Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Quyển 1 - Chương 39
Mộ Dung Lâm đang buồn bực trong lòng mà những tiếng cười kia càng giống như đang châm chọc! Mộ Dung Thư hoàn toàn chặt đứt đường lui của nàng!Khôngđược,bằngmọi cách nàng phải gả vào phủ Nam Dương Vương! Mộ Dung Thưkhôngchiếm được sự yêu thích của Vương gia nhưng nàng tin với thủ đoạn của mình, nàng có thể! (đọc tại Qidian-VP.com)
Lúc này Lý thị đang nằm nghỉ ngơi trên giường, nhìn thoáng qua có vẻ như đangngủ say. Nét mặt Mộ Dung Thư càng lo lắng, khẽ gọi: "Mẫu thân!" (đọc tại Qidian-VP.com)
Phu nhân của Tể tướng thấy mọi người đều yêu thích Thẩm Oánh, trên mặt vẫn tươi cười như cũ nhưng cũngkhôngthể che giấu chút giả dối. Nói gì đi nữa, thứ nữkhôngphải do mình nứt ruột đẻ ra, dù có ngoan ngoãn nghe lời thế nào cũngkhôngthể khiến bà thật lòng yêu thương như con ruột được! Nhưng trong phủ Tể tướng hiện giờ chỉ còn Thẩm Oánh là chưa có gả đi, nên khi tham dự yến tiệckhôngthểkhôngmang theo nàng.
Vương thị vừa lòng gật đầu, tiếp theo còn nói thêm: "Sáng hôm nay, Thẩm trắcphimới sai người truyền tin đến, con có thời gian thì đến phủ Nam Dương Vương tâm sự cùng nàng."
Quyển 1 - Chương 39
"Oánh nhi cám ơn Vươngphiưu ái. Mấy ngày nay, Oánh nhi cũng muốn đến vương phủ bái kiến Vươngphicùng Thẩm trắcphi, nhưng lại sợ quấy rầy Vươngphicùng Thẩm trắcphinghỉ ngơi, nên mới chưa đến. Về sau, chỉ cần có cơ hội, Oánh nhi sẽ đến vương phủ bái kiến, đến lúc đó Vươngphiđừng chê Oánh nhi quá ồn ào làmphiền người đó." Thẩm Oánh chớp chớp đôi mắt trong veo như nước nói, biểu tình cực kì đáng yêu.
"Đã khoẻ hơn chút nào chưa? Đợi tới bữa trưa, con nên uống thêm ít canh nóng." Phu nhân Tể tướng - Vương thị nhìn về phía Thẩm Oánh, quan tâm hỏi.
Hoa đại phu thấy Mộ Dung Thư thi lễ với mình cũng hơi bất ngờ, nét mặt đang căng thẳng cũng trở nên hòa hoãn hơn, cũng đáp lễ với nàng: "Vâng, lão phu tuân mệnh."
Biểu tình này làm cho mọi người càng thêm yêu thích nàng.
Tiếp theo, mọi người ngươi một câu, ta một câu trò chuyện đến lúc dùng cơm trưa. Phía tiền viện các nam nhân đã nhập tiệc, uống rượu tán gẫu. Bên trong hậu viện cũng lục tục chuẩn bị.
Khi nhắc tới Thẩm trắcphi, ánh mắt Vương thị nhìn Mộ Dung Thư tràn đầy ẩn ý. (đọc tại Qidian-VP.com)
Tiệc được bày ởchínhsảnh Lệ Hoa viên, các phu nhân vàtiểuthư theo thân phận để định ra vị trí ngồi dùng bữa. Trong tất cả thì Mộ Dung Thư có thân phận tôn quý nhất nên ngồi ở vị trí chủ vị, Lý thị ngồi bên cạnh. Yến hội kéo dài mấy canh giờ rồi cũng chấm dứt. Nửa canh giờ sau, các vị phu nhân vàtiểuthư lần lượt ra về. Lệ Hoa viên khôi phục lại sự yên tĩnh vốn có.
Bất quá… Mộ Dung Thư hơi nheo mắt, màu sắc y phục của Thẩm Oánh lại giống như người nấp sau thân cây kia. Nàng chợt nhớ đến nét bối rối trên mặt Vũ Văn Hạo, khóe miệng bất giác hơi cong lên, trong lòng cảm thấy rất vui, xem ra sắp có trò hay để xem đây!
Một câu nói dời liền đi sự chú ý của mọi người khỏi tỷ muội nhà Mộ Dung. Vịtiểuthư Thẩm Oánh này cũngkhôngtầm thường, tuy nàng là thứ nữ của phủ Tể tướng nhưng lại là thanh mai trúc mã với thế tử Bắc Lăng vương, hơn nữa thế tử vì nàng vẫn chưa lập gia đình, thậm chí trong phủ ngay cả nha hoàn thông phòng cũngkhôngcó, điều đó cũng chứng minh vị trí quan trọng của Thẩm Oánh trong lòng thế tử.
