Chiều Chuộng Em Cả Đời
Xuân Phong Lưu Hỏa
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 20: Ảnh hậu trường (Canh hai)
Không sai, ba nói cô đã trưởng thành, cánh cứng cáp rồi, không hề nghe lời như trong quá khứ nữa.
“A Viễn siêu nỗ lực, tôi nguyện ý đi phía sau bảo vệ cô ấy.”
Trong lòng Nại Nại còn thấy khó hiểu, dù fans của Lâm Tuyết Nhu có nhảy nhót thế nào thì nhiều lắm cũng chỉ có mấy trăm bình luận, hai vạn là con số gì!
Hiện tại cô có thể dựa vào khả năng của bản thân mà sống, sao cần tiếp tục tạm nhân nhượng vì lợi ích toàn cục để làm chuyện cô không muốn?
Nói xong, Nại Nại đưa điện thoại cho Lâm Tuyết Nhu: “Có gì muốn nói thì tự nói với anh ta.”
“Ừ!” Lục Dĩ U gật đầu thật mạnh: “Thừa dịp tuổi trẻ, hiện tại em muốn nhanh chóng mài giũa kỹ thuật diễn, dựa vào lưu lượng không thể tồn tại lâu dài, nghệ sĩ cần phải có tác phẩm nổi bật! Cùng nhau nỗ lực nhé!”
Gương mặt này vốn dĩ tuyệt mỹ khuynh đảo thần ma, dáng vẻ khi thẹn thùng đúng là đẹp trai cực kỳ!
Dưới bài share của cô, còn có fans của Lâm Tuyết Nhu thường hay nhảy vào kiếm chuyện. (đọc tại Qidian-VP.com)
“Cố lên cố lên!”
Lâm Tuyết Nhu lại nhìn mẹ, mong đợi mẹ có thể giúp mình nhưng Thư Ninh không dao động, cô ta đành phải khóc sướt mướt nói: “Tao không nên, ở trên mạng...ở trên mạng nói như vậy.”
Hòa hảo như lúc ban đầu?
Chỉ có Lục Dĩ U vẫn phát triển tốt, dù không có đi diễn, cũng không có sản phẩm âm nhạc thì hình tượng của cậu cũng không sụp đổ, mỗi khi xuất hiện trên gameshow vũ đạo, fans có thể hét chói tai vì cậu, hò hét vì cậu, muốn đâm vào màn hình vì gương mặt cậu.
“Đúng vậy, anh Dĩ U còn chưa chia sẻ mà cô ta đã vội vàng làm, còn cố ý tag, sợ người ta không biết cô ta đóng phim với anh Dĩ U sao?”
Nhưng mà, sau khi làm quen với Lục Dĩ U, Nại Nại phát hiện không phải công ty chọn cho cậu ta hình tượng lạnh lùng mà tính cách của chàng trai này vốn là thế, trầm mặc nội liễm, không quá thích giao tiếp với người khác, những thứ đó không phải cậu cố ý ngụy trang.
“Dựa vào cái đếch gì mà tao phải xin lỗi mày? Ba...ba coi nó kìa!”
Cố Bình Sinh đã cúp máy.
Cậu còn đang thuộc giai đoạn người mới, tuy ngày thường trầm mặc ít lời nhưng tâm địa vấn rất tốt, cho nên ở chung cũng khá nhẹ nhàng, không hề có thái độ kênh kiệu.
“Bắt tay thân thiện?” Nại Nại hỏi: “Sao con không biết chuyện này?”
“Thế mà lại có một ngày tôi bắt đầu mong chờ bộ phim chiếu mạng máu c·h·ó này lên sóng!”
