Chú Cơ Trưởng Nhà Bên Là Sói Đói
Hắc Ám Sâm Lâm
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 24
Anh không quan tâm, ôm lấy mông nhỏ của Mạt Mạt, dùng lực thọc vào rút ra,nhiềulầnkéonórarồilạiđẩymạnhvào.Nướcdâutâyhồnghồngbịđảo lộn, vẩy ra khắp bắp đùi hai người.
Tiểuhuyệtbịcăngkhôngchịuđược,taylạibịtrói,muốntìmvàithứgiảm bớt áp lực cũng không có, uỷ khuất khóc sướt mướt.
Một tay buông ra lần tới mấy cái nút áo đang cài, trực tiếp kéo ra, Mạt Mạt đangkhôngmặcđồlót,haivúvàchỗtưmậtđềubạilộtrướcánhmắtnóng bỏng của Hứa Đình Xuyên.
Những hạt nhỏ trên thân quả dâu không chỉ ma sát lên thân gậy của Hứa Đình Xuyên, mà còn cả bối thịt mềm mại của Mạt Mạt. Cảm giác đau đớn nhưbịxéráchlậptứcbiếnthànhcảmgiácngứarannhưcódòngđiệnchạy từ âm đ*otruyền đến toàn bộ cơ thể.
Haiconthỏtrắngbịanhl**mướtdầmdềnướcmiếng,nhớpnhápkhóchịu, cũng may là mứt dâu đã được anh xử lý sạch sẽ, Tô Mạt Mạt thở phào nhẹ nhõm, nghĩ rốt cuộc cũng có thể đi tắm rồi.
“Khôngcần...chú...rấttrướng...rấtkhóchịu.”TiểuhuyệtMạtMạtcorút, thực muốn lấy dâu ra khỏi hạ thể.
Nhưnganhlạikhôngđịnhbuôngthachocô,ngượclạicòncongmôikhen: “Hươngvịmứtdâukhôngtồi,nhưngnếuđượcủlâuhơnsẽcàngngon,đợi khi nào chú ăn đã, sẽ ôm Mạt Mạt đi tắm, Mạt Mạt ngoan…”
Chính vì hơi cúi người xuống, phần ngực áo vốn đã hơi mở rộng, hiện tại càng làm lộ ra hai b** ng*c sữa trắng muốt, tr*n tr** đong đưa trước mặt anh,trênđócònlưulạidấuhôndoHứaĐìnhXuyênđiêncuồngl**mm*t tối hôm qua.
TôMạtMạtlậptứchoảng:“Chú...khôngcần...chúmuốnlàmgì?Dâucònở bên trong, chú không thể c*m v**.”
Hứa Đình Xuyên đặt quy đ*uở cửa động cọ xát một hồi, sau khi có ** d*ch chảyra,anhmớiđỉnhvòngeo,đemd**ng v*thướngvàobêntrong,trảlời: “Về sau nếu em không ở cùng anh, chỉ cần nhìn thấy dâu, có thể nhớ tớianh nha.” (đọc tại Qidian-VP.com)
ThấyHứaĐìnhXuyênvẫnnhấtquyếtkhôngăn,TôMạtMạtđangngồiđối diện, dứt khoát đứng lên, đi tới trước mặt, kiên quyết nhét dâu vào miệng anh.
Bởi vì t*** h***t đang nhét đầy dâu tây, Hứa Đình Xuyên phải dùng chút lực, mới có thể chen thân gậy đi vào, cô nhóc mới phá thân hôm qua, mật độngcònchậthẹp,chỉnuốtvàocựvậtđãkhókhăn,huốngchicòncódâu bên trong, mỗi lần anh thúc một chút, cô đã kêu lên sợ hãi.
“Chú...cóthểđitắmchưa?Ngựcemdínhdínhrấtkhóchịu.”TôMạtMạt đáng thương nhìn Hứa Đình Xuyên.
được?” Hứa Đình Xuyên đáp lại, xếp hai chân Mạt Mạt thành hình chữ M, đặthaibênmông,tưthếnàylàâ/m h/ộ côtáchra,khôngcầnanhphảichống. “Chú...đừng...Mạt Mạt sẽ ngoan ngoãn, cái gì cũng nghe chú! Nhưng cái này thì không được! Làm sao em dám ăn dâu nữa chứ.” Tô Mạt Mạt nước mắt lưng tròng.
