Chồng Ma Của Em
Nhất Lộ Hoan Ca
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 7: Chuyến xe lúc nửa đêm
Tên mập c·h·ế·t tiệt đó lại nói, “Sao lại không có wechat được, thêm vào nói chuyện đi, tôi cũng chẳng có ý gì khác mà”
Tài xế hỏi tôi: “Muốn đi đâu?”
Tiếng hét của tôi rất lớn, làm cho tài xế cùng cô gái ngồi ghế trước chú ý, cô ấy nhìn tên mập rồi nói, “Anh thật đáng ghét, ức h**p con gái nhà người ta”
“Hả?” Tôi ngẩn ra, ông lão đang ngồi ghế trước lúc này quay đầu lại nhìn về phía tôi, lão.
Bố mẹ tôi quả thật là đánh giá tôi quá cao rồi, lúc trước tôi thiếu chút nữa đã bị tên quỷ lưu manh kia b*p ch*t, bây giờ còn mong anh ta cứu bọn họ nữa hay sao?
Tiếng hét của mẹ tôi từ trong căn phòng đó vọng đến sau lưng tôi, giọng cũng lạc hẳn đi Tôi dừng bước trên ban công nhưng không hề quay đầu lại, men theo tay vịn hình tròn của ban công leo xuống dưới.
Tôi cố nuốt nước bọt, tình hình vô cùng cấp bách, con ma nữ kia thật sự rất là lợi hại, quỷ lưu manh đấu với cô ta đúng là không dễ dàng gì, tôi không cho phép mình tiếp tục nghĩ ngợi nữa, căn chặt răng, giữ chặt tim, lúc tôi nắm lên mép cửa sổ chuẩn bị leo ra ngoài, bỗng nhiên nghĩ đến việc mình vẫn chưa mặc.
“Tôi thấy cô còn nhỏ tuổi như vậy đã phải đi làm rồi, còn đi giữa đêm khuya, không sợ gặp phải ông chú xấu xa nào sao?” Tên mập lại tiếp tục bắt chuyện.
Ha ha, không muốn để ý đến anh ta, quỷ cũng đã gặp đến ba con rồi, bây giờ còn sợ anh sao.
“Người đẹp, đã khuya vậy rồi còn phải đi làm sao? Tên mập cười hỏi tôi “Ừm” Tôi khẽ nhếch khóe môi, cố gắng ngồi nép sát vào cửa xe, nó không hề khóa, bất đắc dĩ quá tôi còn có thể đẩy cửa nhảy ra ngoài, nghĩ xong như vậy tôi mới cảm thấy yên tâm hơn một chút.
Tôi bỗng rưng co người lại, tôi vốn đ* không hề sợ ma, tuy rằng tên quỷ lưu manh đó rất đáng ghét, nhưng ít ra còn chút nhan sắc, nhìn qua cũng không đáng sợ, nhưng ông lão này… lại làm cho người ta không rét mà run.
Lúc này tôi chợt nhìn thấy một chiếc xe taxi đang lái về phía bên này, mặc kệ đi, tôi giơ tay lên vẫy, một ông lão mặt gầy trơ xương đang ngồi ở ghế trước, ông ta mặc một cái áo khoác quân đội phía Đông Bắc, hiện giờ đang là tháng sáu, nóng muốn c·h·ế·t đi được vậy mà còn mặc lắm như thế, hơn nữa nhìn cái áo kia bẩn vô cùng, mà ông lão này cũng rất kỳ lạ, đôi mắt thì nhỏ cái miệng thì lại thật to, đặc biệt là da mặt của ông ta, có rất nhiều đốm vàng, thật là khiến người ta khiếp sợ.
Tên mập c·h·ế·t tiệt đó vẫn còn đang cầm điện thoại chơi, còn lão già có khuôn mặt ghê rợn kia không biết tự bao giờ đã ngồi chồng lên chỗ của tên béo và nhìn tôi cười rùng rợn, hai khuôn mặt lồng vào nhau, trong nháy mắt cả người tôi tưởng chừng đã rơi vào hố băng lạnh giá. (đọc tại Qidian-VP.com)
đồ, vừa hay váy của tôi nằm dưới đất gần đó, tôi liền cầm váy lên mặc vào, nhảy qua cửa sổ, †ay của tên ngốc họ Vương nắm lấy chân tôi, tôi cố sức đá bay hẳn. So với hai con quỷ trong phòng, tên ngốc họ Vương thật sự là dễ đối phó hơn nhiều, tôi chẳng sợ hẳn ta mà đạp lên thân thể hẳn leo ra ngoài.
Một đống câu hỏi liên tiếp trong đầu, càng nghĩ càng loạn, càng nghĩ càng một, tôi dựa vào cửa kính xe, dây thần kinh căng như dây đàn cuối cùng cũng có thế thả lỏng được, thế nhưng bên cạnh có một tên mập đang nhìn tôi một cách đê tiện, tôi không chịu nổi nữa mà nhằm chặt đôi mắt cho tĩnh lại.
Add cái đầu anh!
Lúc trước đã từng gặp qua mấy loại đàn ông thế này, hơn bốn mươi tuổi rồi, ở nhà có vợ có con, nhưng chỉ cần gặp cô gái nào khác là bắt đầu tán tỉnh, nói thẳng ra là luôn nghĩ phụ nữ trên đời ai cũng hám trai lắm vậy.
cười để lộ ra hàm răng vàng bóng vô cùng u ám và đáng sợ. (đọc tại Qidian-VP.com)
Ghế sau lại có một tên mập đang ngồi.