Nại Nại cũng chia sẻ bài viết này: “Mong nhận được sự quan tâm của mọi người đến tác phẩm đầu tay của tôi, tôi và @Lục Dĩ U sẽ cùng nhau cố gắng! [tim tim]”
Ở trên người Lục Dĩ U, đúng là Nại Nại học được rất nhiều thứ, có đôi khi thực ra fans không hề ngu ngốc, hình tượng thật sự hay chỉ là cái vỏ bọc thì các cô nhất định có thể phân biệt, chỉ phải xem mức độ yêu thích thần tượng của họ có đủ để bao dung hết thảy mọi thứ không thôi.
Bức ảnh khả ái này Lục Dĩ U có hỏi xin nhân viên đoàn phim, lén giấu.
Quả nhiên Cố Bình Sinh ở đầu bên kia điện thoại không hề khách khí: “Ai là Sinh ca của cô.”
“Ai chẳng biết anh Dĩ U ghét nhất chung ống kính với người khác?”
“Cố Bình Sinh là hoàng thái tử, em không có bối cảnh nên tài nguyên không thể so với anh ấy.”
“Thì ra lúc anh trai cười rộ lên lại ấm áp như vậy!”
Có một điểm hai người giống nhau, đó là đều chưa từng diễn vai nam nữ chính trong bộ phim nào, bởi vậy hai người thường xuyên đối diễn với nhau, thảo luận nội dung với nhau.
Ảnh chụp này vừa ra, các fans của Lục Dĩ U lập tức nháo nhào lên:
Mẹ Thư Ninh có vẻ cũng cảm thấy cô ta phải chịu nỗi nhục to lớn lắm, vội vàng vỗ lưng an ủi: “Tuyết Nhu, không sao hết, mẹ biết con không có sai.”
Những thực tập sinh xuất đạo cùng cậu, có người đã bị scandal quấn thân, có người vì ăn nói l* m*ng mà bị cư dân mạng mắng chửi, còn có người không có danh tiếng, biến mất trong tầm nhìn của công chúng.
Chuyện kia là Lâm Tuyết Nhu khơi mào, bởi vì cuối cùng fans của Cố Bình Sinh khiến chị ta ngược lại biến thành cái đích cho mọi người chỉ trích, bị mắng đến máu cho ngập đầu, hiện tại không khống chế được liền muốn giảng hòa với Nại Nại.
*
(*) Nghĩa bóng: châm chọc hành vi lợi dụng sự bất hạnh của người khác để tư lợi cho bản thân. (Nguồn:Baidu)
Lâm Đồng Duệ cười nhìn Nại Nại: “Nại Nại, nếu hai chị em đã bắt tay thân thiện rồi thì hai đứa nên đăng ảnh phát lên weibo, nói cho các fans....”
Người trong giới đều gọi vậy, nhưng Lâm Tuyết Nhu không ngờ Cố Bình Sinh lại là người xấu xa như thế, cô ta vội vàng sửa miệng: “Cố....học trưởng.”
Cuối cùng, Lâm Tuyết Nhu còn ủy khuất khóc lên.
Nại Nại biết thái độ làm người của Cố Bình Sinh, gì mà tín hiệu không tốt chứ, đơn giản chính là anh ta cố ý!
Nại Nại cười: “Không phải chị rất muốn làm quen với người ta sao?”
Cô biết mục đích lần này của ba mẹ.
Nại Nại còn đang diễn phân cảnh của mình nên không để ý chuyện này, chờ sau khi diễn xong, trở về lều nghỉ ngơi, lấy điện thoại ra liền thấy weibo thông báo có đến hơn hai vạn lượt bình luận.
Đặc biệt Lục Dĩ U lại lấy hình tượng lạnh lùng để ra mắt, nghe nói cực kỳ không dễ ở chung, khiến lòng cô càng thêm vài phần hồi hộp.
Mẹ Thư Ninh nhìn thấy ánh mắt của Nại Nại, hình như hiểu ra gì đó, vội nghiêng đầu quát lớn: “Tuyết Nhu, xin lỗi đi!”
“Nại Nại, đừng có quá đáng!” Lâm Đồng Duệ nói: “Tuyết Nhu nó đã lui một bước rồi.”
