Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 91

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 91


Côuốngbátcháobíđỏấmáp,đầuócnhỏbénàykhôngthểnàohiểunổiThẩm Dực.

TưởngViệtLinhliếcnhìnngườibêncạnh,cườinói:“ThẩmDực,anhấyrất tốt.”

Nói xong, cô ấy lấy cây bút chì bấm ra.

SựxuấthiệnvàtheođuổicủaTưởngViệtLinhdườngnhưkhôngcóchútảnh hưởng nào đến việc học tập hay cuộc sống của anh.

Quý Dao có mối quan hệ tốt với rất nhiều đàn anh lớp ba, bao gồm cả bạn chơi bóngcủaThầmDực.QuýDaothỉnhthoảngsẽhẹnđichơibóngvớiThầmDực còn Tưởng Việt Linh ở gần đó phụ trách đưa nước cho bọn họ.

ĐớiNguyệtSanhạthấpgiọngtròchuyện:"LinhLinh,tớcảmthấycậuvàQuý Dao rất xứng đôi, khi nào thì hai người sẽ ở bên nhau thế?"

Bây giờ gửi nó qua cho cô là có ý gì?

Thầy cô, ba mẹ nghiêm khắc theo dõi chặt chẽ giống như một chiếc lồng vô hình,nhắcnhởcácthiếunamthiếunữphảicưxửđúngmựcvàdồnhếttâmsức cho việc học tập.

Chiếcxevẽmộtvòngcungtrênconđườngđua,tốcđộnhanhnhưchớpnhưng lại rất vững vàng.

Cô tiếp tục viết ở đoạn sau…

Một cô gái không thể tin được nói: “Không thể nào… Mặc dù Thẩm Dực vềmọiphươngdiệnđềunganghàngvớiQuýDao,nhưnganhấyquákiêungạo,cứ như không ai có thể lọt vào mắt xanh của anh ấy.”

"Thẩm Dực, tên xấu xa."

KhươngDưDạngđangbuồnngủ,thấydìđặtmộtvậthìnhvuôngbêncạnhbát mình, dặn dò cô: "Dạng Dạng, đây là anh Thẩm Dực của cháu nhờ cô đưa cho cháu."

Dìvừabưngbữasánghômnaylênbàn,cónhiềumónđểcôlựachọn,ngoàira còn có cháo bí đỏ rất thích hợp cho mùa này.

Trongmắtngườingoàithìcôchắcchắnsẽkhôngcóhứngthúvớinhữngchủđề tầm phào như Tưởng Việt Linh thích ai, lúc này cô đang tập trung trả lời câu hỏi.

Ngàyđó,ngườitathườngdựavàobăngđểluyệnnghetiếngAnh,việcluyệntập ở trường không thôi chắc chắn là chưa đủ.

Trongmiệngcônhưuốnglátràngâm,vịcháttrênđầulưỡi,trongcổhọnglại có cảm giác đắng khó tả.

PhongcáchrấtgiốngvớitínhtìnhcủaThẩmDực,vốndĩtáobạobướngbĩnh nhưng lại thể hiện bản thân là người dịu dàng lịch sự nên anh luôn được mọi người yêu mến vây quanh mình.

ĐớiNguyệtSankhoanhtay:"Đúngvậy,cậuấmnàoởThủđôcũngcócáikiểu kiêu ngạo đó phải không?"

NóivềthànhtíchthìTưởngViệtLinhthuộcdạngđộisổtronglớp,côấyhoàn toàn không biết gì về toán, lý, hóa nhưng lại có lợi thế về tiếng Anh.

Cô thậm chí còn không đủ can đảm để thừa nhận rằng bản thân thích anh.

Cứ như chưa từng có ai đặt chân tới đây vậy.

KhươngDưDạngđứngởtrêncầuthangthấphơnanhmấybậc,ngẩngđầu,ánh mắt trong sáng nhưng kiên cường.

Ngay cả việc mua truyện tranh hay đọc tiểu thuyết cũng phải bí mật thực hiện, chưa kể nếu trong lớp có bạn nam bạn nữ nào thân thiết thì những lời đàm tiếu,

ĐớiNguyệtSankịpthờiđưachủđềtrởlạiđúnghướng:“LinhLinh,cậucòn chưa nói xong mà, cậu thật sự muốn theo đuổi Thẩm Dực sao?”

