Chồng Ma Của Em
Nhất Lộ Hoan Ca
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 268: Chỉ để cứu một người bạn tống tử thanhi!!
Cách thời gian hẹn với thủ lĩnh núi Chu Phong cũng chỉ còn nửa tiếng nữa mà thôi, đây là trùng hợp sao? Hay là…
Tuy thường ngày Tống Tử Thanh luôn mỉa mai tôi, thậm chí còn có ý muốn g·i·ế·t tôi, nhưng không thể không thừa nhận, Tống Tử Thanh là một người đàn ông rất tỉ mỉ, anh ta có thể suy nghĩ cho tôi, quan tâm tới rất nhiều chuyện của tôi, tôi thật sự cảm động vô cùng, có một người bạn như vậy là phúc phận tôi phải tu mấy kiếp mới gặp được.
Tống Tử Thanh bước tới, anh ta nhìn tôi từ trên cao, đáy mắt thăm thảm có gợn sóng dao động, tôi vội vàng quay phắt đầu đi. (đọc tại Qidian-VP.com)
dài không tấn công tôi, mà đồng loạt quỳ xuống, ma nữ tóc dài nhìn tôi: “Bọn tôi không đánh lại được các cô, nhưng những lời bọn tôi vừa nói đều là thật, nếu có nửa lời giả dối, thiên lôi sẽ đánh c·h·ế·t chúng tôi! Cầu xin mọi người mà, đưa hạt phong ấn cho chúng tôi đi, cầu xin mọi người đấy…
Tôi nghĩ nhiều thật rồi, tình huống lúc ấy nếu anh ta không truyền oxy cho tôi thì có lẽ tôi đã c·h·ế·t vì ngạt thở rồi cũng không biết chừng.
“Các người đi đâu cứu người?” Tôi hỏi.
“Tôi có một suy đoán, tôi muốn chứng thực một chút” Tôi nói.
Tôi nắm lấy tay của Tống Tử Thanh, anh ta kéo tôi dậy, tôi cười: “Chẳng phải anh cũng là gà luộc sao?”
Tống Tử Thanh chắc chắn là người bạn tồi tệ nhất thế giới này, hu hu hu!
Quỷ sai đại nhân đừng bắt ông ấy đi mài!”
“Thôi được rồi, nhìn bộ dạng như gà luộc của cô kìa, mau đi thay quần áo đi” Anh ta giơ †ay về phía tôi.
Đám ma nữ tóc dài ngơ ngác nhìn tôi, bọn chúng nhất loạt gật đầu: “Đúng vậy”
Ma nữ tóc dài khựng lại một chút, ba người bọn chúng đưa mắt nhìn nhau, rồi lại len lén nhìn về phía Lãnh Mạch, tựa như có điều gì đó không tiện nói ra.
“Là do con ma nữ tóc dài c·h·ế·t tiệt kia, bọn chúng vấn luôn theo dõi chúng ta” Lãnh Mạch không nhìn ra được sự khác thường của tôi, anh ta nói thẳng vào vấn đề.
Anh ta lườm tôi, vung tay lên bày ra bộ dạng định đánh tôi, tôi lè lưỡi với anh ta, chạy tới gốc cây bên kia cầm lấy balo. (đọc tại Qidian-VP.com)
Tống Tử Thanh cũng bước tới hỏi xem có chuyện gì, tôi ngẫm nghĩ một lúc rồi nói với anh †a: “Tống Tử Thanh, anh có thể phá bùa bó buộc trên người bọn chúng không?”