Nại Nại cong môi, cuối cùng cũng thừa nhận.
*
“Trời ơi, chị gái nhỏ cũng ngoan quá.”
[Anh là đôi mắt của em] là một bộ phim đa thể loại từ huyễn huyễn, tình yêu đến thanh xuân vườn trường. Người tham gia diễn không nhiều, ngoại trừ cặp nam nữ chính và nam phụ phản diện thì chính là mấy đoàn diễn phụ, nhân số của đoàn phim cũng không nhiều, ngày đầu tiên sau khi mọi người làm quen với nhau một lát thì việc khai máy cũng khá nhẹ nhàng.
“Mẹ! Sao mẹ cũng....”
“A a a a, thật quá đáng yêu!”
Nại Nại gọi điện cho Cố Bình Sinh, cuộc gọi được kết nối, Cố Bình Sinh nghe tới thực nhàn nhã: “Tôi đang muốn tìm em đây, tôi đi dạo phố Paris, ngày thường em dùng mỹ phẩm dưỡng da gì, tôi mang về cho....”
“Lần sau gặp mặt anh ta, thế thì biết đến ngày tháng năm nào!” Lâm Tuyết Nhu ủy khuất quệt miệng oán giận: “Tao còn phải bị người mắng bao lâu nữa!”
Cậu không ghét bỏ xuất thân nghiệp dư của Nại Nại, sau khi biết thân thể Nại Nại luôn không tốt thì trong quá trình đóng phim cũng vẫn luôn che chở cô.
Một màn vỗ vai cổ vũ nhau của Lục Dĩ U và Nại Nại bị nhân viên công tác trong đoàn phim dùng di động chụp lại.
“Nói thế nào?”
Lâm Tuyết Nhu:.....
Không lâu sau, phía official weibo của đoàn phim [Anh là đôi mắt của em] đã đăng ảnh hậu trường, đồng thời còn tag hai vai chính:
Lục Dĩ U thành thật nói: “Ông chủ công ty có khả năng hy vọng em được mài giũa nhiều hơn, em cũng muốn thử đóng phim. Vốn dĩ cho rằng phải qua một khoảng thời gian nữa mới có thể nhận phim, không ngờ nhanh như vậy đã có cơ hội nên đồng ý ngay.”
Thời điểm Nại Nại nghe đạo diễn Quan nói nam chính là Lục Dĩ U, có hơi thấp thỏm.
Hai ngày sau, Nại Nại vào đoàn phim, bắt đầu hai tháng quay phim.
Editor: Hana
Nại Nại nói: “Vì sao lại xin lỗi, nói cho rõ ràng.”
“Cọ xong nhiệt độ của Cố Bình Sinh, lại đi cọ nhiệt độ của Lục Dĩ U, không nhìn nổi nữa, thoát fans!”
“Hôm nay Lâm Nại Nại xin lỗi chưa?”
“Tag anh Dĩ U còn không phải cố ý ăn hôi sao?”
“Cậu là gà nhà công ty nào?”
Nhưng Nại Nại đã lui rất nhiều bước!
Không chỉ vậy, Lục Dĩ U còn đăng một bài viết mới, chỉ@Nại Nại đêm nay không thức đêm:
Thư Ninh và Lâm Đồng Duệ khẩn trương hỏi: “Sao rồi, nó nói thế nào?”
“Chống lại [Anh là đôi mắt của em], tuyệt đối không xem!!”
“Cho nên, vì sao cậu lại nhận bộ phim này?” Thời điểm ngồi thảo luận kịch bản với nhau, Nại Nại tò mò hỏi Lục Dĩ U: “Lấy danh khí hiện tại của cậu, hẳn sẽ có tài nguyên tốt hơn thế này.”
Lâm Tuyết Nhu cả kinh, không ngờ Nại Nại đá bóng cao su tới chân mình, cô ta vội vàng đè thấp thanh âm: “Tao....tao không thân với anh ấy.”