"Chỉ là bạn bè bình thường thôi."

SaukhiThẩmDựcnhìnthấyd**taitrắngnõncủacôgáithìánhmắtlóelênmột chút.Anhtrảlạisáchgiáokhoachocônhưngtrongmắtvẫntrànđầykiêungạo, cao quý khó có thể với tới được.

Khôngphảianhđãnóirằngnếucômuốncócuộnbăngthìphảitựđilấyhay sao?

Ngàyhômsau,hậuquảcủamộtgiấcngủkémchấtlượngchínhlàđôimắtsưng húp của cô.

SuynghĩcủaKhươngDưDạnggiốngnhưđầubútchìbịgãy,từtừrútđi,cô không thể làm gì khác hơn là lắng nghe.

Thếlà,tintứcTưởngViệtLinhquyếtliệttheođuổiThẩmDựcđãgâyxônxao dư luận, nhưng hiệu trưởng lại không dám phá vỡ trật tự trong trường nên chỉ gọi cô ấy đến văn phòng thuyết phục vài ba câu, thái độ của hiệu trưởng cũng cực kỳ ân cần.

Thật khó để từ chối.

"Nếu muốn cuốn băng thì đến chỗ tôi để lấy."

Nhữngngườixungquanhbịchuyệnnàylàmphântâmđếnmứcgầnnhưquên mất phản ứng trước việc Tưởng Việt Linh nói sẽ theo đuổi Thẩm Dực.

Nhữngcôgáixungquanhcười,nhưnghọđềuchânthànhủnghộTưởngViệt Linh, đổi thành người khác thì đã bị đem ra đùa giỡn mấy trăm lần rồi.

ThếnhưngThẩmDựcchỉchơimộttrậnrồithôi,anhkhôngcóhứngthúđóng cửa xe lại, cởi găng tay rồi sang một bên ngồi nghỉ ngơi.

Maymắnthay,thànhtíchcủaThẩmDựcvẫnđứngđầutronglớpvàcảhuyện trong kỳ thi tiếp theo, điểm môn tự nhiên của anh cao đến mức khiến cho rất nhiều người chú ý.

KhươngDưDạngkhôngcònhyvọnggìquayngườiđixuốnglầu,mặckệsách giáo khoa vẫn còn trong tay Thẩm Dực.

NhưngtronglòngKhươngDưDạngbiếtrõlưngcôthẳngtắp,ánhmắtđãsớm lơ đãng, tâm trí hoàn toàn không đặt vào câu hỏi này.

TưởngViệtLinhđitheođámQuýDao,côấyđứngtrênkhánđài,ánhmắttập trung vào chiếc xe đua do Thẩm Dực điều khiển, không thể nào rời mắt được.

Tưởng Việt Linh thản nhiên xoay bút, hất cằm nói: “Vậy chúng ta đánh cược nhé.NếutrongvònghaituầnmàtớcóthểlấyđượcthôngtinliênlạccủaThẩm Dực và khiến anh ấy chủ động nói chuyện với tớ thì tớ sẽ thắng, được chứ?” (đọc tại Qidian-VP.com)

Có hơi quá nhiệt tình.

13/10/2008

Nhưng vấn đề là cô lại không thắng được anh.

Khiđó,cảmxúccủacácchàngtrai,côgáituổimớilớnđềulànhữngdòngchảy ngầm nhưng hỗn loạn.

Khương Dư Dạng mím môi, ánh mắt tập trung vào tờ giấy trắng.

TrongcuộcthitiếngAnhcấptỉnhcáchđâykhônglâu,ChuTuânđãgiaovịtrí duy nhất trong lớp cho Tưởng Việt Linh.

chê bai chắc chắn sẽ được phát tán khắp nơi.

QuýDaovàTưởngViệtLinhđãthiếtlậpđượctìnhbạnvữngchắc,tinđồngiữa hai người cũng ít đi nhiều.

Thànhthậtmànóithìđiềukiện"cuốnbăngtiếngAnh"màThẩmDựcđưararất hấp dẫn.

Côấyđưacâykẹom*tmàbạnnamtronglớpvừatặnglạichocô:“Chocậu,tôi không thích kẹo.”

“Phải như thế nào mới được gọi là thử thách?” Đới Nguyệt San bối rối.

