Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 19

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 19


“Chỉ cần em ngoan ngoãn, chú sẽ yêu thương em thật nhiều.” Hứa Đình Xuyên cúi người mổ nhẹ lên cánh môi Mạt Mạt, hôn một đường từ môi xuống xương quai xanh, cuối cùng dừng lại ở đầu v*, dùng sức l**m m*t. Sauđókhél**mtừngchỗtrênngựccô,thẳngđếnkhihaivúđềulưulạidấu hôn của anh, dính nước miếng dầm dề, anh mới từ bỏ.

Anh đã vô cùng kiên nhẫn, nhưng cô còn nhỏ, t*** h***t quá nhỏ hẹp, gậy th*tmỗilầncắmđếnhaiphầnbađãđếnđỉnhhoatâm,dùanhcódùngthêm lực cũng không thể chen thêm vào.

Tô Mạt Mạt choáng váng trước màn l*m t*nh của ông chú, nói không thành câu, còn bị anh chất vấn như phạm nhân, trong lòng cảm thấy tủi thân, khôngngờkhiđịnhphảnkháng,đãbịHứaĐìnhXuyênđộtnhiệttànnhẫn đâm vào.

Anhkhôngdámnóichocôgáinhỏbiết,kỳthậtanhcònchưađúthếtd**ng v*tvào, bằng không sẽ dọa sợ cô, sau này không cho anh chạm vào.

“Chẳnglẽemthấycủangườikhácrồi?”HứaĐìnhXuyênlậptứcbắtđược trọng điểm, nhíu mày chất vấn hỏi.

Thânthểanhcườngtráng,côthìchỉmớithànhniên,thânthểcònnonnớt, anhlạikhôngngừngchơiđùa,côgáinhỏkhôngchịuđượclâu,làmgìcòn sức lực làm nũng với anh.

Côvừabịpháthân,cảngườimềmnhũn,nàochịuđượcmãnhliệtnhưvậy, nháy mắt trong phòng tràn ngập tiếng khóc cầu xin, cùng tiếng phụt phụt của t*** h***t.

ĐauđớnlầnnàykhônglàmMạtMạtkìmnénđượcnữa,nướcmắtlưng tròngkhócto:“Chú...đauquá...emtừbỏ...thậtsựtừbỏ...chúmaulấyra đi…”

Thấycôđãthíchứngđượctốt,HứaĐìnhXuyênmớiyêntâmđẩynhanh tốc độ cùng lực độ, một bên cắm thật mạnh vào t*** h***t, một bên chất vấn: “Tại sao lại xóa Wechat của tôi?”

HứaĐìnhXuyênvờnhưnghelờirútcôn th*trangoài,nhưnggiâytiếptheo lại tiếp tục c*m v**, lặp lại động tác r*t r* c*m v** như lần phá trinh vừa rồi, tiến sâu vào bên trong.

“Mèohoang…”HứaĐìnhXuyêncườimộttiếng,ônnhunhìncôbébên dưới đã bị anh làm đến khóc. (đọc tại Qidian-VP.com)

“A...thậtlớn...trướngquá...chú...saocủachúlạitonhưvậy...MạtMạtbị căng thật là khó chịu…” Mạt Mạt c*n m** d***, khóc thút thít hỏi.

“Chonên,aicũngcóthểpháthânemsao?”HaimắtHứaĐìnhXuyênhíp lại, sắc mặt âm trầm.

“Khôngcó...đềulàdoxemAV...ưm...căngquá...a…”MạtMạtkhóchịu xoắn thân mình.

Côđãcókinhnghiệm,khôngngốcđếnnỗinóiHứaĐìnhXuyênlàcôxem cùng Lục Cảnh Hoán, nếu không là chính mình tìm ngược sao?

Nghĩđếnviệccôgáinàychưabịngườinàochạmvào,chỉthuộcvềanh, dụcvọngchiếmhữucủaHứaĐìnhXuyênlạicàngtănglên,côn th*tbên trong Mạt Mạt cũng to hơn một vòng. (đọc tại Qidian-VP.com)

Anh chỉ có thể để một đoạn thân gậy bên ngoài, nhưng t*** h***t của cô

“Phải! Ưm… hắn chuẩn bị...phá thân em...a...chú...nhẹ một chút...a…”

“A...ưm...ưm...ai bảo chú...lần trước bỏ dở nửa chừng...ưm…”

Anhthậtsựlolắng,nếumìnhmặckệtấtcả,chọcvàotoànbộ,cóthểnàosẽ xé rách cả âm đ*ocủa cô không, nghĩ đến đây động tác của Hứa Đình Xuyên cuối cùng cũng chậm lại một ít.