“Nếu không muốn nói thật thì các người đừng hòng lấy hạt phong ấn này nữa…”
Mọi chuyện có chút ngoài ý muốn, không ngờ Tống Tử Thanh lại không giấu diếm chuyện này, và cũng không có ý bỏ qua chuyện này, mà gợi chuyện này ra một cách chính thức, hành động ga lăng không tả nổi, những suy nghĩ hỗn loạn trong đầu tôi lập tức tan biến thành hư vô. (đọc tại Qidian-VP.com)
“Tôi cũng vậy! Chúng tôi chỉ mong cứu được bạn của mình, tôi bằng lòng về địa phủ với đại nhân, bằng lòng chịu khổ dưới mười tám tầng đại ngục” Ma nữ tóc dài lau nước mắt nói.
Tuy Tống Tử Thanh hơi nghỉ hoặc, nhưng anh ta vẫn thẳng thừng niệm chú để phá bùa bó buộc trên người đám ma nữ tóc dài.
Thì ra là kiêng ky thân phận quỷ sai của Lãnh Mạch. (đọc tại Qidian-VP.com)
Khoan đất Tôi đột nhiên nghĩ tới một chuyện!
Bùa bó buộc được phá giải, đám ma nữ tóc.
“Khoan đã, bọn tôi nói!” Tôi còn chưa nói hết câu, ma nữ tóc dài đã ngắt lời: “Người bạn mà chúng tôi muốn cứu là một con quỷ, vất vưởng trên trần gian đã ngàn năm, nhưng người bạn đó của chúng tôi rất tốt, rất tốt bụng!
Trong đầu tôi toàn là cảnh tượng xấu hổ dưới nước ban nấy, thần kinh chợt căng thẳng hẳn lên.
Nhưng ánh mắt của anh ta vẫn phức tạp như cũ, anh ta nhìn tôi một lúc rồi nói: “Tôi sẽ không nói cho Lãnh Mạch biết chuyện này, quan hệ giữa chúng ta vốn dĩ là bạn bè, nhưng tính cách của anh ta lại không nghe lọt tai bất cứ lời giải thích nào, trái lại sẽ ảnh hưởng đến tình cảm của hai người bọn cô, tôi nhìn ra cô rất thích anh ta”
Ba người đám ma nữ tóc dài quay phắt sang nhìn tôi, ma nữ tóc dài nói: “Cô gái à, bạn của tôi còn nửa tiếng nữa là bị xử rồi, chúng tôi thật sự rất gấp, cô có thể đưa hạt phong ấn cho chúng tôi trước được không, cứu được bạn tôi xong, tôi dùng nhân cách của mình để bảo đảm rằng tôi sẽ giúp cô cứu bạn của cô!”
“Cậu nói gì?!” Nghe vậy, tôi lập tức trở nên kích động: “Các người nói bạn của các người là một con quỷ, vất vưởng ngàn năm, là một ông già háo sắc, sau đó bị nhốt trên núi Chu Phong?”
Gã răng nanh nói: “Chúng tôi là người dân lương thiện, luôn ở trong núi sâu, chưa bao giờ làm hại con người, bây giờ chúng tôi bắt buộc phải lấy được hạt phong ấn để cứu một người bạn rất quan trọng, chuyện này liên quan tới tính mạng, cầu xin quỷ sai đại nhân đưa hạt phong ấn cho chúng tôi trước, chúng tôi hứa, một khi cứu được bạn mình, chúng tôi sẽ trả lại hạt phong ấn ngay, trả lại ở đâu tùy địa nhân quyết định” (đọc tại Qidian-VP.com)
Giống hệt thái độ của Tống Tử Thanh, quan hệ giữa tôi và anh ta vô cùng thẳng thắn.
Nửa tiếng nữa?
Đám ma nữ tóc dài nghe vậy liền gật đầu lia lịa: “Cô cứ hỏi đi, chỉ cần là điều chúng tôi biết chúng tôi sẽ trả lời hết!”
Anh ta ngưng lại, cất liềm vạt đi, lùi về sau hai bước đứng bên cạnh tôi.
“Tôi xin lỗi” Trầm mặc một lúc, anh ta trâm giọng mở lời: “Lúc nấy ở dưới nước tình thế cấp bách, chứ tôi không cố ý hôn cô”
Tôi sững sờ.
