Chìm Đắm - Nhĩ Đông Trần
Nhĩ Đông Trần
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 14: Chương 14
"Tao bệnh nặng sắp c.h.ế.t rồi, nhưng cho dù có c.h.ế.t tao cũng phải kéo mày c.h.ế.t chung!"
Tề An ở lại đến cuối, có vẻ còn điều muốn nói. (đọc tại Qidian-VP.com)
Tin tức về anh, tôi chỉ có thể biết qua điện thoại, TV.
Vì bàn tiệc này toàn là những nhân vật có tiếng trong ngành.
Đây chẳng lẽ là thước phim cuối đời của tôi sao? (đọc tại Qidian-VP.com)
24.
Một người đàn ông đeo kính gọng bạc, mặc vest chỉn chu ngồi bên trái ghế chính đứng dậy, đưa tay mời tôi ngồi vào đó.
“Giám đốc Úc, cô thực sự rất tài giỏi, cuối cùng tôi cũng hiểu vì sao tổng giám đốc Ninh nói dù không có anh ấy, cô vẫn có thể sống rất tốt. Anh ấy chỉ muốn con đường này trở nên dễ dàng hơn một chút mà thôi.”
“Cô cứ yên tâm, tổng giám đốc Ninh đã hỏi qua mọi người rồi, không ai có ý kiến gì về vị trí này cả.”
Cuối cùng vẫn nhận lấy.
Những năm sau đó, tôi vào đại học, sau khi tốt nghiệp thì cùng bạn bè khởi nghiệp.
Công ty không lớn, nhưng cũng dần phát triển ổn định.
"Tao trốn ra được liền đi tìm mày ngay đấy!"
“Nếu cô đang hỏi về công việc, thì trạng thái của tổng giám đốc Ninh rất ổn.”
Trong cơn mê, tôi dường như thấy có hai người vội vã chạy về phía mình.
"Mày giỏi lắm! Chính mày đã khiến thằng khốn họ Ninh kia nhốt tao trong trại tâm thần suốt bao năm qua đúng không?"
Anh vậy mà thật sự chưa từng xuất hiện trước mặt tôi lần nào nữa.
Trả lời kín kẽ, không để lộ bất cứ điều gì. (đọc tại Qidian-VP.com)
Bạn đang đọc truyện của nhà Cam edit. Chúc bae đọc truyện zui zẻ nhaaa 🍊.
Tôi từ chối.
Hôm nay tôi nhận được cuộc gọi từ một đối tác nói rằng có một buổi tiệc xã giao, muốn tôi tham gia cùng.
Tôi mím môi, chậm rãi hỏi:
Những năm qua, tôi không có phương thức liên lạc của Ninh Chu Ngôn. (đọc tại Qidian-VP.com)
Bố tôi trợn mắt , hung dữ nhìn chằm chằm vào tôi
Chỉ là khi bước vào phòng riêng, tôi mới nhận ra vị đối tác gọi điện cho mình đang đứng nép vào một góc, cười niềm nở lấy lòng.
Thấy tôi nhìn sang, anh ta chỉnh lại gọng kính, mỉm cười:
“Tôi là người có ít kinh nghiệm nhất ở đây, ngồi chỗ này không hợp lắm đâu.”
Bữa tiệc diễn ra suôn sẻ, thuận lợi bàn bạc hợp tác với một vài công ty.
Mà ghế chính giữa lại để trống.
“Anh ấy…sống tốt chứ?”
“Nếu cô hỏi về đời sống cá nhân, thì tôi không rõ. Có lẽ, cô cần tự mình đi xem.”
“Tôi là trợ lý của tổng giám đốc Ninh, cô có thể gọi tôi là Tề An.”
23.
Nụ cười của Tề An vẫn không đổi:
Trận tuyết đầu tiên của mùa đông năm nay rơi lả tả, những bông tuyết nhẹ nhàng đậu xuống gương mặt tôi.
Sau đó, anh ta đưa cho tôi một tấm danh thiếp: (đọc tại Qidian-VP.com)
Tôi cảm nhận được da thịt mình bị cắt ra.
Một bóng người từ trong đám đông bất ngờ lao ra, nhanh, chuẩn, tàn nhẫn đ.â.m con d.a.o vào bụng tôi.
Ngày chia tay, tôi đã nói ‘Đừng gặp lại nữa’.
Một người trong số đó, sao lại giống Ninh Chu Ngôn đến vậy?
Bước ra khỏi cửa nhà hàng, tôi hít sâu một hơi, bàn tay như không thể kiểm soát mà ấn nút gọi dãy số trên màn hình điện thoại.
Người đàn ông cười nhã nhặn:
Tôi nhanh chóng trấn tĩnh lại, thoải mái ngồi xuống.
“Cô cứ ngồi đi, nếu không có cô buổi tiệc này không thể bắt đầu được đâu, chỉ là một buổi gặp mặt đơn giản để mọi người làm quen với cô thôi.”
Chương 14: Chương 14
“Số trên này tôi đã đổi thành số riêng của tổng giám đốc Ninh rồi. Cô có cần không?”
Máu ào ạt chảy ra ngoài.
Tôi nhận lời.
Ngay khi cuộc gọi được kết nối.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.