“Cáchgì?”TôMạtMạtmởtođôimắtthuỷtinh,vẻmặtvôtộinhìnHứa Đình Xuyên.
Cônhócđángthương,hoàntoànkhôngbiếtkếtiếpsẽphátsinhchuyệngì, khuôn mặt vẫn non nớt ngây thơ.
để người em thích nhất ăn chung.” Tô Mạt Mạt làm nũng nói.
Hai tay anh nâng hai viên nh* h** lên, nhìn chằm chằm vào hai luồng v·ú bự,chínhmìnhlạichậmrãixoanắnhaiđầuvúhồngnhạt,làmchúngdần trở nên c**ng c*ng đứng thẳng lên. Hứa Đình Xuyên lúc này mới buông một tay ra, lấy ra một ít mứt dâu trong hộp, bôi lên hai v·ú Mạt Mạt. “Ưm...chú...chú muốn làm gì?”
LạibịHứaĐìnhXuyêntrựctiếpđẩyra:“Anhkhôngthíchăndâu,emăn đi, đều là mua cho em cả.”
Côbịđau,nướcmắtlưngtròng,chépmiệngnhỏnũngnịunói:“Đau quá...chú...đừng xoa ở đó.”
Phíadướicônhỏnhưvậy,anhmuốnnhétmấytráivàochứ.
“A...chú...ưm...em sai rồi...chậm một chút…” Cô thật sự đã xem nhẹ Hứa ĐìnhXuyên,tốcđộlênxuốngcủaanhgiốnghệtmáyđóngcọc,côcònnhỏ như vậy, sao có thể chịu được sự tàn nhẫn như vậy.
Không dễ gì mới c*m v** được hết, anh như thế nào chịu lấy ra, hiện tại côn th*tkhôngngừngđượctiểuhuyệtmềmmạibóchặt,cònđượchạtnhỏ
HứaĐìnhXuyênmởtróihaitayMạtMạt,hônnhẹlênmắtcô,nhưngh* th*n không chút lưu tình, tiếp tục c*m v** bên trong.
HứaĐìnhXuyênnhậnlấymộtquảdâutâytừtayMạtMạt,cườixấuxanói: “Muốn anh ăn dâu với mứt dâu, có 1 cách đấy.”
MạtMạtthậtsựkhôngnghĩtới,cảnhmàcônhìnthấytrênAVsẽxảyravới mình, không phải trước đây cô rất thích những cảnh play như vậy sao? Vì cái gì mà khi nó thật sự phát sinh, cô lại sợ hãi như vậy?
HứaĐìnhXuyênthởdốctrảlời:“Đauà?Ngoan,đợimộtchút...dâutâybị đảo lạn sẽ không đau nữa.”
Tiểuhuyệtnhỏhẹp,chứachấpd**ng v*tcủaanhđãtrướngđau,huốngchi bên trong còn vài trái dâu tây, Hứa Đình Xuyên càng phải ra sức nhấp eo đưa đẩy vào bên trong.
“Làm em chứ sao, nếu không có dâu, sao anh có thể làm mứt dâu cho em
MạtMạtđếmđược,anhnhéttổngcộng5tráimớidừngtay,cầmkhăngiấy lau lau đầu ngón tay.
HứaĐìnhXuyênthươngtiếccônhócnhỏtuổithânhìnhmềmmại,tốihôm qua mình làm cô ba lần, cô đều khóc sướt mướt, nên bây giờ anh cố tình làm nhẹ một chút, cố gắng không quá mạnh bạo.
Saukhiăn2cáibánhmìcùngvôsốdâutây,TôMạtMạtpháthiệnHứa Đình Xuyên chỉ uống cà phê, ăn bánh mì với trứng, một trái dâu cũng không đụng tới, vội cầm lấy một trái đưa tới trước mặt anh. (đọc tại Qidian-VP.com)
Sauđóanhvươnđầulưỡinhẹnhàngl**mlápcặpvúdínhđầymứtdâu,khi thì l**m mạnh, khi thì há miệng ngậm lấy nh* th*t mềm mại, khi đ*ng t*nh còn nhẹ nhàng g*m c*n.
