Chọc Tức Vợ Yêu - Mua Một Tặng Một
Quẫn Quẫn Hữu Yêu
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 1083: Gọi là bà nội cũng vô dụng
Dù sao thì Lục Hân Nghiên cũng là em họ của Lục Đình Kiêu mà! Thế nhưng Ninh Tịch lại dám ăn nói thế với cô ấy sao! (đọc tại Qidian-VP.com)
"Bà chủ… tôi… tôi không biết mà, lúc tôi đến, sếp lớn hình như đã rất giận dữ rồi, chắc chắc là do bọn họ làm!"
Thấy thái độ của Lục Hân Nghiên còn có thể coi là tốt, giọng điệu của Ninh Tịch mới hòa hoãn vài phần, "Còn nữa, em phải nhanh chóng hủy hết các loại hình giảm giá khuyến mãi trong cửa hàng em ngay cho chị, ngày mai đến tổng bộ học hỏi kinh nghiệm của giám đốc Kiều, cô ấy sẽ nói cho em biết rốt cuộc kinh doanh cửa hàng đại lý là như thế nào."
Mấy cô nhân viên xinh đẹp có chút luống cuống, bọn họ sao có thể nghĩ đến, sếp lớn sẽ đột nhiên xuất hiện trong cửa hàng của bọn họ chứ...
Nói cho cùng thì Lục Hân Nghiên cũng đang chột dạ, bởi vì tuy rằng trên sổ sách thì không nhìn ra lỗ, nhưng thực ra đã không biết lỗ bao nhiêu rồi....
"Vâng vâng vâng… chị là sếp lớn, chị nói là phải… nhưng mà… rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?"
Nhìn thấy thái độ vừa rồi của Ninh Tịch đối với Lục Hân Nghiên, đám nhân viên nhìn nhau, tất cả đều sợ đến v* đ* ra quần! (đọc tại Qidian-VP.com)
Lúc này, mấy cô nhân viên bán hàng ngang ngược và quản lý của cửa hàng đều hoàn toàn ngây ra tại chỗ.
"Rốt cuộc là đã xảy chuyện gì?"
Sau khi Ninh Tịch đi rồi, Lục Hân Nghiên ôm một bụng tức, hung ác nhìn chằm chằm vào đám nhân viên và quản lý cửa hàng.
Vẻ mặt của Lục Hân Nghiên cứng đờ: "Chị…chị biết rồi à…"
"Sếp lớn?" (đọc tại Qidian-VP.com)
Cô gái này… có lai lịch như thế nào?
Thôi xong! Bị phát hiện ra rồi!
"Em tuyển đấy! Cửa hàng của em mà, đường nhiên phải dùng người của em rồi, thế em mới gọi là tự lực cánh sinh toàn bộ chứ!" Lục Hân Nhiên vẻ mặt đầy tự hào nói.
Ngữ khí của Ninh Tịch rất kiên quyết, căn bản là không để Lục Hân Nghiên có bất kì phản kháng gì.
Ninh Tịch nhếch mép cười theo kiểu ngoài cười nhưng trong bụng thì không: "Đại tiểu thư của tôi ơi, cái thứ mà em mát óc nghĩ ra là bởi vì lỗ đến mức mà anh em cũng không thèm nói quen em nữa rồi chứ gì!!!"
"Hả? Phải hủy hết à? Nhưng mà đây là cách thúc đẩy tiêu dùng mà em vắt nát óc mới nghĩ ra đó!" Lục Hân Nghiên không vui nói.
Biết tất cả đầu đuôi câu chuyện, tất cả đám nhân viên ở đó bao gồm cả quản lý cửa hàng đều bị Lục Hân Nghiên tế sống.
Bất đắc dĩ, một trong số những nhân viên bán hàng chỉ đành phải nói thật.
"Trong vòng ba ngày, chị muốn nhìn thấy em nghiêm túc thực hiện theo kế hoạch và điều lệ quy định! Bằng không thì em có gọi chị là bà nội cũng vô dụng!" Ninh Tịch nói rồi cũng không thèm nhìn đám nhân viên và quản lý cửa hàng thêm cái nào nữa mà quay đầu đi thẳng.
Quản lý cửa hàng vừa nãy nhìn thấy Ninh Tịch chỉ cảm thấy quen quen, chắc là đã gặp ở tổng bộ, nhưng bà ta không thể nhận ra Ninh Tịch chính là nhà sáng lập của Tắc Linh.
Quản lý cửa hàng nhanh chóng phủi sạch trách nhiệm. (đọc tại Qidian-VP.com)
"Lục Hân Nghiên, những người trong cửa hàng này của cô kiếm đâu ra vậy? Không phải tổng bộ đã điều người xuống cho cô rồi sao?" Ninh Tịch quét mắt liếc qua đám nhân viên và quản lý cửa hàng hỏi.
Bà chủ của bọn họ thế nhưng lại quen biết với cô gái trước mặt này ư?
Ninh Tịch suýt nữa thì bị nghẹn c·h·ế·t bởi cái logic của con nhóc này, hít sâu một hơi cô nói: "Tất cả! Đổi hết cho tôi! Tôi sẽ nhanh chóng điều người mới từ tổng bộ xuống cho cô chọn, tất cả phải tuân theo mô hình kinh doanh của Tắc Linh!" (đọc tại Qidian-VP.com)
Chương 1083: Gọi là bà nội cũng vô dụng
Lúc này, trong đầu Lục Hân Nghiên cũng đoán ra được đại khái, chắc chắn Ninh Tịch "cải trang vi hành" đã phát hiện ra vấn đề gì đó, bằng không thì làm sao lại đột ngột lôi cô ta ra hỏi tội như thế này được.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.