Nóixong,TưởngViệtLinhtựmìnhlàmmộtđộngtáccổvũbảnthân. (đọc tại Qidian-VP.com)

“Vẫn chưa có gì cả, nhưng tớ tạm thời không có ý định từ bỏ anh ấy.”

Không ai có thể giả vờ như không nhìn thấy cô ấy. (đọc tại Qidian-VP.com)

Nhưngphảinóirằngcuốnbăngnàyxuấthiệnsaukỳthithángvàđơngiảnlà “cứu tinh” cho việc nâng cao điểm nghe tiếng Anh.

Chương 91

TưởngViệtLinhthườngxuyênđếncửasổcủalớpanhrồigọicácđànanhđàn chị cô ấy quen biết, sau khi cho họ lợi ích thì họ cũng sẽ hỗ trợ cô ấy.

Ngày bọn họ đề nghị đến câu lạc bộ đua xe là một buổi tối cuối tuần.

Mộttuầntrôiqua,ĐớiNguyệtSancũngrấtlolắng,thừadịpkhôngcầnluyện tập vội vàng đi tới hỏi: "Linh Linh, tiến triển thế nào rồi?"

TưởngViệtLinhtừtrênbànnhảyxuống,ánhmắtbìnhtĩnhnói:"Bútchìnày khôngdùngđượcnữarồi,cậudùngbútchìbấmđi,tôichocậumượncáicủa tôi."

“Ai nói tớ thích cậu ấy?”

...

Sauđó,mỗingàyThẩmDựcđềunhậnđượcbữasánghoặcđồănnhẹtheo nhiều cách khác nhau.

SovớiTưởngViệtLinhthìcólẽcôchỉlàkẻhènnhát.

Khương Dư Dạng không thể từ chối, đành nhẹ nhàng cười nói: “Cám ơn.”

Mộtcơngiómátthổiquamặtcô,xungquanhtrởlạidángvẻảmđạmkhông một vì sao. (đọc tại Qidian-VP.com)

Vậy thì rốt cuộc cô có thể dùng gì để cạnh tranh với người khác đây?

KhươngDưDạngdùngnướclạnhrửamặtmộtlát,làndacôtrắngnhưsứ,cuối cùng thì quầng thâm dưới mắt cũng nhạt hơn nhiều.

Đới Nguyệt San tán thưởng quyết tâm của cô ấy: "Chúng ta chờ xem."

TưởngViệtLinhdờibànđếnngồicạnhcô,chủđộngchàohỏi:"KhươngDư Dạng phải không? Từ giờ chúng ta sẽ là bạn cùng bàn."

Chu Tuân thích thành lập một đội "Một một", có nghĩa là nếu xét về thành tích tổngthểthìhaingườicóthểbổsungchonhaunhiềunhấtsẽtrởthànhbạncùng bàn.

ĐớiNguyệtSantưởngrằngmìnhđãcóđượcthôngtinchínhxác,aingờngười trong cuộc lại trực tiếp phủ nhận. Vẻ mặt cô ấy kinh ngạc hỏi: "Hả? Nếu cậu không thích cậu ấy thì cậu thích ai?"

Cuối cùng, sự chờ đợi mòn mỏi cũng đã bùng nổ.

MộtcôgáicóthểrựcrỡvàthẳngthắnnhưTưởngViệtLinhgiốngnhưmộtđóa hồng vậy, đầy gai góc và xinh đẹp.

"Kỳ thi tháng lần trước Quý Dao còn giúp cậu chuyển sách, đừng hòng thoát khỏiánhmắtsắcbéncủatớ,maumaukhaibáochotớ."ĐớiNguyệtSanlaylay cánh tay Tưởng Việt Linh, cười đùa với cô ấy.

HầuhếtcácbạntronglớpđềubiếtrằngTưởngViệtLinhvàQuýDaođãtrởnên rất thân thiết sau kỳ thi tháng, nhiều người cũng xem họ như một cặp trời sinh.

Người như Quý Dao không được tính sao? Cậu ấy cũng là con cưng của trời, đượcxếpvàodanhsáchưutúcủatrường,córấtnhiềungườigửithưtìnhcho cậu ấy.

Đầubútchìvẫnđangvẽtrêngiấyđứtgãy,mộtmảnhnhỏrớtrangoàirồirơi xuống bàn của Tưởng Việt Linh.