BịHứaĐìnhXuyêncắmvàohơnhaimươiphút,TôMạtMạtcũngtừđau đớn dần cảm thấy một tia kh*** c*m, âm thanh cũng từ xin tha dần biến thành tiếng hừ hừ như mèo kêu.

“A...đừng nắn...thật khó chịu...chú, em không dám nữa...mau buông ra...ưm...xinchú...a:TôMạtMạttừkhibịanhlàmđãkhóckhôngngừng, bâygiờhốcmắtđãphiếmhồng,haitaygầnnhưđãxénátgagiường,vẫn không thể giảm được cảm giác đau đớn cùng khó chịu này.

TôMạtMạtkhôngthểtinđược,ôngchúlúcđầunhonhã,vàôngchúsau trên giường này, lại là cùng một người.

Nhưng động tác bên dưới của anh một giây cũng không dừng lại, tuy chỉ nhẹnhàngcắmvàorútra,nhưngMạtMạtđãđauđếnsắpngấtđi.haitaycô ômlấylưngHứaĐìnhXuyên,khôngbiếtlàmsaođểbớtđau,chỉcóthểcào cấu lưng anh, lưu lại nhiều vết cào nông sâu khác nhau. (đọc tại Qidian-VP.com)

ướtáttrơnmềmvôcùng,mấthồnđếnnỗilàmtừnglỗchânlôngtrênngười anh đều như nở ra. Những nếp uốn trong đó đều bị côn th*tcủa anh làm căng ra, tiểu nộn bức gắt gao bao chặt d**ng v*tcủa anh, làm anh muốn ngừng mà không được, không màng việc cô đang khóc hoa lê đái vũ, cào cấu trên lưng anh, vẫn không ngừng đòi hỏi.

Cô cảm thấy không thể tin được. Trước đây, cô thậm chí còn không chịu đượcmộtngóntay,màbâygiờcóthểchứađượccảmộtcâygậy th*ttohơn cả cổ tay mình. Lúc đầu bởi vì quá đau, d·â·m thuỷ không tiết ra nữa. Gậy th*tlớn của Hứa Đình Xuyên dính đầy d·â·m thuỷ còn sót lại lẫn với máu xử nữ, rất khó để ra vào cái lỗ nhỏ chật hẹp. (đọc tại Qidian-VP.com)

Nhìn cô gái nhỏ đã ngoan ngoãn khuất phục, Hứa Đình Xuyên mới giảm bớtáplựcởtay,nhưngvẫnnhàonặn,vừachơiđùavớiâmvậtnhỏvừađâm vào t*** h***t.

HứaĐìnhXuyênđưataylaukhômồhôitrêntránMạtMạt,nhẹgiọngnói: “Ngoan. Nhịn một chút, một hồi nữa sẽ không đau.”

“Nếukhôngphảigặpđượctôitrênmáybay?Emsẽcùngtênnhóckialên giường phải không? Nếu không thì nó mang theo áo mưa làm gì?”

Bây giờ cô đã thấy sảng khoái, d·â·m thuỷ một lần nữa bắt đầu tiết ra róc rách,bịd**ng v*tcủaanhkhuấyđảo,bắnraphụtphụtkhắpnơi,chỗhai người g*** h*p ướt dầm dề.

Đãthọcvàorútrahơnmườiphút,côbédướithânvẫnkhócsướtmướt không ngừng. (đọc tại Qidian-VP.com)

Thanhâmlúctrườnglàthêthảmcầuxin,dầndầnđãcótiếngrênrỉhỗn loạn xen lẫn, anh chắc cô đã dần thích ứng với vật thô to của mình.

Haitaykhôngchútthươngtiếcxoanắnhaivútinhxảo,eođưađẩyliêntục, côn th*tthô to ra ra vào vào d·â·m huy*tliên tục. Mỗi lần côn th*trút ra đều kéo theo thịt non hồng hồng mềm mềm, rồi lại bị d**ng v*tmạnh mẽ đẩy trở về.

“Khôngcó...chú...emsairồi...ưm...ưm...nhẹchút...emchịukhôngnổi...sắp hỏng rồi…” Tô Mạt Mạt bị va chạm liên tục nói không thành câu, đến bờ vai của anh cũng không thể ôm được nữa, đành phải chịu thua xin tha.“Về sau còn dám nói vậy trước mặt tôi nữa không?”

HứaĐìnhXuyênnhìnâ/m đ/ế củacôđãbịkíchthíchđếnsunghuyết,sưng to bằng hạt đậu nhô ra ngoài, anh thả lỏng một tay, dùng hai ngón tay ấn vào *m v*t nhỏ, ra sức x** n*n, ép hỏi Tô Mạt Mạt.

Chương 19

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 19