Chính Nghĩa Quân Đoàn
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 29: Đánh Boss phải năm người.
“ Cứ lấy đi, tôi còn rất nhiều “.
“ Chàng trai, cậu mệt không ? “. (đọc tại Qidian-VP.com)
“ Nhưng .... “.
Lâm Quân trấn giữ lôi đài tới gần hai ngày thì mới xong việc, lần này tỷ lệ đào thải đặc biệt rất lớn.
Màn sáng cuối cùng cũng vỡ tan.
Lâm Quân thoải mái cười:
Một tiếng giận dữ hét lên, người nói cũng chính là thiên tài kia, người mạnh nhất có Lv 85, tên là Trần Hùng, thuộc gia tộc họ Trần của Nhị Trưởng Lão.
Hà Anh nói, mấy người còn lại đều gật đầu.
“ Ta chính là cường giả ”.
Nàng pháp sư máu giấy đã bị Lâm Quân giải quyết.
Tỷ lệ lớn như vậy, nhưng tất cả ai có ý kiến đều bị Lâm Quân nói cho phục, còn những ai qua cửa đều cực kỳ kích động và vui mừng.
Một người thuần phục được con rồng siêu mạnh, lại giàu có và khí độ như vậy, không phục không được.
Lâm Quân nhìn Trần Hùng và hỏi lại một câu không liên quan lắm.
“ Tiếp tục tiến lên, ta gọi tới ai thì người đó lên lôi đài “.
“ Hàng Long Thập Bát, Kiến Long Tại Điền “.
.....
Trần Hùng cứng lại, sau đó dùng một ngữ khí không thể nghi ngờ nói ra:
Lương Nhi gầm lên giận dữ muốn tới ứng cứu thì Trần Hùng và Nguyễn Văn Siêu lập tức tấn công như vũ bão.
Còn bản thân hắn dùng tốc độ nhanh nhất tiến đánh Hà Anh.
Tụ sức đã lâu, Lê Việt đồng thời bắn hàng chục mũi tên về phía Lâm Quân, tất cả đều gần như là trúng vào một điểm trên màn chắn.
Lâm Quân ngầm ra lệnh cho Lương Nhi hạ thủ lưu tình nhưng nàng vẫn phun một quả cầu lửa về phía Lê Việt.
Gầm như vậy nhưng thanh kiếm bên hông Lâm Quân không rút ra được, có cảm giác thanh kiếm dường như bị dán keo với bao kiếm.
“ Vậy ngươi dám lên không ? Trên đời này không có gì gọi là công bằng, kẻ địch sẽ không quan tâm ngươi là ai, hay thuộc cấp nào, trên chiến trường chỉ có sống và c·h·ế·t. Nếu cậu gặp một con rồng, cậu có dũng khí tiến lên không, hay sẽ đầu hàng ? “.
Sỡ dĩ Lâm Quân gọi năm người cũng vì vậy, chỉ không biết bọn hắn có thể hiểu được thâm ý của Lâm Quân hay không thôi.
Nói rồi cậu vung tay lên, hàng trăm viên đan dược bay ra lơ lửng trước người, rõ ràng thấp nhất cũng là Thánh Cấp.
Mọi người trố mắt nhìn, sau đó nhìn nhau cười khổ rồi chắp tay cảm ơn, bọn hắn phục rồi.
Lâm Quân nói thầm nhưng cũng không kinh không hoảng.
“ Thí luyện lần này, ta sẽ là giám khảo, đánh bại ta coi như trực tiếp qua cửa, nếu không ai qua cửa sẽ tính toán dựa vào thời gian chống đỡ để qua cửa ”.
Đừng nói một mình hắn, cho dù có tới thêm một trăm tên cũng không thể nào đánh lại Lương Nhi.
Lâm Quân nhìn năm người ngồi bệt xuống đất nghỉ ngơi thì cười nói, sau đó hắn vung tay lên, từng viên thuốc chữa thương Thánh Cấp đều bay tới trước mặt họ.
Những học sinh này đều là những thiên tài đến từ các thế lực xung quanh Vô Song Học Viện, tuổi đời đều dưới 18 nên thực lực không thể cao được, mạnh nhất trong số này chỉ là một tên 16 tuổi có Lv 85, tương đương với Hóa Hư Chiến Quân sơ cấp.
Hà Anh vội vàng tạo thành một lá chắn bằng đá, nhưng tiếc là Lâm Quân không muốn lưu tình nữa nên chiêu kiếm này cực mạnh.
