Cho Em Mượn Bờ Vai Anh Lần Nữa
Chipendipro
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 30: Chương 28: Bên nhau
- H – Bé dừng lại
- Vâng
- Vâng. (đọc tại Qidian-VP.com)
- Không nói. Ngày đặc biệt
- Bà mày! Tao thách đấy
- Thật á. Cô dâu mừng chú rể. Chuyện lạ rồi. Haha – Mình cười (đọc tại Qidian-VP.com)
- Hơ. Bé có nói là Bé lấy anh đâu? – Nói xong Bé chạy đi
- Biết rồi vẫn hỏi
Nói rồi Bé tiêm liều thuốc giảm đau ình. Đỡ mình ngồi ở ghế đá
- Hu hu – Bé khóc lớn thật
- Tao có nhiệm vụ rồi
- Hihi. Anh thấy không sao rồi
- Vậy tối mày đi với ai?
- Anh mà bắt được thì c·h·ế·t với anh – Mình vừa lùa vừa nói
- Còn mày?
- Bí mật với cả Bé sao – Bé cau mày nhìn mình
- Tối nay có đi chơi không?
- Vậy để tau gọi N đi chơi nhé – Nó rút điện thoại ra dọa mình
Bé chạy lại chỗ mình
Ký túc xá, phòng 308, 15h
- Bạn Thủy rủ tao đi chơi. Hehe – Chọc nó tý
Mình chạy theo Bé, quyết tâm bắt được Bé. Nhưng, sao chóng mặt quá. Rồi
- Hihi. Đó anh bắt được Bé. Hihi
- Đố đấy – Bé nói vọng lại
- Là.....m đ.....i – Mình nói
Chương 30: Chương 28: Bên nhau
- Đừng khóc. Anh không sao đâu. (đọc tại Qidian-VP.com)
- Cái gì? Đứng lại cho anh – Mình lùa theo Bé
- Tất nhiên
- Bé giữ đi – Mình nói
- Anh cố gắng lên – Bé cầm kim tiêm
- Ngốc à. Bé yêu anh nhiều lắm. Sao không lấy anh được – Bé khóc ra tiếng luôn
- Thuốc. Cái hộp. Cái hộp đâu rồi – Bé lục cái túi của lão đại đưa
- Có
- Đùa thôi
- Không khóc nữa. Không khóc nữa – Bé lấy tay lau nước mắt
- Ukm. Anh cũng chẳng biết phải làm sao cả
- Thu....ố.....c – Mình đau quá
- Nhiều thế này cơ mà
- Anh còn ghẹo Bé được sao
- Không. Tao đi với cái Thủy
Bé lấy chiếc hộp thiếc mà Cường đưa cho, bên trong có 3 liều thuốc
- Của anh cũng là của Bé mà
- Tụi nó đi đâu hết rồi Tiền – Mình thấy chỉ có mình Tiền trong phòng
- Tất nhiên. Hôm nay là ngày đặc biệt. Nên anh không nói đâu
- Anh ơi! Bé xin lỗi mà. Anh cố gắng lên – Bé vừa nói vừa khóc
- Bé cũng có quà cho anh mà
- Ơ. Của cái Hoa – Mình trả lờ Bé
- Bé mà khóc nữa là anh càng đau đấy – Mình không muốn Bé khóc một chút nào. Bé khóc làm mình thấy đau hơn
- Nó vẫn thế à – Bé mặt ỉu xìu
- Là gì thế? – Mình tò mò lắm
- Là Bé mà – Bé cãi lại
- Đó là bí mật
- Kệ nó đi anh
- Vâng
........................................
- Anh biết rồi mà. Hôm nay là ngày của hai chúng ta mà
- Bé nói là không lấy anh mà. Sao quan tâm anh thế - Mình cảm thấy đỡ hơn rồi
- Anh có quà cho Bé đó
- Tụi nó đi rồi. Mày không thực hiện à – Tiền nói
- Hay anh nói với I hủy nhiệm vụ độc lập của anh đi – Bé ôm lấy mình
- Như con nít ấy. Hihi – Mình chọc Bé
- Mà nhiệm vụ của anh là gì thế?
- Mà chỗ lão đại đưa cho – Bé chỉ vào cái túi tiền mà lão đại đưa
- Cái gì? – Mặt nó méo xệch
- Nhiệm vụ gì thế
- Thật á – Mình cũng mừng lắm
- Tao được lệnh bắt đầu từ ngày mai
- Tất nhiên là có. Hỏi ngu?
Rồi mình và Bé đi về ký túc xá. Trên đường không nói một lời nào. Tự hiểu rằng bên nhau là đủ
- Là gì thế? – Bé hào hứng lắm
- Bà mày tao hỏi thế. Đi với cái N hả
- Bí mật mà (đọc tại Qidian-VP.com)
- Mày có cần phải hỏi không?
- Bé quá cơ
- Vậy để đến khi nào anh cưới vợ. Bé lấy ra mừng anh nhé – Bé hướng mắt nhìn mình
- Thật á – giọng Bé vui hẳn lên
- Hix. Rồi
- Vâng
- Mình về đi
- Anh sao vậy? Bé chỉ đùa thôi mà. Anh đừng dọa Bé – Bé lo lắng ình
“Rầm” (đọc tại Qidian-VP.com)
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.