Dứt lời, ma nữ tóc dài, gã răng nanh, đười ươi bắt đầu dập đầu trước mặt tôi, chúng dập đầu rất mạnh, vang lên thành tiếng cốc cốc, tuy chúng là quỷ là yêu quái, nhưng cũng biết đau như con người vậy, tôi thấy bọn chúng dập đầu đến mức trán ứa cả máu.
Tình cảm của bọn chúng nhìn có vẻ không giống giả lắm, IQ của bọn chúng cũng không phải loại biết nói mấy lời giả dối này, tôi khựng lại: “Tình cờ thật, bọn tôi lấy hạt phong ấn cũng là để cứu một người bạn” . Truyện Lịch Sử
Tôi cứng nhắc quay đầu qua chỗ khác, Tống Tử Thanh đang đứng dưới cây, ma nữ tóc dài, gã răng nanh và con đười ươi bị trói chặt lên thân cây căn cõi, Tống Tử Thanh đang hong khô quần áo bị ướt, tóc nhỏ nước xuống mặt đất, tôi thấy quần của anh ta cũng ướt đấm, quả nhiên, người nhảy xuống nước cứu tôi là anh ta thật, vậy nên nụ hôn đó… a a a a tôi không muốn nghĩ thêm gì nữa! Tình huống lúc ấy cấp bách mà!
Vừa rồi người nhảy xuống nước truyền oxy cho tôi là… Tống Tử Thanh!
Lãnh Mạch thấy tôi không sao liền đứng dậy đi thẩm vấn ma nữ tóc dài, sau khi nói vài ba câu với Tống Tử Thanh xong, Tống Tử Thanh liền đi về phía tôi.
Cả người tôi lảo đảo, suýt thì ngã thụp xuống đất.
“Núi Chu Phong!” Bọn chúng lập tức đáp lời không cần suy nghĩ: “Trên núi Chu Phong có một nhóm phần tử kh*ng b* bắt bạn của chúng tôi, nộp hạt phong ấn cho bọn chúng mới có thể cứu được người bạn ấy!”
“Bạn mà các người muốn cứu là quỷ hay.
“Chỉ có điều ông ấy hơi háo sắc một tí thôi, đó là một ông già háo sắc..” Đười ươi lí nhí bổ sung thêm một câu.
Đám ma nữ tóc dài đang vừa khóc nức nở vừa xin Lãnh Mạch tha cho bọn chúng dưới gốc cây bên kia, ma nữ tóc dài nghẹn ngào nói: “Quỷ sai đại nhân, chúng tôi có lý do bắt buộc phải lấy được hạt phong ấn mà, cầu xin đại nhân tha cho chúng tôi, cầu xin đại nhân để chúng tôi lấy được hạt phong ấn, chúng tôi thật sự có việc gấp cần dùng!”
Tống Tử Thanh vừa bị ma nữ tro tàn cưỡng hôn, sau đó lại truyền oxy cho tôi ở dưới nước…
“Thôi được rồi mọi người đừng dập đầu nữa” Tôi lên tiếng can ngăn: “Tôi hỏi các người vài câu, các người phải thành thật trả lời cho tôi biết, tôi sẽ đưa hạt phong ấn cho các người”
Lãnh Mạch nheo mắt nhìn tôi.
Tôi không tránh né nữa, ngẩng đầu nhìn anh ta, nói một cách nghiêm túc: “Cảm ơn anh, Tống Tử Thanh”
Lãnh Mạch lười để ý tới mấy lời thừa thãi của bọn chúng, anh ta nhấc con dao liềm vạt lên định vung xuống, tôi vội vàng ngăn lại: “Lãnh Mạch, khoan đãi!”
Đùng một tiếng, não tôi lập tức c·h·ế·t máy.
yêu quái gì khác?” Tôi hỏi tiếp.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.