Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 4: Chương 4

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 4: Chương 4


"Đến bệnh viện, lái nhanh lên!"

Lúc này họ mới ngỡ ngàng nhận ra sự thật.

Trường học, nhà, Kỳ Văn.

Nhẹ nhàng dỗ dành, kiên trì đút từng muỗng một.

Sau khi vết thương được xử lý ở bệnh viện và nghỉ ngơi suốt buổi chiều, tôi tỉnh táo lại.

Khác với sự bàng hoàng của họ, tôi lại cực kỳ bình tĩnh.

Máu từ trán tôi chảy xuống, nhỏ tí tách trên thân xe màu đen.

Họ từng trêu đùa ngay trước mặt Kỳ Văn, hỏi có phải hắn thật sự có tình cảm với tôi rồi không.

Ông ta bóp chặt gáy tôi, miệng không ngừng chửi rủa:

Bởi vì tôi chưa từng cần tình yêu của Kỳ Văn.

Chương 4: Chương 4

Điều tôi cần chỉ là tiền của hắn mà thôi.

Tôi nhét tấm thẻ vào tay mẹ kế:

Chỉ có vài người anh em thân thiết của hắn biết chuyện.

Khoảng thời gian đó, cuộc sống của tôi chỉ xoay quanh ba nơi:

Nếu không sao lâu vậy vẫn chỉ có tôi ở bên cạnh?

Bạn đang đọc truyện của nhà Cam edit. Chúc bae đọc truyện zui zẻ nhaaa 🍊.

Lời còn chưa dứt, một bảo vệ từ đâu xông tới giáng một cú mạnh vào sau đầu ông ta.

Cơn đau khiến ông ta lập tức buông tay, ôm đầu van xin trong vòng vây của mấy tên vệ sĩ. (đọc tại Qidian-VP.com)

Từ đó về sau, tôi không còn thấy bố mình nữa.

Hắn chỉ cần nói một câu muốn ăn bánh, dù là hai giờ sáng tôi vẫn lập tức từ bệnh viện chạy đến làm cho hắn nhiều loại bánh khác nhau.

Vừa bước xuống xe, còn chưa kịp vẫy tay chào Kỳ Văn qua lớp kính xe hạ xuống thì một bóng người lao đến, nắm chặt tóc tôi, đập mạnh đầu tôi vào khung cửa sổ.

Theo thời gian, họ ngày càng tin rằng hắn nghiêm túc với tôi.

Giọng hắn càng dữ hơn.

Tôi kiên nhẫn dỗ dành, chờ hắn uống xong liền nhanh chóng nhét viên kẹo trái cây vào miệng hắn.

Bố tôi, kẻ đã mất tích mấy ngày nay xuất hiện với gương mặt đầy vết thương, có lẽ bị chủ nợ đánh.

Kỳ Văn chuyển khoản cho tôi một số tiền, bảo tôi đi quyến rũ một nam sinh khác. (đọc tại Qidian-VP.com)

Trong cơn mơ hồ, tôi chợt nghĩ như vậy.

"Xem như là báo đáp cho việc mấy năm qua dì đã bảo vệ con, còn lo cho con ăn học."

"Úc Lâm, không được ngủ, nghe thấy không."

Tiếng chuông điện thoại kéo tôi ra khỏi dòng suy nghĩ.

"Mày là người yêu của đồ tiện nhân này à? Vậy tao chính là bố vợ của mày, đưa tiền đây, tao giao nó cho mày..."

Ông ta không thể động vào tôi, nhưng vẫn có thể ức h.i.ế.p bà ấy.

Cho đến hôm nay—

Tôi cố gắng diễn trọn vai một kẻ yêu Kỳ Văn say đắm. (đọc tại Qidian-VP.com)

7.

Kỳ Văn bước xuống xe, bế tôi – lúc này đã choáng váng – lên xe.

Hắn bị bệnh chê thuốc đắng không chịu uống. (đọc tại Qidian-VP.com)

Giọng hắn thật dữ dội.

Hắn say rượu gọi điện cho tôi, tôi lập tức mang theo canh giải rượu đã nấu sẵn chạy đến bên hắn.

8.

Bố tôi bây giờ tuy đã biến mất, nhưng ai biết được ông ta sẽ đột ngột xuất hiện vào lúc nào?

Vĩnh viễn không quay đầu lại nữa.

Kỳ Văn chưa từng yêu tôi.

Kỳ Văn chỉ cười mà không đáp.

Kế hoạch của tôi lại thành công thêm một bước.

— Đinh! (đọc tại Qidian-VP.com)

Trước tiên dùng số tiền này giúp mẹ kế trốn thoát.

Sau đó đến lượt tôi rời đi.

"Con tiện nhân này, mày tìm được thằng bao nuôi mình rồi mà còn dám bảo là không có tiền?"

Hắn vẫn không công khai mối quan hệ giữa tôi và hắn.

"Cầm số tiền này và đi thật xa, làm điều dì muốn làm, sống cuộc đời dì muốn sống, đừng để bản thân bị vũng bùn này nuốt chửng."

Vết thương rất đau, nhưng tôi lại thấy vui.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 4: Chương 4