Lôngmicủacôgáivừadàyvừacongvút,rungrinhnhưmộtchiếcquạtnhỏ,rất có cảm giác yên bình ấm áp.

Cô mặc đồng phục học sinh mùa thu đông rồi buộc tóc gọn gàng bằng dây chun.

NhưngphảnứngcủaThẩmDựclạirấtnhàmchán,anhchẳngtỏvẻgì,vẫnchơi bóng như thường lệ, thỉnh thoảng ngủ quên trong lớp, thậm chí còn không hề nhắc đến cái tên Tưởng Việt Linh.

TưởngViệtLinhngồiởtrênbàn,mũichânchạmxuốngđất,vẻmặtkiêungạo không giấu diếm: “Tớ thích thử thách hơn.”

TưởngViệtLinhmặcquầnjeanrách,lộravàiphầnlàndatrắngnõn,máitóc dài xõa tung, giống hệt như một con thiên nga trắng cao quý.

"Vậy giữa cậu và Quý Dao đã xảy ra chuyện gì?"

Vừasắpxếplạichỗngồilàbầukhôngkhítronglớptrởnênsôinổi,đặcbiệtlà phía Tưởng Việt Linh.

Côđangtínhtoánmộtbàitoánphântíchlựcvậtlý,cầmcâybútchìtronglòng bàn tay, cẩn thận vẽ vài nét.

Hai người nhìn nhau mỉm cười, đều đồng ý rằng Thẩm Dực rất khó theo đuổi.

Mặt khác, những dây leo uốn lượn lại quấn lấy trái tim chặt hơn một chút.

Thẩm Dực ngăn cô lại, nói: “Em không cần sách nữa à?”

Tưởng Việt Linh là một người thuộc thể loại hành động, tình yêu của cô ấy thẳngthắngiốngnhưngọnlửaấmáptrongmùađônglạnhgiá,bùngcháythành màu đỏ rực rỡ nhất.

“Nếumuốncuốnbăngthìđếnchỗtôiđểlấy.”Chàngtraithảnnhiênnóixong liền đi xuống lầu.

Khương Dư Dạng mở cặp sách của mình rồi đặt cuốn băng vào ngăn thứ hai.

KhươngDưDạngkhôngcòntâmtrạngđểtiếptụcghinhớtừvựng.Côtừtrên sân thượng trở về phòng học, lấy nhật ký ra rồi dùng bút viết hai chữ Thẩm

ChẳngquanhữngchàngtraithườngvâyquanhThẩmDựclạirấtphấnkhích,có khá nhiều người cũng đến dò xét thái độ của anh đối với Tưởng Việt Linh.

Vàbạncùngbànmớicủacôchínhlàcôgáixinhđẹplộnglẫynhấtlớp,Tưởng Việt Linh.

Chỉ cần Thẩm Dực ở một mình với cô thì tất cả những cái gọi là dịu dàng ôn hòa,nhãnhặnkhiêmtốncủaanhđềusẽbiếnmất,anhvốndĩlàmộtácquỷxấu xa hoàn toàn. (đọc tại Qidian-VP.com)

Cóngườivanglênthúcgiục:“Đúngvậy,chịLinhbậtmímộtchútđi.”

TưởngViệtLinhnởnụcườikháthoảimái,côấykhicườithậtsựrấtgiốngánh mặt trời ấm áp, khiến người ta vừa hâm mộ lại vừa ghen tị.

Như thế tốt hơn là cô ấy trực tiếp chạy đến bày tỏ tình cảm với Thẩm Dực.

ViếtxongthìKhươngDưDạnglạikhôngcamlònggạchbỏdòngnày.

Thẩm Dực đang đánh cược rằng Khương Dư Dạng sẽ nhìn lại.

Dực.

KhươngDưDạngkhônghiểuđượctâmtrạnglúcnàycủamình,khôngbiếtcô nên cảm thấy sợ hãi hơn hay là cảm thấy may mắn hơn nữa.

Bướcchâncủacônhưbịchặnlại,saukhihítmộthơithậtsâuthìthấymộtbóng người ập xuống phía sau cô.

Anhcóchútthíchthúkhithấycôbỏchạy,nhìnthậtsựrấtbuồncười.Anhung dung nhìn bóng lưng cô từ trên cao xuống.

Saumỗikỳ thithángthì ChuTuânsẽ sắpxếplại chỗngồitrong lớp.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 91