Nguyễn Văn Siêu là sát thủ, Lv 70 Kim Đan Sát Tông.
Trần Hùng muốn nói thêm gì đó thì Lâm Quân đã cắt ngang.
Kèm theo đó là một thân ảnh xuất hiện, đứng song song với Nhan Vô Song.
Trần Hùng là Tanker và chiến sĩ, Lv 85 Hóa Hư Kiếm Quân.
Một thân ảnh nhảy lên, chém đôi quả cầu, là Trần Hùng, sau đó thân ảnh cậu ta lóe lên, tạo thành tàn ảnh trên không trung, tiến về phía Lâm Quân chém xuống.
Lúc này mọi người đều phục.
Màn chắn dĩ nhiên là không chút hư hỏng nào, nhưng Lâm Quân lại bị đập bay khỏi lưng rồng, sau đó rớt xuống lôi đài.
“ Uống thuốc trước đi, chốc nữa sẽ có người tính toán tích điểm cho mọi người “.
“ Không sợ kẻ địch mạnh như hổ, chỉ sợ đồng đội ngu như bò “.
Vận dụng Hoán Ảnh Vô Song, Lâm Quân né ra tạo thành hàng trăm tàn ảnh đón đỡ những mũi tên của Lê Việt.
Vả lại điều bọn hắn phục nhất là tài nhìn người, bọn hắn chính là lần đầu phối hợp với nhau, không ngờ lại thoải mái nhịp nhàng như vậy, nếu không phải thực lực quá cách xa thì người chiến thắng chắc chắn là bọn hắn.
Mạnh mẽ nhất trong số đó, chính là Đam Tộc, một chủng tộc hạ đẳng đến từ một Vũ Trụ khác đã từng bước xâm chiếm Thương Khung Đại Thế Giới.
Hà Anh là pháp sư, Lv 75 Kim Đan Pháp Quân.
Lâm Quân hơi ngớ người, cậu ta bất ngờ trước nhan sắc thật sự của Vô Song, không ngờ lại kinh diễm như vậy.
.....
sử dụng, không hiểu sao gã này có thể dễ dàng lấy ra như vậy. (đọc tại Qidian-VP.com)
Mười Bá Đạo và những trưởng lão ngồi trên đều ngạc nhiên nhìn, kèm theo có một chút hứng thú nho nhỏ, ai nấy đều không rõ Lâm Quân muốn làm trò gì.
Nháy mắt đã phá tan lá chắn của nàng, ngay sau đó Lâm Quân nhảy lên, dùng một chiêu Hoàng Sa Vô Quyền đánh nàng ta phun máu bay ngược ra lôi đài.
“ Khá thật “.
Không quan tâm Lâm Quân còn bị màn chắn bao bọc, cả hai dùng hết sức đập vào màn chắn.
Lâm Quân nhún người nhảy lên lưng rồng, quét mắt nhìn xuống đám học sinh đang còn chấn động đứng dưới hét lớn:
“ Long Thuẫn “.
Chỉ thấy Lê Việt không chút dài dòng, chào hỏi Lâm Quân bằng ba mũi tên cùng một lúc.
“ Em ổn, chị có chuyện gì hả ? “.
Ngay cả Thần Tộc hoặc Ma Tộc hùng mạnh cũng đều là như vậy.
Bọn hắn chính là cũng chẳng xa lạ gì nhau, vì tất cả đều là con ông cháu cha, thường xuyên ganh đua lẫn nhau vì thực lực và danh tiếng các kiểu.
“ Xoẹt “.
Lâm Quân nói xong rồi chờ để đám học sinh tiêu hóa hết, nhưng trong lòng thầm cười đểu, Lương Nhi hắn còn không đánh lại chứ đừng nói đám học sinh này.
Cũng phải nói thêm năm người này gần như là mạnh nhất trong các học sinh mới tất cả đều đã đạt được chức nghiệp riêng.
“ Cậu có phải là cường giả ? “.
Năm người nhìn những viên thuốc bay trước mặt cũng có chút bất ngờ, đây rõ ràng là đan dược Thánh Cấp, trong gia tộc đều có nhưng rất quý giá, không đến lượt những thiên tài như bọn hắn
“ Crack “.
Ngay cả những trưởng lão là giáo viên cũng đều bị Lâm Quân làm cho phục, cái ánh mắt cậu ta nhìn người chưa chắc họ đã nhìn ra được.
