghiêm túc của hai người.
"Em nghĩ chúng ta cần phải ra ngoài thôi"
Vasta giơ ngón cái của mình chỉ về sau lưng phía đường ra của con hẻm vừa đề nghị:
"Ta nên quay về càng sớm càng tốt"
Naya gật nhẹ đầu chấp thuận rồi nhảy xuống khỏi cái thùng gỗ tay cầm chặt thanh kiếm rồi đi cùng hắn tiến ra bên ngoài.
Vừa rồi bọn họ mới chỉ rời đi từ sân bay quân sự của quân đội Cộng Hòa Reuhtar sau khi giải ngũ sau đó đi xe do gia tộc của Naya - vốn là công chúa cao quý của nhà Ruderus một họ quý tộc có truyền thống quân đội nhiều đời phục vụ hoàng gia Reuhtar cử đến.
Nhưng đang trên đường đi thì bọn họ bị lũ quái vật tấn công nên đã buộc phải rời xe và lùi vào trong con hẻm này để chống đỡ.
Bác tài xế chỉ là người thường còn đã có tuổi nên chống không được mấy đòn thị bị lũ châu chấu kia sát hại rồi tha đi.Bọn họ bây giờ muốn tìm xác của ông cũng lực bất tòng tâm.
Con hẻm rất sâu và dài hơn nữa lại tọa lac ở vùng gần khu ổ chuột nên rất ẩm ướt và trơn trượt,trên đường đi là những cái xác của đám quái vật mà họ tiêu diệt khi đi vào bên trong này.Chính bản thân hai ngươi cũng không tượng tượng ra được mình đã giết nhiều như thế.
Phải mất một lúc lâu Vasta và Naya mới thoát ra khỏi con hẻm ấy.
Đi ra ngoài từ con hẻm tối tăm hai người hơi nheo mắt lại vừa chưa kip thích ứng đến lúc nhìn rõ thì đập vào mắt hai người là một khung cảnh chết chóc đến cực điểm .
Máu tanh vương vãi khắp nơi,máu đỏ tươi của con người hòa cùng với huyết nhục xanh lục của lũ quái vật tạo thành một hỗn hợp bốc mùi tanh tưởi.
Đến cả Vasta người đã cầm súng tiễn hàng ngàn kẻ địch đi nhẹ nhàng có tàn bạo có mà khi ngửi thấy thấy hỗn hợp này dạ dạy cũng có chút khó chịu.
Trên đường các phương tiện đổ ngổn ngang chồng chéo lên nhau nhiều cái còn đã bốc cháy, khói từ nắp capo bốc lên cao hàng chục mét xác người cùng xác quái vật nằm ngổn ngang trên đường.Lúc này thậm chí vẫn còn có vài con đang gặm nhấm thân thể xác thịt trên đường.
Thấy Naya và hắn đi đến chúng liền buông mấy các xác xuống mà lao về phía bọn họ.
Ngay lập tức chúng bị nắm đấm của Vasta và lưỡi kiếm của Naya xé xác.
Hai người sau khi giải quyết lũ quái vật bọn họ nhanh chóng tìm đến chiếc xe hơi đã chở bọn họ quay về biệt thự nhà Ruderus cũng là nhà của Naya.
Rất nhanh Naya tìm được chiếc xe từ đống đổ nát bên trong lúc này điện thoại di động của cô ấy đang rung lên liên hồi.
Cô thò tay và rút điện thoại ra thấy tên người gọi cô lập túc bắt máy:
" Mẹ à con đây"
Nghe xưng hô là Vasta biết ngay ai là người gọi.
Là phu nhân Fey bà chủ của gia tộc Ruderus mẹ ruột của Naya đồng thời là mẹ nuôi của hắn.
"Con không sao mẹ hãy yên tâm bây giờ con sẽ gửi định vị cho cha để ông cho người đến đón" Naya nói với giọng nhẹ nhàng như để trấn an người ở bên kia đầu dây đoạn cô nhìn về phía Vasta:
"Vasta sao nó vẫn ổn..."
Kết thúc cuộc trò chuyện Naya liền gửi định vị của mình cho cha cô - cũng là cha nuôi của hắn ông Namias.
Dù sắp được đưa đến nơi an toàn nhưng trong lòng hắn cứ có một nỗi bất an khó hiểu.