HứaĐìnhXuyênmớiđượcănthịtsaunhiềungàyănchay,mộtkhidụchỏa bùng lên, sao có thể bị dập tắt được?
Tô Mạt Mạt còn chưa kịp hiểu ý tứ của câu nói này, Hứa Đình Xuyên đã cầmlấymộttráidâutây,dùngngóntaytáchhaicánhhoađãsưngđỏ,một taykhácđặtnóngayhuyệtkhẩuướtát,lănmộtvòng,rồiđẩynótừngchút từng chút vào trong tiểu nộn bức của thiếu nữ.
TôMạtMạtsợhãimuốnkẹphaichânlại,nhưngbịhaibàntaytocủaHứa Đình Xuyên giữ chặt, mở ra càng lớn. Khi tay anh rời đi để lấy thêm dâu, Tô Mạt Mạt nhanh chóng kẹp chặt hai chân, lại bị anh nhẹ nhàng tách ra chưa nói, còn bị anh trừng phạt bằng cách dùng ngón tay xoa lên hai cánh hoa đã sưng đỏ.
HaibàntayanhchiarahaibênômlấyhaináchMạtMạt,bếcônhưbếem bé rồi tự mình ngồi lên mặt bàn.
Côgáidướithânbịkíchthích,khithìnhẹgiọnghừhừnhưmèo,khithìr*n r*thétchóitai,thânmìnhnhẹnhàngrunrẩy,chỗtưmậtsớmđãướtnhưđại dương, thấm lên cả quần đùi của Hứa Đình Xuyên.
Tô Mạt Mạt hoàn toàn không ý thức được rằng, việc Hứa Đình Xuyên muốnlàmcô,vớiviệcăndâutâykhôngcóliênquangìđếnnhau,đơngiản là muốn làm mà thôi.
Bởi vì mạnh mẽ thẳng tiến, cô nhóc bị trói tay, không có gì chống đỡ, Mạt Mạtsuýtnữađãđãđâmngãxuốngbàn,quy đ*uanhđãnhétđượcvàobên trong, hiện tại không còn dùng tay đỡ cũng có thể tiếp tục đi vào.
“Không phải...chú, do phía dưới còn sưng, mặc q**n l*t bị đau, em mới khôngmặc...chúđểemnghỉngơimấyngàyđượckhông?Emkhôngépchú ăn dâu tây là được rồi.” (đọc tại Qidian-VP.com)
Hứa Đình Xuyên lúc này mới dùng hết sức lực, chiến đấu vừa nhanh vừa mạnh,thânhìnhnhỏbécủaMạtMạtnhưbịđánhrathànhtừngmảnhnhỏ, hai chân run lên bần bật.
trên dâu tây cọ xát, làm anh thoải mái đến đổ đầy mồ hôi.
“Chú...không cần...chú làm gì vậy? Em không cần...chú mau lấy ra...ưm...dâutâycăngquá,MạtMạtkhóchịu…”TôMạtMạtkhócnứcnở.
Côbịcăngkhóchịucựckỳ,hơnnữavỏdâucònxùxì,côkhôngdámcorút nữa, sợ những hạt nhỏ sẽ mắc vào da thịt mềm mại của mình.
“Mạt Mạt ngoan, chú sẽ nhẹ nhàng.”
Hứa Đình Xuyên dứt lời, liền đẩy Mạt Mạt ngã lên mặt bàn, cúi người xuống,haitaychếtrụtayMạtMạt,cùngcômườingónđanxen,rồiđặtở hai bên đầu khiến cô không thể cử động mà giãy giụa.
“Ăn mứt dâu.”
Ướcchừngnămphút,HứaĐìnhXuyênmớicóthểcắmtoànbộd**ng v*tvào. Cô nhóc bị cắm không chịu được, vừa khóc vừa đấm lên vai anh, hai chân giãy dụa, muốn anh lấy ra. (đọc tại Qidian-VP.com)
“Đauthìngoanngoãntáchđùira,đểchúnhétthêmdâuvào.”Giọngnói anh ôn nhu, nhưng lại không làm Mạt Mạt vui vẻ chút nào.
