Chọc Tức Vợ Yêu - Mua Một Tặng Một
Quẫn Quẫn Hữu Yêu
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 550: Trân châu và mắt cá
"Đúng là... không biết tự lượng sức mình? Nó tưởng ai cũng làm minh tinh được chắc? Linh Ngọc, sao bà không quản nó?"
"Nếu được như vậy thì tốt quá, cảm ơn chị!" Ninh Tịch cảm khích không thôi.
Cuối cùng, Ninh Thiên Tâm vẫn phải thở dài nói: "Không thì thế này đi, em ra cổng sau đợi một lát, chị tìm cơ hội đưa ông ra để em chúc thọ ông, tự mình tặng quà cho ông nhé!"
Ninh Tuyết Lạc thấy vậy liền nắm chặt lấy tay Trang Linh Ngọc, tỏ vẻ hiểu ý nói: "Ba mẹ con từ lâu đã muốn chị đến công ty làm việc rồi, vị trí cũng đã sắp xếp đâu vào đấy, chỉ là... chỉ là chị con không muốn, cô chú cũng biết đấy, dù sao cũng không phải là con ruột... có nhiều lời ba mẹ cũng không không thể nói quá được, chỉ có thể tôn trọng ý nguyện của chị con thôi!"
Bị người kia nhắc tới, không ít người cũng bắt đầu rục rịch, nghe ngóng về tình hình của Ninh Tịch.
Nghe thấy mấy lời nghị luận này, sắc mặt rạng rỡ của Trang Linh Ngọc cũng sầm xuống.
...
Sau khi Ninh Tịch tới, cô chỉ đứng từ xa nhìn vào, nếu muốn vào từ cổng chính buộc phải có thiệp mời, nhưng cô lại không được ai thông báo cả chứ đừng nói tới việc có được tấm thiệp kia.
"Chắc thấy Tuyết Lạc thành minh tinh nên bản thân cũng muốn thử đấy!"
"Chỉ có thể nói rồng sinh rồng, phượng sinh phượng, ở quê lên tầm nhìn hạn hẹp, có dạy thế nào cũng không được! Sao có thể so nó với Tuyết Lạc được!"
Cách một tấm cửa, khi cô thấy Ninh Thiên Tâm dìu một ông lão tóc bạc đi ra, vành mắt cô bỗng đỏ lên.
Quyết định xong, Ninh Tịch thở phào đem chuỗi vòng ngọc phật đi ra cửa sau. (đọc tại Qidian-VP.com)
Thấy Ninh Thiên Tâm nói vậy, Ninh Tịch cũng có chút khó xử. (đọc tại Qidian-VP.com)
Vậy nên cô nghĩ một hồi, cuối cùng gọi điện cho chị họ - Ninh Thiên Tâm.
Nghe những lời này, Trang Linh Ngọc thầm thở phào, dù sao cũng không có ai biết cái đứa vô liêm sỉ kia là con ruột của bà ta.
Mọi người vừa nghe thấy vậy, lập tức nườm nượp gật đầu tỏ ý thấu hiểu: "Haiz, chuyện này sao có thể trách Linh Ngọc được, Linh Ngọc cho nó cơm ăn áo mặc còn đưa ra nước ngoài đã là cho nó nền giáo d·ụ·c tốt nhất rồi, thế là quá đủ rồi ấy chứ?"
1 Trong một mẩu truyện ngụ ngôn của Trung Quốc có ví von một phú ông có mắt như mù đem trân châu thật vứt đi và coi mắt cá như bảo bối nên cụm từ "trân châu và mắt cá" thường được đưa ra làm ví dụ về đồ thật và đồ giả.
"Em đến rồi à? Hazz, kể cả em không muốn gặp những người khác, nhưng nếu đã đến rồi dù gì cũng nên gặp ông một chút chứ? Tối qua ông còn nhắc em với chị đấy, hỏi em bao giờ thì về, chị còn an ủi ông bảo hôm nay chắc chắn em sẽ về, kết quả..." Ninh Thiên Tâm không đành lòng nói tiếp.
Có lí do "mẹ nuôi khó làm" sau này bất kể Ninh Tịch có làm ra chuyện mất mặt thế nào cũng chẳng liên quan gì tới bà ta hết! (đọc tại Qidian-VP.com)
"Đúng rồi đấy! Linh Ngọc với Diệu Hoa cũng đã nhân từ hết mức rồi!"
Ninh Diệu Hoa có hai đứa con gái, một đứa là trân châu một đứa là mắt cá1. (đọc tại Qidian-VP.com)
Chương 550: Trân châu và mắt cá
Con gái bà ta, niềm kiêu hãnh của bà ta, chỉ có mình Tuyết Lạc mà thôi!
"Hình như có phải đâu, tôi nghe nói là toàn đi đóng vai quần chúng trong đoàn làm phim nào đó mà nhỉ?"
"À, em đã về đến cửa nhà rồi, có thể phiền chị ra ngoài một chút, giúp em gửi quà cho ông nội được không?" Ninh Tịch cầu xin nói.
"Chị Tâm."
"Gì cơ? Vai quần chúng á? Công việc đàng hoàng thì không làm, chạy vô cái nghề đấy làm gì?"
Ngoài cổng Ninh gia. (đọc tại Qidian-VP.com)
Ninh Tuyết Lạc thân phận cao quý, sớm đã được hứa gả cho Tô gia, chắc chắn là họ không trèo lên được, còn xuất thân của Ninh Tịch hơi thấp kém nhưng dù sao cũng có danh nghĩa là con nuôi, nếu thật sự có thể lấy về ít nhiều cũng kiếm chác được ít.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.