Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 43
“Hừ…” Kỷ Thời Đình cười lạnh, giữ chặt cằm cô: “Không muốn thì đừng cố, tôi không có nhiều thời gian để chơi đùa với cô đâu.”
“Không còn sớm nữa…” Giọng Diệp Sanh Ca run rẩy.
Kỷ Thời Đình nhìn thấy đôi mắt đỏ ửng của cô cùng vẻ mặt hoảng loạn, đáng thương sau khi bị chà đạp, không khỏi bật cười.
Chương 43 (đọc tại Qidian-VP.com)
Không được, nếu lần này cô từ chối, người đàn ông này chắc chắn sẽ không bao giờ quan tâm đ ến cô nữa.
Diệp Sanh Ca nhanh chóng gật đầu, nhưng gật được một nửa lại bắt đầu lắc đầu.
“Kỷ Thời Đình…” Người phụ nữ ôm lấy cổ anh, khẽ gọi tên anh, vừa khao khát lại vừa đau khổ.
Kỷ Thời Đình quan sát khuôn mặt đỏ bừng của cô, biết rằng người phụ nữ này đã được khơi dậy hoàn toàn và triệt để.
Ban đầu người hô hào muốn ngủ với anh là cô, nhưng đến lúc quan trọng, người rút lui vẫn lại là cô.
Kỷ Thời Đình thở hổn hển một tiếng, ngẩng đầu lên, chiếm lấy đôi môi cô mà mạnh mẽ hôn. Khi anh buông ra, Diệp Sanh Ca vô thức l**m môi mình. (đọc tại Qidian-VP.com)
Hay lắm.
Anh đưa tay nhẹ nhàng vuốt v e gò má cô, hơi thở nóng bỏng phả lên mặt: “Muốn dừng lại sao?”
“Kỷ… Kỷ Thời Đình…” Cuối cùng cô chịu thua, giọng nói mang theo tiếng khóc: “Ông nội của anh… nói… nói… muốn ăn trưa với anh…” (đọc tại Qidian-VP.com)
Lúc này anh cũng không dễ chịu chút nào, ngọn lửa d·ụ·c vòng càng lúc càng cháy mạnh hơn, nhưng người phụ nữ lúc này lại muốn rút lui.
Anh không muốn tiếp tục dây dưa với cô, liền đưa tay kéo cổ áo cô xuống, rồi hôn lên hõm xương quai xanh tinh tế của cô.
Cô cẩn thận nhìn trộm anh.
Quả thực… không có gì bất ngờ. (đọc tại Qidian-VP.com)
“Cô không phải nói muốn làm người phụ nữ của tôi, còn đảm bảo luôn sẵn sàng khi tôi gọi sao.” Anh thấp giọng nói.
Hai tay cô đặt trên vai anh, sau một lúc lâu mới ngước mắt lên, tỏ vẻ tội nghiệp: “Cho… cho tôi chút thời gian.”
Bộ dạng mâu thuẫn này khiến Kỷ Thời Đình lại cười lạnh một tiếng.
Nhưng sau khi vừa chạm vào môi anh, cô lại nhanh chóng rụt lại, như thể chỉ một cái chạm đơn giản như vậy đã tiêu tốn hết sự can đảm của cô.
Nghĩ đến đây, Diệp Sanh Ca lấy hết can đảm, quyết tâm, chủ động hôn nhẹ lên môi anh.
“Mới vậy đã sợ rồi.” Anh đỡ lấy mông cô, nâng lên một chút rồi ép vào g*** h** ch*n cô: “Vậy thế này thì sao.”
Diệp Sanh Ca nhíu mày đầy khổ sở.
Diệp Sanh Ca cảm thấy xấu hổ.
Kỷ Thời Đình cố gắng kìm nén d*c v*ng, giọng khàn đục nói: “Còn sớm mà.” (đọc tại Qidian-VP.com)
Kỷ Thời Đình cảm nhận sự mềm mại và gần gũi của cô, ánh mắt càng trở nên u tối, anh giữ chặt eo cô, cúi đầu hôn lên ngực cô.
Kỷ Thời Đình nhếch môi cười, mang theo vài phần chế giễu.
“Á!” Diệp Sanh Ca hét lên, theo phản xạ muốn chạy trốn, nhưng cơ thể bị người đàn ông kiểm soát. Không những không thể trốn, mà còn vì động tác của cô mà khiến chỗ đó của anh bị k1ch thích, cũng co giật một chút, làm cô sợ đến mức mặt mày tái nhợt.
Kỷ Thời Đình hôn dọc theo xương quai xanh của cô, sau đó đi chuyển đến chiếc cổ thon dài, rồi vành tai nóng bỏng của cô, anh hôn rất chậm rãi, tỉ mỉ và quấn quýt. Diệp Sanh Ca nhanh chóng mềm nhũn, miệng phát ra tiếng r*n r* khó chịu, hai tay càng lúc càng siết chặt, ngực không tự chủ ngả vào anh.
Cảm giác khao khát lạ lẫm như dòng điện chạy khắp cơ thể cô, khiến cô lại một lần nữa rơi nước mắt.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.