Chọc Tức Vợ Yêu - Mua Một Tặng Một
Quẫn Quẫn Hữu Yêu
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 370: Ninh Tịch quả đúng là quá trâu bò
Nghe đến đây, mọi người lại càng sùng bái Thái lão hơn: "Thái lão thật đúng là có học trò khắp thiên hạ!”
Trong phút chốc, tất cả mọi người đều nhìn theo hướng của người đàn ông kia, một giây sau, hoàn toàn ngây người, nhất là Phương Nhã: "Người... người đó là..."
Ánh mắt đám người Phương Nhã dại ra, ngẩn tò te tại chỗ, kể cả Tô Diễn hay Ninh Tuyết Lạc đang đầy ý cười thì lúc này cũng đơ hết cả mặt mũi.
Người đàn ông kia khó có thể kìm nén được cơn kích động của mình, xông ra đầu tiên: "Thái... Thái lão! Ngài... Ngài còn nhớ tôi không? Tám năm trước tại Khánh Thành, có một quán cơm nhỏ, ngài từng đích thân chỉ dạy cho tôi!"
"Không đâu! Là Thái lão thật đấy! Là Thái Phụng Hiền lão tiên sinh! Tôi từng thấy ông trên tivi mà!" Có người kinh ngạc reo lên.
"Ha ha ha ha, mấy người thấy vẻ mặt của Phương Nhã và Ninh Tuyết Lạc chưa? Trước đó Phương Nhã còn đang xem thường người ta, hung hăng sủa bậy, giờ Thái lão tiên sinh tới thật rồi, thật đúng là cười c·h·ế·t tôi mất!"
"Cô Ninh Tịch này thật đúng là quá trâu mà!"
"Nói linh tinh cái gì đấy! Có phải anh nhìn nhầm rồi không?"
Trên kênh quốc gia trước đây từng làm một chương trình về ẩm thực rất nổi tiếng, thu hút được đông đảo quần chúng quan tâm, kì cuối cùng chính là kì nói về lão tiên sinh Thái Phụng Hiền, để lại ấn tượng sâu sắc cho người dân trong nước.
Nghe tới đây, cũng có người nhận ra người đàn ông này: "Ế, tôi nhớ ra người này rồi, hình như cũng rất nổi tiếng đấy, chẳng phải là bếp trưởng của một nhà hàng cao cấp ở Đế Đô sao? Nghe nói là một người xuất thân ở vùng đất nghèo khó từng bước từng bước đi lên... không ngờ lại có một duyên phận như vậy với Thái lão..."
Chương 370: Ninh Tịch quả đúng là quá trâu bò (đọc tại Qidian-VP.com)
Vành mắt người đàn ông kia đỏ lên: "Vâng đúng vậy! Chính là quán cơm Lai Phúc! Tôi là Viên Lai Phúc, không ngờ ngài còn nhớ tôi! Nếu không nhờ khi ấy được ngài chỉ bảo, tôi cũng sẽ không hạ quyết tâm rời khỏi quê hương nhỏ bé của mình ra ngoài để học hỏi! Cũng sẽ không có được thành tựu ngày hôm nay!"
...
Vừa nói xong, tất cả đều chìm vào im lặng như bị b*p ch*t.
"Người ta thích làm màu thì sao, người ta có tư cách mà! Hơn nữa còn màu đến mức mù mắt c·h·ó luôn! Ba người này, có ai không thể nghiền nát Wiliam Fei chứ? Kể cả là ngài Hạ Tín cũng tình nguyện chịu thua luôn!"
Sau khi mọi người hoàn hồn, phản ứng đầu tiên chính là nhìn về phía Ninh Tịch, ai ai cũng nhìn cô như gặp phải ma vậy. (đọc tại Qidian-VP.com)
.....
Ông lão nghe vậy hơi suy ngẫm rồi trầm ngâm nói: "Là quán cơm tên Lai Phúc ấy hả? Cậu là Tiểu Lai Phúc?"
"Đệch! Ninh Tịch đúng là quá trâu bò! Đầu tiên là mời Thực thần Alain, sau đó là Đại sư Danial người đỡ đầu cho nền ẩm thực phương Tây, giờ ngay đến tổ sư gia trong giới ẩm thực Trung Hoa - Thái Phụng Hiền cũng mời tới nốt, con mẹ nó tôi phục rồi!"
"Cha tôi đến để chúc mừng Ninh Tịch tiểu thư." Con trai Thái lão đáp.
"Chàng trai đi bên cạnh ông tôi cũng từng thấy xuất hiện trên tivi rồi, đó chẳng phải là con trai cả của Thái Lão, Thái Thừa sao? Không tin giờ tôi lên mạng search cho các người xem!" (đọc tại Qidian-VP.com)
"Đây chính là mị lực của nhân cách đấy!" (đọc tại Qidian-VP.com)
"Sao nhìn ông ấy quen mắt thế nhỉ... Ôi đệch mẹ! Hình như là Thái Phụng Hiền! Con mẹ nó không phải tôi đang nằm mơ chứ?" Có người dụi dụi mắt.
"Hạnh phúc ghê! Chỉ riêng buổi tiệc ngày hôm nay thôi cũng đủ tin cho tôi viết bài cho vài tháng!"
Cảm thán về Thái lão xong, mọi người lại cảm thấy vô cùng kinh ngạc, không biết tại sao Thái lão lại xuất hiện ở đây... (đọc tại Qidian-VP.com)
"Thái lão, ngài... sao ngài lại tới đây?" Người đàn ông kia kích động nói.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.