HứaĐìnhXuyênlậptứcthayđổitưthếngồitáchhaichânđangvắtchéo nhau, bởi vì cự vật dưới háng của anh, vì bị Tô Mạt Mạt lơ đãng khiêu khích, nháy mắt đã thức tỉnh.
“Khôngmặcquầnlót?Đãchuẩnbịtrướcrồisao?”HứaĐìnhXuyênngước mắt nhìn Tô Mạt Mạt trêu đùa.
HứaĐìnhXuyênđỡMạtMạtngồidậy,táchhaichâncôra,đemâ/m h/ộ lộra trước mắt, Hứa Đình Xuyên dùng đầu ngón tay quệt ra một ít nước xuân từ huyệt đạo, nhếch mép nói: “Mật của Mạt Mạt chảy nhiều như vậy, xem ra không cần thêm đường nha.”
Hai tay anh xuyên qua hai đùi Mạt Mạt, trực tiếp ôm lấy hai mông cô, sau khiđãổnđịnhthânngười,anhđỉnhthânlên,nửaphầnd**ng v*tđãđivào. Dâu tây bên trong nhuyễn huyệt bị dương vậy đảo lạn, nước dâu theo chỗ hai người g*** h*p chảy ra, tựa như máu của xử nữ, trên bụng nhỏ của cô cũng vương vãi một chút nước dâu.
Chương 24
TôMạtMạtbịanhxoanắn,rênrỉliêntục,độtnhiênbịdínhmứtdâulạnh ngắt, hít một hơi sâu.
“A...đau quá...khó chịu...chú...dừng lại...được không?”
Tay nhỏ hoảng loạn duỗi đến chỗ riêng tư, muốn lấy dâu ra, nhưng lại bị anhgiữchặtlấy,sauđócởiáosơmitrênngườicô,tróihaitayMạtMạtvề phía sau.
“Cáimiệngnhỏphíadướicủaem,tốiquacònănhếtcảd**ng v*tcủaanh. Trái dâu nhỏ vậy, sao có thể khó chịu?” Hứa Đình Xuyên vừa nói vừa tiếp tục cầm thêm một trái, đặt ở huyệt khẩu, tiếp tục nhét vào.
HứaĐìnhXuyênbỗngnhiênđứngdậy,đẩytấtcảđồănquamộtbên,chỉ chừa lại vài trái dâu trên bàn, cùng với mứt dâu vừa làm hồi sáng nay.
NhưngHứaĐìnhXuyênđanglàmđếncaohứng,nàochịuchậmlại,haitay bám lấy sống lưng cô, vì làm nhiều lần, lại hung mãnh như vậy, dâu tây ở bên trong thật sự bị quy đ*uđảo thành mứt. (đọc tại Qidian-VP.com)
“MạtMạtđừngsợ...mộtlátchúsẽgiúpemlấyra…”HứaĐìnhXuyênnhẹ giọng nói.
Mười phút ngắn ngủi trôi qua, cô đã bị làm tới cao trào, nộn huyệt càng thêmmẫncảm,lạitiếptụcbịlàmmãnhliệt,côthậtsựmuốnngấtxỉu,chỉ có thể chịu thua xin tha.
“Chú,cóthểlấyrakhông?”TôMạtMạtvừadứtlời,lạithấyHứaĐình Xuyên đứng lên, c** q**n đùi của mình xuống.
Tiếng khóc la thê thảm cũng biến thành tiếng r*n r* d·â·m mỹ. “Ưm...sướngquá...chúcắmMạtMạtthậtthoảimái...ưm...nhanhmột chút...a...a"
Anhcầmlấycôn th*tthôtodoạngườicủamình,đặttrướccửađộngnhét đầy dâu của cô.
Nhưngaingờcàngcorút,bởivìđườngđiđãtrơntrượtdonướcxuântiếtra khi được anh l**m v·ú, dâu tây cứ thể càng vào sâu hơn.
Hômnaybêntrongtiểuhuyệtchứađầythịtquảcùngvớicôn th*ttobựcủa anh, cô đều chứa chấp được hết, còn nói anh nhanh một chút, đứng là một tiểu d*m đ*ng.
“Dâmđãng,nhanhnhưvậyđãsướngrồi?Đếnlúcanhlàmemchịukhông nổi, cũng đừng khóc lóc xin tha đó.”
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.