"Ha ha, Oánh muội thật là đáng yêu!" Mộ Dung Thư tuy cười nhưng đáy lòng lại âm thầm phòng bị. Vừa nãy, Thẩm Oánh nhất định đã thấy nàng nhưng lúc này lại vờ nhưkhôngcó chuyện gì, có thể bất động thanh sắc tạo dựng mối quan hệ với nàng, từng câu từng chữ thốt ra đều cực kỳ kín kẽ. Trong đôi mắt đen của Mộ Dung Thư có nét tìm tòi, nàng nâng chung nhấp một ngụm trà. Gò má Thẩm Oánh hiện lên hai rặng mây đỏ, xấu hổ cúi đầu. Trong phòng lại vang lên tiếng cười.
Sau đó, Hồng Lăng liền dẫn Hoa đại phu vào phòng Lý thị.
Trong lúc Thẩm Oánh thỉnh tội với mọi người, ai cũng ngây người nhìn gương mặt nhỏ nhắn, xinh đẹp như hoa sen nở rộ của nàng, mãi đến khi Thẩm Oánh ngồi xuống, mọi người mới hồi phục tinh thần lại!
"Oánh nhi bái kiến các vị phu nhân,tiểuthư. Lúc đến phủ Tướng quân, thân thể có chútkhôngthoải mái nên mới đến trễ như vậy, mong các vị phu nhân cùngtiểuthư thông cảm." Thẩm Oánh quỳ gối hành lễ với mọi người trong phòng. (đọc tại Qidian-VP.com)
Nhưng…Dù là Thẩm Oánh hay là Vũ Văn Hạo, cũngkhôngcó liên quan gì đến nàng, cho dù Thẩm Oánh lợi hại hơn Thẩm Nhu thì làm sao! Nghĩ đến đây, Mộ Dung Thư liền quay đầu nhìn về phía Lý thị. Cả ngày hôm nay bề bộn nhiều việc, Lý thị cố gắng chống đỡ xã giao nên sắc mặt vốn đã tái nhợt càngkhôngcó huyết sắc.
Một câu nói biết trước biết sau như vậy, làm cho hảo cảm của người khác đối với Thẩm Oánh càng sâu.
"Vươngphi, đây là đại phu nổi tiếng nhất kinh thành - Hoa đại phu." Hồng Lăng nhẹ giọng nói cho Mộ Dung Thư.
Nữ tử dáng người yểu điệu, nụ cười rực rỡ, mềm mại thướt tha, gương mặt thanh tú tựa tiên tử.Khôngngờ thật đúng như lời đồn, Thẩm Oánh là nữ tử xinh đẹp như hoa, mỏng manh như liễu, cũng khó trách lại được vị thế tử thân phận cao quý Vũ Văn Hạo nhìn trúng! (đọc tại Qidian-VP.com)
Mộ Dung Thư tự nhủ, nữ tử này bề ngoài bình dị, gần gũi, đáng yêu lanh lợi như vậy, thật là hiếm thấy. Nhưng trực giác nói cho Mộ Dung Thư biết những gì nàng vừa nhìn thấy ở cửa Lệ Hoa viên còn có ẩn tình khác. Chỉbằngcách cư xử vừa rồi của Thẩm Oánh, nàng liền xác định, Thẩm Oánhkhôngphải là người đơn giản như vậy!
Mộ Dung Thư nghe được tiếng kêu liền nghiêng đầu nhìn về cửa lớn, đập vào mắt là một nữ tử mặc y phục hồng nhạt, trang điểm khéo léo thoát tục.
Thẩm Oánh vội vàng trả lời: "Mẫu thân đừng quá lo lắng, Oánh nhi đã đỡ hơn nhiều rồi ạ! Lát nữa dùng cơm trưa con nhất định sẽ nghe theo lời mẫu thân, uống thêm canh nóng."
Chẳng lẽ nàng ta thật sựkhôngđơn giản hay Vũ Văn Hạo có nhược điểm gì bị Thẩm Oánh nắm trong tay?
Từ đầu đến giờ Lý thị cũngkhôngnói nhiều, chỉ nhàn nhạt cười, ngẫu nhiên dùng chút trà và điểm tâm, thế nhưng, khi Vương thị nói ra lời kia, bà hơi lo lắng nhìn về phía Mộ Dung Thư.
Sau khi mọi người rời khỏi, Mộ Dung Thư cũng đã khá mệt mỏi nên liền đến phòng Lý thị nghỉ ngơi một lát. Lúc đó, Hồng Lăng dẫn một lão đại phu mặc trường bào màu xanh, chừng năm mươi tuổi đi đến gian ngoài.
Người nằm trên giường hình như đã ngủ say,khôngcó tiếng đáp lại.
Mộ Dung Thư vuốt tóc, cười nhạt đáp lại: "Oánh muội xinh đẹp như vậy, lần đầu tiên bản Vươngphinhìn thấy đã vô cùng yêu thích, nếu muội có thời gian đến vương phủ, nhất định phải tới thăm bản Vươngphi."
Vốn khá mẫn cảm với các mùi lạ, Mộ Dung Thư đột nhiên ngửi thấy mùi máu tươi phảng phất trong phòng, mặc dù đã dùng hương đốt xua bớt đi, nhưng khi nàng cẩn thận ngửi lại lần nữa, rõ ràng vẫn có mùi máu tươi.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.