“Không có” Tôi buông một câu rồi không thèm để ý đến hắn nữa, tôi không sợ tên mập c·h·ế·t tiệt này, mà thứ tôi sợ chính là lão già kia cùng cô gái đó đang ngồi chồng lên nhau ở ghế trước.
“Tôi thật sự không có wechat, tôi đem nick của chồng tôi đưa cho anh, anh add anh ấy đi!” (đọc tại Qidian-VP.com)
“Tòa nhà Vương thị”
Thế nhưng, lời vừa nói ra, tôi bỗng nhiên kinh sợ.
Tim tôi bỗng đập mạnh.
“Ông lão nào?”Tài xế mặt đầy nghi ngờ quay đầu lại nhìn tôi. (đọc tại Qidian-VP.com)
Tôi nhìn về phía cửa sổ bị vỡ, cơ thể của tên ngốc họ Vương đang nằm trên đó, máu đang men theo mép cửa sổ chảy xuống đất, tay chân hẳn ta vẫn còn động đậy tôi nhất định phải leo ra ngoài từ trên cơ thể của hẳn…
kêu, tài xế hình như không hề nghe thấy gì, tên mập ngồi kế tôi cũng không lên tiếng giúp đỡ, tôi thấy ông lão đó cũng tội nghiệp, liền nói giúp ông ta một câu: “Bác tài, dừng ở ngã rẽ kia, ông lão này muốn xuống xe”
Đăng trước là đường lớn, nhưng bây giờ trong tay tôi lại chẳng có điện thoại cũng không có tiền, lúc này cũng đã là nửa đêm rồi, cách nhà họ Vương còn một con đường dài, tôi làm sao đi được?
Chương 7: Chuyến xe lúc nửa đêm
Đúng vào lúc này, bên đường lại có người vẫy gọi taxi, người tài xế dừng xe lại, cô gái đó nói địa chỉ rồi mở cửa trước bước lên ngồi phịch lên người của ông lão kia.
Tiếng nói của ông ta khàn khàn như bị mắc gì đó ở cổ, lại còn nhỏ như tiếng mèo.
Vừa mới từ chỗ c·h·ế·t trở về, bây giờ đối diện cũng chỉ là người bình thường, không cần phải lo lắng quá.
Tôi không hề có người bạn ma nào cải! Tôi cũng là bất đắc dĩ đấy có được hay không!
Tôi leo xuống đến sân vườn, quay đầu lại nhìn, nhìn xuyên qua cửa sổ của tầng một, người giúp việc vẫn đang làm việc của mình, đám người ngồi nói chuyện với nhau, người thì cười nói, vậy mà lại không biết được trên lầu đã xảy ra án mạng, xảy ra chuyện lớn như vậy mà cũng không nghe thấy gì, thực sự không biết rằng do những con ma trong phòng đã cách ly với thế giới bên ngoài, hay do chính ông thầy phong thủy kia đã bày trận pháp.
Mẹ kiếp! Đi tán tỉnh người ta bây giờ lại còn lý sự!
Thế nhưng trong lúc này tôi chỉ đành phải nghe lời của tên quỷ lưu manh kia thôi. (đọc tại Qidian-VP.com)
Trong lòng tôi không ngừng tự nhắc nhở bản thân, vờ như không nghe thấy chuyện gì ‘Tên mập thấy tôi không thèm để ý đến hắn ta, hắn liền mất hứng thú và cầm điện thoại lên nghịch, cứ chơi cứ chơi và cứ chơi, “Người đẹp, add wechat đi”
Không biết con ma này đến từ đâu? Tại Sao anh ta lại nói tôi là phụ nữ của anh ta? Rồi †ại sao anh ta lại cứu tôi còn bảo tôi đi lấy cái hộp gì đó? Còn nữa, bây giờ nghĩ lại, ông thầy phong thủy kia sao lại sắp xếp nhiều thứ đồ kỳ quái như thế, rốt cuộc ông ta có bản lĩnh đó hay không, nhưng tại sao ông ta lại gọi con ma nữ kia đến? Hơn nữa vì sao con ma nữ đó lại phản ứng với ông ta mạnh như vậy?
Tôi cứ luôn cảm thấy rằng chuyện xảy ra hôm nay vô cùng kỳ quái.
“Đồng Đồng cầu xin con, con nhất định phải kêu người bạn ma của con cứu chúng ta”
Mặt tên mập vô cùng lúng túng, xích ra một chút, giận dữ nói: ‘*ôi không phải muốn add wechat của cô thôi sao? Cô hét cái gì chứ!
Tôi lướt nhìn người đàn ông ngồi phía sau, ánh mắt của hẳn ta vân không rời khỏi tôi, tôi liền đưa tay kéo chiếc áo lại, cắn răng và ngồi lên xe.
Chuyện xảy ra trong hai ngày qua giống như một giấc mộng, tôi thậm chí đã có lúc không phân biệt nổi đâu là thực đâu là mơ.
Ông lão ngồi ở ghế trước bỗng nhiên mở miệng, “Bác tài, dừng lại ở ngã rẽ phía trước một chút”
“Vừa hay thuận đường, lên xe đi”
Tôi thực sự không hề bị thiêu đốt, tôi thật không hiểu, vì sao ông thầy phong thủy kia lại dán lá bùa này ở đây, còn dùng để thiêu đốt người sống nữa?
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.