Vấn Đạo Cửu Vạn Niên
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 18: Nhược Trần lại phải cõng nồi...
Bụi tản đi, ả ta đắc ý cười lớn, sau đó nắm chặt quạt:
“Lôi Lĩnh Vực công kích rất mạnh, nhưng ngươi có thể duy trì lĩnh vực này được bao lâu cơ chứ?”
Cao nhân! Đây đích xác là cao nhân!
Thế này, gọi là Lĩnh Vực.
Không màng tiết trời, không màng hoàn cảnh, không màng thổ nhưỡng, một lần nhấc tay lên, trời đất cũng phải thay đổi theo ý ta. (đọc tại Qidian-VP.com)
Nhưng đồng thời, hắn lại sở hữu một khí chất tang thương, không hề phụ hợp với kẻ này chút nào cả.
Nàng hỏi, vòi rồng đánh tan những tia sét bay tới mà cũng tán đi, rõ ràng ở vào thế bị động, nhưng người này lại tự tin vô cùng.
“Im miệng, cho dù hôm nay có c·h·ế·t, ta cũng phải tiêu diệt ngươi”
Một vụ nổ khổng lồ xảy ra, mặt đất rung chuyển, ánh sáng bao trùm và không ngừng quét gọn hết thảy.
Cùng là Vạn Sự, vậy mà trong khi một bên tựa như nơi ở của ẩn thế thi nhân, một bên lại lộ ra vẻ bình thường không có gì lạ.
Sét đánh liên tục, nhằm vào một điểm, âm thanh sấm động vang chấn khắp vùng trời, hàng chục tia sét nhằm vào nàng mà liên tục đánh xuống.
Một tia sét đánh xuống, đánh vào thân ảnh ở trên đỉnh đồi, vậy mà cả rừng cây cũng vì thế mà cháy đen, lửa bắt đầu bốc lên.
Lão già mang áo bào trắng, tay cầm gậy sắt, khuôn mặt nghiêm nghị nhưng thân thể vốn đã trọng thương:
Đột ngột, sét trên trời hóa thành một con Bạch Long, nó nhắm thẳng ả ta mà lao tới, dần dần tiến vào Huyết Phong Lĩnh Vực.
Lão già: “...”
Đi một hồi lâu, trên con đường mòn ở cạnh bờ sông, chợt hai tòa nhà lọt vào mắt hắn.
Sử dụng linh khí trong cơ thể phát tán ra ngoài môi trường, lại thay đổi bản chất của môi trường xung quanh một cách đầy bạo lực, biến nó thành lợi thế của mình.
Ầm!
Ông trừng mắt nhìn cảnh này, môi mấp máy như muốn nói điều gì đó, sau cùng chỉ ngớ người.
Lão già vội vàng sửa lại áo quần, sau đó ông bước vào bên trong Tượng Quán.
Đột ngột, hằng hà tia nước bắn tới, trải dài khắp một vùng trời, sau đó xé gió mà đi, đánh tan bão tố, đánh tan vòi rồng, cuối cùng xuyên qua thân thể ả ta.
Một giọng nói nho nhã vang lên, đối diện lão già chính là một vị mỹ nam rất tuấn tú, cho dù tuổi trẻ, khí chất già dặn lại bao trùm lấy người này.
Không những bị khắc chế về nguyên tố, mà còn bởi vì ý cảnh của cả hai, huống chi nàng còn huyết tế sinh linh ở khắp xung quanh, cho nên…
Ma nữ người người muốn g·i·ế·t suốt một trăm năm qua, cứ thế mà c·h·ế·t rồi? Lời thoại không ra khỏi miệng, nàng ta đã c·h·ế·t?
Ả ta nhìn lão già đã sức cùng lực kiệt mà cười lạnh, sau đó mở miệng:
Hả? Chuyện gì vừa xảy ra vậy?
Thế cục này sẽ không kéo dài được lâu, Lôi là chớp nhoáng, Phong dài, lại ẩn hiện, có thể duy trì không ngừng.