Đồng thời ngay cùng lúc đó, thân ảnh Nguyễn Văn Siêu hiện lên sau lưng Lâm Quân, hai thanh chủy thủ ngắn đều đâm vào phía lưng và cổ cậu.
.....
Bọn hắn làm tới mức này cũng rất đáng khen rồi.
“ Hỏa Trảm Thiên Địa “.
Lương Nhi vừa bay được một lát thì xuất hiện trước mặt hai người là một cô gái, chỉ thấy nàng vừa xuất hiện đã hỏi Lâm Quân.
“ Keng “.
Lê Việt thì là cung tiễn thủ, Lv 81 Hóa Hư Tiễn Quân.
Nhưng, theo quy luật của trời đất, không một giống loài nào có thể mãi mãi mạnh mẽ.
Lâm Quân muốn gật đầu, vụ này mà không đi thì quá thẹn với tổ tông, nhưng chưa kịp thì một giọng nữ khác vang lên.
Lâm Quân cười nói, sau đó mấy người Trần Hùng đều cảm ơn rồi lui xuống.
Nhất là Trần Hùng, lần đầu tiên cậu nghe ông nội mình, cũng chính là Nhị Trưởng Lão khen ngợi cậu.
Thương Khung Đại Thế Giới, nhân loại từ vài triệu năm về trước đã là chúa tể của muôn loài.
Hàng ngàn mà tính, mũi tên bay ra từ đôi tay của Lê Việt, sở dĩ cậu ta bắn được nhiều như vậy là do lúc này Trương Tấn Phong đã ở sau lưng cậu, niệm chú, rất nhiều tia sáng đều phủ lên cơ thể và nhất là hai tay của Lê Việt.
Ai không dám lên, loại.
Đám học sinh đứng dưới nghe vậy cười khổ trong lòng, mẹ nó, nguyên tắc kiểu gì vậy.
Hai tiếng thanh thúy vang lên, ngay sau đó Trần Hùng và Nguyễn Văn Siêu đều biến chiêu, cả hai giơ vũ khí lên, nhưng dưới pháp thuật của Hà Anh, cái họ giơ lên là hai cây búa đá siêu bự.
Màn trình diễn của mấy người Trần Hùng đúng là gây một tiếng vang lớn, đổi lại được một tràng pháo tay siêu bự và cả những cái mỉm cười khích lệ của trưởng bối.
Lâm Quân sổ một tràng, nhưng Trần Hùng không cãi được một câu nào, Lâm Quân nói quá đúng, cả những trưởng lão phía sau cũng thầm gật đầu.
Lâm Quân thấy năm người đã vào trận thì vung tay ra hiệu bắt đầu.
“ Tốt lắm ! Tất cả đều qua ải “.
Sau đó tuyệt nhiên không xảy ra chuyện ngoài ý muốn, Trần Hùng và Nguyễn Văn Siêu đều bị Lương Nhi đập bay ra khỏi lôi đài, còn Lê Việt và Trương Tấn Phong thấy thế cũng khôn ngoan chịu thua.
Chỉ có một điều thì đây gần như là lần đầu tiên bọn họ hợp tác.
“ Ta không phục! Thí luyện kiểu này ai qua nổi ? “.
Chương 29: Đánh Boss phải năm người.
Ai chảnh chọe, thích thể hiện, loại.
“ Lâm Quân, anh có rảnh không ? “. (đọc tại Qidian-VP.com)
Lâm Quân có chút bất ngờ, nhưng cũng không yếu thế, gầm lên:
Lần đầu tiên các giáo viên và trưởng lão khá thoải mái khi quan sát thí luyện, bởi vì Lâm Quân rất thông minh, người thuộc thế lực của cao tầng, chỉ cần không quá kém đều xếp vào đội mạnh, nhắm một mắt, mở một mắt hạ thủ lưu tình cho qua.
Thanh kiếm vung lên, tạo thành một đường kéo dài trong không khí, kiếm ý hệ hỏa và Trần Hùng dường như hòa thành một thể.
“ Chúng ta không dám nhận, cái này quá quý giá “.
Vài ngàn năm trở lại đây, nhân loại vì hao tổn trong các cuộc nội chiến mà dần dần trở nên yếu thế, cũng đồng nghĩa với sự trỗi dậy của các chủng tộc khác.
Bao nhiêu chiêu thức đều xả hết nhằm ngăn chặn Lương Nhi.
