Chìm Đắm - Nhĩ Đông Trần
Nhĩ Đông Trần
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 17: Chương 17
Bạn đang đọc truyện của nhà Cam edit. Chúc bae đọc truyện zui zẻ nhaaa 🍊. (đọc tại Qidian-VP.com)
Về sau, những dòng chữ anh viết lại đều là về tôi.
Tôi đang tập trung nhìn nét chữ của anh thì chợt nghe thấy một tiếng động khẽ, quay lại thì thấy Ninh Chu Ngôn vừa va vào tủ khi đi qua.
Phòng của Ninh Chu Ngôn có tông màu rất tối.
[Đoạn này chép từ trên mạng!]
Bước lại gần mới phát hiện, đó là bức thư tình tôi từng viết cho Ninh Chu Ngôn.
[Mẹ ơi, xin mẹ hãy phù hộ cho cô ấy.]
Chương 17: Chương 17
Thậm chí anh còn cẩn thận đặt nó trong một chiếc hộp pha lê.
[Mẹ ơi, cô ấy luôn là người đầu tiên nhận ra con bị bệnh.]
Giọng anh rất nhỏ, như thì thầm.
[Mẹ ơi, cô ấy đang lừa con.]
Theo thời gian trưởng thành, anh dần hiểu rằng đây chỉ là một lời dối gạt của người lớn để an ủi mình.
Vì vậy nên mới khóa cửa sao?
Về sau là những dòng chữ với màu mực còn mới, có lẽ vừa mới viết không lâu.
“Lại rất lâu rồi không tổ chức sinh nhật sao?”
Tôi mở bức thư ra, phát hiện bên cạnh nét chữ của mình có vô số ghi chú chi chít.
Tôi kéo anh ngồi xuống giường:
Khi tủi thân, khi đau buồn, anh sẽ đến đây trốn tránh.
Chỉ là tôi không ngờ rằng— (đọc tại Qidian-VP.com)
29.
Trên tủ đầu giường được xếp ngay ngắn một số loại thuốc tâm lý.
[Thật sự đau lắm.]
Đầu tựa vào hõm cổ tôi, hơi thở nhẹ nhàng.
Trong lúc thất thần, ánh mắt tôi bị một thứ màu xanh trong tủ thu hút.
Chính là cây nến tôi đã dùng để tổ chức sinh nhật cho anh.
[Mẹ ơi, cô ấy đưa áo khoác cho con mặc, giúp con vớt chiếc dây chuyền của mẹ. Kể từ khi mẹ đi, đây là lần đầu tiên có người tổ chức sinh nhật cho con.] (đọc tại Qidian-VP.com)
[Mẹ ơi, con ghét cô ấy đã lừa con, cũng ghen tị vì cô ấy từng đối xử tốt với Kỳ Văn như thế.] (đọc tại Qidian-VP.com)
[Mẹ ơi, lâu lắm rồi không có ai hỏi con có sao không.]
[Đoạn này cũng vậy!]
“Ninh Chu Ngôn, những năm qua rất vất vả đúng không.”
Tôi bước tới nắm lấy tay anh, ánh mắt anh vẫn vô hồn, trống rỗng.
Bánh kem?
Tôi như nhìn thấy hình ảnh cậu bé Ninh Chu Ngôn nhỏ bé khi bị ấm ức, từng nét từng nét viết lên những tờ giấy này.
Tôi ngước lên nhìn anh.
Ninh Chu Ngôn không có phản ứng gì.
[Con cũng đã lợi dụng cô ấy, trong buổi tiệc còn nói lời cay nghiệt, khiến cô ấy rất ghét con.]
Ninh Chu Ngôn nhìn tôi vài giây, sau đó vòng tay ôm chặt lấy tôi.
[Mẹ ơi, hôm nay con thấy trên người cô ấy có rất nhiều vết thương, con rất khó chịu, muốn giúp cô ấy.]
[Mẹ ơi, con lại gặp cô ấy rồi, cô ấy tên là Úc Lâm.]
Về sau, nét chữ đã thay đổi, trở nên ngay ngắn, chỉn chu hơn.
[Mẹ ơi, con đã đổi sang họ của mẹ rồi.]
[Nhưng con vẫn không kìm được mà thích cô ấy, rất nhớ cô ấy.]
[Mẹ ơi, con sắp quay lại nhà họ Kỳ rồi. Cảm ơn Kỳ Văn không kiềm chế được mà sai người đánh con, con bảo chú Lục đừng ra mặt, con biết ông nội dù thế nào cũng sẽ không để con c·h·ế·t.]
“Bánh kem.”
“Em sẽ làm cho anh một chiếc bánh y hệt, bây giờ ngoan ngoãn đi ngủ trước được không?”
Không cần phải giả vờ mạnh mẽ.
“Anh nằm xuống đi, ngoan nào.”
Lồng n.g.ự.c tôi bỗng siết chặt lại, vừa nghẹn vừa đau.
Tôi quay đầu nhìn chiếc bánh sinh nhật trong bức ảnh.
“Xin lỗi anh.” (đọc tại Qidian-VP.com)
Tôi nắm tay dẫn anh về phòng.
Căn phòng này như một nơi trú ẩn an toàn của anh.
Bên cạnh là một đoạn nến sinh nhật cháy dở.
Tôi đưa tay nhẹ nhàng vuốt lưng anh:
[Mọi người đều biết Kỳ Văn đứng sau chuyện này, nhưng không ai truy cứu. Ông nội nói, thù của mình phải tự tìm cách báo.]
Nhưng khi có căn nhà của riêng mình, anh vẫn dán những tờ giấy này lên tường.
Phía sau còn đính kèm cả đường dẫn trang web.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.