“Ông trời ơi, đạo vận dày đặc như thế này, rốt cuộc là Cửu Phẩm Hóa Tiên cảnh cường giả, hay là tiên nhân từ trên trời xuống?” (đọc tại Qidian-VP.com)
“Lôi Long!”
“Hộc… hộc… đáng c·h·ế·t…”
Đạo vận! Vô vàn đạo vận bao phủ lấy chốn này, tựa như một vầng thái dương đang chiếu sáng nhân gian!
Thu hẹp lĩnh vực lại, hắn định ra một đòn tấn công chí mạng ư?
Người đời nói thiên thời, địa lợi, nhân hòa, hoàn toàn trở nên vô nghĩa trước mặt hai kẻ này, cường giả cấp Thất Phẩm Hóa Khí Cảnh.
Lão già cũng không để tâm lắm, hắn vừa định rời khỏi nơi này, đôi mắt tình cờ liếc vào tượng quán, sau đó…
Ngài ấy giơ tay hứng mưa, dùng mưa làm tiễn, bắn ra xa vạn dặm, tiêu diệt yêu nữ!
Lão già cắn răng mà phẫn nộ kêu lên, hắn giơ tay lên trên không trung, cuối cùng bầu trời chợt lặng, không còn tiếng sấm rền nữa.
Lão già run người, mở mắt ra nhìn thấy đạo vận ngập tràn trên bức tượng mà người đàn ông đang nặn, chợt hắn quỳ xuống, sau đó hô to:
Chỉ thấy lão già nói một tiếng, sau đó tức khắc, tia sấm chớp đột ngột xuất hiện, ả ta cũng vì thế mà biến sắc, sau đó giơ quạt lớn ra đỡ lại.
Đùa chứ, người xưa viết truyện về truyền thuyết, thần thoại cũng không dám mạnh tay như vậy, bây giờ lại xảy ra ở đời thực rồi?
Thất Phẩm Hóa Khí đã ra tay, một đòn cũng có thể biến rừng núi xanh tươi trở thành hoang địa, đáng sợ đến nhường nào.
“Ngươi không g·i·ế·t nổi ta!
Xẹt!
Chương 18: Nhược Trần lại phải cõng nồi...
Một tòa nhà trúc đơn giản, không có gì đặc sắc, bên trên có tấm biển Vạn Sự Trà Quán.
Nhược Trần: ???
Không ai g·i·ế·t nổi ta, chủ thượng nói đúng, với đà này ta sẽ sớm phi thăng gặp chử thượn”
Ông hoảng hốt nói, sau đó các mảnh ghép trong đầu chợt hình thành.
Cách rất xa Hoàng Thành, ước chừng khoảng mười cây số, hai thân ảnh lơ lửng trên không trung, khí thế ác liệt liên tục tỏa ra, khiến cho trong khu rừng, không sinh vật nào dám lại gần cả.
“Tiền bối, xin hãy nhận ta làm đệ tử!”
“Yêu nữ, ngươi g·iết người vô số, máu tươi vốn đã dính đầy tay, hôm nay bần đạo không thể thả ngươi đi được”
Lão nhìn phía trước, bão tố vẫn tiếp tục, không bởi vì Lôi Long cuồng loạn khắp chốn này một lần mà biến mất, trong lòng chợt trầm xuống.
Phốc!
Vậy mà thân ảnh ở trung tâm của tia sét lại có thể kháng cự nó, âm thanh nữ tính vang lên, đầy vẻ cao ngạo:
“Ngươi cũng sắp c·h·ế·t, thôi thì ta sẽ rộng lượng-”
Xung quanh ả ta chỉ toàn là bão tố, không khí tụ lại chuyển sắc đỏ thẫm, lại không ngừng sinh ra vòi rồng, đất đá bay đầy trời, những cây cổ thụ lâu nắm nhất cũng vì thế mà tróc rễ bay lên không trung.