Có một chuyện thú vị đã diễn ra.
Trần Hùng gầm lên.
Lâm Quân biết Nhan Vô Song là Đại Trưởng Lão nhưng cậu vẫn gọi là chị.
“ Thanh Long Xuất Thủy “.
Nhan Vô Song mỉm cười, nụ cười hoa thường nguyệt thẹn, dùng một giọng nhẹ nhàng hỏi lại :
Câu nói này của Lâm Quân truyền ra làm cho mọi người đều ghi nhớ và cho rằng đó là châm cmn ngôn.
Cuối cùng cuộc thí luyện đã kết thúc, Lâm Quân mệt mỏi ra lệnh cho Lương Nhi bay lên, chở mình về phòng để nghỉ ngơi, chắn hẳn lần này mệt nhất chính là hắn.
Trương Tấn Phong lại là mục sư, Lv 72 Kim Đan Mục Quân.
Là Hà Anh ra tay, nàng dùng một chiêu thức có tên là “ Kết Dính “.
“ Để không bắt nạt cậu, bốn người khác có thể cùng lên, Trần Hùng, Nguyễn Văn Siêu, Hà Anh, Trương Tấn Phong, Lê Việt, các cậu cùng lên đi “.
Hà Anh và Lê Việt gật đầu, sau đó cả hai đều bắn chiêu về phía Lâm Quân.
Lương Nhi gầm lên, sau đó một màn chắn bao bọc Lâm Quân lại, công kích từ hai phía đều bị chặn lại.
Một học sinh tên là Trương Lôi, là một thiên tài thứ thiệt nhưng bị đồng đội hãm hại, khi chưa kịp thể hiện gì thì đã bị đập bay ra ngoài. Sau đó Lâm Quân còn cho cậu ta thí luyện lần hai, lúc đó mọi người đều thắc mắc và rất không phục.
“ Các cậu nên phối hợp nhiều hơn, sau này ra ngoài sẽ rất có lợi “.
Hà Anh là những quả cầu đá siêu bự, còn Lê Việt vẫn là những mũi tên hiểm ác của cậu ta.
Lâm Quân nhún người một cái nhảy lên lôi đài, trong lòng niệm một tiếng.
Năm người nghe tên có chút ngạc nhiên, sau đó cùng tiến tới, trao đổi ngắn ngủi một lát thì đều tiến vào lôi đài.
Dựa vào giọng nói, Lâm Quân nhận ra đây chính là Nhan Vô xong, chỉ thấy cô mặc một bộ quần áo màu đỏ dành riêng cho trưởng lão, phong thái bức người, vòng nào ra vòng đấy, khuôn mặt nàng dường như còn cố ý trang điểm, môi đỏ như lửa, mắt sáng long lanh, mi mắt cong vút, phối hợp hài hòa với những đường nét trên khuôn mặt tạo thành một tác phẩm mà bất cứ người đàn ông nào nhìn thấy cũng đắm say. Đặc biệt nhất, nàng không đeo mặt nạ.
“ Keng “. (đọc tại Qidian-VP.com)
Tiếng xé gió vang lên, Lâm Quân chỉ thấy Lê Việt cầm cung kéo một cái thì gần như là ba mũi tên đã tới trước người, ngay sau đó là Lương Nhi gầm lên, chấn vỡ ba mũi tên.
“ Graoooo “.
“ Vậy, có muốn đi dạo cùng chị không ? “.
Ai khôn lỏi để đồng đội c·h·ế·t thay, loại.
Ai khiếp đảm, sợ chiến không phát huy được, loại.
Không một chủng tộc nào có nhân số, trí khôn, tàn nhẫn và độc ác bằng nhân loại.
.....
“ Kết thúc hắn đi “.
Lâm Quân trải qua cân nhắc thì điểm danh, mấy tên nhóc này hắn đều xem thông tin rồi mới gọi, theo tư tưởng Lâm Quân thì đội đi săn Boss nên cần năm người. (đọc tại Qidian-VP.com)
Rút kiếm ra Lâm Quân hét lớn, sau đó cậu vận dụng thủy nguyên khí trong cơ thể tạo thành một con rồng nước, bay thẳng về phía Hà Anh.
Mọi thứ còn sót lại, chính là để cho mấy lão già kia lo liệu thì hơn.
Nhưng lần thứ hai cậu ta thí luyện, gần như là một mình Trương Lôi gánh cả đội qua cửa.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.