“Ai nha, tôi đang ở nước ngoài, tin hiệu không rõ lắm, không nghe thấy cô nói gì hết, cúp máy đây.”
Ngày thường đoàn phim ăn cái gì, cậu liền ăn cái đó, đoàn phim sắp xếp làm chuyện gì, cậu cũng không có một câu oán giận, tính cách thật sự siêu cấp tốt, hơn nữa cũng rất ấm áp. (đọc tại Qidian-VP.com)
“Có việc mau nói, bên này tôi bề bộn nhiều việc lắm.”
“Nếu hai chị em đều hòa hảo như lúc đầu thì bài viết kia của Cố Bình Sinh trên weibo, con bảo hắn xóa đi.”
Nại Nại là một người mới, đối với loại minh tinh thần tượng này vẫn quen dùng cái nhìn của fans mà đối đãi, cảm thấy bọn họ cao cao tại thượng, không dễ thân cận.
“Cố Bình Sinh, chị của em có chuyện tìm anh, em chuyển máy cho chị ta đây.”
Nại Nại muốn nói, yên tâm đi, hiện tại dù có xóa bài thì lấy sức chiến đấu và trình độ mang thù của fans lưu lượng, sau này chỉ cần chị lộ mặt ở đâu thì tuyệt đối gặp một lần mắng một lần.
Lâm Tuyết Nhu bị buộc bất đắc dĩ, chỉ có thể cầm lấy điện thoại, hắng giọng nói: “Sinh....Sinh ca.”
Lâm Tuyết Nhu đỏ mắt nói: “Mày còn muốn thế nào!”
Có fans của Lục Dĩ U gia nhập, những bình luận từ fans não tàn của Lâm Tuyết Nhu dưới bài share của Nại nại lập tức bị đại quân lưu lượng quăng lên chín tâng mây rồi.
Sau khi Lục Dĩ U thân quen với Nại Nại, cậu dần nói nhiều hơn trước mặt cô, thích cười, cười nhiều lại sẽ thẹn thùng, rồi yên lặng cúi đầu, gương mặt hơi phiếm hồng. (đọc tại Qidian-VP.com)
Nại Nại rất thích tính cách đó của Lục Dĩ U, thần tượng như này sao không được hoan nghênh chứ! Sao không được fans cuồng nhiệt theo đuổi nâng niu!
Nại Nại lạnh mặt nhìn hai mẹ con này, một câu cũng chẳng muốn nói.
Lâm Tuyết Nhu lại khóc sướt mướt nói: “Tao không nên cố ý dẫn đường để fans công kích mày, được chưa!”
Sau khi xóa, cô ta còn tủi thân nói mình căn bản chẳng nói nửa câu Nại Nại không tốt, sao lại biến thành cô ta sai rồi?
*
Cô vội vàng mở weibo, phát hiện là Lục Dĩ U follow cô, hơn nữa còn chia sẻ bài viết hậu trường kia.
“Anh ta nói...tín hiệu không tốt.” Lâm Tuyết Nhu bật khóc: “Sao con lại cảm thấy anh ta đang qua loa có lệ với con chứ.”
Nại Nại bình tĩnh nói: “Chị không cảm thấy mình nợ tôi một lời xin lỗi sao?”
Lục Dĩ U chính là thần tượng mới xuất đạo gần nửa năm, có nhân khí cao nhất trong số những thực tập sinh, lượng fans khổng lồ, tuy nói không thể sánh vai với Cố Bình Sinh nhưng nếu tương lai hắn phát triển tốt, tài nguyên khá thì tiền đồ cũng tương đối khả quan.