Chỉ thấy kẻ sau cười lớn và giơ chiếc quạt lớn lên, chỉ thấy nàng một quạt, gió cũng theo đó mà cuốn theo ý nàng, máu của sinh linh xung quanh cũng vì thế mà chảy ra hòa vào bão tố, biến thành vòi rồng màu đỏ thẫm. (đọc tại Qidian-VP.com)
Cảm tạ bạn đọc Tinh Quang đã tặng quà.
“Tiểu tử, ngươi chỉ vừa mới đạt đến Thất Phẩm Hóa Khí, lại dám khiêu chiến với Hóa Khí đỉnh phong như ta, xem ra là tìm đường c·h·ế·t đúng không?”
Hắn há hốc mồm, hai mắt mở to ra.
Lão già chợt nhíu mày, sau đó hỏi lại, khuôn mặt dường như bởi vì nghĩ đến điều gì đó, ông biến sắc.
Thất Phẩm Hóa Khí Cảnh, thế là c·h·ế·t rồi? (đọc tại Qidian-VP.com)
“Chủ thượng? Ngươi nói cái gì?”
Ông nói, thanh âm tựa như sấm động, mà môi trường xung quanh ông lúc này chỉ tràn ngập những tia sét đánh xuống, chằng chịt đầy trời, tựa như thiên không đang bị bể nát.
Đột ngột, mây đen trải dài khắp mười cây số dần dần tụ lại thành một điểm, ả ta nhìn cảnh này mà nhíu mày, sau đó tay nắm chặt quạt lớn trong tay.
Người phụ nữ cười và hỏi, khí chất tà mị, hai tay lại cầm một chiếc quạt, lại bởi vì chiếc quạt lớn hơn thân thể nàng nhiều lắm, vậy mà phát tán một áp lực đến kẻ đối diện.
“Tiên sinh ghé thăm nơi này, phải chăng có bức tượng nào vừa ý ngài?”
Đáng sợ hơn, một vùng trời đất xung quanh cả hai cũng bởi vì thế mà thay đổi, dường như chính bọn họ đều có thể nắm giữ vùng trời này, như thần tiên trong truyền thuyết vậy.
Bên trong Tượng Quán, rất nhiều bức tượng đất nặn, có cái đã được nung và tô màu, có cái thì chưa, đứng sờ sờ ở bên ngoài trời.
Trận chiến này, nàng thắng!
Một dinh thự tuy không lớn nhưng lại đầy ý thơ, lộ ra vẻ trang nhã vô cùng, đây là Vạn Sự Tượng Quán.
---
Mình đánh với yêu nữ khiến thời tiết thay đổi, trời mưa sẽ khiến tượng đất nặn của vị ẩn thế cao nhân chốn này bị tan ra, vì thế…
Lão già cũng bởi vì thi triển đại chiêu mà không thể tiếp tục duy trì Lĩnh Vực nữa, chỉ thấy mây đen dần dần mất đi, mặt lão tái nhợt không còn một giọt máu, thở dốc:
Máu bắn ra, ả c·h·ế·t. (đọc tại Qidian-VP.com)
Hắn sử dụng hết sức, vậy mà không thể tiêu diệt yêu nữ này.
Thân xác ả ta hoàn toàn bị từng tia nước đánh tan thành tro bụi, cuối cùng những gì còn lại chỉ là nhẫn trữ vật, cùng với đồng xu màu đen với những hoa văn kỳ lạ, tỏa ra đạo vận khó lường.
Lĩnh Vực vẫn chưa bị thu hồi lại, chứng tỏ người thi triển vẫn còn sống.
Lão già đơ người một hồi, cuối cùng ông mơ mơ màng màng thu lại đồ vật, mơ mơ màng màng bước đi, rời khỏi nơi này.
Đây không phải là điều ông chú ý, mà bởi vì…
Lời thoại còn chưa kịp nói hết, tên yêu nữ này đã bị vạn tiễn xuyên tâm… không đúng, là vạn nước xuyên tâm mà c·h·ế·t?
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.