“Quá trình quay chụp đã được hơn nửa, tất cả mọi người vất vả rồi, hai bạn nhỏ @Nại Nại đêm nay không thức đêm @Lục Dĩ U phối hợp rất ăn ý nha! Mọi người chờ mong thể hiện của họ đi!” (đọc tại Qidian-VP.com)
“Không phải chỉ chia sẻ bài đăng của đoàn phim thôi sao? Con mắt nào của các người nhìn thấy Nại Nại cọ nhiệt độ?”
“Mày...mày cần gì một hai bắt tao nói thẳng!” (đọc tại Qidian-VP.com)
Hình tượng của cậu chính là tính cách con người thật, loại hình tượng đó vĩnh viễn không sụp được đâu!
Nại Nại vỗ vỗ bả vai của Lục Dĩ U, mỉm cười cổ vũ: “Đừng nói thế, cậu đã phát triển rất tốt rồi, hơn nữa đều dựa vào thực lực của bản thân mình để đạt được, chắc chắn tương lai sẽ càng tốt!”
Nại Nại cười lạnh, cô với Lâm Tuyết Nhu có quan hệ gì, không thân không thiết. Trước kia ngoài mặt hòa bình, nhưng cũng chỉ giới hạn ở việc lực lượng hai bên cách xa nhau mà thôi. Hiện tại cô không muốn quay trở lại thành cô gái nhỏ yếu luôn luôn nhường nhịn nữa.
“Nại Nại, được rồi, nếu chị con đã thừa nhận sai lầm thì con cũng đừng cắn mãi không bỏ.” Thư Ninh thở phào, lại đau lòng con gái lớn, lo lắng Nại Nại lại đưa ra yêu cầu quá đáng nào đó liền vội vàng nói: “Hiện tại, con cũng nên lấy ra thành ý của mình.”
“Truyền thông Phong Ngu.”
“Là thế này, em với Nại Nại đã giảng hòa với nhau rồi, anh có thể xóa bài viết kia trên weibo không....”
“A, tôi biết, cũng là công ty chủ quản của Cố Bình Sinh.”
“Lầu trên fans cái gì, phải mau chuồn đi chớ.”
“Ha hả, dẫm lên Tuyết bảo để thượng vị, màn thầu máu* của cô ăn ngon không?”
Nại Nại lấy lại điện thoại, nói: “Lần sau có cơ hội gặp hắn thì đối mặt bảo hắn xóa là được.”
Dưới sự thúc giục của ba mẹ, Lâm Tuyết Nhu cực kỳ không tình nguyện xóa hết mấy câu nói bạch liên kia trên weibo.
Nước mắt của Lâm Tuyết Nhu giống như không đáng giá một xu vậy, chớp một cái lại chảy xuống, hung hăng trừng mắt nhìn Nại Nại: “Xin, xin lỗi.”
Từ nhỏ đến lớn, cô vẫn luôn nhẫn nhịn, vẫn luôn lùi về sau, ba mẹ thiên vị chị gái, cô lập tức nhường chị gái trong mọi việc, chỉ vì tranh thủ một không gian sinh tồn nhỏ tí tẹo cho bản thân....
Hình ảnh hai người ngồi khoanh chân trên ghế, mỉm cười vỗ vai nhau trông rất giống hai đứa nhỏ cùng tuổi ở nhà trẻ, chắc chắn vẻ mặt cũng giống, quả thực chính là dễ thương hết biết.
“Mẹ muốn con làm gì?”
Những lời này là một câu trong kịch bản, mà ảnh đi kèm chính là ảnh hai người ngồi xếp hàng như trẻ em nhà trẻ mà nhân viên công tác đã chụp.
“Bởi vì nếu tôi không nhắc nhở chị thì chị vĩnh viễn không biết mình sai ở đâu.”
Nại Nại không có trợ lý, cho nên sau khi diễn xong một cảnh, người đầu tiên lấy áo khoác trên mặt đất đưa cho Nại Nại chính là Lục Dĩ U.
Chương 20: Ảnh hậu trường (Canh hai)
“Xin lỗi!”
Tút tút tút tút.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.